Thái Tử Quá Xấu Bụng

Chương 4




Mảnh ghép 77 : Cậu ta phát hiện rồi.!!?

Thay quần áo xong, lập tức có người đến đón Băng đến bang.Lại chiếc mặt nạ che mặt Băng thật bí ẩn

- Lũ người này là sao?? Những tấm hình này sao có thể...?? - Băng hét lên giận dữ, trợ lý riêng của Băng khúm núm trước thái độ tức giận ấy, tất cả bang rơi vào trạng thái im bặt không ai ho he một tiếng

Cha của Băng cũng có mặt,ông ta cười nhếch mép, xé toạc những tấm hình trên tay và tung lên không trung

Những mảnh vụn cứ thế bay tứ tung..

- Hữu Kỷ, tôi cần một lời giải thích - Băng trao ánh mắt giận dữ lại cho trợ lý riêng mà Băng vừa gọi là Hữu Kỷ

- Chuyện này em không hề hay biết, chúng có được những tấm hình này chắc là có ai đó chụp trộm, gián...điệp.... - Hữu Kỷ lí nhí, gương mặt lo lắng

Tất nhiên những tấm ảnh này không phải do anh ta chụp mà thậm chí anh ta còn không hay biết mình cũng có mặt trong những tấm hình đó

- Con yên tâm, những tấm hình này chắc chưa có ai biết đến, còn lũ người này tuỳ con gái của ta xử - Cha của Băng nói xong rồi phủi tay vào nhau và bước vào trong

Băng tím tái mặt mày nhìn lũ quỳ rạp dưới đất, thật sự Băng đang rất tức giận

- Giết hết lũ này đi, đỡ ngứa mắt, điều tra ai mà tung những tấm hình này ra ngoài thì xử luôn đi - Băng nói bằng giọng ác độc nhất có thể,đôi tay run run cầm những tấm hình còn sót

Đó là những tấm hình chụp được gương mặt thật của Băng khi ở trước cổng , trợ lý và tài xế riêng đến đón lên chưa đeo mặt nạ được ngay lúc đó, những tấm hình thật rõ khuôn mặt ấy, chỉ cần giang hồ biết,việc học hành như bao người khác của Băng sẽ bị gián đoạn, Thiên Thiên vốn ghét Băng lại căm thù Mặt nạ quỷ sao có thể để yên, còn nhóm Ken, Phong và Kỷ Lam thì sao??

Băng nén lại nỗi tức giận và kêu tài xế riêng đưa chìa khoá xe cho cô ra ngoài.

Bar Không level..

Phải nói thế nào đây, thật là oan gia ngõ hẹp.Băng lại đụng mặt Phong

Thấy Phong lơ đi tất cả, coi như chỉ có mình cậu ta trong cái bar rộng lớn này, lúc nào toàn thân cậu ta cũng toát lên vẻ lạnh lùng độc đoán, làm sao có nguời con gái nào có thể chạm đến trái tim sắt đá được rèn rũa lâu năm kia

Băng thu mình trong một chỗ ngồi gần cửa sổ, khuôn mặt vẫn bị che lấp,người trong bar đều biết đến danh tiếng của cô gái này nên không ai dám động đến , chêu đùa như bao cô gái khác

Băng lo lắng đến nỗi uống gần hết năm chai rượu ở đây, tuy tửu lượng cô không kém nhưng đối với những người con gái như cô không thể uống được nhiều như vậy được

Sau một phút vật lộn với cơn say nói lảm nhảm, Băng chạm mặt xuống bàn và thiếp đi.Một bàn tay khẽ nâng người Băng dậy và bế xốc cô lên , ra khỏi bar lạnh lẽo đáng sợ này

-----

Nửa đêm, Băng ho khù khụ, ánh mắt ướt đẫm vì ho quá nhiều, mồ hôi chảy đầm đìa và nôn mửa suốt

Chạy qua chạy lại vào phòng vệ sinh để xả những chất gây nôn bên trong, Băng dần tỉnh, ngơ ngác nhìn xung quanh một màu hồng phấn..không gian trước mắt rất lạ.Lạ vô cùng

Đảo mắt xung quanh phòng mới nhìn thấy một thân hình cao to đứng cạnh cửa sổ phảng phất gió đông, Băng lấy tay bịt miệng,vô tình chạm khuôn mặt mới hét lên

Chết rồi !! Mặt nạ đâu

- Đây...là đâu - Băng lúng túng hỏi người con trai ngồi cạnh cửa sổ

- Khách sạn - Giọng nói lạnh lùng lan toả khắp phòng khiến Băng lạnh người

- Sao tôi ở đây, cậu cũng vậy nữa

- Vy Băng, cô giỏi lắm!!

Câu nói ấy của Phong khiến Băng giật mình,không dám nhìn thẳng vào người con trai ấy, giọng lí nhí pha chút hỗn loạn lo sợ

- Cậu...biết rồi sao??

- Đua xe cũng khá - Phong trả lời lệch câu hỏi, ánh mắt lãnh đạm, màu xám tro nỗi bật trong không gian càng gây căng thẳng

Băng cười trừ khẽ đến cạnh người con trai ấy, giọng hơi run run

- Bình...bình..thường

- Làm người như này từ bao giờ sao không cho tôi biết - Phong bóp chặt cánh tay của Băng rít lên, hoà quện vào tiếng gió thổi vi vu, nghe mà lạnh xương sống

Cánh tay bị bóp chặt, dù có cựa quậy đến đâu cũng vô ích, càng làm cho bàn tay kai siết mạnh hơn

- Tôi...tôi...buông ra..đau...

- Biến đi ngủ đi - Phong tức giận ném Băng xuống giường ngay cạnh đó, Băng mím chặt môi kìm nén cảm xúc trong người lúc này.Băng cảm thấy khó chịu..

Dù không ngủ được nhưng Băng vẫn cố gắng khép đôi mắt cho người kia thấy mình đang ngủ.Có một điều là Phong ngồi cạnh cửa sổ cả đêm...không mỏi sao??

Thân hình to cao im lặng trong đêm đen,không nhúc nhích, không động đậy. Vẻ lạnh lùng bao trùm lôi kéo màn đêm...

Thứ ánh sáng héo hắt bên ngoài hất vào chỉ thấy được nét mặt người con trai ấy cực kì đáng sợ, ánh mắt không rời khỏi màn hình điện thoại,đôi mắt hổ phách màu xám tro im dìm trong cảm xúc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.