Tây Lam Yêu Ca

Chương 28





Khi Thú Nhân cao tầng tạm thời ở trong đại doanh, một đám mười mấy Thú Nhân đang thoải mái ăn bữa sáng, thức ăn bọn họ vô cùng đơn giản, hoặc có thể nói là đơn sơ, đều là thịt thú vật bình thường nướng lên, vừa nửa chín nửa sống đã bị bọn họ lấy ra ăn, đồ uống chỉ là một loại trái cây trong ma thú sâm lâm, lớn bằng trái dưa, da ngoài cứng rắn, đập ra thì bên trong có nước trái cây vô cùng ngon, còn có chút ít mùi men rượu.

Mặc dù Thú Nhân hiểu biết khá nông cạn, cũng không quan tâm nhiều đến tôn ti trật tự, thế nhưng bọn hắn hiển nhiên vẫn biết tôn trọng tối thiểu, một khối thịt chân lớn nhất tốt nhất được phân cho một vị Thú Nhân đầu lĩnh, người này thân cao có hơn năm thước, ngồi cũng trên ba thước, một thân lông vàng khuôn mặt rất giống người vượn thời thượng cổ, tuổi nhìn không ra bao nhiêu, khí thế quanh thân cực kỳ kinh người. Uy mãnh, to con, da thịt gồ ghề, hai mắt tinh quang bắn ra bốn phía, điều làm người ta sợ hắn chính là, ở chỗ này hắn là Thống Soái tối cao đợt Thú Nhân xâm lấn này, một trong những đứa con đắc lực nhất của Thú Hoàng, Liệt Diễm - Bỉ Mông.

"Cái đám chết tiệt gan nhỏ như chuột, thế nhưng chưa chiến tự tan đầu hàng nhân loại, chủng tộc như Bán Thú Nhân cũng có thể đầu hàng, thật sự quá mất mặt mũi Thú Nhân mà. Ha ha!" Nói chuyện chính là tộc trưởng Cự Ma nhất tộc Thủ Ngu, bọn họ cùng Bán Thú Nhân là kẻ thù truyền kiếp, cho nên không bỏ qua bất kỳ một cơ hội nào để cười nhạo đối thủ. Khi ăn cơm mọi người đàm tiếu lẫn nhau nhìn sớm quen lắm rồi, ai cũng không để ý, bao gồm Thống Soái lĩnh quân Tam điện hạ.

"Ha ha. Ha ha." Mười mấy Thú Nhân cao tầng chung quanh đều không hẹn mà cùng cười rộ lên, ngay cả hoàng tử Thú Nhân cũng không khỏi mỉm cười. Thú Nhân tranh đấu với nhau từ xưa đến nay, tất cả mọi người đều không để ở trong lòng.

"Ngươi thúi lắm. Loài người không phải dễ đối phó như vậy, sớm muộn gì cũng có một ngày, ngươi, cái tên ngu ngốc này sẽ vì sự ngu xuẩn đó mà trả giá thật nhiều." thủ lĩnh Bán Thú Nhân nhất tộc Bắc Hùng không cam lòng yếu thế, trả lời lại một cách mỉa mai.

"Hừ. Ta xem ngươi đã bị nhân loại dọa cho bể mật gần chết rồi, bọn họ nhìn thấy chúng ta ngoại trừ chạy trốn, cái gì cũng không dám làm, ngươi còn thổi khí cái gì?" Cự Ma tộc trưởng Thủ Ngu khinh thường nói: "Nếu lúc trước chịu trách nhiệm tiến công loài người là Cự Ma chúng ta, hiện tại khẳng định đã thành công!"

"Hừ, nhớ lời của các ngươi, hiện tại loài người khẳng định đã đánh tới ma thú sâm lâm, lão già ngươi đi đánh đó." Bán Thú Nhân thủ lĩnh Bắc Hùng chẳng thèm ngó lại nói.

Khi bọn hắn muốn tiếp tục ồn ào, ở trên bay tới một con Nhân Ưng hạ xuống trước mặt bọn họ.

