Tao 0 Nhật Ký

Chương 17: 8. 12




Đám cường giả tu sĩ rất hâm mộ, nhất là nam nhân trẻ tuổi càng ghen tỵ, nhưng bọn họ phải phục. Bàn về xuất thân, huyết thống, đạo hạnh, thiên phú thì Trầm Kim Long là xuất sắc nhất, ưu tú nhất trong tất cả mọi người. Những người khác không thể sánh bằng.

Tưởng tượng xem, bao nhiêu người ở đây ước gì được Tề Lâm Đế Nữ nhìn một cái mà không thể, còn mình được đối mặt nói chuyện, thậm chí đứng bên nàng, khiến người biết bao người hâm mộ chết, phong cảnh biết mấy.

Nên du hiện tại Trầm Kim Long hết sức hưng phấn, lòng hư vinh được thỏa mãn chưa từng có thì gã cố khoe ra thần thái ung dung ưu nhã, để mình càng phong độ hơn, càng hấp dẫn Tề Lâm Đế Nữ chú ý.

Khi Tề Lâm Đế Nữ đến gần, Trầm Kim Long ưỡn ngực nở nụ cười tự cho là tiêu sái nhất, mê người nhất, có phong độ nhất.

Trầm Kim Long ưu nhã cao quý nói:

- Điện hạ đích thân đến là chúng ta...

Nhưng khi Trầm Kim Long với tư thế tiêu sái mê người nhất nghênh tiếp, Tề Lâm Đế Nữ không hề dừng bước, nàng như mây bay nước chảy lướt qua gã.

Tề Lâm Đế Nữ không dừng bước trước mặt gã mà lướt ngang qua, người Trầm Kim Long cứng còng, đầy bụng lời nói ưu nhã trong phút chốc đều không dùng được. Trầm Kim Long há mồm nuốt ngược lời muốn nói, cảm giác như nuốt phải ruồi bọ.

Tề Lâm Đế Nữ đi qua Trầm Kim Long đến bên mép vực, đến gần Lý Thất Dạ.

Tề Lâm Đế Nữ đích thân đến, tựa như thiên nữ tiên nữ, bốn sư đồ Thiết Thụ Ông quỳ lạy dưới đất, run lẩy bẩy căng thẳng nhỏ giọng hô lên:

- Đệ tử Thiết Thụ môn bái kiến điện hạ!

Giờ phút này bốn sư đồ Thiết Thụ Ông quỳ dưới đất cảm nhận khác nhau. Với Thiết Thụ Ông thì trong căng thẳng có chút cảm thán. Thiết Thụ môn bọn họ có là gì, không bằng con kiến. Thân phận như Thiết Thụ Ông không có tư cách bái kiến Tề Lâm Đế Nữ, dù có cũng phải xếp hàng ngoài trăm dặm, quỳ lạy trong biển người mênh mông.

Hiện tại Thiết Thụ môn có thể bái kiến Tề Lâm Đế Nữ gần trong gang tấc toàn nhờ Lý Thất Dạ.

Trẻ tuổi như Hạ Trần thì hưng phấn té xỉu, gã nhìn Tề Lâm Đế Nữ một cái rồi gục đầu xuống đất, hưng phấn đến nỗi hai chân run run.

Có thể bái kiến Tề Lâm Đế Nữ gần gũi là điều trước kia Hạ Trần nằm mơ cũng không dám. Tồn tại cao cao tại thượng như Tề Lâm Đế Nữ là xa không thể với tới, tiểu nhân vật như bọn họ không thể gặp mặt được. Giờ được thấy chân dung Tề Lâm Đế Nữ là đề tài câu chuyện lớn nhất trong đời Hạ Trần.

Sau này trở về Thiết Thụ môn, Hạ Trần có thể lên mặt với đồng môn nói mình từng gặp Tề Lâm Đế Nữ.

Trầm Hiểu San nhìn Tề Lâm Đế Nữ, tràn đầy khó tin. Tề Lâm Đế Nữ ở trong lòng Trầm Hiểu San không chỉ là cao cao tại thượng còn là mỹ nữ số một. Hôm nay gặp mặt Tề Lâm Đế Nữ, Trầm Hiểu San buồn bã.

Trầm Hiểu San khá xinh nhưng so với Tề Lâm Đế Nữ thì như đom đóm và trang sáng trên cao, không đáng là gì. So với Tề Lâm Đế Nữ đẹp tuyệt trần, vô ong quý tộc, Trầm Hiểu San tự biết xấu hổ, nàng còn không bằng nha hoàn nhỏ.

Tề Lâm Đế Nữ đi tới bên cạnh Lý Thất Dạ, chắp tay nói:

- Leo lên tuyệt đỉnh thần phong, tiên sinh nhã hứng thật. Không biết Mộng Doanh nên tôn xưng tiên sinh như thế nào?

Tề Lâm Đế Nữ chắp tay chào hỏi Lý Thất Dạ làm mọi người hết hồn. Tập thể há hốc mồm, không nói nên lời, bao nhiêu người không tin vào mắt mình.

Tề Lâm Đế Nữ, đáy là công chúa thiên kim Tề Lâm Đế gia, là kim chi ngọc diệp cao cao tại thượng, bao nhiêu người mơ được nàng nhìn một cái còn không thể. Hiện tại Lý Thất Dạ được Tề Lâm Đế Nữ đích thân chào hỏi khiến nhiều người giật mình.

