Thác Liễu! Thác Liễu!

Chương 7




Đây là món quà lớn

Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang chậm rãi nói:

- Bí thư Lý, ở vị trí ứng cử viên Phó bí thư Thành ủy chuyên trách tôi có ý kiến đó là đồng chí Tề Tư Nguyên Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố năng lực các mặt đều khá, lần này vụ án buôn lậu Á Hải sở dĩ tiến triển nhanh như vậy là cũng gắn liền với công việc của anh ta, đồng chí Tề Tư Nguyên hiểu cách làm công tác tư tưởng, tôi thấy đảm nhiệm Phó bí thư Thành ủy chuyên trách, quản lý công việc tổ chức nhân sự Đảng và hình thái ý thức quần chúng là một sự lựa chọn rất thích hợp.

Dừng một chút, Nhiếp Chấn Bang lại tiếp tục nói:

- Việc chọn người vào Ủy viên thường vụ Phó Chủ tịch thành phố tôi cảm thấy đồng chí Lưu Cao Hoa đương nhiệm Phó Chủ tịch thành phố thành phố Mân Châu rất tốt. Người này được phân công quản lý công nghiệp ở thành phố Mân Châu, mấy năm nay công nghiệp thành phố Mân Châu rất phát triển, đồng chí này tôi nghĩ là Bí thư Lý hiểu hơn tôi rất nhiều.

Nhiếp Chấn Bang “Có qua có lại mới toại lòng nhau”, tuy Lý Thái Thạch vô cùng rộng lượng, đem mấy chức vụ quan trọng đều đưa ra nhưng đó cũng chỉ là một thái độ của người khác, nếu bản thân mình không khách khí mà vơ vào hết thì tuy rằng Lý Thái Thạch không nói gì nhưng trong lòng khó tránh khỏi khó chịu, thường thì điều này sẽ bắt đầu gây nên việc làm cho quan hệ chuyển thành xấu đi.

- Ồ, đồng chí Tề Tư Nguyên và đồng chí Lưu Cao Hoa đều rất thích hợp, Chủ tịch thành phố Nhiếp, trước kia tôi cảm thấy anh tuổi còn trẻ mà chức vị cao, trước khi đến tôi còn lo lắng khó có thể giao tiếp được với Chủ tịch thành phố Nhiếp, bây giờ thấy là tôi suy nghĩ quá nhiều, chẳng trách Chủ tịch tỉnh Kiều lại đánh giá Chủ tịch thành phố Nhiếp cao như vậy.

Trên mặt Lý Thái Thạch nở một nụ cười.

Nụ cười này là vô cùng thành thực, đồng thời trong lời nói Lý Thái Thạch cũng có chút lộ ra một chút quan hệ giữa ông ta và Kiều Dịch Nhân, bằng không nếu đều là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy mà quan hệ không thân thiết thì Kiều Dịch Nhân chắc chắn sẽ không nói mấy chuyện này với Lý Thái Thạch.

Tiếp theo, Lý Thái Thạch nói chuyện khác:

- Đúng rồi, Chủ tịch thành phố Chấn Bang, ngày hôm qua tổ chuyên án chỗ bí thư Lưu Uy đưa ra ý kiến là công tác thẩm vấn một bộ phận cán bộ liên quan và những người trong vụ án buôn lậu Á Hải lần này đã hoàn thành, cũng đã giao cho cơ quan kiểm tra, ý của bí thư Lưu Uy là mở một phiên tòa xét xử công khai ở thành phố Vọng Hải để ổn định loại tâm lý lo lắng ở thành phố Vọng Hải bây giờ.

Ngày 27 tháng 3, thời tiết ở Vọng Hải âm u, mưa phùn lất phất nhưng cũng không ngăn cản được sự nhiệt tình của nhân dân Vọng Hải. Phiên tòa xét xử công khai được mở trong sân thể dục đại học Vọng Hải, sân thể dục to đường chạy tiêu chuẩn bốn trăm mét và sân đá bóng chứa được hàng vạn người, hơn nữa bên cạnh còn có mười mấy cái sân bóng rổ và hai sân đá bóng, lúc này mọi người đang dồn đến tạo ra đám đông tấp nập.

Từ cổng trường đại học Vọng Hải kéo dài đến trong sân thể dục, hai bên chăng dây cảnh giới để trống một lối đi ở giữa.

Chiến sĩ cảnh sát có vũ trang cứ ba bước một tốp, mười bước một trạm canh gác, luôn cảnh giác đám người xung quanh, khoảng tám giờ ba mươi

Ở trên đường phố bên ngoài cổng đại học Vọng Hải vọng đến tiếng còi xe cảnh sát, hơn mười xe cảnh sát mở đường phía trước, theo sau là các xe của kiểm sát, toà án, công an và các Bộ.

