Thái Tử Phi Thăng Chức Ký

Quyển 2 - Chương 8: Đại thần quan




Tiêu Lãng lại khởi hành. Chỉ có điều lần này từ bốn người biến thành sáu người. Hiên Viên Thiên Tâm dẫn theo một cường giả Thần Tổ đỉnh phong tự mình hộ tống. Đãi ngộ này đối với Tiêu Lãng có hơi cao. Không nói điều gì, chỉ riêng Hiên Viên Thiên Tâm vừa ra, cho dù Thiên Tôn bình thường muốn động vào Tiêu Lãng, cũng phải cân nhắc một chút xem Thiên Tôn Hiên Viên có thể nổi giận hay không?

Mộc Long Lĩnh ở phía nam Hủy Diệt Chi Địa. Cho dù một đường truyền tống qua cũng phải mất mấy ngày. Thật ra mọi người cũng không vội, một đường du sơn ngoạn thủy, rất vui vẻ.

Vào đêm, các thành trì đều đóng chặt. Đám người Tiêu Lãng đã tới trong một thành trì, tiến vào tửu lâu sang trọng nhất. Sau khi dàn xếp tốt cho mọi người, Tiêu Lãng và Hiên Viên Thiên Tâm ngồi cùng nhau, nói chuyện phiếm.

Sau khi nói chuyện một hồi, đã mở ra cho Tiêu Lãng rất nhiều nghi hoặc. Ví dụ như vì sao bố cục tại Thiên Châu có phần giống với Thần Vực. Ví dụ như các đại gia tộc đều có tộc trưởng, có gia chủ, có trưởng lão. Ngay cả các đại gia tộc cũng chia ra làm Chiến đường, Hình đường, Vụ đường các loại. Còn nữa, các sơn lĩnh đều chia làm chủ thành, tiểu thành. Bố cục trên gần giống với Thiên Châu.

Trên thực tế, bố cục tại Thiên Châu, hoặc là nói bố cục tại vô số vực diện và ba đại vực diện chung cực đều gần như nhau. Bởi vì rất nhiều Vực chủ đều từ ba đại vực diện chung cực đi ra. Bố cục của Thiên Châu là do Đại thần Thiên Vũ bố trí. Đại thần Thiên Vũ xuất thân từ Thần Vực, tất nhiên theo bố cục của Thần Vực để bố trí Thiên Châu.

Tiêu Lãng có lòng muốn hỏi một chút, địa cầu nằm ở chỗ nào trong thế giới hỗn độn? Hơn nữa còn có một vài cường giả cổ đại trung quốc, ví dụ như Bàn Cổ, Nữ Oa, Hoàng Đế, Viêm Đế, Ngọc Hoàng Đại Đế, Như Lai Phật Tổ các loại.

Kết quả Hiên Viên Thiên Tâm chưa từng nghe nói tới một người nào. Suy nghĩ một chút, Tiêu Lãng tự mình nở nụ cười.

Cổ thần trong thần thoại cổ đại trung quốc nghe tên dường như rất trâu bò. Ví dụ như Nữ Oa có thể vá trời. Ví dụ như Hậu Nghệ có thể bắn mặt trời. Sự tích như vậy ở trong mắt người bình thường cực kỳ trâu bò, nhưng ở Thần Vực xem ra lại không tính là gì. Ngay như thực lực Cao Sơn Cao Hà, tùy tiện đánh một quyền đã có thể đánh nổ mặt trời. Sợ là hai người bọn họ đi tới địa cầu sẽ trở thành nhân vật lớn như Ngọc Hoàng Đại Đế?

Nhân vật cấp bậc như Cao Sơn Cao Hà, tại Hủy Diệt Chi Địa đã đếm không hết, chứ đừng nói là toàn bộ Thần Vực. Hơn nữa nói không chừng Bàn Cổ, Nữ Oa, Ngọc Hoàng Đại Đế chỉ là danh hiệu mà thôi. Hiên Viên Thiên Tâm chưa từng nghe nói tới cũng là chuyện bình thường.

Sau khi nói chuyện một hồi, Tiêu Lãng đã có nhận thức rõ ràng đối với bố cục tại Hủy Diệt Chi Địa.