Tây Đà thái tử đứng như trời trồng khi thấy cảnh này thì mặt lúc xanh lúc đỏ, biểu tình cực kỳ khó xem. Địa vị của gã còn không bằng phàm nhân lai lịch không rõ.

Đám người Hạ Trần há hốc mồm, rung động hóa đá, thật lâu không tỉnh táo lại. Lý Thất Dạ kiêu ngạo, bí ẩn, bọn họ đã thói quen tất cả nhưng nằm mơ cũng không ngờ hắn cao tới mức này. Được Tề Lâm Đế Nữ tự mình chào hỏi, nếu là trước kia bọn họ không cách nào tưởng tượng ra.

Nhưng Tề Lâm Đế Nữ chào hỏi mà Lý Thất Dạ lơ đẹp, không thèm nhìn nàng cái nào ngay từ đầu đến giờ. Lý Thất Dạ nhìn đăm đăm trời cao, nhiều lần quét qua mỗi ngôi sao trong vũ trụ.

Lý Thất Dạ làm biếng để ý, đây mới là điều khiến người ngạc nhiên, hành động này cực kỳ vô lễ.

Tề Lâm Đế Nữ là ai? Hậu nhân Tiên Vương, truyền nhân Tề Lâm Đế gia, thân phận cao quý biết bao, địa vị quyền uy biết mấy, nhưng bây giờ bị phàm nhân ngó lơ.

Tất cả cường giả tu sĩ rung động há to mồm, một vài người thầm tức giận. Tề Lâm Đế Nữ là tượng trưng quyền uy tối cao của Tề Lâm cảnh bọn họ, phàm nhân Lý Thất Dạ dám phớt lò truyền nhân Tề Lâm Đế gia của bọn họ, tuyệt đối không thể tha thứ.

Đám Trầm Hiểu San xoe tròn mắt nhìn, khi bọn họ tỉnh táo lại thì hoảng hồn thay Lý Thất Dạ.

Đặc biệt Thiết Thụ Ông, lòng gã hốt hoảng muốn chết. Thiết Thụ Ông thầm cầu nguyện: tiểu tổ tông, ngươi tốt xấu hãy đáp một câu đi, tiếp tục thế này chẳng phải là đắc tội luôn Tề Lâm Đế gia? Về sau chẳng có chỗ đưng ở Tề Lâm cảnh.

Lý Thất Dạ không thèm để ý làm Tề Lâm Đế Nữ giật mình, nhưng nàng là ai? Khoảnh khắc nàng liền nhìn ra manh môi. Tề Lâm Đế Nữ phát hiện Lý Thất Dạ không phải đang sĩ điện mà hắn thật sự không chú ý đến nàng, mắt nhìn đăm đăm vũ trụ, tỏa định tọa độ trời sao.

Tề Lâm Đế Nữ khá tò mò, nàng cũng nhìn vũ trụ, nàng nhìn trời sao trong sơn cốc, hy vọng nhìn ra manh mối.

Lý Thất Dạ một mình ngồi bàn riêng không nhìn Tề Lâm Đế Nữ, nàng đành yên lặng đứng. Tình hình yên tĩnh.

Tất cả tu sĩ nhìn nhau, không khí cực kỳ quái dị. Nhiều chưởng môn, hoàng chủ ngó nhau, không biết nên làm sao.

Lúc này rất nhiều chưởng môn hoàng chủ đều hiểu lầm, cho rằng Lý Thất Dạ không để ý tới Tề Lâm Đế Nữ hại nàng không có bậc thang leo xuống, không khí cứng ngắc.

Nhiều người không biết nên làm sao để giảm bớt không khí, hòa giải.

Không khí cứng ngắc, Thiết Thụ Ông muốn khóc. Thiết Thụ Ông cầu nguyện Lý Thất Dạ nói một câu thôi, cứ tiếp tục thế này chẳng phải là sẽ trở mặt với Tề Lâm Đế Nữ.

Trong không khí kỳ dị, Trầm Kim Long nháy mắt với Lý Thiên Hào.

Lý Thiên Hào hiểu ngay ý của Trầm Kim Long, gã bước ra hét hướng Lý Thất Dạ:

- Tiểu nhi vô tri, thấy công chúa điện hạ của chúng ta còn không mau mau quỳ xuống!

Lý Thiên Hào đột nhiên đứng ra can thiệp phá vỡ không khí cứng ngắc, mọi người tập trung ánh mắt vào Lý Thiên Hào.

Lý Thiên Hào nhảy ra la lớn, Tề Lâm Đế Nữ thu về tầm mắt nhìn vũ trụ. Tề Lâm Đế Nữ cau mày, đang định nói chuyện thì chợt được đến cao nhân chỉ điểm, nàng đành im lặng.

Được Tề Lâm Đế Nữ liếc mắt nhìn, Lý Thiên Hào hăng tiết gà hưng phấn muốn bay, quên hết đất trời. Bây giờ Lý Thiên Hào chỉ muốn biểu hiện tốt trước mặt Tề Lâm Đế Nữ, để lại ấn tượng sâu sắc với nàng.

Đặc biệt là lúc này Tề Lâm Đế Nữ không ra tiếng làm Lý Thiên Hào hiểu lầm là nàng ngầm thừa nhận hành động của gã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.