Tao Nhã Chính Là Sai

Chương 43: Thất thố




“Ca ca ca!” Một tiếng gào khóc tràn ngập ai oán dài thiệt là dài thảm thiết vang lên, ai đi qua cũng không khỏi vì tiếng gào thét kia mà ngoái lại nhìn.

Ta vẻ mặt đau đớn, ở trong lòng ca ca bi thương khóc thét.

5555555555, vì cái gì!? Đây rốt cuộc là vì cái gì a!!? Ai oán nhìn lão ca ở một bên nhàn nhã tự đắc, ta vì số phận bi thảm của bản thân mà cảm thấy đau lòng, hắn thật sự chuyển tới đây.

Từ nhỏ đã bắt đầu bị hắn tra tấn đầu độc, nhiều như vậy kí ức bi thương hiện ra rõ ràng trước mắt, thật vất vả lừa hắn xuất ngoại, nghĩ đến như vậy là được giải phóng, thế nhưng thần linh vì sao cho cái tên này đi xa khuất mắt để ta hưởng thụ cuộc sống tươi đẹp, thế nhưng lại đem hắn trở lại!?

Đây không phải là trời muốn diệt ta sao?

Chẳng lẽ này hết thảy đều là số mệnh của ta sao? Đời này ta thật sự trốn không thoát bóng ma của ca sao!?

Ô ô ô ô! Thượng đế, ta hận ngươi!

“Tiểu Tình nhi.” Nữ Vương đại ca hạ lệnh, “Tư liệu về cái tên đẹp trai hôm qua tán tỉnh ngươi như thế nào a?”

Một bên nhấm nháp ly cà phê đen, ca ca mỉm cười hỏi ta.

Hừ! Ta cần gì phải nói cho ngươi biết! Đây chính là ta dùng lượng lớn thời gian cùng tâm huyết mới đào ra được, cực kì cơ mật, ta không cam lòng cứ như vậy không công mà nói cho ngươi biết!

“Mục Phong, năm nay 19 tuổi, chiều cao 1m85, thể trọng 70kg, là chủ tịch tập đoàn Phượng Phi, có trong tay 37% cổ phần của tập đoàn Phượng Phi, mẫu thân là con gái rượu của chủ tịch tập đoàn Cẩm Uyên. Trong nhà còn có hai ca ca, một đệ đệ. Đại ca năm nay 25 tuổi, đã kết hôn, hiện tại đảm nhiệm chức tổng giám đốc tài chính tập đoàn Phượng Phi, Nhị ca….”

… … … … … … …

Làm một kẻ trường kì bị áp bức, làm nộ dịch không công, cho dù đại não nói cho ta biết không được nói, nhưng miệng lại không thèm nghe mệnh lệnh của ta, không khống chế được cứ thế nói tuốt luốt ra, sau đó chỉ nghe thấy thanh âm của ta không ngừng vang lên, thành quả ta vất vả lao động cứ như vậy bị chia xẻ, ta thật… muốn khóc quá a!!!

“Đúng rồi.” Ca lại lộ ra vẻ tươi cười hấp dẫn, ta nghe thấy được chung quanh truyền đến tiếng hút không khí, không ít người đều lâm vào trầm mê, đối với ta lại là mồ hôi lạnh chảy ròng, ô ô, lại có cái gì không hay ho rồi a!!

Ta như phạm nhân chờ quan tòa là hắn định tội và phán quyết.

“Ta nghe nói còn có một người tên Tịch Tử Nho cùng Phong Dục được phong danh hiệu hai đại mỹ nam tử của học viện? Tối được hoan nghênh siêu cấp mỹ nam? Nữ nhân yêu thích? Nam nhân sùng bái a. Có phải hay không a? Tiểu Tình nhi.”