Lão đại của Hủy Diệt Chi Địa tất nhiên là Thần Chí Cao Tu La. Chỉ có điều Thần Chí Cao cao cao tại thượng không hỏi thế sự. Tất cả sự vụ đều do thủ hạ số một của hắn, Thiên Tôn Lưu Hỏa xử lý.

Dưới Thần Chí Cao chính là Thiên Tôn. Hủy Diệt Chi Địa có một ngàn sơn lĩnh. Bá chủ của mỗi sơn lĩnh đều là Thiên Tôn. Còn có những Thiên Tôn ẩn nấp ẩn cư. Hủy Diệt Chi Địa có ít nhất một ngàn hai trăm Thiên Tôn. Thiên Tôn tất nhiên cũng phân chia mạnh yếu. Hơn nữa sau khi đột phá đến Thiên Tôn lại vô cùng khó khăn. Ví dụ như Thiên Tôn Hiên Viên và lão tổ tông Hoàn Nhan gia thực lực chỉ là Thiên Tôn hậu kỳ, nhưng thực lực lại có thể đứng trong mười vị trí đầu tại Hủy Diệt Chi Địa. Hủy Diệt Chi Địa có rất nhiều Thiên Tôn, mấy trăm ngàn năm vẫn dừng lại ở sơ kỳ.

Hiện tại bọn họ đi gặp Thiên tôn Mộc Long, thực lực chỉ có Thiên Tôn sơ kỳ, nhưng thần thông trị liệu của hắn đặc biệt, đã từng cứu một nhân tộc quan trọng của Thần Chí Cao Tu La.

Thần Chí Cao có luân hồi lực có thể phục sinh người không sai, nhưng sẽ không giải độc? Hơn nữa phục sinh một người tốn cái giá cũng là rất lớn. Cho nên thân phận Thiên tôn Mộc Long hiển hách. Cho dù Thiên Tôn Lưu Hỏa nhìn thấy hắn cũng phải khách khí.

Chỉ có điều Thiên Tâm từng nói, tính khí Mộc Long rất tốt, là một người hiền lành, chưa bao giờ gây chuyện với người khác. Chỉ cần lần này Tiêu Lãng biết điều khách khí một chút, hẳn sẽ giành được thiện cảm của Thiên tôn Mộc Long.

Trong lòng Tiêu Lãng đã nắm chắc, nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau tiếp tục một đường truyền tống rời đi. Có Hiên Viên Thiên Tâm và Cao Sơn ở bên cạnh, một đám người truyền tống hoàn toàn miễn phí, càng không có người nào dám động thủ, thật ra rất an nhàn.

...

- Cái gì? Hiên Viên Thiên Tâm lại làm bạn đi đường với tiểu tử kia? Còn có hai Thần Tổ Hoàn Nhan gia đi cùng sao?

Tiêu Lãng không biết là hành tung của bọn họ đều bị rất nhiều thám tử rõ như lòng bàn tay. Giờ phút này Trong Phong Ảnh Phủ tại Bán Dạ Thành, một lão già sau khi nhận được truyền tin, nổi giận vỗ bàn bên cạnh một cái. Chiếc bàn cực kỳ sang trọng kia nhất thời hóa thành bột mịn, ngay cả gỗ vụn cũng không còn.

Sau khi Tiêu Lãng tiến vào Tượng Nha Thành, Phong Bất Quần vẫn chưa chết tâm. Hắn vẫn phái người chú ý hành tung của Tiêu Lãng, xem có cách nào bắt được Tiêu Lãng, ép hắn lấy ra nguyên đan hoang thú Toan Nghê hay không.

Vì con hoang thú Toan Nghê này, gia tộc Phong Ảnh đã chết bốn Thần Tổ, mấy trăm Thần Quân, có thể nói nguyên khí đại thương. Mà hắn vẫn kẹt ở Thần Tổ đỉnh phong mấy vạn năm, không thể đột phá qua bước cuối cùng đạt tới Thiên Tôn. Nguyên đan hoang thú Toan Nghê này đối với hắn vô cùng quan trọng. Chỉ cần có một chút cơ hội nào, hắn bắt buộc phải nắm lấy.

Nhưng giờ phút này hắn lại cảm giác bất lực. Tiêu Lãng không chỉ có quan hệ tốt với Hoàn Nhan gia, còn có mối quan hệ không tồi với Hiên Viên gia. Đừng nói có Hiên Viên Thiên Tâm đi theo, cho dù chỉ có Cao Sơn Cao Hà đi theo, hắn cũng không có cơ hội đắc thủ...