"Cũng đừng làm rộn nữa, chúng ta nghe một chút chú chim nhỏ mang về tin tức gì nào!" Liệt Diễm - Bỉ Mông ngăn bọn họ lại, hiển nhiên, hắn có quyền uy vô thượng. Hắn vừa thốt lên, hai vị thủ lĩnh lập tức ngậm miệng.

"Tam điện hạ, phía trước chúng ta có một tòa thành thị loài người rất lớn. Bọn họ dọc theo thành thị bố trí phòng tuyến, chúng ta đoán chừng có hai trăm vạn quân đội, trong đó xuất hiện rất nhiều cao thủ, người của ta bị giết không ít." Nhân Ưng thủ lĩnh Kiêu Kiêu bẩm báo. Hắn hiển nhiên vừa trải qua một phen kịch chiến mới trở về. Lông chim trên người rõ ràng có dấu vết bị ma pháp đốt cháy lộ ra một mảng lớn đen nhánh.

"Ha hả, hai trăm vạn, không ít người nhỉ! Thế nhưng đáng tiếc, trước mặt đại quân Thú Nhân chúng ta, bọn chúng đều là phế vật!" Liệt Diễm - Bỉ Mông khinh thường nói, tiếp theo, hắn liền trêu: "Thế nhưng nhìn ngươi kìa, mới một ngày không thấy làm sao lại biến thành chim nướng rồi? Chẳng lẽ bọn họ đã có không quân?" Tam hoàng tử Liệt Diễm - Bỉ Mông cùng chú chim nhỏ này quan hệ khá mật thiết, nói chuyện cũng không cần cố kỵ, giống như bằng hữu trêu chọc hắn.

"Ha ha, cháy khét rồi, không dễ ăn đâu!"

"Ha ha, cho ta hai cái cánh."

Người chung quanh lại trêu chọc một trận, tất cả mọi người đều là phe phái của Tam điện hạ Liệt Diễm - Bỉ Mông, cho nên cũng rất quen thuộc, tình cảm không tồi.

"Bọn họ tới một đám Phi Mã kỵ sĩ, tương đối lợi hại, chúng ta căn bản không phải đối thủ, còn có một nhóm lớn Ma Pháp Sư biết phi hành, ta coi như chạy trốn nhanh chóng, miễn cưỡng nhặt lại được một mạng, nhưng mấy chục người bộ hạ của ta, tất cả đều bị giết, cả Nhân Ưng chịu trách nhiệm trinh sát trên chiến tuyến cũng tổn thất không dưới ba trăm." Hắn buồn bực khổ sở nói: "Một loạt bị pháp sư đánh trúng, thật sự liền biến thành chim nướng trụi rồi. Ta cũng nhờ có một khối tánh mạng tinh thạch tiên tri cấp cho ta bảo vệ mới còn sống."

Nói xong, hắn quay sang bên cạnh Liệt Diễm - Bỉ Mông, một lão ngưu đầu nhân trang phục kỳ lạ, thành kính quỳ xuống thi lễ nói: "Đa tạ đại ân cứu mạng của tiên tri."

"Không cần khách khí, ta cũng vì đại kế Thú Tộc mà suy nghĩ." Lão ngưu đầu nhân tiên tri La Phúc Đức mỉm cười nói: "Tam điện hạ, tựa như nhân loại cũng không phải bị chúng ta hù chạy, mà là chủ động rút lui, đợi viện quân tới!"

"Ừ, ta cũng cho là như vậy, thật là một đám giảo hoạt, đúng rồi, Ma Pháp Sư thật lợi hại như vậy sao?" Liệt Diễm - Bỉ Mông khiêm tốn thỉnh giáo lão tiên tri. Bất luận chủng tộc Thú Nhân nào có thể xuất hiện nhà tiên tri, một khi trở thành tiên tri địa vị sẽ trở nên vô cùng cao quý, có là hoàng tộc cũng phải dùng lễ đối đãi.