Ở giữa là ba xe buýt của tòa án, trên xe có một đám tội phạm bị tình nghi mặc áo tù trại tạm giam màu vàng, phía sau là xe cảnh sát có giấy phép vũ trang, trên xe toàn là chiến sĩ cảnh sát có vũ trang đầy đủ áp tải.

Lúc đoàn xe tiến vào tới cổng đại học Vọng Hải liền bị chặn, lúc này không ít dân chúng đã kích động vọt lên hô to:

- Đánh, đánh chết bọn tham quan này.

Thời điểm nào thì bọn tham quan cũng bị nhân dân căm hận và chán ghét, nói từ suy nghĩ bản thân vụ án buôn lậu Á Hải nói một cách công bằng đã ảnh hưởng tới cả quốc gia, toàn bộ thể chế chính phủ, bị ảnh hưởng là sản nghiệp một quốc gia, bị hủ hóa là cán bộ trong thể chế. Thực sự mà nói thì dân thường bị ảnh hưởng không nhiều, thậm chí không thể phủ nhận thành phố Vọng Hải dưới sự giúp đỡ của tập đoàn Á Hải đã có tốc độ phát triển kinh tế cao, tập đoàn Á Hải cung cấp việc làm và giải quyết vấn đề việc làm cho nhân dân Vọng Hải, gia tăng thu nhập của dân chúng, nhưng điều này cũng không cản trở sự oán hận từ trong lòng của dân chúng với loại tham quan vô lại.

Trên xe cảnh sát ở vị trí thứ hai, Nhiếp Chấn Bang và Lý Thái Thạch ngồi cùng nhau, thấy cảnh như vậy Lý Thái Thạch nhíu mày nói:

- Các đồng chí cảnh sát có vũ trang sao lại thế, tại sao có thể để những người dân này tiếp cận xe, nếu chẳng may xảy ra vấn đề gì, bị xe đâm bị thương thì làm sao bây giờ?

Từ điểm này có thể nhìn ra cách làm người của Lý Thái Thạch, trong tình huống bình thường là cán bộ, đều suy tính đến chuyện phía trước, loại biểu hiện này của Lý Thái Thạch đáng khẳng định, loại chuyện này phát sinh rất đột ngột, gần như có thể bác bỏ khả năng thể hiện, vào bộ máy với người như vậy thì việc triển khai công việc sau này nhất định không có quá nhiều vấn đề.

Nhiếp Chấn Bang cũng nhíu mày:

- Bí thư Lý, nhất định phải ngăn chặn kịp thời, khống chế cảm xúc quần chúng.

Nói xong, Nhiếp Chấn Bang mở cửa xe đi xuống, từ trên xe mở đường phía trước lấy ra cái loa:

- Các đồng chí, các đồng bào, tất cả mọi người bình tĩnh một chút, tôi là Phó Chủ tịch thường trực thành phố Niếp Chấn Bang.

Những lời nói này làm mọi người dân đều dừng lại, thấy như vậy trong lòng Nhiếp Chấn Bang rất vui, chỉ sợ những người dân này trong lúc bột phát thì nói thế nào cũng không nghe, bây giờ đều dừng lại là dấu hiệu tốt, nghĩ vậy Nhiếp Chấn Bang nói tiếp:

- Tôi biết là mọi người rất căm ghét những phần tử phạm tội trái pháp luật.

Nói thật, tôi cũng căm ghét giống mọi người

Nói như vậy để kéo gần khoảng cách trong quan hệ của bản thân và những người dân này, Nhiếp Chấn Bang đã tỏ ra rất nhanh trí, cũng làm cho Lý Thái Thạch phải khen ngợi “Nhiếp Chấn Bang ở tuổi này mà có thể trở thành cán bộ cấp Thứ trưởng quả không đơn giản, lúc mình ở tuổi này thì đang làm gì? Sợ là vẫn chịu đựng ở vị trí cấp Phó phòng”.

- Nhưng, chúng ta làm như vậy có giải quyết vấn đề không? Không thể được, mọi người à, quốc có quốc pháp, gia có gia quy, không có quy củ không được. Những người này làm điều trái pháp luật đương nhiên có pháp luật nghiêm trị, tôi tin rằng pháp luật nhất định sẽ đưa ra sự xét xử nghiêm minh. Bây giờ mọi người giải tán tránh đường ra, như vậy chúng ta cũng có thể tiến hành phiên tòa xét xử công khai trong thời gian nhanh nhất, có đúng không?

Nhiếp Chấn Bang nói xong rất nhiều người xung quanh đều tự rời đi, lúc đầu tiên mọi người bột phát tình cảm tất cả đều có chút kích động, bây giờ sau khi bình tĩnh đã không còn điên cuồng như vừa rồi.

