Tao 0 Nhật Ký

Chương 13: Giận dữ




Từ sau cái ngày cùng đối phương nói rõ, giám đốc nhà mình không còn nghỉ việc nữa, điều này làm Hạ Tuyền rất hài lòng, một cấp trên nghỉ việc không phải cấp trên tốt, một thuộc hạ để cho cấp trên của mình nghỉ việc càng không phải là thuộc hạ tốt.

Cấp trên chăm chỉ làm việc, khiến Hạ Tuyền cảm thấy bản thân mình thật sự là một thuộc hạ tốt, cả người đều nhẹ nhõm sung sướng.

Một giây sau, lại bị một tin tức từ Chu Trạch thành công phá vỡ loại tâm tình mỹ diệu này.

Chu Trạch: A Tuyền, cậu luyện khiêu vũ thế nào rồi?

Hạ Tuyền đã hoàn toàn quên hết chuyện này: (⊙_⊙)

Ngồi ở trên ghế sofa, Hạ Tuyền mặt không đổi xem ti vi, trong lòng suy nghĩ tới vụ tiệc giao lưu, phải khiêu vũ, phải tìm bạn nhảy, điều kiện tiên quyết là hắn phải biết khiêu vũ đã.

Chẳng lẽ còn phải tìm thầy dạy sao, xem ra là tất yếu, bằng không tìh mất thể diện. Chỉ là, không muốn học! Đối với một cái cân bằng lực cực sai người mà nói, khiêu vũ và vân vân, đây không phải là đem hắn hướng trong hố lửa đẩy sao?

Quan trọng là… Chu Trạch bắt đầu nói từ ngày kia, đã qua hai ngày, hiện tại học gì thì cũng đã trễ rồi đi.

“Ầy…”



La Thụ Hâm vừa tắm xong, mặc áo choàng tắm đi xuống, một cách tự nhiên nhìn thấy bộ dáng Hạ Tuyền một mặt ưu sầu.

“Than thở tức giận cái gì?”

“Giám đốc, công ty có phải là có tiệc giao lưu không?” Hạ Tuyền có chút u oán liếc nhìn giám đốc nhà mình, trải qua nhiều ngày ở chung như vậy, Hạ Tuyền cảm thấy được giám đốc nhà mình thật sự là một người tốt tính dễ nói chuyện, chỉ có điều lúc nói chuyện tình cờ sẽ nói lắp.

“Đúng vậy.” Tính toán thời gian, quả thật cũng sắp đến rồi, “Làm sao vậy?”

“Có phải là cần phải khiêu vũ không?”

“Bởi vì mô phỏng theo cách xã hội thượng lưu, cho nên, sẽ có khiêu vũ mở màn, lúc nghỉ ngơi giữa, cũng có khiêu vũ. Hỏi cái này làm gì?”La Thụ Hâm nói sự thật.

Hạ Tuyền cười đến có chút lấy lòng, “Có thể không nhảy không?”

“Cái này, phần khiêu vũ mở màn là trực tiếp đánh số thứ tự, nếu như bị rút trúng, vậy khẳng định phải lên sàn.”La Thụ Hâm nỗ lực cường điệu trả lời, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, “A Tuyền, cậu không biết nhảy?”

Hạ Tuyền: “…”

Trong mắt La Thụ Hâm cấp tốc tính toán —— không biết khiêu vũ = có thể dạy = tiếp xúc liên tục = càng gần hơn một bước =… Trước tại sao anh lại không nghĩ đến điểm này chứ, chuyện này quả thật là tốt đến không thể tốt hơn nữa.

“Để không bị mất mặt, xem ra tôi cần phải nhanh chóng tìm người dạy thôi.” Hạ Tuyền cầm điện thoại di động lên tìm tòi, hử? Nhìn bàn tay trống không, điện thoại di động đâu rồi?

Ngước mắt nhìn điện thoại di động đột nhiên bay tới trong tay người nào đó, Hạ Tuyền nhíu mày.

“Chuyện này… Cái này, tôi có thể dạy cậu.” La Thụ Hâm lắp bắp nói, trên mặt không hề nghiêm túc mấy, ít nhất theo Hạ Tuyền là như vậy.

Kỳ thực, không đúng, La Thụ Hâm nghĩ hắn sẽ phải khôi phục trạng thái ngay từ lúc vừa bắt đầu nhìn thấy Hạ Tuyền, cái này rất không ổn nha.

Hạ Tuyền nhíu mày: “Thật chứ?”

La Thụ Hâm gật đầu: “Thật.”

“Vậy trước anh nhảy một đoạn cho tôi xem một chút.”Hạ Tuyền thật sự rất có hứng thú.

“Được, tôi đi chuẩn bị mấy thứ.”La Thụ Hâm đáp ứng một tiếng, sau đó đứng dậy đi lên tầng.

Chờ lúc La Thụ Hâm xuất hiện lần nữa, dọa Hạ Tuyền nhảy dựng một cái, chỉ là bảo anh tùy tiện khiêu vũ một đoạn mà thôi, này cũng quá long trọng rồi.

Nhìn người mặc trang phục Châu Âu thời kỳ Trung Cổ đứng ở đầu cầu thang kia, rất vừa vặn, lại giống như vị quý tộc thời đó bước ra, trong tay còn cầm một cái máy hát vô cùng có hơi hướm lịch sử.

