Thẩm Thị Kiều Kiều

Chương 32




Chương 409: Bí cảnh mở ra. (1)

- Nguyên Chí Sĩ cùng Thường Hành nhiều nhất chỉ tranh cãi ngoài miệng, không khả năng đánh nhau, nhưng những đệ tử dưới trướng bọn hắn thật khó nói.

- Vô luận theo nhân số hay chất lượng đệ tử, lần này Võ Lăng quận tựa hồ chiếm cứ thượng phong ah.

- Đó là tự nhiên, Võ Lăng quận ở cách Thiên Mộng chiểu trạch gần hơn, nhân số cũng có thể đến nhiều hơn, nhưng ở trong Thiên Mộng bí cảnh không chỉ tranh đấu thực lực, còn phải xem vận khí.

Tinh thần lực mẫn tuệ của Lâm Tiêu cảm giác được không ít lời nghị luận của các võ giả chung quanh.

- Các ngươi đều nhớ rõ ràng dung mạo của đệ tử Võ Lăng quận, nếu gặp được trong bí cảnh thì nhất định phải cẩn thận.

Nguyên phó doanh chủ nhìn lão giả đi xa, nhắc nhở đệ tử.

- Rõ, thưa phó doanh chủ.

Mọi người trả lời, trong lòng cảnh giác.

Sắc mặt Nguyên phó doanh chủ âm trầm, đệ tử của đối phương có hóa phàm sơ kỳ đỉnh phong, điều này không khỏi làm hắn bất an, cũng may Thiên Mộng bí cảnh rất lớn, đệ tử đông đảo, xác suất gặp được cũng không nhiều.

Lão giả nhìn nhóm đệ tử nói:

- Mọi người nhớ kỹ cho ta, đi vào bí cảnh nếu vô tình gặp được đệ tử Hiên Dật quận, đừng hạ thủ lưu tình, giết một đệ tử Hiên Dật quận, lão phu sẽ hậu thưởng.

- Dạ.

Nhóm đệ tử liền trả lời, trong mắt tản ra sát khí.

- Kim Minh.

Ánh mắt lão giả nhìn qua đệ tử đầu lĩnh, đệ tử kai mặc kim sắc trường bào, lưng đeo kim sắc trường kiếm, khuôn mặt lạnh lùng, nhìn qua chẳng khác gì kim thiết, trong mắt rạng rỡ sinh huy.

- Thường phó doanh chủ yên tâm, ta sẽ cho đệ tử Hiên Dật quận hối hận nếu dám đi vào bí cảnh lần này.

Kim bào thanh niên diễn cảm lãnh liệt, giọng nói mang theo sát ý, kiếm khí dị thường sắc bén, xông thẳng lên trời.

- Tốt!

Thường Hành hài lòng gật đầu, ánh mắt chuyển qua trên người mười lăm đệ tử, thoáng nheo lại, lạnh lùng nói:

- Ta mặc kệ các ngươi là đệ tử của thế lực nào, nhớ kỹ, Hiên Dật quận là tử địch của chúng ta, nếu để cho ta biết các ngươi cấu kết với đối phương, hoặc vì ích lợi mà hãm hại đệ tử Võ Lăng quận, để cho ta biết được thì đừng trách lão phu lòng dạ độc ác!

- Thường phó doanh chủ yên tâm.

Sắc mặt nhóm đệ tử khẽ biến, vội vàng đáp.

- Vậy là tốt rồi.

Thường Hành gật gật đầu:

- Thời gian cũng khá muộn rồi, ngày mai là ngày Thiên Mộng bí cảnh mở ra, tối nay các ngươi nghỉ ngơi cho tốt đi.

Đến chạng vạng lại có một nhóm đệ tử chạy tới, lúc này Thiên Mộng chiểu trạch mới bình tĩnh lại.

Một đêm trôi qua, trời vừa sáng nguyên khí bạo động trong đầm lầy đột nhiên càng thêm cuồng bạo.

Ngũ thải quang mang điên cuồng vặn vẹo trên không, từng luồng khí tức kỳ dị tán dật tràn ra.

- Thiên Mộng bí cảnh sẽ lập tức mở ra, mọi người chuẩn bị.

Một tiếng quát lớn vang lên, từng thân ảnh lướt ra khỏi doanh địa, ngẩng đầu nhìn lên quang môn.

Quang môn càng thêm ngưng thật, đứng vững trên bầu trời, như ngọc thạch đại môn trắng muốn, tản ra khí tức vô tận.

Lúc này trên mảnh đất trống trước quang môn tụ tập mấy trăm người, có khoảng gần ba trăm đệ tử trẻ tuổi, bên trong ngoại trừ đệ tử huấn luyện doanh thiên tài tám quận thành cùng đệ tử các thế lực, còn có một ít đệ tử của thế lực cùng bộ lạc khác trong Võ Linh đế quốc ở gần Thiên Mộng chiểu trạch.

Mỗi một lần Thiên Mộng bí cảnh mở ra, có thể cho phép ba trăm người đi vào, căn cứ theo địa vực cùng thế lực lớn nhỏ, ba trăm người sẽ được phân chia tới từng khu vực.

