Thâm Hải

Chương 18: Thức ăn và giảm béo




“A!” Hỏa Diễm nhếch miệng cười lạnh, “Vậy xem ra, cậu muốn chết!”

“Ai sống ai chết, bây giờ còn chưa biết được!” Hi Hi nhìn Hỏa Diễm khinh thường nói, bọn họ thế lực ngang nhau, cũng không sợ thua!

“Xem ra, cậu thật không sợ chết!” Hỏa Diễm nói.

Hỏa Diễm rất thích người không sợ chết, nhưng đối mặt với Hi Hi, anh luôn có cảm giác, đứa bé này không đơn giản, giữ lại bé sẽ gây tai họa về sau, nên diệt trừ sớm một chút!

Nghe được lời Hỏa Diễm nói, Lý Thuận đứng sau lưng Hi Hi cười lạnh vài tiếng, “Người nào muốn chết, còn chưa biết được, Hỏa Diễm, anh tin hay không, hôm nay anh dám động vào cậu ấy, trong một đêm, người của Liên Doanh sẽ phải giải tán!” Lý Thuận nhìn Hỏa Diễm nói gằn từng chữ.

Dáng vẻ kia, không chút nào kiêu ngạo, bởi vì anh chính là kiêu ngạo!

Nghe được lời Lý Thuận nói, Hỏa Diễm cảm giác nửa tin nửa ngờ.

Hỏa Diễm đứng ở nơi đó, nhìn Lý Thuận, trong lòng nghi ngờ, nhưng suy nghĩ một chút, nở nụ cười lạnh, “Thật sao?”

“Tôi hôm nay muốn thử một lần!” Hỏa Diễm nói.

Liên Doanh nói lớn không lớn, nhưng tuyệt đối không phải nhỏ, muốn trong một đêm muốn diệt hết, đó là chuyện không thể nào.

Trừ phi mấy đại bang phái cùng liên minh, nếu không tuyệt đối không có đơn giản như vậy!

Nhưng nhìn đứa bé trước mặt, bé thật có khả năng lớn đó sao!?

Trong lòng Hỏa Diễmvẫn không tin!

Nhưng anh thật không biết, sự hiện hữu của Hi Hi, chính là đại diện cho toàn bộ thế giới hắc đạo, chỉ cần bé vừa động, nơi nào cũng không bình yên.

Chỉ là Hỏa Diễm không biết, Lý Thuận cũng không có nói nhiều, nhếch miệng lên cười lạnh, có vài người muốn tìm cái chết, anh không cần ngăn cản!

Hi Hi đứng ở nơi đó, khóe miệng luôn duy trì nụ cười đáng yêu, làm cho mọi người nhìn không hiểu bé đang nghĩ gì.

Đối mặt với tình huống khẩn trương như vậy, bé vẫn giữ được bình tĩnh, làm cho người khác hoang mang.

Lúc này, Hi Hi nhìn Hỏa Diễm, suy nghĩ một chút, mở miệng, “Hỏa Diễm, thành thật mà nói, hiện giờ thế lực hai bên ngang nhau, nếu như đánh, anh cũng không nắm chắc phần thắng, hơn nữa tôi cũng không sợ thành kẻ thù của anh, nhưng hôm nay, tôi nhất định phải lấy tánh mạng của anh ta!!”

Hi Hi nhìn Ưng Nghiêm nói gằn từng chữ.

Đã cho anh ta cơ hội sống nhưng anh ta không nắm bắt, điều này cũng không thể trách Hi Hi!

Hỏa Diễm đứng cách Hi Hi không xa, nhìn bé, sau khi nghe bé nói, phá lên cười ha ha, “Cậu có thể bớt ngông cuồng một chút được hay không”!? Chỉ mình cậu mà muốn giết em trai tôi? Cậu nghĩ Hỏa Diễm tôi không đánh trẻ con sao!?” Hỏa Diễm nhìn Hi Hi gằn từng chữ nói.

Hi Hi cũng không vì lời Hỏa Diễm nói mà tức giận, ngược lại nhếch miệng lên lạnh lùng cười, “Tôi đây thông báo cho anh, chứ không phải chờ sự đồng ý của anh!!” Hi Hi một chữ một chắc chắn nói.

Nghe nói như thế, sắc mặt Hỏa Diễm đại biến, “Tốt!” Lúc này, Hỏa Diễm nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn phía sau người, “Bắt sống cậu ta cho tôi!”

Người phía sau gật đầu một cái, lập tức xông lên.

Vậy mà lúc ấy, âm thanh động cơ xe vang lên, đặc biệt chói tai.

Mọi người vừa muốn tiến lên, thì thấy một chiếc xe từ nơi không xa lao ra, tốc độ cực nhanh, lúc những người kia hướng Hi Hi đánh tới, xe đột nhiên phanh lại, dừng ở trước mặt những người họ.

Hỏa Diễm nhìn chiếc xe vừa đến cau mày.

Hi Hi cũng đứng ở nơi đó, không có dáng vẻ sợ hãi và lo lắng, nhưng khi nhìn đến người lái xe......