"Căn cứ một số tình báo của chúng ta mang lại, cùng trong điển tịch chúng ta ghi chép mà nói, ma pháp của Ma Pháp Sư đúng là vô cùng kinh khủng, nhất là pháp thuật thi triển uy lực lớn, không thể kém so với Lôi Thú một kích toàn lực." Lão ngưu đầu nhân tiên tri La Phúc Đức bình tĩnh nói.

"Lợi hại như thế?"

"Không thể nào? Pháp thuật có thể sánh ngang với toàn lực Lôi Thú, đó không phải là cấm chú sao?"

Người phía dưới nghị luận xôn xao, ngay cả Liệt Diễm - Bỉ Mông cũng lâm vào trầm tư.

"Thế nhưng, bọn họ cũng có khuyết điểm ." Lão ngưu đầu nhân tiên tri La Phúc Đức chậm rãi nói: "Cái này để cho Lực Đề Sa tiên tri nói đi, nàng thường xuyên có giao thiệp với đám người đó, hiểu biết cũng nhiều hơn!"

Tất cả mọi người dời ánh mắt qua Na Gia tiên tri Lực Đề Sa ở bên kia.

Na Gia tiên tri Lực Đề Sa là một vị Na Gia có tám cánh tay, không nói tới các loại pháp thuật kinh khủng của nàng, chỉ tính riêng năng lực chiến đấu, trừ Tam điện hạ Liệt Diễm - Bỉ Mông ai nấy đều biết vốn là siêu cấp cao thủ, ở đây không có ai là đối thủ của nàng, cho nên, trong bảy đại tiên tri, đây là một vị nữ tiên tri duy nhất, nhưng ngồi vững vàng trên ghế thứ hai, thực lực không thua kém Bỉ Mông tộc tiên tri Tạp Lý Áo Đặc - Bỉ Mông.

"Căn cứ tình báo sưu tầm được về nhân loại, Ma Pháp Sư mặc dù phát ra pháp thuật kinh khủng, nhưng phải cần thời gian chuẩn bị rất dài, không giống Lôi Thú pháp thuật kinh khủng cỡ nào cũng có thể thuấn phát. Cho nên chỉ cần lúc bọn hắn chuẩn bị, tận lực tiến lại gần sát thương bọn họ là được, nếu thật sự không cách nào tới, thì cứ nhanh chóng sơ tán, như vậy có thể giảm bớt rất nhiều tổn thất." Na Gia tiên tri Lực Đề Sa dùng thanh âm mỹ miều từ từ giảng thuật.

"Như vậy là được rồi, nhưng chiến trường liền lớn như vậy, đủ cho chúng ta sơ tán sao?" Tam điện hạ Liệt Diễm - Bỉ Mông lo lắng hỏi.

"Ha hả, Tam điện hạ không cần phải lo lắng, pháp thuật có hiệu quả sát thương Ngưu Đầu Nhân hoặc là Na Gia cũng phải từ cấp chín trở lên mới được, pháp sư nhân loại có thể thi triển pháp thuật cấp chín phạm vi lớn cũng không nhiều. Những người kia nói cho ta biết, lần này nhân loại xuất toàn lực ra cũng chỉ có không tới năm ngàn vị pháp sư. Cho bọn họ phóng pháp thuật mệt nghĩ cũng đừng mong giết hết năm mươi vạn đại quân của chúng ta đây!" Na Gia tiên tri Lực Đề Sa nói: "Rồi lại nói, Lôi Thú chúng ta cũng không phải ngồi không, ta đoán chừng nếu như liều mạng, chiến lực hai đầu Lôi Thú hoàn toàn sánh ngang với năm ngàn pháp sư kia rồi!"

"Ha hả, không sai, trừ Lôi Thú ra, chúng ta cũng không phải dễ chơi mà , ta còn cố ý vì bọn họ chuẩn bị một chút lễ vật nho nhỏ." Lão ngưu đầu nhân tiên tri La Phúc Đức cười nói.

