Thái Tử Đến Từ Tương Lai

Chương 32: Ngoại Truyện 1: Thành Viên Mới




Nước mắt Thượng Quan Ngưng m đều đã chảy xuống, nhưng cô không lau đi, chỉ là kiên định nói ra những lời nói khắc sâu ở đáy lòng mình: “Tôi Thượng Quan Ngưng đồng ý trở thành vợ hợp pháp của Cảnh Dật Thần, từ nay về sau vĩnh viễn ở bên anh, dù phú quý hay nghèo hèn, khỏe mạnh hay bệnh tật, tôi đều sẽ yêu anh, tôn kính và quý trọng anh, cho đến lúc chết mới có thể tách ra. Trước mặt thượng đế tôi tuyên thề.”

Đây là lời thề bình thường nhất lúc kết hôn, nhưng đối với Cảnh Dật Thần và Thượng Quan Ngưng mà nói, lại là lời nói chân thành tha thiết, rung động nhất.

Tình yêu và cảm tình của bọn họ vẫn luôn giống như lời thề này vậy, có được đối phương, yêu đối phương, không hề liên âun đến tiền tài, không quan hệ đến thân thể.

Cảnh Dật Thần nhấc khăn che mặt Thượng Quan Ngưng lên, nhẹ nhàng cho lau nước mắt cho cô, cúi đầu hôn cô.

Nụ hôn này, vừa nhẹ lại vừa ngọt ngào, làm cho hai người đều cảm thấy trang trọng, ấm áp như vậy.

“Thưa chúa, chúng ta đã nhận được lời thề của đôi vợ chồng này, bọn họ có thể thanh nhau mà trả giá, có thể tha thứ cho nhau, hơn nữa mỗi ngày đều có thể trải qua rất nhiều vui sướng. Cảnh Dật Thần và Thượng Quan Ngưng, sắp bắt đầu cuộc sống hôn nhân mới, bọn họ mong cha trợ giúp, vĩnh viễn có được sự khỏecmajnh sống qua cả đời. Chúc phúc bọn họ hạnh phúc vĩnh viễn, Amen!”

Phía dưới tất cả mọi người đều nói theo giáo chủ “Amen”.

Thượng Quan Ngưng đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Cảnh Dật Thần, con ngươi không thể che dấu được sự vui sướng và hạnh phúc.

Trong ánh mắt Cảnh Dật Thần tất cả đều là ý cười ôn nhu và sủng nịch, chờ đến khi nghi thức kết thúc, anh đưa theo Thượng Quan Ngưng chậm rãi rời khỏi lễ đường.

Kế tiếp, mọi người sẽ cùng nhau trở về khách sạn, tham gia tiệc cưới. Vợ chồng bọn họ thay quần áo lễ phụ Trung Quốc, đi cảm ơn mọi người.

Tiệc cưới giằng co hơn hai giờ, tới nơi này khách khứa rốt cuộc cũng thấy rõ bộ dạng của cô dâu, dung mạo xuất chúng, khí chất thanh nhã, giơ tay nhấc chân đều là khí chất của tiểu thư khuê các.

Sau đó rất nhanh mọi người sẽ biết thân phận của Thượng Quan Ngưng, tuy rằng cô đã từng là thiên kim của phó thị trưỏng, nhưng hiện tại Thượng Quan Chinh đã không còn nữa, chú Thượng Quan hành của cô cũng chỉ là một nhân vật nhỏ, cậu Hoàng Lập Hàm tuy rằng có chút tài sản, nhưng so với hôn lễ lào môn này còn kém xa.

Nói cách khác, cô gả cho Cảnh Dật Thần, gả vào Cảnh gia, chính là không phải dựa vào thế lực sau lưng, mà chính là dựa vào bản thân.Cảnh Dật Thần che chở cô rất rõ ràng, tới kính rượu đều là anh uống, không cho Thượng Quan Ngưng dính một giọt rượu nào, toàn bộ hành trình đều ở che chở cô, tựa như sợ cô phải chịu một chút tổn thương.

Mà thượng quan ngưng thoạt nhìn đã quen với sự chăm sóc của anh, hiển nhiên là Cảnh Dật Thần thường ngày đều làm như thế, chứ không phải giả vờ.

Rất nhiều người đều khiếp sợ với mị lực của Thượng Quan Ngưng.

Thành phố A sớm có tin đồn, nói hai anh em Cảnh Dật Thần và Cảnh Dật Nhiên đều không có tâm, đối xử với phụ nữ đều lãnh khốc vô tình, căn bản không để bất kì người phụ nữ nào ở trong lòng.

Mà hiện tại, lời đồn đại bị đánh tan.

Bộ dáng của Cảnh Dật Thần không có chỗ nào gọi là lãnh khốc vô tình cả? Cách anh đối xử với Thượng Quan Ngưng quả thực rất khác so với khi anh đối cử với người khác, như hai người khác nhau vậy.

Mọi người tới buổi hôn lễ này đều rõ ràng một việc: Thượng Quan Ngưng ở Cảnh gia có được địa vị cực cao, trăm triệu lần không thể trêu chọc.

Sau khi tiệc cưới kết thúc, khách khứa dần dần rời đi.

Thượng Quan Ngưng sớm đã bị Cảnh Dật Thần mang về phòng nghỉ ngơi.

