Tate no Yuusha no Nariagari

Chương 46: - Hơi thở ngọt thanh




Tên ngốc trợn mắt ngẩn ra một lúc, cong đít chạy về phòng 916, “Đại thần, Đại Vương của anh và sư thúc của tôi đã làm hòa với nhau rồi, cho nên tối nay tôi không phải làm bài thi nữa!”

Đậu Đậu đần mặt nhìn Yêu Nghiệt, hỏi, “Hai chúng ta làm hòa có liên quan gì đến cậu ta?”

Yêu Nghiệt rất nghiêm túc suy nghĩ một lát, “Có.”

Sau đó hắn mở cửa vào nhà thay giày, nói với Lăng Đầu Thanh chạy đến hóng tin, “Cho cậu ta nghỉ đi chơi đi.”

Lăng Đầu Thanh vừa mới gật đầu nói biết rồi thưa Đại Vương xong, tên ngốc bên kia cũng đã hô to vạn tuế. Thật đáng thương, bây giờ cuối cùng cậu ta cũng biết học bá khó làm rồi, ngày nào cũng làm bài thi, sắp hộc máu rồi!

Đã lâu cậu ta không ra ngoài chơi, cũng đã lâu không có thời gian hóng hớt, cậu ta muốn tìm cái điện thoại nhỏ dễ thương của mình, cậu ta muốn lướt diễn đàn trường!

Đậu Đậu vừa vào nhà đưa hai đứa bé ra ngoài, tên ngốc đã cầm điện thoại xoẹt xoẹt rồi.

Mấy tin hot trên diễn đàn trường vẫn thế. Lạc Thi Nhã bị đá, Kim Đậu Đậu phản kích, hôm nay lại thêm một ngài Cửu đẹp đến nghịch thiên, không ít bạn cắn hạt dưa trên mạng đã xin ảnh xin chân tướng ở dưới bình luận.

Có quần chúng cắn hạt dưa chụp được ảnh, đợi đến lúc muốn tải ảnh lên lại phát hiện những tấm ảnh kia tất cả đều không cánh mà bay.

Cái gì mà ngài Cửu cái gì mà xe sang cái gì mà Kim Đậu Đậu, hoàn tất mất sạch!

Cho nên không có ảnh không có chân tướng, tin tức này rất nhanh chìm xuống.

“Anh, kẹo kẹo ~”

Viên Viên đột nhiên nhõng nhẽo kêu một tiếng, xòe cái đuôi bò đến bên cạnh tên ngốc, sau đó mở to đôi mắt long lanh nước làm ra vẻ dễ thương.

Đậu Đậu đang bật ti vi, Yêu Nghiệt đang gọi đồ ăn ngoài, nghe thấy Viên Viên lại đòi kẹo, hai người cùng đồng thanh nói, “Không cho nó ăn nữa!”

Sau đó không hẹn mà cùng nhìn đối phương một cái, Đậu Đậu ở gần tên ngốc hơn, cô giải thích, “Hôm nay nó đã ăn ba cái rồi, còn ăn nữa sẽ sâu răng mất.”

Khóe miệng tên ngốc giật giật, “... Con chưa cho em ấy ăn mà.”

Sư thúc và sư thúc công nói chuyện có cần phải ăn ý như vậy không?

Cậu đã sắp nghi ngờ mấy ngày trước hai người này cãi nhau là ảo giác của cậu rồi.

Sau đó cậu cúi đầu nhìn thấy bộ dạng đáng thương của Viên Viên, không nhịn được, giơ tay ra chọc cái đuôi nhỏ mập của nó.

Viên Viên không đòi được kẹo ăn nên không vui, vẫy đuôi quả quyết đánh lên mu bàn tay tên ngốc, sau đó quay đầu chạy đi.

Tên ngốc lập tức đần mặt, bé con nhà sư thúc cũng quá ranh ma! Mới lớn bao nhiêu chứ?

Đậu Đậu bật ti vi sang kênh thiếu nhi, thấy váy nó lại bẩn, cô bế nó từ dưới đất lên đi vào nhà tắm rửa. Trước kia cô còn không ngại tắm liên tục cho con gái, nhưng bây giờ xem ra quá phí công, tốc độ làm bẩn quần áo của nó quá nhanh. Cho nên rửa qua là được rồi, dù sao trên người nó trơn trượt không bám bẩn.

Bởi vì Đậu Đậu và Yêu Nghiệt làm hòa nên Lăng Đầu Thanh luôn không dám đến phòng 912 tạo cảm giác tồn tại, hôm nay lại mặt dày tới ăn cơm chùa. Hơn nữa gã còn nhắc lại chuyện cũ, lôi ra hai quyển đặt tên cho trẻ con.

Nếu mà là mấy ngày trước, chắc chắn Đậu Đậu sẽ bảo gã ra chỗ mát mà chơi, nhưng bây giờ cô đã quyết định ở bên Yêu Nghiệt rồi, đặt tên cho con cũng là chuyện nhất định phải làm. Cho nên cô không lên tiếng, ngầm đồng ý.

Yêu Nghiệt nhận lấy hai quyển sách, tùy ý ném cho Lăng Đầu Thanh, “Đọc cho hai đứa nó, bảo hai đứa tự chọn cái tên mình thích. Vợ, em cảm thấy thế nào?”

Đậu Đậu đang ăn thịt, gật đầu nói, “Ý này không tệ.”

Con gái nhà mình rất tùy ý, con trai nhà mình khó hầu hạ. Ở đây làm khó mình, không bằng để cho bọn nhóc tự chọn đi.

Cho nên, khụ, sau đó, Lăng Đầu Thanh bắt đầu đọc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.