Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Là Sa Điêu Người Chơi

Chương 41: Không ai xứng đáng ngoài em




Tưởng Thanh Cầm là tận mắt chứng kiến qua tốc độ học tập của Trương lão sư. Ngày đầu tiên cái gì cũng không hiểu, ngày thứ hai Ma Âm liền đến thất tinh, lại học tập một loại chức nghiệp, cũng tốn hao không được bao lâu.

- Phụ tu ta không lo lắng, mấu chốt là thực lực, thầy Trương mới Quy Nhất cảnh, mà khảo hạch lục tinh yêu cầu thấp nhất là Tằm Phong cảnh đỉnh phong...

Triệu Bính Tuất nói.

Danh Sư ngũ tinh, bao gồm Kiều Thiên cảnh, Quy Nhất cảnh, Đạp Hư cảnh. Muốn muốn khảo hạch lục tinh, tu vi thấp nhất phải đạt tới Tằm Phong cảnh đỉnh phong. Thời điểm thầy Trương cùng Vưu Hư tỷ thí, đã từng thể hiện tu vi, Quy Nhất cảnh mà thôi, cách yêu cầu thấp nhất còn có hai đại cấp bậc, ba tháng muốn đột phá... Có thể nói hoàn toàn không có khả năng.

- Mấy ngày nay đi ra, không cẩn thận đột phá, hiện tại đã là Đạp Hư cảnh!

Trương Huyền nói.

- Không cẩn thận?

Mọi người trừng to mắt.

Người khác đột phá Đạp Hư cảnh, tốn hao vô số tinh lực, đủ loại bảo vật, ngươi không cẩn thận đã đột phá, nghe thanh âm còn mang theo oan ức... Có thể nghiêm túc chút hay không? Kỳ thật bọn họ thật trách oan Trương Huyền, quả thực là không cẩn thận đột phá, vì thế còn buồn bực một thời gian dài.

- Đột phá Đạp Hư cảnh?

Không giống mọi người buồn bực, Mi trưởng lão sững sờ tại nguyên chỗ, khóe miệng co giật:

- thầy Trương... thời điểm tham gia học viên nhập môn khảo hạch, mới Hợp Linh cảnh đỉnh phong, vì cứu người, đột phá Kiều Thiên cảnh...

Thời điểm nhập môn khảo hạch, hắn nghe học sinh báo cáo, Trương Huyền vì cứu người, sử dụng bí thuật, từ Hợp Linh cảnh đỉnh phong trực tiếp tăng lên một cấp, đến Kiều Thiên cảnh đỉnh phong. Lúc đó vẫn cảm thấy sẽ lưu lại tai hoạ ngầm với thân thể, để hắn khó xử lý... Làm sao mấy ngày không thấy, đã đến Đạp Hư cảnh?

- Từ tham gia nhập môn khảo hạch đến bây giờ... Vẫn chưa tới hai mươi ngày chứ?

Không biết ai thì thầm một tiếng. Ngay sau đó tất cả mọi người đều trừng mắt nhìn về phía thanh niên, giống như thấy được một quái vật. Từ khai giảng đến bây giờ, tính toán đâu ra đấy, hơn nửa tháng một chút, từ Hóa Phàm ngũ trọng Hợp Linh cảnh, trực tiếp đến bát trọng Đạp Hư cảnh... Tăng lên tiếp cận bốn đại cấp...

Ngươi đây là tu luyện, hay đùa giỡn? Xem như quán đỉnh, cũng không có nhanh như vậy a! Ngươi tu luyện, không cần củng cố tu vi sao? Không cần đủ loại cảm ngộ sao? Đang khiếp sợ, cảm thấy có chút phát điên, liền nghe Trương Huyền ở cách đó không xa than thở, vẻ mặt hổ thẹn:

- Đúng vậy, gần đây chủ yếu kiểm tra phụ tu, không có thời gian tu luyện, nên tiến bộ hơi chậm...

Hắn vốn định mười ngày học xong mười học viện phụ tu, sau đó dùng năm sáu ngày xung kích đến Thánh giả nhất trọng, nửa tháng sau liền có thể rời đi. Kết quả, đã trải qua mười bảy, mười tám ngày, vẫn chỉ là Đạp Hư cảnh sơ kỳ, phụ tu cũng chỉ có năm loại... Thực sự không có gì phải đắc ý.

Mọi người lần nữa nhoáng một cái, cả đám sắp hộc máu. Mẹ nó! Cái này còn gọi chậm? Ngươi như vậy còn chậm, chúng ta những người này tốn hao mấy chục năm mới đột phá một cấp, chẳng phải thảnh heo sao?

Mặt khác, ngươi hổ thẹn cái gì a? Phải hổ thẹn, cũng phải là chúng ta mới đúng! Mặc dù buồn bực đến ngực đau nhức, nhưng mọi người biết hắn nói là thật. Gia hỏa trước mắt này, trước khi đi ra, bảy ngày khảo hạch năm loại chức nghiệp, mỗi một loại đều vượt mức hoàn thành, huyên náo gà bay chó chạy...