Chiếc xe dừng lại ở giữa bọn họ, ngay sau đó cửa xe bị đẩy ra, Mặc Thiếu Thiên từ phía trên đi xuống.

“Cha!?” Hi Hi vui mừng kêu một tiếng, không ngờ Mặc Thiếu Thiên sẽ xuất hiện vào lúc này.

Nghe được tiếng Hi Hi, Mặc Thiếu Thiên quay đầu lại, nhìn Hi Hi cười cười, “Bảo bối!”

“Cha, làm sao cha biết mà tới?” Hi Hi đi tới, nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.

“Ở địa bàn của cha, cha có thể trơ mắt nhìn người khác khi dễ con trai bảo bối sao!?” Mặc Thiếu Thiên tự tin nói.

Nghe nói như thế, Hi Hi nhếch miệng lên cười, “Con có thể giải quyết được!”

“Cha đương nhiên tin tưởng con, nhưng cha cũng muốn cho bọn họ biết, người nào đắc tội con, chẳng khác nào đắc tội với cha!” Mặc Thiếu Thiên nói gằng từng chữ, dĩ nhiên lời này là nói cho bên Hỏa Diễm nghe.

Hỏa Diễm đứng ở bên kia, nhìn bọn họ, nghe đối thoại của bọn họ, không ngờ Hi Hi là con trai Mặc Thiếu Thiên.

Không trách được ngông cuồng như vậy!

Hơn nữa, nhìn cũng quen mắt!

Mọi người ai cũng biết Mặc Thiếu Thiên là ai, hơn nữa người trong hắc đạo đều biết Mặc Thiếu Thiên là lãnh đạo Cửa Ngục, vào mấy năm trước, Cửa Ngục là đệ nhất hắc đạo, bây giờ mặc dù ẩn ở thành phố A, nhưng là địa vị của nó vẫn như cũ không thể khinh thường.

Hiện tại lại có tập đoàn MK chống đỡ, Mặc Thiếu Thiên ở thành phố A có thể nói là hô mưa gọi gió, chỉ cần anh ta muốn làm, là sẽ làm được!

Cho nên......

Hỏa Diễm nhìn Mặc Thiếu Thiên.

Lúc này, sau khi Mặc Thiếu Thiên cùng Hi Hi hỏi han ân cần xong, Mặc Thiếu Thiên nghiêng đầu nhìn Hỏa Diễm, trên mặt vẫn mang theo nụ cười yêu nghiệt như cũ, “Hỏa Diễm, đã lâu không gặp!”

Hỏa Diễm cũng nhìn Mặc Thiếu Thiên, cho dù biết Mặc Thiếu Thiên khó đối phó, nhưng Hỏa Diễm cũng không phải là rất sợ hãi, cũng nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Không ngờ cậu ta là con trai anh!!”

“Thế nào? Không giống sao!?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Hỏa Diễm nhíu mày hỏi.

Lúc này, Hi Hi cùng Mặc Thiếu Thiên hai người đứng ở nơi đó, gương mặt đó, một cao một thấp, cơ hồ một cái khuôn đúc ra, phiên bản lớn nhỏ, quan trọng nhất là, hai người trên người tản ra khí thế kia… Khí thế cũng giống nhau.

Không trách được, Hỏa Diễm vẫn cảm thấy nhìn Hi Hi rất quen mắt, không nghĩ ra bé là ai.

Thì ra là như vậy!

“Giống nhau!” Hỏa Diễm nói thật.

Nghe nói như thế, Mặc Thiếu Thiên cũng không vội, không chút để ý móc ra một điếu thuốc, dùng bật lửa đốt, sau đó hít một hơi.

Đây là lần thứ hai Hi Hi nhìn thấy cha hút thuốc, tư thế kia, động tác kia, cũng làm cho bé cảm thấy...... thật lãnh khốc!

Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Hỏa Diễm, “Như thế nào? Còn phải bắt sống sao?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Hỏa Diễm hỏi, đi thẳng vào vấn đề.

Hỏa Diễm đứng ở nơi đó, nhìn Mặc Thiếu Thiên, cân nhắc một chút mở miệng, “Cửa Ngục cùng Liên Doanh từ trước đến giờ nước giếng không phạm nước sông, con trai của anh thiếu chút nữa làm tàn phế em trai tôi, còn ép nó làm chuyện nó không muốn làm, Mặc Thiếu Thiên, anh cảm thấy chuyện này, tôi nên xử lý như thế nào!?” Hỏa Diễm cũng rất thông minh, trực tiếp đưa cái này vấn đề ném cho Mặc Thiếu Thiên.

“Đổi lại, nếu như người của tôi, cũng ép con trai anh làm chuyện bé không muốn làm, anh sẽ như thế nào!?”

Nghe nói như thế, Mặc Thiếu Thiên cũng không tức giận, thổi một hơi thuốc, “Phế!”

Ai dám động vào con trai anh, anh liền phế người đó!

Một điểm này, không thể nghi ngờ!

Hi Hi nghe được đáp án, trong lòng thật thoải mái!

Cha, cha còn có thể vô sỉ một chút sao?

Câu trả lời này, ngăn chặn tất cả mọi người không nói nên lời!