Nàng một thân váy dài màu đỏ rực, trên tai và trên cổ đeo một bộ khuyên tai vòng cổ bảo thạch hồng, cả người đều có vẻ rất là vui mừng.

Cảnh Dật Thần cởi tây trang của chính mình ra, đi qua ôm Thượng Quan Ngưng vào trong ngực.

“Mệt sao?”

Thượng Quan Ngưng cười lắc đầu: “Không mệt.”

Cô thật sự không mệt, hôm nay cả người cô đều ở trạng thái hưng phấn, tâm tình vui vẻ, hơn nữa uống rượu xã giao căn bản cô không cần phải ra mặt, cô chỉ cần đi theo Cảnh Dật Thần, chào đón khách khứa đến nơi đến chốn là được.

Người mệt nhất là Cảnh Dật Thần.

Tuy rằng anh đã tắm xong, nhưng trên người vẫn còn mùi rượu nhàn nhạt.

Anh hôm nay uống rất nhiều rất nhiều rượu, ai kính rượu, anh cũng không cự tuyệt, tất cả đều thống thống khoái khoái một ngụm uống hết.

Nhưng anh uống nhiều rượu như vậy, mà giờ phút này vẫn rất rỉnh táo như cũ.

“Em cũng không biết, tửu lượng của anh tốt như vậy!”

Thượng Quan Ngưng cười ôm lấy cổ anh, ở trên môi anh nhẹ nhàng hôn một chút.

Cảnh Dật Thần cười: “Chồng của em là con người hoàn mỹ, sao có thể không ương rượu được? Nhưng thật ra ở trên giường em không thể tìm được ai thể lực tốt như anh đâu?”

Thượng Quan Ngưng không nghĩ tới anh lại nói về việc đó, sắc mặt cô ửng đỏ đấm lên ngực anh một chút, sau đó tránh thoát khỏi vòng ôm ấm của anh, đi vào trong phòng tắm rửa.

Chờ khi cô từ trong phòng tắm đi ra tới, lại phát hiện ra Cảnh Dật Thần đã ngủ rồi.

Thượng Quan Ngưng có chút đau lòng, hai ngày này anh đã mệt muốn chết rồi đi!

Cô nhẹ nhàng nằm ở bên người anh, ôm anh một cái rồi đi vào giấc ngủ.

Cảnh Dật Thần bản năng đem ôm cô vào trong lồng ngực chính mình, ôm cô đi vào giấc ngủ.

Ngủ dậy một lúc trời đã tối rồi.

Cảnh Dật Thần nhìn đã hơn 7 giờ.

Anh đánh thức Thượng Quan Ngưng, hai người cùng đi ăn bữa tối.

Bữa tối là do Cảnh Dật Thần chuẩn bị hoa hồng ánh nến, nhà ăn, trở thành một phòng hoa hải dương.

Thượng Quan Ngưng vừa mừng vừa sợ che miệng lại, tâm tình lại bắt đầu lâng lâng.

Cảnh Dật Thần kéo ghế ra cho cô, làm một động tác mời ngồi: “Phu nhân của anh, mời ngồi. Bữa tối đã chuẩn bị ổn thoả, mời em dùng.”

Thượng Quan Ngưng ngơ ngẩn nhìn anh, đi đến bên người anh, nhẹ nhàng hôn anh, sau đó cùng anh nói lời cảm ơn: “Cám ơn anh, cuộc sống sau khi chúng ta kết hôn em đã rất thỏa mãn, lãng mạn như vậy, em quả thật rất hạnh phúc!”

Cảnh Dật Thần hôn cô, cười nói: “Phu nhân, đây là vinh hạnh của anh.”

Bữa tối lãng mạn vừa qua đi, Cảnh Dật Thần liền mang theo cô đi tới sân thượng khách sạn.

Cách đó không xa, pháo hoa sáng lạn mỹ lệ đang nhiệt liệt nở rộ, Thượng Quan Ngưng rất vui vẻ, lại chê cười Cảnh Dật Thần: “Anh giống như cũng chỉ biết hai chiêu này hai chiêu.”

Cảnh Dật Thần đem cô ôm vào trong ngực, cười nói: “Không có cách nào khác, anh không có kinh nghiệm, về sau anh sẽ luyện tập thêm, tranh thủ học vài loại đa dạng!”

Một đêm lãng mạn mà ấm áp, Thượng Quan Ngưng ở trong lồng ngực Cảnh Dật Thần ngủ rất say sưa.

Sáng sớm rời giường, ăn qua bữa sáng, Cảnh Dật Thần liền cười nói: “Cha đã tặng một phần lễ vật kết hôn, anh dẫn em đi xem thử.”

Sau đó, ạn liền đưa Thượng Quan Ngưng theo tới đỉnh tầng khách sạn, đi tới một quảng trường nhỏ giống một sân thượng.

Trên sân thượng, một chiếc máy bay trực thăng lóng lánh dưới ánh nắng.

Thượng Quan Ngưng kinh ngạc mà cao hứng nói: “Cha tặng cho em một chiếc máy bay trực thăng sao?”

Cảnh Dật Thần cười lắc đầu: “Bảo bối, em cũng quá coi thường cha rồi, chúng ta kết hôn, sao ônh ấy có thể không biết xấu hổ mà tặng máy bay trực thăng? Máy bay trực thăng chỉ là một đồ phụ mà thôi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.