Tập Cảnh

Chương 4




Đương nhiên đây chỉ là hai vị Đạo Quân tuyệt thế biểu hiện một loại thủ đoạn trước mặt Giang Nam, không có nghĩa là toàn bộ thực lực của bọn họ. Hồng mông tiên thiên của Tiên Tôn làm người ta rung động, giật mình.

- Ma đạo Đại La Thiên!

Giang Nam rùng mình, Đại La Thiên từ dưới bay lên trên, mở ra thời đại ma đạo, đồng hóa đại đạo ngự thiên địa tự thành một giới.

Trong ma đạo Đại La Thiên, các ảo ảnh tiên thiên pháp bảo treo cao như vật thật. Có sen, chuông, đỉnh, tháp, du long, thải phượng, hồng hà, ma thần, đồng hóa và xâm nhập thời đại ma đạo.

Thời đại ma đạo đè xuống, đè ma đạo Đại La Thiên rung lắc bần bật, không ngừng thu nhỏ chỉ còn lại một vùng trời.

Đây là nhờ Giang Nam lĩnh ngộ đạo lý đạo vô hình pháp vô dạng, nếu là trước kia sợ là hắn không chống lại thiên địa đại đạo đồng hóa, trực tiếp hóa đạo thân chết.

Giang Nam dùng Nguyên Thủy Đại La Thiên làm bản gốc, ma đạo tinh thuần biến thành ma đạo Đại La Thiên. Giang Nam ở trên Đại La Thiên cao xem hết thời đại ma đạo, cảm giác nắm giữ một loại đại đạo trong tay, thiên địa ngay dưới chân mình.

- Thiên địa không chứa ta thì ta mở một vùng trời tự đứng. Trong vùng trời đó ta tiên thiên bất diệt!

Giang Nam đứng vững gót chân, ngửa đầu cười nói:

- Tiên Tôn, hồng mông tiên thiên của ngươi chỉ có bấy nhiêu thủ đoạn sao? Dựa vào lực lượng thiên địa đồng hóa không thể phá tiên thiên bất diệt của ta.

Chợt vang tiếng cười to, thiên địa xao động, tử khí vạn vạn dặm, các đại đạo treo cao ngoài chân trời. Trong trời sao vũ trụ, nơi tử khí ùa ra, một lão nhân chống gậy bước tới.

Lão nhân cười dài:

- Đế Giang đạo hữu, ngươi làm sao tham ngộ được hồng mông tiên thiên? Ngươi làm sao phá vỡ? Ngươi tiên thiên bất diệt có thể xưng hùng trước mặt người khác, nhưng với ta thì chỉ là tài mọn!

Gậy quét qua, đâm thủng ma đạo Đại La Thiên của Giang Nam. Đầu gậy xẹt qua đâu là ảo ảnh tiên thiên pháp bảo nổ tung biến thành từng đợt ma khí.

Tiên thiên bất bại chi địa của Giang Nam không ngừng diễn sinh, các loại hình dạng tiên thiên pháp bảo hiện ra. Giang Nam lắ mình biến thành ma thần khổng lồ, cao vô tận đấm vào cây gậy.

Khi Giang Nam biến đổi thì Tiên Tôn già cả cũng thay đổi, thiên địa thời đại ma đạo đổi thay. Giang Nam biến cao lớn bao nhiêu thì thời đại ma đạo, Tiên Tôn già nua biến đổi to cỡ đó.

Ầm!

Mắm tay Giang Nam nổ, máu và xương vụn bay đầy. Nhưng Giang Nam mọc bàn tay mới, lắc người thành tám trăm đầu, ba ngàn cánh tay, ma đạo Thiên Tôn tuyệt thế vô song. Một bàn tay nâng một thế giới ma đạo, trời trăng sao, tinh tú ngân hà xoay tròn trong lòng bàn tay. Tay nâng ba ngàn thế giới ma đạo từ từ chuyển động, ba ngàn đạo ấn đánh vào Tiên Tôn già nua.

Chợt có tiếng cười dài phát ra từ sau lưng Giang Nam, thiếu niên áo xanh tay cầm bảo kiếm tới gần, nhát kiếm chém vào hắn.

Tiên Tôn thiếu niên cười nói:

- Đế Giang đạo hữu, ngươi chỉ là hậu thiên sinh linh, tầm mắt có hạn làm sao biết ảo diệu hồng mông tiên thiên? Hôm nay chém ngươi một nhát, chém tam sinh quá khứ, hiện tại, tương lai của ngươi, cho ngươi biết đạo diệu hồng mông, tâm phục khẩu phục.

Giang Nam đối diện một Tiên Tôn già đã rất vất vả, bây giờ đến thiếu niên Tiên Tôn càng làm hắn rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.

Lúc này có tiếng cười từ vị trí khác truyền đến, Tiên Tôn trung niên từ tận cùng vũ trụ đi ra, tray cầm đóa sen xanh.

Tiên Tôn trung niên cười nói:

- Đừng nói nhiều với hắn, có nói thì hắn cũng không hiểu, chỉ biết tự phụ vũ lực nhưng không rõ diệu dụng hồng mông tiên thiên.

