Thâm Hải

Chương 38




Mặt trăng ở Minh giới đang chầm chậm lên cao, trong hậu cung yên tĩnh một mảnh.

Đợi đến khi Lê Ngạo trở lại, cô đã ghé vào trên bàn ngủ rồi, trên bàn đều là hoa quả, Lê Ngạo cười ôm lấy cô, nhẹ nhàng hướng bên giường đi đến.

"Ách..." Tô Tiểu Thiến cảm giác được bị người khác ôm lấy, cô mơ mơ hồ hồ mở hai mắt ra.

"Chàng đã trở về?" Lời của cô vừa nói ra, liền bị hắn nhẹ nhàng đặt trên giường.

Hắn thay cô kéo chăn, ôn nhu cười, "Tiểu Minh Diễm có bướng không?"

"Nó còn rất nhỏ " Tô Tiểu Thiến cười trả lời.

"Ai... Nó chiếm đoạt nàng, ta thật là khổ a" hắn ai oán nằm ở bên cạnh cô, Ma Tôn chết tiệt hẳn là cố ý ,mới có mấy ngày, đã nói Minh Diễm có thể ra, điều này làm cho hắn thế nào vượt qua mười lần trăng tiếp theo đây a?

"Nó là con trai của chàng” Tô Tiểu Thiến nhắc nhở, ba ba cùng nhi tử ghen cũng thật không nói nổi rồi?

Lê Ngạo ôm lấy cô nói: "Ta sẽ lập nàng làm hậu "

"... ?"

"Ta lập nàng làm hậu có được không?" Hắn lần thứ hai nhìn về phía cô hỏi.

Tô Tiểu Thiến lắc lắc đầu, "Chỉ cần chàng ở bên cạnh ta là được rồi" danh phận đối với cô mà nói thực sự không quan trọng như thế, chỉ cần hắn sẽ như vậy yêu cô thì so với cái gì cũng tốt hơn nhiều, kỳ thực, cô càng hy vọng hắn tìm được trí nhớ, kỉ niệm trước kia đã khắc sâu, cô không muốn hắn vẫn không nhớ thứ gì như bây giờ.

Lê Ngạo thấy thế cũng không kiên trì, trong lúc bất chợt hắn nghĩ tới điều gì vội hỏi: "Gần đây Hoa Hồn đối với nàng có theo quy củ không?"

"Ai, chàng nghĩ cái gì a, ta cùng Hoa Hồn là bạn tốt có được không, chàng đừng đem người khác nghi ngờ, huynh ấy đối với ta rất tốt, đối với cục cưng cũng rất tốt" Tô Tiểu Thiến nói xong liền sờ sờ bụng.

Lê Ngạo nghe thế đành im lặng không nói gì nửa, nếu như hắn ta thật xấu, hắn sẽ không phản đối, mấu chốt là hắn căn bản không xấu, lại còn rất tuấn tú ,điều này làm cho hắn yên tâm thế nào đây?

"Ta muốn hỏi chàng gần đây bận những thứ gì? Ta rất ít nhìn thấy chàng?" Tô Tiểu Thiến nói ra nghi ngờ trong lòng.

Lê Ngạo vội phục hồi tinh thần lại ôm lấy cô: "Không có việc gì" ngoài miệng nói không có việc gì, nhưng gần đây thực sự đủ phiền , hắn phát hiện rất nhiều người ngoại giới quấy rầy, không chỉ có Yêu giới, còn có một số khác không biết quốc gia, thường xuyên có người muốn ngấm ngầm lẻn vào Minh Giới, hắn nhất định phải tra rõ việc này.

Bằng không, có người làm nội gián ở đây nói không chừng!

Tô Tiểu Thiến thấy hắn không muốn nói cho mình biết,cô cũng không có tra hỏi ,cô tin Minh Huyền trưởng lão theo hắn sẽ giúp hắn .

Ngày hôm sau

"Nghỉ ngơi một chút đi, muội đi dạo lâu như vậy, đối với cục cưng không tốt, cục cưng cũng muốn nghỉ ngơi " Hoa Hồn bao lớn bao nhỏ ôm một đống lớn đồ dùng trẻ con.

Tô Tiểu Thiến hôm nay tâm tình đặc biệt tốt, vì thế quấn quít lấy hắn muốn hắn bồi cô đi dạo phố, nhìn thật nhiều đồ thu hoạch được, cô rất là hài lòng.

"Uh, đi tới phía trước nghỉ ngơi đi"cô dẫn hắn đi tới hồ nước xanh biếc mình thích.

Mà ở đây như trước tụ tập rất nhiều người.

"Hoa Hồn,muội hát cho huynh nghe có được không?" Tô Tiểu Thiến ngồi dưới đất quay đầu nhìn về phía hắn cười ha hả nói, cô cũng không biết tại sao mình muốn hát như vậy, nhưng nhìn thấy hồ nước xanh biếc này,cô lại không khống chế được chính mình.

Hoa Hồn nghe vậy gật gật đầu.