Các đệ tử đi tới trước quang môn, đều là những người nổi bật trẻ tuổi của các thế lực lớn, là tinh anh tương lai của Võ Linh đế quốc, lần này thật không biết phải tổn thất bao nhiêu. Nhưng những đệ tử này đại khái chỉ hai mươi tuổi, còn có một bộ phận là mười chín, mười tám tuổi, mà mười sáu tuổi như Lâm Tiêu căn bản không có ai.

Cho dù toàn bộ đệ tử đều vẫn lạc lần này, tổn thất chỉ là tinh nhuệ một năm của đế quốc mà thôi, huống chi nhân số có hạn, cũng có không ít thiếu niên thiên tài không tới, chỉ cần có một phần nhỏ nhân số còn sống sót, tổn thất cùng đầu nhập đều hoàn toàn đáng giá.

Lâm Tiêu đi tới trước quang môn, đưa mắt nhìn lại trong hàng đệ tử đạt tới hóa phàm sơ kỳ đỉnh phong chỉ bảy người, không bài trừ có người ẩn giấu thực lực giả trư ăn cọp, gần năm mươi hóa phàm sơ kỳ đại thành, nhiều nhất là hóa phàm sơ kỳ khoảng hai trăm người, gần năm mươi tam chuyển võ giả như Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu càng chú ý chính là ba mươi đệ tử Võ Lăng quận, đặc biệt là kim bào thanh niên đứng trước nhất, toàn thân kiếm khí tận trời, tung hoành dữ tợn, thân hình đứng thẳng nơi đó thật giống một thanh bảo kiếm ra khỏi vỏ, không cách nào che giấu tinh mang.

Tựa hồ cảm giác được ánh mắt Lâm Tiêu, kim bào thanh niên quay đầu nhìn lại, trong mắt tuôn ra một đoàn quang mang sắc bén, ánh mắt như kiếm quang thực chất đâm tới.

Nhóm người Đoạn Hồng cảm giác được dị thường liền quay đầu lại, nhất thời hừ lên một tiếng, ánh mắt đối phương quá mức sắc bén, mọi người chẳng khác gì bị cỗ kiếm khí vô hình đâm trúng.

- Ánh mắt thật đáng sợ!

Nhóm người Đoạn Hồng kinh hãi, đây là kiếm khí thông linh, ánh mắt lấy kiếm khí phóng thích đi ra, hóa thành tinh thần lực ba động vô hình, nếu thực lực yếu kém hoặc tinh thần lực không đủ mạnh, khó tránh sẽ bị tổn thương.

Trong truyền thuyết một ánh mắt của vương giả sinh tử cảnh có thể làm tinh thần võ giả bình thường rối loạn, thân tử đạo tiêu.

Trong đoàn người chỉ có Lâm Tiêu không chút thay đổi, hắn lĩnh ngộ đao ý huyền ảo còn vượt qua cả kiếm ý của đối phương, hơn nữa bản thân hắn lại là luyện dược sư, không dùng tinh thần lực đả thương người khác đã là may mắn.

Kim Minh không khỏi đưa mắt nhìn Lâm Tiêu, trong lòng hiện lên tia kinh ngạc.

- Có ý tứ!

Khóe môi hắn hiện lên tia cười lạnh.

- Một tam chuyển nho nhỏ, lại có thể không chút phản ứng dưới ánh mắt của ta, hi vọng ngươi đừng gặp được ta trong bí cảnh, nếu không xem ngươi làm sao bảo trì được trấn định.

Kim Minh cười lạnh lẽo.

Thời gian trôi qua, dải lụa ngũ sắc càng lúc càng cuồng bạo.

- Oanh…

Đột nhiên đất rung núi chuyển, một tiếng gầm rú nặng nề vang lên, quang môn từ từ từ mở ra.

Một ngũ sắc thông đạo xuất hiện trước mặt mọi người, quang hoa sáng ngời, tản mát ra vô số quang thải không biết thông hướng phương nào.

- Chúng ta đi.

- Xuất phát.

Không ít đệ tử quát lớn, thân hình hóa thành từng đạo lưu quang nhắm thẳng ngũ sắc thông đạo, nháy mắt biến mất vô tung.

- Chúng ta cũng đi vào thôi.

Cơ hồ cùng một thời gian, ba mươi đệ tử Võ Lăng quận đều xông vào trong thông đạo, từng thân ảnh chẳng khác gì thiêu thân lao đầu vào lửa đỏ.

- Nhớ kỹ, hành trình Thiên Mộng bí cảnh lần này lấy an toàn bản thân làm chủ yếu, còn sống đi ra xem như là thành công, viễn cổ di tích biến hóa hàng vạn hàng ngàn, vô luận phát sinh biến hóa gì, đều phải bảo trì trấn định.

Nguyên phó doanh chủ nhắc nhở lời cuối cùng.

- Vâng.

Nhóm đệ tử gật đầu đáp, nhìn thấy các đệ tử trên đất trống đã rời đi một phần lớn, cả nhóm liền bay tới ngũ sắc thông đạo kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.