Thâm Cung Hỗn Loạn

Chương 291-300




Kiếm thuật của Diệp Tiểu Hoa cũng giống như tên của hắn. Từng kiếm từng kiếm đều sẽ thi triển ra từng đóa kiếm hoa. Những kiếm hoa này vừa có thể nảy sinh hiệu quả mê hoặc nhất định, còn có đầy đủ uy lực nhất định đối với mục tiêu. Từng đóa kiếm hoa liên tục không dừng, lấy điều này đánh bại đối thủ.

- Diệp sư huynh, kiếm thuật của Tiểu Hoa so với trước đây đã tốt hơn nhiều.

- Ừ.

Diệp Tiểu Khai mỉm cười gật đầu. Diệp Tiểu Hoa là đệ đệ của hắn. Kiếm thuật của đệ đệ càng tốt lại càng có tiền đồ. Hắn làm ca ca tất nhiên sẽ càng hài lòng.

- Lấy kiếm thuật của Tiểu Hoa, ta nghĩ tiến vào trong mười Đại Tân Tinh, tất nhiên có một ghế của hắn. Chỉ có điều cũng không biết có thể đứng hàng thứ mấy.

- Đứng hàng thứ mấy đều không quan trọng. Quan trọng chính là ta tin tưởng. Cho dù là đứng hàng thứ mười, Tiểu Hoa cũng sẽ lấy sự thực nói cho trọng tài biết, hắn hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất tân tinh.

Trên miệng Diệp Tiểu Khai hiện ra một nụ cười tràn ngập tự tin. Nhớ năm đó, hắn cũng là một tân tinh.

- Diệp Tiểu Hoa thắng.

Theo tiếng của trọng tài vừa dứt lời, trên mặt Diệp Tiểu Hoa mang theo một nụ cười mỉm, làm kiếm lễ với đối thủ của hắn. Bộ dạng của hắn đặc biệt có lễ phép, cực dễ khiến trong lòng người ta sinh ra thiện cảm.

Các nữ học viên còn đỡ một chút, đều ôm ngực. Mỗi người lộ ra thần sắc si mê, vẻ mặt đỏ bừng. Nếu điên cuồng một chút nữa, cũng có thể tạo thành một đội cổ động viên cho Diệp Tiểu Hoa.

- Vòng thứ 6 trận thứ 101: Hoàng Phủ Kiếm Nam viện số 1 đấu với Vương Huy viện số 7.

- Ta chịu thua.

Vương Huy đứng dậy kêu.

- Hoàng Phủ Kiếm Nam thắng lợi.

- Lại có một người chủ động chịu thua. Tới lúc nào ta mới có thể đến mức độ như vậy. Khiến người ta chủ động chịu thua, ta đây cũng đủ hài lòng.

Một học viên tham gia thi đấu hâm mộ than thở.

- Lại chờ ba mươi năm nữa, ngươi cũng không có cơ hội này đâu.

Một người học viên bên cạnh đả kích nói.

- Ta nghĩ cũng không được à?

Sáu vòng thi đấu từng vòng một được tiến hành. Cuối cùng, vòng thi đấu thứ 6 kết thúc.

Nhưng các học viên lại không có lập tức rời đi. Bởi vì bọn họ đều biết, dựa theo lệ cũ, lúc này chính là thời điểm tuyên bố mười Đại Tân Tinh.

Từ trước kia, theo ghi chép về mỗi lần thi đấu Kiếm Thuật Vi Vương có thể thấy, sau khi các trọng tài trải qua quan sát sáu vòng tranh tài, u chọn lựa ra mười Đại Tân Tinh, tỷ số chính xác đạt được chín mươi chín phần trăm, cực ít có bất ngờ ngoài ý muốn.

Cho nên có thể nói, đây là một tham khảo vô cùng quyền uy.

Tiến vào trong mười Đại Tân Tinh, nói một cách nghiêm khắc, không có lợi ích thực tế gì, chỉ là một hư danh mà thôi. Nhưng hư danh như vậy, bình thường chính là điều rất nhiều người suốt đời theo đuổi, bỏ ra cái giá cực lớn cuối cùng mới có thể lấy được, nhận được một sự thỏa mãn trong lòng.

Nơi nào có người nơi đó có giang hồ. Có giang hồ khó tránh khỏi sẽ có cạnh tranh. Loại cạnh tranh này chính là điều Kiếm Phủ cần. Chỉ có cạnh tranh kịch liệt mới có thể kheién các học viên đột nhiên tăng mạnh, dũng cảm tiến tới.

Mười Đại Tân Tinh là do trọng tài trưởng tuyên bố. Đây là quang vinh đặc biệt hạng nhất. Bởi vì trọng tài trưởng sẽ không dễ dàng xuất hiện.

- Đứng thứ nhất Tân Tinh Bảng: Hoàng Phủ Phú viện số 1.

- Đứng thứ hai Tân Tinh Bảng: Trình Thanh Thanh viện số 3.

- Đứng thứ 3Tân Tinh Bảng: Khúc Tương Như viện số 2.