Na Gia tiên tri Lực Đề Sa cũng không cam chịu yếu thế: "Ta cũng đã có chuẩn bị, đến lúc đó xem một chút thủ đoạn của ai đặc sắc hơn nào!"

"Ha hả, có hai vị tiên tri cùng Lôi Thú tổ hợp, ta tin tưởng nhân loại nho nhỏ chắc chắn không chịu nổi một kích. Chúng ta tất nhiên giết bọn họ sạch sẽ sáng láng vô cùng." Tam điện hạ Liệt Diễm - Bỉ Mông thả lỏng một hơi, nịnh nọt một câu. Hai chủng tộc tiên tri cũng là đối đầu, nếu một lời không hợp lao vào đánh nhau, lúc đó liền không ổn.

"Tam điện hạ, giết sạch loài người là rất khó khăn, cũng không phải mục đích của chúng ta, mục đích chúng ta là muốn ở bên ngoài ma thú sâm lâm thành lập một trụ sở ổn định, sau đó từ từ đi ra rừng rậm nguy hiểm kia, làm cho hậu thế có một hoàn cảnh yên ổn để sinh tồn. Nếu như loài người đáp ứng điều kiện chúng ta đưa ra, cũng có thể không cần chiến, dù sao người của chúng ta quá ít chết một người liền thiếu đi một, nhưng loài người chết hai trăm vạn còn có hai trăm vạn, chúng ta nếu hợp lại đánh thì …không tốt!." Lão ngưu đầu nhân tiên tri La Phúc Đức khuyên nhủ.

"Đúng !" Na Gia tiên tri Lực Đề Sa cũng hiếm thấy khi đồng ý chủ trương của đối thủ, nàng nói: "Giết sạch loài người, ai đi trồng trọt, làm việc cho chúng ta? Chiến sĩ của chúng ta mặc dù chiến đấu là nhất lưu, nhưng những chuyện này thật sự không thể so sánh với nhân loại."

"Đúng thế! Tiên tri nói rất đúng, Liệt Diễm thụ giáo." Tam điện hạ Liệt Diễm - Bỉ Mông vội vàng khiêm tốn nói.

"Tam điện hạ biết là tốt rồi, tương lai Thú Nhân chúng ta đều dựa vào lần xuất chinh này của ngài đó." Lão ngưu đầu nhân tiên tri La Phúc Đức thấm thía nói ra.

"Ừ, không sai, có thể tạo ra căn cơ cho Thú Nhân hay không liền phải xem ngài rồi." Na Gia tiên tri Lực Đề Sa cũng nói.

"Xin hai vị tiên tri yên tâm, ta nhất định vì Thú Nhân kiếm một điểm dừng chân ổn định, sau đó mang Thú Tộc từ ma thú sâm lâm ra ngoài." Tam điện hạ Liệt Diễm lớn tiếng nói: "Vì tương lai Thú Tộc, chúng ta nhất định sẽ đánh bại loài người."

"Đánh bại loài người. Đánh bại loài người."

"Đánh bại loài người. Đánh bại loài người."

"Đánh bại loài người. Đánh bại loài người."

Trong lúc nhất thời cả doanh địa Thú Nhân thú huyết sôi trào, mặc dù tổng cộng chỉ có hai ba trăm người hô hoán, nhưng bởi vì toàn là cao thủ cho nên thanh âm kích động mây xanh, chấn cây cối không ngừng lay động.

"Toàn quân hướng Thiết Lô Bảo xuất phát." Tam điện hạ Liệt Diễm - Bỉ Mông hưng phấn hô: "Chúng ta muốn cho nhân loại ở đây nhận lấy một giáo huấn thật sâu, cần phải cho bọn hắn biết Thú Tộc vô cùng cường đại."