Tô Tiểu Thiến ho nhẹ một tiếng, hát lên: "Trăng sáng bao nhiêu, nâng cốc hỏi trời, không biết bầu trời hình cung hay khuyết, đêm nay tịch mịch biết làm sao..." Tiếng cô linh hoạt kỳ ảo truyền khắp xung quanh hồ, mọi người đều nghe tiếng nhìn về phía cô.

Một khúc hoàn tất, mọi người không hẹn mà cùng vỗ tay bảo hay.

"Thật là dễ nghe" Hoa Hồn thật tình ca ngợi, nhìn ánh mắt của cô không khỏi lại nhu hòa một ít.

"Dễ nghe sao? Vậy muội sau này thường xuyên hát cho huynh nghe có được không?" Tô Tiểu Thiến trừng lớn hai mắt nghịch ngợm cười.

Hoa Hồn kìm lòng không đậu vươn tay nhẹ nhàng thổi mạnh mũi của cô nói: "Đáp ứng ta, vĩnh viễn đều phải hát cho ta nghe "

"Ân " Tô Tiểu Thiến ngọt ngào đáp.

Hai người ngồi ở hồ nước không kiêng nể chơi đùa gì cả không biết ở một góc, có một hắc y nhân che mặt nhìn kỹ nhất cử nhất động của bọn họ, mấy phút sau hắn quỷ mị biến mất.

Hậu cung

Cầm phi cùng Ma Hân Nhã liếc mắt nhìn nhau, chẳng lẽ hắn thật là tình nhân của nàng?

"Ngươi thấy rõ ràng chứ ?" Ma Hân Nhã hỏi.

"Công chúa, thuộc hạ nhìn kĩ lắm, hai người quan hệ rất là ái muội" hắc y nam tử trả lời, hắn là thị vệ của Ma Hân Nhã, vẫn luôn là thiếp thân bảo hộ cho nàng, bây giờ nàng gả đến nơi đây, nhưng hiện ở yêu nữ nàyxuất hiện, nàng không thể không làm cho hắn tiếp tục bán mạng.

"Muội muội, ta nghĩ Minh Vương còn không biết đi?" Nàng lộ ra giảo hoạt thần tình.

Ma Hân Nhã cũng cười, nàng ta phụ trách tìm người theo dõi bọn họ, mà nàng sẽ dùng tiền tìm người hỏi thăm tin tức, về sau các nàng mới biết được Hoa Hồn là di Minh Huyền trưởng lão phái đến cho Minh Vương , nhưng Minh Vương cũng không thích hắn.

"Yêu nữ này thật đúng là họa thủy a, ta nghĩ nàng một ngày chưa diệt trừ, tỷ muội ta sẽ không có một ngày an lành" Cầm phi âm lãnh nói.

"Tỷ tỷ nói rất đúng" nghĩ đến hắn ban ngày vội đến không thấy bóng dáng, buổi tối càng nhìn không thấy, nàng gả đến cũng đã lâu , hắn thế nào cứ như vậy đối xử với nàng?

"Muội muội, việc này chúng ta trước không vội, tin ta, nàng không còn có mấy ngày an lành đâu, được rồi, kêu hắn tiếp tục giám thị, chúng ta an vị xem cuộc vui đi" Cầm phi nắm chắc phần thắng cười cười, tiểu yêu nữ, ngươi sống không được bao lâu!

Tô Tiểu Thiến nhận được thông báo từ Minh Huyền trưởng lão vội cùng Hoa Hồn đi đến.

"Trưởng lão" Tô Tiểu Thiến vừa đi vào quý phủ liền bắt đầu gọi.

"Tiểu Thiến ngươi tới rồi" Minh Huyền trưởng lão nghe vậy vội từ bên trong đi ra.

"Trưởng lão chuyện gì gấp gáp như vậy?" Tô Tiểu Thiến vội hỏi.

Minh Huyền trưởng lão kéo cô đi tới trong phòng nói: "Minh giới hiện tại không yên ổn a "

"... ? Không yên ổn?" Đây là ý gì?

"Từ lần trước ngươi vô duyên vô cớ mất tích, Minh Vương bắt đầu chỉnh lý lại Minh Giới, một lần chỉnh lý này mới phát hiện các đại thần làm việc cũng không nghiêm ngặt, dẫn đến, gần đây Minh Giới có nhiều hơi thở quỷ dị, Minh Vương gần đây đang tra việc này,đang điều tra ở hơi thở yêu khí thì còn liên quan đến tà khí "

"Tà khí?" Tô Tiểu Thiến nhẹ thốt lên.

"Ngươi còn nhớ lúc trước Hỏa Ma đã từng nói gì chứ, hắn nói, hắn phải luyện thành lục giới vô pháp khống chế tà ma, mặc dù vô pháp xác định hắn có hay không biến thành tà ma, nhưng 'Vật thể' trên người Hỏa Ma có mùi" Minh Huyền trưởng lão lo lắng nói.

Tô Tiểu Thiến sửng sốt một chút, vội vàng nói: "Chẳng lẽ hắn muốn động thủ?" Đối với địch nhân không nhìn thấy này, mọi người bây giờ không có nắm chắc phần thắng , huống chi Minh Vương ký ức bị phong tỏa, rất nhiều thần quái cũng bị phong tỏa mà trổi dậy.