Mưu tính hơn một năm, chết đi hơn nửa võ giả trong gia tộc, cuối cùng công dã tràng. Điều này khiến Phong Bất Quần vô cùng phiền muộn. Hắn phát điên, thậm chí mình còn có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.

Bên trong đại sảnh không chỉ có một mình hắn, còn có hai Thần Tổ của Phong gia. Hai người không dám thở mạnh, rất sợ Phong Bất Quần nổi giận sẽ bắt bọn họ trút giận.

- Báo!

Bên ngoài truyền đến một tiếng truyền báo, khiến hai cường giả Thần Tổ thở phào nhẹ nhõm. Một Thần Quân nhanh chóng đi tới. Sau khi hắn quỳ xuống hành lễ, liền đưa lên một phần tin tức.

Phong Bất Quần nhận lấy, nhìn lướt qua, mắt lập tức sáng ngời. Sau khi xem hết một lượt, hắn đưa cho hai Thần Tổ xem, nói:

- Các ngươi xem đi, việc này có thể thành hay không?

Hai người nhận lấy vừa xem, sắc mặt lập tức thay đổi. Một người cay đắng nói:

- Tộc trưởng, như vậy không ổn đâu. Mai gia cường đại tới mức nào, lẽ nào tộc trưởng còn không biết? Nếu như tiến vào Mai gia bắt huynh đệ Tiêu Lãng, không chỉ có khiến Mai gia tức giận, còn có thể khiến Hoàn Nhan gia, Hiên Viên gia nổi giận. Đến lúc đó sợ là sẽ có họa diệt tộc. Ta thấy nguyên đan hoang thú Toan Nghê này... hay là thôi đi?

Một gã Thần Tổ khác cũng gật đầu nói:

- Đúng vậy, tộc trưởng! Mai gia cũng không dễ chọc. Huynh đệ và nữ nhân của Tiêu Lãng tại Mai gia có thể nhận được đãi ngộ thống lĩnh, điều này nói rõ Mai phu nhân rất coi trọng bọn họ, hay là thôi đi?

- Hừ, quên đi? Tính thế nào?

Phong Bất Quần bỗng nhiên quay đầu lại, lập tức nắm lấy cổ của một Thần Tổ nâng lên, quát lớn nói:

- Lão tam, lão tứ đều chết ở trong tay hoang thú Toan Nghê. Trong tộc bao nhiêu con cháu đều bất mạng trong chuyện này? Chỉ cần có nguyên đan hoang thú Toan Nghê này, ta có thể đột phá đến Thiên Tôn! Đến lúc đó gia tộc có thể chiếm lĩnh một sơn lĩnh, vinh quang vạn thế! Mai gia thì thế nào? Hoàn Nhan gia Hiên Viên gia thì thế nào? Nếu thật sự xảy ra chuyện, bọn họ sẽ vì một tên rác rưởi, không tiếc trở mặt với Thiên tôn Bán Dạ, cũng phải giết chết chúng ta sao?

Thần Tổ bị Phong Bất Quần nắm cổ, nhìn khuôn mặt vặn vẹo của hắn, liền biết tộc trưởng này đã nhập ma, sợ là ai khuyên cũng không được. Thần Tổ còn lại càng không dám nói nửa câu.

Ầm!

Phong Bất Quần ném Thần Tổ đi, quát lớn:

- Vận dụng tất cả lực lượng, bắt lấy đám người tên là Tiêu Ma Thần, Ma Thanh Thanh lại. Nhất định phải chú ý giữ bí mật. Chỉ cần bắt được mấy người này vào tay, không sợ Tiêu Lãng không giao ra!

- Tuân mệnh!

Hai Thần Tổ liên tục khom người hô lớn. Sau khi hai người đi ra khỏi phòng khách, bọn họ nhìn lên bầu trời xanh thẳm, trong lòng cay đắng. Lần này nếu như thuận lợi, có lẽ có thể nhận được nguyên đan của Toan Nghê Thú. Nếu như không thuận lợi, chắc hẳn gia tộc Phong Ảnh sẽ vĩnh viễn biến mất trong lịch sử Thần Vực...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.