Thời điểm đại quân Thú Nhân hùng hổ tiến quân đến Thiết Lô Bảo, trong tổng bộ Thiết Lô Bảo liên quân cũng đang họp một hội nghị khẩn cấp, hội nghị do tổ mẫu tự mình chủ trì, tham dự hội nghị có đại biểu ba đại đế quốc, Đại hoàng tử, Tam hoàng tử cùng Âu Dương Nhược Lan tiểu thư, Thất công chúa, còn có hai đầu não khác của Giáo Đình, Đại Ma Đạo Sư Mễ Tác Lạp cùng thủ lĩnh quân đội Cuồng Tín Giả - La Nạp Đa, bần đạo và Tiên Nhã ngồi cạnh nhau.

"Các vị nghe được tình báo, là do Đại Hán quốc Long Thanh Thiên lấy được, đồng thời có Thánh nữ làm chứng, cho nên không thể là giả, mọi người có ý kiến gì thì nói một chút." Tổ mẫu giới thiệu binh lực Thú Nhân trên bản đồ cho bọn họ nghe xong, lạnh lùng nói. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Xin tha thứ cho ta vô lý, ta đối với nơi phát ra tin tình báo này và tính chân thật của nó có chút hoài nghi" Tam hoàng tử đứng lên nói: "Chỉ có một buổi tối, hắn làm sao lấy được tình báo lý giải thấu triệt như thế? Phải biết rằng dù là Thất công chúa tổn thất thảm trọng và dùng thời gian rất dài cũng không làm được đó!"

"Không sai, ta cũng có đồng cảm." Đại hoàng tử cũng phụ họa theo.

"Ta nghĩ, có thể hay không mời Long Tướng quân nói một chút quá trình thu hoạch tình báo?" Âu Dương Nhược Lan cẩn thận nói: "Ta không phải cố ý làm khó ngài, nhưng chuyện này thật sự quan hệ trọng đại, chúng ta cần xác định chính xác, cẩn thận chứng thực."

"Không sai, ngươi nên nói một chút đi." Sự tình trọng đại, tổ mẫu cũng không dám qua loa, gây cho ta chút áp lực.

Nhìn thấy tất cả mọi người chăm chú nhìn ta, bần đạo cau mày làm như khó khăn, nói: "Phương thức thu hoạch tình báo, từ trước đến giờ đều là cơ mật quân sự cao nhất của các quốc gia, chưa từng có đạo lý truyền ra ngoài, chẳng lẽ các ngươi có thể khai ra, quốc gia các ngươi ở Đại Hán sắp xếp bao nhiêu gian tế không?"

"Đế quốc chúng ta tuyệt đối không có bất kỳ gian tế nào ở Đại Hán." Tam hoàng tử nghĩa lời lẽ nghiêm nghị nói.

"Vậy chờ ta trở về điều tra thêm rồi hãy nói, ta không tín nhiệm các ngươi!" Bần đạo làm bộ khó hiểu nói. Thôi đi, tên ngu ngốc này định lừa gạt ai đó? Quốc gia nào không có gian tế của ba đại đế quốc? Nội Bộ Giáo Đình cũng nhất định có nữa là!

"Ngươi không nên quá phận." Tam hoàng tử cả giận nói.

Bần đạo lạnh lùng liếc hắn một cái, đang muốn mở miệng nói chuyện, lại bị tổ mẫu cắt đứt.

"Các ngươi cùng câm miệng. Tiểu Ngũ ngươi theo ta ." Tổ mẫu nói xong một mình dẫn ta tới một gian mật thất khác, sau đó nói: "Chung quanh 500 nơi này bố trí không dưới một trăm vị pháp sư, cao thủ tinh nhuệ tầng tầng canh gác, tuyệt đối không có người lẻn vào nghe lén, hiện tại có thể nói cho ta biết chưa?"

"Xin hỏi, ngài lấy thân phận đại biểu Giáo Đình tới hỏi, hay là lấy thân phận Long gia tổ mẫu tới hỏi đây?" Bần đạo giảo hoạt địa cười hỏi.

"Tiểu quỷ đáng chết." Trên mặt tổ mẫu đột nhiên thêm ra mấy tia đỏ ửng, cả giận nói: "Ta nếu dùng thân phận Giáo Đình hỏi ngươi thì thế nào?"