Ba Tiên Tôn bao vây, gậy gỗ, bảo kiếm, đóa sen xanh công kích Giang Nam. Trong khoảnh khắc Giang Nam bị đánh đầu rơi máu chảy, các cái đầu bị chặt, các cánh tay gãy, máu nhuộm ma đạo Đại La Thiên.

Ba Tiên Tôn xoay nhanh xung quanh Giang Nam, các đòn công kích vô cùng cường đại trút xuống người hắn.

Giang Nam đứng yên tại chỗ, vô số cánh tay tung bay, thủ ấn hóa thành hình dạng các tiên thiên pháp bảo công kích ba Tiên Tôn. Đối với Giang Nam đây là trận chiến vô cùng khó khăn. Tiên Tôn đã động sát khí, Giang Nam buộc lòng liều mạng chống trả, nếu không sẽ hồn phi phách tán.

Dù Giang Nam xem quá trình năm, sáu mươi ức năm thời đại ma đạo nhưng vẫn bị giết, bị thương nhiều lần.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Giang Nam vận chuyển ma đạo Đại La Thiên, liều mạng bị thương nặng lao ra vòng vây ba Tiên Tôn, vừa chiến vừa lùi. Ba Tiên Tôn trước sau giết lên, nhưng thế ba người bao vây đã bị phá.

Giang Nam vừa đánh vừa lùi va chạm với ba Tiên Tôn, tuy bị thương nặng nhiều lần nhưng không mặt đất mạng sống.

- Không, không đúng. Hồng mông tiên thiên của Tiên Tôn không chỉ có như thế, chắc chắn là ta đã bỏ sót cái gì!

Trong đầu Giang Nam xoay nhanh các ý nghĩ, ba Tiên Tôn liên tục tấn công, mỗi người làm hắn vất vả đón đơ. Thực lực mỗi Tiên Tôn đều hơn hẳn Giang Nam, nhưng chưa đủ lấy mạng hắn.

Trán tám trăm cái đầu đột nhiên mọc con mắt, tám trăm ma nhãn quét qua trên trời dưới đất bốn phương tám hướng, nhìn thấu mọi thứ trong vũ trụ thời đại ma đạo. Đột nhiên tim Giang Nam rung lên, hắn thấy tận cùng vũ trụ này dựng đứng các cây cột xanh chống đỡ vũ trụ hồng hoang.

Năm cây cột xanh tràn ngập hồng mông chi khí, bên trên hồng mông chi khí kết nối lại thành màn trời khép thời đại ma đạo.

Trong khe hở khung trời chưa khép kín, Giang Namtrông thấy khuôn mặt to lớn, mặt lớn như vũ trụ.

Khuôn mặt Tiên Tôn!

Bên ngoài, đài cao vẫn là đài cao, Tiên Tôn vẫn là Tiên Tôn. Ảnh chiếu Tiên Tôn ngồi xếp bằng, xòe tay ra, trong tay là một đóa sen xanh, trong hoa sen là thời đại ma đạo mênh mông. Trong thời đại ma đạo, Giang Nam đang đánh nhau với ba Tiên Tôn già, trung niên, thiếu niên. Đóa sen xanh khép lại sắp thành nụ hoa.

Giang Nam nằm trong bàn tay Tiên Tôn.

Đóa sen xanh trong tay Tiên Tôn hình thành nụ hoa là Giang Nam không thoát khỏi bàn tay gã được. Một đóa sen là một vũ trụ, bên trong chứa thời đại ma đạo biến ra từ đại đạo của Tiên Tôn, cuối cùng nụ hoa thành hồng mông tiên thiên. Giang Nam sẽ tan biến trong bàn tay Tiên Tôn, thành ảo mộng, thành tế phẩm cho hồng mông tiên thiên, thành một phần của hồng mông tiên thiên.

Đây là hoàn toàn xóa sổ, xóa mọi dấu vết của Giang Nam. Kiếp trước, kiếp này, kiếp sau, xóa hết, không chừa chút cơ hội sống.

Tiên Tôn ra tay không giống người thường, không như Tiên Đế để lại một đường sống, cho Giang Nam cơ hội trưởng thành.

Trong nhụy đóa sen xanh, Giang Nam dốc hết sức bay ra thời đại ma đạo. Giang Nam phải thừa dịp cánh hoa chưa khép kín nhảy ra vũ trụ hồng hoang, nếu không ra được thì hắn chỉ có con đường chết.

Một kích của Tiên Tôn quá khủng bố, kinh khủng đến nỗi không chừa một chút cơ hội sống.

Giang Nam nhảy lên cao, chợt thấy Tiên Tôn trung niên huơ đóa sen xanh, vô số đại đạo ma đạo bay ra từ hoa sen quấn quanh mắt cá chân Giang Nam kéo hắn xuống.

Tiên Tôn trung niên cười nói:

- Đế Giang đạo hữu, có chúng ta ở đây, ngươi muốn trốn sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.