Editor: Miêu Bàn Tử
Bởi vì Tô Đát Kỷ chưa nguôi cơn tức, đêm nay khẳng định hai người không có cách nào hoàn thành hài hòa sinh mệnh.
Cho nên hai người phi thường ăn ý mỗi người ngủ một bên.
Nhìn thân ảnh nhỏ bé cuốn đi tất cả chăn mền co lại ở bên trong, Tiêu Ngự liền thở dài.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Thở dài một hơi như vậy, cũng không biết là thất vọng nên thở dài, hay là... Cảm thấy trên người có chút lạnh...
Nhưng rất nhanh hắn không có tâm tư để ý tới chuyện này, mà bắt đầu phát sầu đến từng cọng lông chân, hắn nên tặng cho nàng lễ vật gì nha!
Hoa khẳng định là không được, bởi vì ngại chuyện của Lan Phi. Nếu như tặng hoa cho nàng lại khiến nàng tức giận hơn nữa.
Đồ trang sức?
Vẫn là y phục tơ lụa?
Tiêu Ngự lắc đầu, không chỉ có tục, mà những ngày qua hắn ban thưởng cho nàng quá nhiều, tính ra không quá đặc biệt, đến lúc đó nàng lại sinh khí.
Vậy nên đưa cái gì đây?
Ngay cả thứ nàng thích mà hắn cũng không biết.
Tiêu Ngự sầu não, lại thở dài yếu ớt.
Hắn nằm trơ trọi ở bên kia than ngắn thở dài, thì ở bên này Tô Đát Kỷ cùng hệ thống trò chuyện muốn bốc lửa.
【 Sinh thần của nguyên chủ rõ ràng là ở mùa đông, tới miệng ngươi liền biến thành ba ngày nữa rồi? Nếu như bị phát hiện thì làm sao? 】
Hệ thống không rõ tại sao nàng lại nói dối.
Đương nhiên nàng biết rõ nhưng còn cố phạm phải, là bởi vì nàng muốn mượn đề tài sinh nhật này để nói chuyện của mình.
"Ta cũng không có tính kiên nhẫn đợi đến mùa đông",
Tô Đát Kỷ ước gì mấy ngày liền hoàn thành một cái nhiệm vụ, để hoàn thành mục tiêu thật sớm,
"Lại nói, cỗ thân thể này ở đâu ra cũng không ai biết. Đám phi tần cũng đâu có ai rảnh mà đi quan tâm sinh thần vũ cơ là lúc nào chứ?"
Nếu như có người vạch trần, nàng cũng có biện pháp chặn trở về.
Đối mặt với túc chủ mạnh mẽ như vậy, hệ thống còn có thể nói cái gì?
Nằm xuống xem kịch.
Thuận tiện hô 666 thôi!
*
Thời gian trôi qua, rất nhanh liền đến "Sinh thần" của Tô Đát Kỷ. Tiêu Ngự đã sớm thông báo cho người an bài yến hội, tiết mục, hùng hùng hổ hổ, gióng trống khua chiêng, cho nàng đủ mặt mũi.
Thậm chí... Còn đặc biệt an bài chỗ ngồi của nàng kế bên hắn.
Ngay cả Trịnh quý phi đều chỉ có thể ngồi ở phía dưới. Sự sủng ái này thật sự là phần độc nhất!
Trong lòng đám phi tần âm thầm kinh ngạc, chẳng lẽ những cái lời đồn kia là thật, vũ cơ này thật sự là hồ ly tinh đến mê hoặc Hoàng Thượng, khiến hắn muốn phong nàng làm Hoàng hậu?
Trịnh Quý phi cùng Lan Phi ngồi phía dưới, sắc mặt hai người có thể nói là âm trầm đến chảy nước.
Càng biệt khuất hơn chính là có Tiêu Ngự ở bên cạnh, các nàng phải bày ra vẻ mặt vui vẻ, trưng gương mặt tươi cười tặng lễ vật rồi chúc phúc cho Tô Đát.
Diễn đạt sinh động cái gì gọi là, trên mặt cười hì hì, trong lòng MMP.
Cho dù các nàng đã nhanh phiền muộn đến nội thương, Tô Đát Kỷ còn cảm thấy chưa đủ ghiền.
Từ trước đến nay nàng không biết bốn chữ "Tự có chừng mực" viết như thế nào, trong từ điển của nàng chỉ có năm chữ "Đánh chó rơi xuống nước".
"Hoàng Thượng ~ thần thiếp muốn ăn tôm viên ~ "
Tiêu Ngự đang bưng một ly rượu kề đến bên miệng, nghe được giọng nói ngọt đến phát dính, kém chút nữa quăng cả ly.
Hắn quay đầu lại xem xét, thấy Tô Đát Kỷ nhướng mày nhìn hắn, tư thế kia giống là nói ngươi có gắp cho ta hay không, không gắp ta liền lật bàn nha!
Không cần nghĩ, nàng thật sự có thể làm ra chuyện này.
Tiêu Ngự nhanh nhẹn đặt ly rượu xuống, không chút do dự cầm lấy đũa gắp cho nàng một viên.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Nhưng Tiêu Ngự không nghĩ tới, hắn vừa muốn đem tôm viên đặt vào trong chén của nàng, liền thấy nàng mở cái miệng anh đào nhỏ nhắn hướng về phía hắn.
Ngụ ý này là...
Muốn hắn tự tay đút cho nàng?!
Ngay trước hiện trường tất cả phi tần?!
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Kịch trường nhảm của editor:v ~
• Tô ái phi: Hoàng Thượng~ thần thiếp muốn ăn tôm viên~
• Cẩu hoàng đế: Tự đến gắp đi!
• Tô ái phi:.......
(╮°-°)╮┳━━┳ (╯°益°)╯彡┻━━┻
( Nhớ kịch trường của tác giả quá!:))))
?Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái?Meo~