"Hắc hắc, vậy thì giải quyết việc chung." Bần đạo mỉm cười nói: "Tổng tư lệnh các hạ, căn cứ Quang Minh Minh Ước trên đại lục quy định, Giáo Đình không có quyền hỏi tới cơ mật nội bộ các quốc gia, cho nên, ta không thể trả lời."

"Tên đáng chết này!" Tổ mẫu dở khóc dở cười mắng, "Ta đây bây giờ là tổ mẫu ngươi rồi."

"Vậy ý của ngài là, thân phận ngài hiện tại là Long gia chủ mẫu, là chính thất thê tử của ông nội ta, Long gia tộc trưởng?" Ta cười híp mắt hỏi.

"Ngươi có nói hay không?" Tổ mẫu đỏ mặt thẹn quá thành giận quát.

"Oan uổng mà? Ta phải hỏi rõ ràng, làm sao có thể tùy tiện truyền cơ mật của gia tộc ra ngoài đây? Sẽ bị gia tộc lấy tội danh làm lộ bí mật xử trảm đó." Bần đạo làm bộ hơi sợ nói.

"Nói đùa, ông nội ngươi chém được ngươi sao?" Tổ mẫu dở khóc dở cười, cuối cùng chỉ đành bất đắc dĩ nói: "Chỉ cần ông nội ngươi còn chưa có tuyên bố đuổi ta ra khỏi nhà, ta vĩnh viễn là Long gia chủ mẫu."

"Tốt. Ta sau này trở về lập tức đem nguyên câu của ngài nói cho ông nội nghe, hắn có thể mừng rỡ cười sái quai hàm đó." Ta cao hứng nói.

"Nhiều chuyện, tùy ngươi thôi!" Tổ mẫu xấu hổ mặt càng thêm đỏ, sắp chống đỡ không được nàng vội vàng nói tránh đi: "Nói cho ta biết sự thật đi?"

"Ha hả, dĩ nhiên có thể, tổ mẫu đại nhân." Bần đạo cười ha hả đem Thủy Tinh Cầu từ trong không gian giới chỉ lấy ra, nói: "Ngài mời xem."

"Thứ tốt, đây là thủy tinh cầu lớn nhất tinh khiết nhất ta từng thấy qua." Tổ mẫu đầu tiên khen ngợi một phen, sau đó phát hiện hình ảnh bên trong, ngạc nhiên nói: "Đây không phải là cảnh sắc Thiết Lô Bảo sao? Vẫn có thể di động , rốt cuộc là có chuyện gì?"

"Đây là một tác phẩm luyện kim của ta trước kia." Bần đạo liền nói qua lai lịch Lôi Đạt cùng tác dụng cho tổ mẫu nghe.

"Thần kỳ, quả thực quá thần kỳ, làm cho sinh vật cùng ma đạo khí ở chung một chỗ, thật sự rất có sáng ý, ngươi sau này tuyệt đối là thiên tài vĩ đại nhất trong luyện kim giới rồi." Tổ mẫu khen ta không dứt miệng nói: "Không trách được ngươi có thể chỉ huy thần kỳ như vậy, đánh đâu thắng đó, thì ra là nhờ nó trợ, ừ, lần này có nó, chúng ta đối phó Thú Nhân có thể gia tăng không ít phần thắng."

"Hắc hắc, thật ra thì Thú Nhân vốn không phải đáng sợ, bọn họ nhược điểm lớn nhất chính là hậu cần bất lợi, cũng không có đại lượng pháp sư, chỉ cần giết chết Lôi Thú, rồi dựa vào thành tường chắc chắn phòng ngự, cùng đại lượng pháp sư phối hợp nghiêm mật, Thú Nhân dù có mạnh mẽ cũng không chịu nổi một kích ." Bần đạo nhất thời đắc ý, lại đem sách lược chế địch của ta nói ra. Ai. Sai lầm aa..a sai lầm. Không nghĩ tới ta sau khi trọng sinh, tuổi còn nhỏ, ngay cả định lực cũng nhỏ đi rất nhiều, xem ra cần phải tôi luyện nhiều hơn mới được.

