Tate no Yuusha no Nariagari

Chương 01: - Phật Châu Biến Mất




Tất nhiên, anh em ruột nhà mình là cái dạng gì thì Yêu Nghiệt rất rõ ràng. Bọn họ tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện này. Không thể chiếm vợ bạn, huống chi là anh em ruột? Hơn nữa cho dù loại chuyện này có xảy ra thì đó cũng là do đối phương không coi hắn là anh em trước, nếu như thế, có giết thì làm sao?

Đậu Đậu chỉnh Yêu Nghiệt xong, trong lòng dào dạt đắc ý.

Hừ! Cho anh hại tôi này! Cho anh gạt tôi này! Bây giờ đã biết sự lợi hại của bà đây chưa?

Ôm loại tâm tình vui sướng đó, Đậu Đậu không nhịn được mà bấm cái lỗ tai không biết do tức hay do xấu hổ mà đỏ lên của Yêu Nghiệt một cái.

Sau đó nghe thấy thầy giáo coi thi nói có thể làm bài, cô chỉ vào Lý Thanh nói nhỏ với hắn, “Của cô ta, chép 60%, hiểu không?”

Xong đó cô nhìn lỗ tai đỏ bừng của hắn, nghẹn cười vô cùng khổ cực.

Yêu Nghiệt vội vàng gật đầu, “Hiểu ạ, hiểu ạ.”

Hắn nhanh chóng duỗi cổ nhìn Lý Thanh, chỉ sợ vợ lại làm gì lỗ tai của hắn. Trong nháy mắt vừa rồi, hắn còn hiểu lầm vợ cố ý đùa giỡn hắn. Nhưng suy nghĩ một chút, dáng vẻ bây giờ của hắn là một đứa trẻ, vợ không biết hắn là hắn mà!

Cho nên, chắc vợ vô tình hoặc cố ý đi trêu chọc một đứa bé thôi, nhất định do hắn điên rồi!

Đúng, hắn điên rồi!

Nhìn dáng vẻ đứng đắn kia của vợ kìa! Đeo cái kính to màu tím, chính là dáng vẻ của một cô gái ngoan ngoãn, làm sao có thể không có việc gì lại đi trêu chọc một đứa bé chứ?

Có điều hắn sai rồi, hoàn toàn sai, từ khi hắn biến thành một đứa trẻ xuất hiện ở trước mặt vợ thì vợ đã nhận ra hắn rồi.

Cho nên trêu chọc một đứa nhóc gì đó, Đậu Đậu đã làm đấy thì sao?

Hắn là trẻ con à?

Nhưng mà Đậu Đậu thấy, dù sao Yêu Nghiệt cũng đã biến thành dáng vẻ của một đứa trẻ, cho nên cô không thể trêu chọc quá rõ ràng được. Nói cách khác, một thiếu nữ đã sinh đứa nhỏ trêu chọc một thằng nhóc năm sáu tuổi chưa đủ lông đủ cánh...

Hình ảnh này thật sự rất đẹp, cô không dám nhìn.

Kết quả sau đó Đậu Đậu không làm gì nữa, an tâm hưởng thụ sự thoải mái khi ức hiếp lòng tự trọng đàn ông của Yêu Nghiệt.

Nhìn đi, có phải phong thủy luân chuyển không?

Lần trước thi, cô vẫn còn ngồi trên đùi của hắn bị hắn quấy rầy đến đứng ngồi không yên. Lúc này tình thế thay đổi chưa? Bây giờ người ở trên đùi cô đứng ngồi không yên là ai hả? Là ai hả? Là ai hả?

Hừ hừ, cho anh làm yêu quái mà không biết thu liễm này, hôm nay bà đây sẽ thay trời hành đạo!

Yêu Nghiệt ngồi ở trên đùi vợ, bị Đậu Đậu cầm tay, vừa phải duỗi cổ đi nhìn đáp án của Lý Thanh, vừa phải đề phòng xem vợ làm gì. Có lẽ vợ thật sự coi hắn là trẻ con nên không có chút phòng bị nào. Hơn nữa tình mẹ đại phát, để hắn ngồi lên đùi hình như cũng hợp tình hợp lý. Dù sao bây giờ hắn chỉ là một đứa bé mà thôi.

Nhưng suy nghĩ của vợ “đơn thuần”, còn hắn thì không đơn thuần như vậy đâu! Hắn một nam yêu già đã nhịn hơn một ngàn năm, đừng nói là ngồi ở trên đùi vợ, cho dù là kéo tay nhỏ bé của vợ thì anh em của hắn cũng hận không thể dựng thẳng lên.

Sau khi Yêu Nghiệt trải qua một cuộc thi rất giày vò, Đậu Đậu cuối cùng cũng ôm hắn xuống, còn vô tình hay là cố ý nhéo hông của hắn một phát.

Chỗ đó của hắn rất mẫn cảm, cô biết. Về phần tại sao mà biết được...

Khụ, lúc trước bị trúng xuân dược... Lúc hắn chịu buông tha cho cô, cũng có phần là do khi ấy cô đang không kiềm chế được sự kích tình đã bấm vào hông của hắn một cái. Cho nên, khụ, sau đó, ngay sau lúc đó, hắn lập tức... Khụ... Phóng ra.

Yêu Nghiệt bị bóp thắt lưng, trong nháy mắt lông tơ dựng thẳng lên.

Sau đó vợ để hắn xuống đất, nói một cách tự nhiên, “Đi về thôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.