- Đứng thứ tư Tân Tinh Bảng: Phương Lãnh Ngôn viện số 5.

- Đứng thứ năm Tân Tinh Bảng: Tề Thiếu Phàm viện số 4.

- Đứng thứ sáu Tân Tinh Bảng: Lôi Hạo viện số 9.

- Đứng thứ bảy Tân Tinh Bảng: Diệp Tiểu Hoa viện số 6.

- Đứng thứ tám Tân Tinh Bảng: Hà viện số 10.

- Đứng thứ chín Tân Tinh Bảng: Tô Minh Dương viện số 7.

- Đứng thứ mười Tân Tinh Bảng: Dịch Huyền viện số 8.

Trọng tài trưởng tuyên bố xong, không nói gì khác, bay trở về chỗ ngồi. Điều này có hiệu quả tốt hơn so với bất kỳ lời nói nào khác.

- Làm sao có thể như vậy được? Sở Mộ không ngờ không được xếp vào Tân Tinh Bảng? Hắn đã chiến thắng liên tiếp sáu cuộc tranh tài.

Vẻ mặt Lương Hải Sơn đầy kinh ngạc.

- Hừ, có rất nhiều người thắng liên tiếp sáu cuộc tranh tài. Sở Mộ chỉ là một trong số đó mà thôi. Hắn không tiến vào Tân Tinh Bảng, có gì mà kỳ quái.

Trong lòng Chu Thiên Chiếu và Triệu Long Khôn đều cảm thấy vui sướng. Dù sao cũng chính là cảm thấy vui sướng.

Lôi Hạo nhìn Sở Mộ, cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Theo lý thuyết khả năng quan sát của trọng tài phải rất tốt mới đúng. Chẳng lẽ Sở Mộ thật ra không lợi hại như hắn tưởng tượng sao?

Đối với điều này, Sở Mộ chỉ cười khẽ, hoàn toàn không để ý tới. Mục tiêu của hắn là danh hiệu đứng đầu, quán quân cuối cùng. Tân Tinh Bảng gì đó, đối với hắn mà nói, có cũng được, không có cũng được.

Mười ngôi sao mới trên Tân Tinh Bảng, ý nghĩa là bọn họ đều có khả năng khiêu chiến với danh sách 100 người đứng đầu.

Loại đánh giá này không phải là bắn tên không đích. Đây là do trọng tài trưởng và mười người trọng tài trải qua quan sát sáu vòng thi đấu, cuối cùng đưa ra đánh giá.

- Sư đệ, không nên tức giận. Ta tin tưởng kiếm thuật của sư đệ, cho dù so sánh với mười Đại Tân Tinh, cũng sẽ không thua kém bao nhiêu.

- Ta luôn cảm thấy tên Sở Mộ kia nhìn như bình thường, kì thực phong quang nội liễm, rất khó đưa ra được phán đoán chuẩn xác.

- Đúng vậy. Thật ra ta cũng có loại cảm giác này. Trình độ kiếm thuật của Sở Mộ hẳn sẽ không kém hơn người trong mười Đại Tân Tinh, chỉ là hắn biểu hiện ra quá mức bình thường.”

Cuối cùng trọng tài trưởng lại đưa ra một quyết định khiến cho bọn họ đều cảm thấy khiếp sợ. Vòng thi đấu thứ 7, an bài cho Sở Mộ một đối thủ cường đại hơn.

Bởi vì trải qua sáu vòng thi đấu trước, sáu đối thủ đều bị Sở Mộ đánh bại. Trình độ kiếm thuật của sáu đối thủ này đều có thể xếp vào trong danh sách hai trăm người đứng đầu.

Nói như thế, trong hai trăm người đứng đầu đã khó có thể tìm được người có thể ép Sở Mộ thể hiện ra trình độ kiếm thuật thật sự, nếu như Sở Mộ thật sự có điều giấu giếm.

Ban đầu, thích hợp nhất chính là mười Đại Tân Tinh. Nhưng các trọng tài có suy nghĩ của riêng mình. Nếu chọn lựa mười Đại Tân Tinh, kích phát nhiệt tình của các khán giả, lúc này khán giả khẳng định sẽ đặc biệt chờ mong mười Đại Tân Tinh thi đấu.

Nhưng bọn họ càng chờ mong, thi đấu giữa các mười Đại Tân Tinh càng phải tiến hành chậm lại. Trước hết, an bài đối thủ cho mỗi người bọn họ, để cho bọn họ qua đánh bại. Quá trình đánh bại chẳng khác nào quá trình ép thế. Mãi cho đến đạt tới cực hạn lại tiến hành đối chiến, một lần hành động thể hiện ra bạo phát lớn.

Cuối cùng nghiên cứu đi nghiên cứu lại, bọn họ an bài Tăng Bất Phàm cho Sở Mộ. Người này là học viên đứng thứ 10 ở trong Tân Tinh Bảng.

...

Một buổi tối trôi qua rất nhanh. Một ngày mới đã tới. Trận chung kết Kiếm Thuật Vi Vương vòng thứ 7 cũng sắp bắt đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.