Không chỉ như thế, còn ở trong lúc nhàn rỗi giảng bài, sinh tử đấu, thậm chí còn lập Huyền Huyền hội, loại tình huống này, vẫn như cũ từ Kiều Thiên cảnh đỉnh phong, đột phá đến Quy Nhất cảnh đỉnh phong... Được rồi, không nghĩ nữa, càng nghĩ càng thấy khó chịu!

So sánh với đối phương, những người mình tu luyện, không phải chậm có thể hình dung, quả thực chính là phế vật! Mặc dù buồn bực, nhưng nghĩ đến vị lão sư cao thâm khó dò kia, liền giật mình. Lão sư nghịch thiên, lại thêm bản thân thiên phú lợi hại, nếu giống như bọn họ, cũng quá mất mặt, làm sao được xưng tụng thiên tài siêu cấp.

- Ba tháng, ta cảm thấy lấy bản lĩnh của thầy Trương, khảo hạch lục tinh có lẽ rất nhẹ nhàng a!

Ngực đau không biết bao lâu, một vị trưởng lão nhịn không được nói.

- Ta cũng cảm thấy vậy...

Rất nhanh có người gật đầu.

Đối v người khác, ba tháng bế quan liền qua, thực lực tăng lên cực kỳ bé nhỏ, nhưng đối với gia hỏa kia, ai biết có thể làm được cái gì? Thậm chí, đột phá đến Thánh giả cũng chưa biết chừng!

- Vậy không cần do dự nữa, ba ngày sau tổ chức nghi thức kế vị!

Mộc sư phất tay. Danh Sư học viện tuyển ra viện trưởng, là đại sự oanh động đế quốc nhất đẳng, không thể qua loa. Định ở ba ngày sau, chính là vì có thời gian chuẩn bị, mời khách quý, bố trí sân bãi. Lại nói, còn phải sửa lại mấy chỗ bị hủy, nếu không, người khác nhìn thấy đường đường Danh Sư học viện, giống như gặp phải thổ phỉ cướp qua, cười cũng sẽ chết cười. Có quyết định, những người khác liền không nói thêm lời, toàn bộ đều gật đầu đồng ý.

Mặc dù Kim Nguyên đỉnh có thể bác bỏ, nhưng dù sao chỉ là Thánh khí, những người khác không cảm thấy không ổn, nó tiếp tục chen vào cũng không có ý nghĩa gì. Dù sao bất kể ai làm viện trưởng, địa vị của nó cũng sẽ không biến. Nhìn thấy mọi người vui vẻ quyết định, Trương Huyền mí mắt xoay loạn. Các ngươi tuyển ta làm viện trưởng, ta là người trong cuộc, còn chưa nói đồng ý a... Tử Dương thú như nhìn ra ý nghĩ của hắn, nhịn không được mở miệng nói:

- Chủ nhân, trở thành viện trưởng, có thể tùy ý ra vào Tàng Thư khố của học viện, muốn nhìn cái gì liền nhìn cái đó!

Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.

Chỉ cần có thể đọc sách, chức viện trưởng này, làm một chút cũng không sao. Thương nghị xong, chuyện còn lại liền đơn giản, phân công nhiệm vụ, đủ loại quá trình, nói tiếp cận một canh giờ, lúc này mới kết thúc.

- Viện trưởng, nghi thức kế vị còn chưa bắt đầu, cho nên, tạm thời ngươi còn không có biệt viện, chỉ có thể oan ức tạm thời ở lại bên ngoài...

Thương nghị xong, Mi trưởng lão áy náy nói. Mặc dù thập đại trưởng lão cùng Mộc sư đồng ý, nhưng còn không có nghi thức tiếp nhận, hiện tại hắn liền không phải viện trưởng chân chính, còn không thể sử dụng quyền lực.

Trương Huyền gật đầu, dù sao cũng chỉ ba ngày thời gian, cũng không vội vã. Lại hàn huyên một hồi, Trương Huyền lấy khảo hạch Danh Sư lục tinh, mau chóng tăng cao tu vi làm lý do, cái gọi là trách nhiệm của viện trưởng, toàn bộ ném cho đám người Triệu viện trưởng, Mi trưởng lão, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm:

- Ta muốn luyện chế một loại đan dược cấp bảy, có thể mượn Kim Nguyên đỉnh tiền bối dùng một chút hay không?

Đã qua mười ngày, mặc dù chưa kịp đi xem, nhưng linh hồn của Ngụy Như Yên, hẳn đã nhận được tẩm bổ, có thể tiến hành động tác tiếp theo. Bởi vậy, việc cấp bách là luyện chế Đoạn Tục Đan, chắc hẳn những ngày qua, đám người Lỗ đan sư cũng đã học được thủ pháp mình cho.

- Khụ khụ... Viện trưởng, Kim Nguyên đỉnh tiền bối là lô đỉnh luyện khí, không phải đan lô!

Triệu Bính Tuất hơi đỏ mặt, vội vàng nói. Lô đỉnh luyện khí cùng đan lô, khác biệt rất lớn. Ngươi thân là Luyện Khí sư lục tinh kiêm Luyện Đan sư, chẳng lẽ không nhìn ra?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.