Sau đó xe đi tiếp đến tận vị trí mở phiên tòa mà không bị ngăn trở, ở sân vận động đã dựng xong chỗ xét xử, ở giữa treo quốc huy nhìn rất trang nghiêm.

Dẫn ra đầu tiên là những cán bộ Đảng viên, nhân viên cao cấp của tập đoàn Á Hải Lưu Tư Tồn, Triệu Định Quang, Xương Cửu, A Xương... về phần đám người Thạch Nghị Vũ, Lý Thành Phương, Trang Như Thuận.

Sau khi dẫn tới, Tòa án Nhân dân cấp trung thành phố Vọng Hải, thẩm phán quan toà lúc này cũng chính thức tuyên bố phiên tòa xét xử công khai bắt đầu, nhân viên công tố Viện kiểm sát nhân dân thành phố Vọng Hải bắt đầu trần thuật những chứng cứ phạm tội.

Trải qua quá trình xét xử, chánh án đứng lên cầm microphone tuyên bố:

- Số hiệu” Triệu Định Quang là người có liên quan nhận số tiền hối lộ rất lớn, trong quá trình vụ án buôn lậu Á Hải đã đưa ra sự bảo vệ cho tập đoàn Á Hải, có tình tiết đặc biệt nghiêm trọng ảnh hưởng rất lớn, sau khi xét xử và bàn luận quyết định Triệu Định Quang chịu mức án tử hình, thi hành ngay lập tức, hủy bỏ quyền chính trị chung thân. Lưu Tư Tồn xử tử hình sau hai năm sẽ thi hành án, Trương Tổ Tư xử tù chung thân. Xương Cửu xử tử hình, A Xương xử tử hình.

Lúc chánh án nói ra những lời này cũng là sát khí lẫm liệt, vô cùng uy nghiêm, nhân dân phía dưới thông qua loa phóng thanh nghe được tin này đều hô to:

- Được!

Những người khác bao gồm ngân hàng, hải quan, một số nhân viên liên quan trong tập đoàn Á Hải và cơ quan Đảng thì căn cứ vào tình tiết phạm tội nghiêm trọng khác nhau mà xử chung thân, nhẹ nhất cũng bị xử ba năm tù, phạt tiền....

Đồng thời bên tổ chuyên án sau một tháng điều tra và thẩm vấn đã báo cáo lại với trung ương được trung ương phê chuẩn, vụ án buôn lậu Á Hải đặc biệt lớn cũng chính thức kết án.

Ủy ban Kỷ luật Trung ương ở Bắc Kinh mở cuộc họp báo thông báo tin tức, tình hình và các mức xử lý của vụ án buôn lậu Á Hải đặc biệt lớn ra toàn thế giới. Lý Thành Phương Thứ trưởng thường trực bộ Công an là kẻ khả nghi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng bị cách chức Thứ trưởng thường trực bộ Công an, khai trừ khỏi Đảng, khai trừ công chức và chuyển giao cho cơ quan kiểm sát quyết định khởi tố; Thạch Nghị Vũ Bí thư Thành ủy thành phố Vọng Hải khai trừ khỏi Đảng, khai trừ công chức chuyển giao cơ quan kiểm sát.

Kết thúc vụ án buôn lậu Á Hải, thành phố Vọng Hải trong một thời gian ngắn tổng cộng trống mất bốn vị trí ủy viên thường vụ. Hiện nay Bí thư Thành ủy đã có rồi nhưng chức vụ Chủ tịch thành phố, Phó bí thư Thành ủy, Phó Chủ tịch thành phố ủy viên thường vụ và Trưởng ban thư ký Thành ủy vẫn chưa quyết.

Tình hình này khiến cán bộ thành phố Vọng Hải trong lòng đều có chút bàng hoàng, không ít cán bộ chạy về thành phố Mân Châu. Lúc cán bộ ở thành phố Vọng Hải đều đang bận rộn, trong tòa nhà làm việc của Tỉnh ủy tỉnh Phúc Kiến, trong phòng họp ở tầng cao nhất tòa nhà văn phòng Tỉnh ủy, các ủy viên thường vụ liên quan của Tỉnh ủy cũng đã ngồi vào vị trí, Lý Đại Thạch lúc này cũng từ Vọng Hải chạy tới.

Dịch Minh Dương mới từ tỉnh Sở Nam thuyên chuyển tới nhậm chức Phó bí thư chuyên trách Tỉnh ủy ngồi nghiêm chỉnh, Chủ tịch tỉnh Kiều Dịch Nhân vẻ mặt nhã nhặn thỉnh thoảng thảo luận điều gì đó với Tôn Vũ Châu Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy bên cạnh.

Chín giờ, Trần Nhân Thanh Bí thư Tỉnh ủy, Chủ nhiệm hội nghị thường vụ hội đồng nhân dân tỉnh chậm rãi bước vào phòng họp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.