"Ý kiến hay." hai mắt tổ mẫu sáng lên, hưng phấn nói: "Thú Nhân đường xa đến, lợi nhất là tốc chiến, nếu chúng ta liều mạng không được, thì phải trì hoãn thời gian, tuyệt đối không phải là chuyện khó khăn, ngươi quả nhiên không hổ danh xưng Quân Thần, ta trước kia luôn nghĩ tới làm sao tốc chiến tốc thắng, nhưng đó là binh gia tối kỵ, tốt, rất tốt, ta hiểu được."

Tổ mẫu đại nhân là người hiểu biết, nàng trước kia không biết thực lực chân thật của Thú Nhân, hơn nữa đám thủ hạ thật sự mãnh tướng như mây, tinh nhuệ như mưa, cho nên mới có ý niệm tốc chiến trong đầu, lần này đột nhiên biết được Thú Nhân thực lực cường đại, nhất thời có chút mơ hồ, còn muốn đánh tốc chiến thì không phải chuyện tốt, được ta nhắc nhở một chút, nàng lập tức hiểu ra.

Trở lại phòng họp, tổ mẫu đại nhân nói với bọn họ: "Tình báo đã chứng thật là chính xác, hiện tại mọi người nói tiếp nên làm gì bây giờ?"

"Thật sự có một cao thủ cấp Kiếm Thần và mấy người Kiếm Thánh?" Tam hoàng tử giật mình nói.

"Không sai, còn có hai ba trăm chiến sĩ Hoàng Kim trung cấp trở lên, cùng với các cao thủ chủng tộc kỳ quái khác, bọn họ hẳn là tổng chỉ huy của đại quân Thú Nhân lần này." Tổ mẫu nói.

"Vậy kế hoạch của chúng ta cần thay đổi một chút." Thất công chúa nói: "Chính diện đối kháng một quân đội có thực lực như vậy là rất ngu xuẩn, dù thắng cũng là thắng thảm, sợ rằng không cách nào ứng phó thế công tiếp sau đó của bọn chúng rồi."

"Vậy ngươi có ý kiến gì không?" Tổ mẫu hỏi.

"Với Thú Nhân, hậu cần vẫn là khối xương mềm của bọn họ, chỉ cần chúng ta trì hoãn một ít thời gian, bọn họ dĩ nhiên không đánh mà lui, nhưng vấn đề là hai con Lôi Thú có ma pháp công kích từ xa, cùng với không quân Thú Nhân chiếm ưu thế vẫn là đại địch khi chúng ta thủ thành, có hỏa lực bọn chúng áp chế, chúng ta rất khó bảo vệ tường thành." Thất công chúa khó xử nói.

"Ừ, hôm nay cùng Nhân Ưng ngộ chiến một trận mặc dù chúng ta thắng, nhưng cũng không thể xem thường bọn họ, bản lãnh chạy trốn thật là nhất lưu, ta một lần xuất động năm ngàn Ngân Phi Mã quân đội, thậm chí cũng không thiếu pháp sư lên không trung tham chiến, thế nhưng chỉ để lại mấy trăm người, một khi đám kỵ sĩ khác tới. Chúng ta cùng bọn chúng dây dưa rất có thể tạo cho Nhân Ưng một cơ hội. Rồi lại nói, luôn để bọn chúng trinh sát ở trên đầu thì khi thủ thành sẽ vô cùng khó khăn." Tổ mẫu nói: "Xem ra, chúng ta nhất định phải gia tăng số lượng không quân."

Chà! Ánh mắt mọi người cơ hồ cùng lúc rơi vào trên người ta.

"Tại sao lại là ta?" Bần đạo lập tức bất mãn nói: "Ta có thể là người thứ nhất lập công lớn, mọi người nơi này còn có ba đại đế quốc, các ngươi cũng không thể bắt ta một mình dâng hiến sức lao động chứ, rất dễ lao lực đến chết đó?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.