"Ta lo lắng ngươi a" Minh Huyền trưởng lão lần thứ hai nhìn cô.

Tô Tiểu Thiến tự nhiên hiểu hắn nói gì, tràng tai nạn đó do cô tạo thành , bây giờ, hắn trở về tự nhiên cũng vì trả thù cô.

"Ta nghĩ người này cũng không phải là Hỏa Ma, mặc dù trên người hắn có mùi Hỏa Ma nhưng là rất yếu ớt, dựa vào kinh nghiệm của ta mà nói, hắn hẳn là thám tử của Hỏa Ma "

"Ý của ngươi là hắn tìm người giám thị ta?" Tô Tiểu Thiến hỏi lại.

"Uh, người này còn chưa bắt được, ta nghĩ nhắc nhở ngươi ngàn vạn lần phải cẩn thận, lúc không có chuyện gì làm không nên ra khỏi cung điện "

Tô Tiểu Thiến hít sâu một hơi, vô ý thức đem tay phải đỡ bụng, "Hắn nếu thật sự muốn giám thị ta, ta trốn tới chỗ nào đều như nhau "

"Đứa nhỏ..." Minh Huyền trưởng lão hô một tiếng, sau đó xoay người nhìn về phía Hoa Hồn dặn dò, " bảo hộ nàng thật tốt "

"Ta sẽ làm thật tốt" Hoa Hồn gật đầu, hắn sẽ không để cho cô bị thương tổn .

"Các ngươi đi về trước đi, ta còn muốn giúp đỡ Minh Vương đi điều tra, phía dưới những đại thần họ chỉ nghĩ chúng ta đang chỉ huy một cái sọt" Minh Huyền trưởng lão nói.

"Ngài đi vội đi, nàng cứ giao cho ta" Hoa Hồn nói.

Nhìn Minh Huyền trưởng lão rời đi, Tô Tiểu Thiến vội xoay người nói với hắn: "Chúng ta đi tìm Tôn ca ca "

"Tìm Ma Tôn sao?" Hoa Hồn không hiểu tìm hắn làm cái gì? Nhưng ánh mắt cô khẳng định như vậy, hắn không nói gì nữa, đành phải mang theo cô cùng đi tìm Ma Tôn.

Ở dưới sự hướng dẫn của Hoa Hồn, bọn họ rất nhanh liền đi tới Ma Tôn lâu.

"Tôn ca ca..." Tô Tiểu Thiến vội hét lên.

"Tiểu Thiến chậm một chút" Hoa Hồn theo phía sau cô dặn dò.

"Tôn ca ca..."

"Nha đầu ngốc, làm sao vậy?" Ma Tôn ở bên trong đang phối dược nghe thấy tiếng cô vội đáp lời.

"Tôn ca ca huynh giúp ta một chuyện" Tô Tiểu Thiến kéo tay hắn sốt ruột nói.

Ma Tôn thấy cô vẻ mặt vội vàng hỏi: "Làm sao vậy?"

“Huynh có thể cho nó sớm ra đời không?" Cô chỉ chỉ bụng của mình.

Ma Tôn nhíu mày không hiểu hỏi: "Muôi muốn nó bây giờ ra sao?"

Tô Tiểu Thiến gật đầu.

"Không được, nó đã tiến vào trong cơ thể của muội , nếu hiện tại lấy ra,nó sẽ hồn phi phách tán "

Tô Tiểu Thiến nghe vậy trừng lớn hai mắt, hồn phi phách tán? Thế nhưng bây giờ bên người mình cũng rất nguy hiểm,cô làm sao bảo vệ nó đây?

"Nói cho ta biết, xảy ra chuyện gì ?" Ma Tôn thấy cô vẻ mặt ưu sầu, hắn tin chắc là đã có chuyện, nếu không cô sẽ không có vẻ mặt này .

Tô Tiểu Thiến hít sâu một hơi đem sự tình nói ra, dứt lời cô kéo tay hắn nói: "Ta sợ Minh Diễm sẽ bị thương tổn, xem ra hắn đã nhìn chằm chằm ta đã lâu rồi" Tô Tiểu Thiến vạn phần lo lắng, không chỉ có mình cô, còn có Lê Ngạo, và cả Minh Giới.

Ma Tôn gật đầu, hắn biết chuyện nghiêm trọng, đáng thương Minh Diễm ,mong đừng bị tổn hại gì, thế nhưng lần này nó không thể lại bị thương tổn , bằng không, coi như là Phật tổ cũng vô lực cứu trở về .

"Tiểu Thiến cho ta ít ngày, ta sẽ nghĩ biện pháp nghiên cứu ra thúc trường đan "

"Thúc trường đan?"

"Đúng vậy, thuốc này nếu thật có thể thành công, như vậy Minh Diễm sẽ sớm ngày xuất thế, mà không cần phải hồn phi phách tán " chỉ là, hắn không dám nói cho cô biết, thuốc này rất khó nghiên cứu , cho dù thành công, chỉ sợ tác dụng phụ sẽ rất lớn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.