Thái Tử Đến Từ Tương Lai

Chương 30: Bên Nhau




Hoắc Vi Vũ khẩn trương, lưng cứng ngắc.

Cô ý thức được, anh không phải đang giỡn.

Cô bị dọa sợ, dựa lưng vào ngăn tủ.

Nhưng cái tủ nhỏ như vậy.

Cô hoàn toàn không thể chạy đi đâu được.

Huống chi bên ngoài Lâm Thừa Ân và Mai Tướng quân đều ở đó.   

"Bạn gái của cậu và Cố Cảo Đình có quan hệ ái muội, cậu biết không?" Mai Tướng quân quái gở mà hỏi.

Vẻ mặt của Lâm Thừa Ân khó coi, "Người phụ nữ của tôi hiểu rõ, không cần Mai Tướng quân quá lo lắng."

"Người phụ nữ của cậu ta sao? A." giọng nói của Cố Cảo Đình bình tĩnh vang lên bên tai Hoắc Vi Vũ.

Trên thực tế, anh đố kỵ, ghen tỵ muốn phát điên rồi.

Một tên Ngụy Ngạn Khang, để cho anh đau khổ bảy năm.

Thật vất vả mới làm anh ta bị knockout(*loại bỏ), bây giờ lại thêm một tên Lâm Thừa Ân.

Anh cầm chặt tay của cô, đặt ở phía trên bụng của anh.

Hoắc Vi Vũ cảm thấy trong lòng bàn tay bị một tẩu thuốc làm phỏng.

Cô muốn rút tay trở về.

Cố Cảo Đình tới gần cô, hơi thở nam tính mạnh mẽ bao phủ lên người cô.

Anh ôm chặt eo của cô, như tiểu quái thú tìm kiếm đường về nhà.

Hoắc Vi Vũ khẩn trương, tim như muốn nhảy ra ngoài.

Cô không thể lên tiếng, lại không thể trốn chạy.

Nếu như anh tiến vào, cô nhất định sẽ đau chết mất.      

Đến lúc đó không cẩn thận lên tiếng, Thừa Ân và Mai Tướng quân mở cửa tủ ra, nhìn thấy cô và Cố Cảo Đình ở bên trong làm này kia!

Má ơi!

Bây giờ cô còn không có mặc quần áo, tất cả xong đời rồi.

Hơi thở của Cố Cảo Đình nặng nề hơn, cũng không muốn buông tha cho cô, bàn tay to ở ngang hông của cô kéo xuống, đến trên đùi, di chuyển đến bên trong.

Lấy sức của anh, anh đã muốn làm gì, cô sẽ không ngăn được.

Hoắc Vi Vũ bất chấp tất cả.

Cô nhón chân lên, chủ động hôn môi của anh,

Cố Cảo Đình có chút dừng lại.

Anh thật không ngờ cô sẽ chủ động.

Trong lòng có chút rung động.

Lửa giận cũng theo đó mà tan biến không ít.

Hoắc Vi Vũ nhìn anh không mạnh mẽ ép buộc, biết là có ích.

Cô hôn dọc theo môi của anh đi xuống, đến cổ của anh, cởi bỏ âu phục trên người anh, vén áo sơ mi của anh lên, sờ đến cơ bụng rắn chắc của anh, theo đường cong cơ thể ngồi chồm hổm xuống.

Nếu như cô giúp anh làm cái kia, anh sẽ không muốn cô nữa.

Bọn họ có thể im lặng dẹp chuyện này qua một bên, sẽ không bị người ở bên ngoài phát hiện.

Cô là có ý nghĩ như vậy.

Không có chú ý, khí lực mạnh hơn một chút.

Cố Cảo Đình buồn bực hừ một tiếng.

Hoắc Vi Vũ bị dọa không dám động.

May mắn người ở bên ngoài đang nói chuyện, không có nghe thấy.

"Bây giờ là người phụ nữ của cậu, nói không chừng rất nhanh sẽ không phải nữa rồi, Cố Cảo Đình chính miệng nói với tôi, đó là người phụ nữ của hắn.’ Mai Tướng quân ngồi xuống trên ghế salon, cố ý châm ngòi nói.

"Anh ta nói ông tin sao? Tiểu Vũ cũng nói là bạn gái của tôi, thì đó là bạn gái của tôi." Lâm Thừa Ân lạnh lùng nói.

"Ha ha, cậu ngủ với cô ta chưa?" Mai Tướng quân hỏi.

Vẻ mặt Cố Cảo Đình xiết chặt, ánh mắt sắc bén quét về phía tủ.

Lâm Thừa Ân im miệng không nói chuyện.

Cố Cảo Đình nhíu mày, đè ót của cô xuống.

Hoắc Vi Vũ không thích ứng, trong mắt mang theo hơi nước óng ánh.

Mai Kính Sơn đã hiểu, nhìn có chút hả hê cười nói: "Không ngủ thì tranh thủ ngủ đi, nếu không đợi cô ta thành bạn gái người khác, một người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ như vậy, cậu sẽ không có phúc hưởng thụ đâu."

"Nếu như ông tìm tôi để nói những chuyện này, vậy thì xin lỗi, tôi còn có việc." Lâm Thừa Ân không kiên nhẫn nói, đi về phía cửa.

"Cậu không tò mò, bây giờ Hoắc Vi Vũ đang ở đâu sao?" Khóe miệng Mai Kính Sơn giơ lên âm hiểm nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.