Theo vẻ mặt tươi cười của hắn hắn mà người khác đều nói là cao quý nhã nhặn lịch sự ôn nhu hài hòa ( ta cảm thấy kẻ nói được như vậy quả thực đúng là đồ không có não, ánh mắt đều bị heo ăn!), ta cảm thấy vô cùng đích bi thống tuyệt vọng, chẳng lẽ thượng đế cũng bị hắn mua chuộc sao!?

Ở trước mặt hắn, ta căn bản không có biện pháp giấu giếm a!!!

Ta khóc a!!!

“Tịch Tử Nho, 19 tuổi, phụ thân là chính trị gia quan trọng, ở trong giới chính trị có địa vị vô cùng lớn, mẫu thân là minh tinh điện ảnh quốc tế, trong nhà….”

Ta lần thứ N+1 than thở mình thật nhỏ bé, ở trước mặt ca, ta quả thực giống như là Tôn Ngộ Không so với ngón tay của Phật Tổ Như Lai! Hoàn toàn bại dưới tay ca ca.

Ô, tương lai tươi sáng của ta rốt cuộc muốn đợi cho tới khi nào mới có thể đến a!?

… … … … … …...

“Tiểu Tình nhi, ngươi cảm thấy được Nho cùng Phong người nào tốt hơn?” Đang lúc là chìm đắm trong nỗi thống khổ bi ai của mình, vô cùng đáng thương, ca ca lại vừa cười vừa bỏ bom một câu như vậy.

Người nào so ra tốt hơn? Cũng chính là ta thích người nào? Ta chưa từng nghĩ tới vấn đề này. Lúc bắt đầu ta liền lựa chọn cả hai người, cho dù là hiện tại, ta cũng không tính toán buông tha ai cả, trong ý thức của ta, ta là muốn đồng thời có được hai người bọn họ, ta có phải hay không quá tham a?

Lương tâm có chút cắn rứt, nhưng vừa liếc ca ca một cái, tia áy náy kia lập tức không khác gì muối bỏ bể, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Ca hắn có bao nhiêu tình nhân a!

Một tá không ít hơn đi, cũng không thấy hắn áy náy chút nào, ngày nào cũng không phải thực nhàn nhã thoải mái sao, còn có tâm tư đến chỉnh ta, ta chỉ là bắt cá hai tay mà thôi, không có gì đáng nói. ( ”)|||||

Bất quá, hiện tại trọng yếu hơn là....

“Ca, ngươi vì cái gì hỏi như vậy, ngươi, ngươi tính toán làm cái gì!?” Ta lo lắng hỏi, ô, đừng nói với ta là ngươi có hứng thú với bọn họ a!

“Ha hả, ta cảm thấy được bọn họ không tồi a, làm cho ta thực có hứng thú a.” Ca ca đích tươi cười để lộ ra một tia bất hảo.

“Không thể nào!?” Ta kêu sợ hãi.

“Ân?” Ca ca tà ác liếc mắt ta một cái, “Như thế nào, không muốn?”

“Ca? Ca, a, ngươi không biết là bọn họ vừa nặng lại vừa cứng, ôm lấy đến không thoải mái sao?” Ta vội vàng lên tiếng trả lời.

“Ngẫu nhiên đổi khẩu vị cũng không tồi a.”

Ngô ô, ta không cần a!?

“Đúng rồi, bọn họ vừa thấy đã biết là công rồi, không có khả năng cho ngươi ôm a!” Ta lại tìm một cái lý do khuyên hắn buông tha.

” Dã thú càng khó phục tùng, càng làm cho người ta có khát vọng chinh phục nga, ta chính là hứng thú dâng cao nga. Còn có a, Tình nhi, không cần ngỗ nghịch ta nga, nếu không, ta thật sự phải tức giận đấy.”

Thanh âm mền nhẹ lại lộ ra ngữ khí không cho kẻ khác trái lời, làm cho ta không khỏi cảm thấy một trận run rẩy…

Liệp tình mỹ thiểu niên

Edit: Bapngot

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.