Nhưng ở trong lòng Hi Hi tràn đầy cảm động!

Hỏa Diễm đứng ở nơi đó, nghe được anh nói, cũng thiếu chút nữa bị chặn lại không biết nên nói cái gì, nhưng mọi người thành phố A đều biết, Mặc Thiếu Thiên chính là làm việc không theo lẽ thường.

Hành động tùy ý, muốn làm gì thì làm.

Hỏa Diễm sớm đã lĩnh hội, cho nên chuyện Liên Doanh, anh rất ít cùng Mặc Thiếu Thiên lui tới qua lại, nhưng không ngờ, hôm nay lại chạm mặt nhau như thế này.

Hỏa Diễm đã lãnh giáo Mặc Thiếu Thiên lợi hại.

Lúc này, Hỏa Diễm nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Giống nhau, trong lòng tôi cũng nghĩ như vậy!”

Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên chợt cười, nhìn Hỏa Diễm, “ Cậu xác định sao?”

Hỏa Diễm sững sờ, biết Mặc Thiếu Thiên không dễ chọc, nhưng là hiện tại căn bản anh ta đoán không ra ý định Mặc Thiếu Thiên, anh rốt cuộc có ý gì.

Lúc này, Mặc Thiếu Thiên cũng không đi vòng vèo, mà là nhìn Hỏa Diễm, “Cậu nói không sai, Liên Doanh cùng Cửa Ngục cho tới bây giờ đều là nước giếng không phạm nước sông, mặc kệ là ở công hay tư, đều chưa từng có bất kỳ mối quan hệ nào, nhưng mà tôi lại rất muốn hiểu rõ, tại sao Liên Doanh muốn làm như vậy!?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.

Nghe những lời này, Hỏa Diễm sững sờ, có chút mông lung khó hiểu.

Căn bản nghe không hiểu Mặc Thiếu Thiên muốn nói gì, nhưng là Hi Hi lại hiểu Mặc Thiếu Thiên có ý gì.

Cha, cha thật vô lại!

Trực tiếp đem chuyện này đẩy lên người Liên Doanh!

Hỏa Diễm vẫn có chút không hiểu, nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Cái gì làm như vậy? Tôi không hiểu anh rốt cuộc đang nói cái gì, là con trai anh thiếu chút nữa làm em trai tôi tàn phế, giờ đổi thành chúng tôi tại sao muốn làm như vậy!?”

Mặc Thiếu Thiên không nhanh không chậm, nhìn thẳng Hỏa Diễm, “Vậy cậu có biết, tại sao con tôi làm như vậy không?”

Hỏa Diễm cau mày, cái này anh thật sự không có đi điều tra cẩn thận, nghĩ tất cả là do một đứa trẻ hư làm như vậy.

Nhìn Hỏa Diễm không nói lời nào, Mặc Thiếu Thiên cười lạnh, “Tôi cho cậu biết, hôm nay không chỉ con trai tôi muốn lấy mạng Ưng Nghiêm, còn tôi, tôi cũng muốn lấy mạng hắn.!”

Nghe lời Mặc Thiếu Thiên nói, câu nói có hàm ý khác.

Hỏa Diễm không biết làm sao, nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Ưng Nghiêm.

Lúc này, Ưng Nghiêm sững sờ, vội vàng lắc đầu, “Anh, anh không cần tin tưởng bọn họ, không phải như vậy, anh đừng tin tưởng anh ta!”

Hỏa Diễm nhíu mày, lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Ưng Nghiêm, “Buổi chiều ngày 21, ở bãi đậu xe tập đoàn MK, Ưng Nghiêm, anh còn nói anh không làm chuyện này sao!?”

Ưng Nghiêm chấn động, không ngờ Mặc Thiếu Thiên trực tiếp hỏi anh.

Ưng Nghiêm bị dọa sợ đến cả người run rẩy, “Tôi không biết anh ở đây nói gì, tôi cái gì cũng không có làm, ngày đó tôi ở tại sòng bạc, làm sao có thể ở bãi đậu xe!” Ưng Nghiêm phủ nhận.

Nghe được lời Ưng Nghiêm nói, Hi Hi nhếch miệng lên cười lạnh, thay đổi thật đúng là nhanh, xem ra ngày đó dạy dỗ anh còn chưa đủ!

Lúc này, Mặc Thiếu Thiên càng không nóng nảy, nhìn Ưng Nghiêm, “Muốn tôi mở màn hình giám sát cho anh xem không!?”

Nghe nói như thế Ưng Nghiêm cả kinh, chợt nở nụ cười, “Đều mang mặt nạ, anh lấy chứng cớ gì nói người đó chính là tôi!?”

Lời này, mọi người đều là sửng sốt.

“Anh còn biết mang theo mặt nạ!” Lúc này, Hi Hi ở phía sau nói.

Có thể nói, lúc này Ưng Nghiêm nghe được tiếng nói của Hi Hi toàn thân phát run, ngày đó việc Hi Hi làm với anh ta, đã khắc sâu trên người của anh ta, hiện tại chỉ cần vừa nghe đến tiếng Hi Hi, chuyện bi thảm ngày đó giống như xảy ra lần nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.