Hạ Tuyền hắc tuyến.

# Luận giám đốc hóa trang trong nháy mắt là thế nào, gấp, online chờ. #

Mà La Thụ Hâm không nhìn đến cảm xúc của Hạ Tuyền, đã ở một bên tự mình chơi đùa, nói chính xác hơn, e rằng anh đã đắm chìm trong trạng thái điên cuồng làm thế nào để khiến người trong lòng sáng mắt lên.

Lau lau đĩa hát một lần nữa rồi mới bỏ vào bên trong máy hát, La Thụ Hâm chỉ là có chút lo lắng lâu quá không dùng, sẽ xuất hiện tình huống kẹt đĩa.

Âm thanh ưu nhã phiêu dật phát ra, mà La Thụ Hâm cũng ở một bên vào tốt động tác, ánh mắt không hề nhìn Hạ Tuyền, mà là nhìn về một điểm hư không phía trước, sau đó theo nhịp chuyển động.

Mà cũng rất thành công, một người nhảy xong một bài.

Cuối cùng khom lưng cảm ơn, dùng tư thế hoàn mỹ nhất hạ màn.

Không thể nghi ngờ, biểu hiện của La Thụ Hâm rất tốt, ngay cả Hạ Tuyền không hiểu gì về khiêu vũ, cũng có thể cảm nhận được đối phương nhảy thật sự rất tốt, ung dung không vội, khoan thai hoa lệ.

Bước nhảy nối liền, tư thái tao nhã, phòng khách không quá lớn phút chốc trở thành sân khấu của người này, La Thụ Hâm lại như một vị vương tử cùng vị tiểu thư yêu thương nhất khiêu vũ, trở nên có tình cảm hẳn lên, miệng hơi cười, ánh mắt ôn nhu như nước.

“Lợi hại.”

Lần này không cần La Thụ Hâm hỏi, Hạ Tuyền cũng đã mở miệng tán thưởng, như thế, vấn đề lại đến.

Loại bước nhảy phức tạp như vậy, độ khó thật cao, hắn không cần học đâu nhỉ? Tiệc giao lưu, thì thử vận may đi, hiện có nhiều người như vậy, thế nào cũng sẽ không ngẫu nhiên rút phải hắn đâu?

Bước nhảy rất phức tạp mà La Thụ Hâm làm mẫu, một hồi xoay quanh, một hồi bước chậm… Kỳ thực trông đa dạng đều là biến hóa từ bước cơ bản mà ra, nắm giữ tốt bước cơ bản, mới có thể càng nắm giữ càng nhiều kiểu đa dạng hơn.



Thế nhưng, người không học qua khiêu vũ không biết mà, hắn chỉ cảm thấy nhìn đẹp, cảm thấy hoa lệ, thậm chí là hoa cả mắt.

Vì vậy, Hạ Tuyền lui sợ, “Cái này có phải rất phức tạp hay không?”

“Sẽ không, chỉ phải học tốt bước cơ bản là được rồi, bước cơ bản không khó, chỉ có mấy nhịp.” La Thụ Hâm mặt lặng như nước, tâm lý lại đang âm thầm trách cứ chính mình, sao lại quên mất, đối phương vẫn chỉ là người mới, đi dùng bước nhảy phức tạp như vậy, còn không phải là làm mất mặt sao?

Hạ Tuyền ngẫm nghĩ, nhìn thấy một bài khiêu vũ đẹp mắt như vậy, trong lòng vẫn là có chút rục rịch.

“Ừ, vậy thử xem sao.”

Lại liếc trên dưới La Thụ Hâm, một bài khiêu vũ xong, người ít nhiều gì cũng có phần nóng, mặt La Thụ Hâm hơi ửng hồng, “Giám đốc, anh có muốn đi thay quần áo không.”

“Không đẹp sao?”

“…” Hắn có thể nói vừa nhìn là cảm thấy đặc biệt diễn xuất sao?

“Không, rất thích hợp với anh.”

Không nói thêm gì nữa, Hạ Tuyền đứng lên, chờ đối phương chỉ thị.

La Thụ Hâm đem hai chân khép lại song song, sau đó nói với Hạ Tuyền, “Học khiêu vũ hữu nghị, đầu tiên phải nắm được tư thế tiêu chuẩn, cũng chính là dáng đứng ngay từ đầu.”

“Ừm.” Hạ Tuyền học theo.

“Không đúng, hai chân phải khép lại song song, không được mở ra hình chữ ‘八’.”

Nghe vậy, Hạ Tuyền sửa lại.

“Chân phải nhọn nhắm ngay vào giữa hai chân bạn nhảy, trọng tâm tập trung vào chân trước, mà không thể cùng lúc giơ chân lên. Tôi tôi, tôi… trước tiên đảm nhiệm bạn nhảy của cậu…” La Thụ Hâm nói nhẹ nhàng hạ mí mắt, tiếp xúc thân mật… Đến! Đến!!

Hạ Tuyền kề sát lại, chiếu lời của đối phương mà làm.

Quá gần rồi, La Thụ Hâm không dám nhìn thẳng vào Hạ Tuyền, chỉ nhìn Hạ Tuyền mép tóc, cảm thấy thân thể đột nhiên giống như nóng lên, mà nguyên nhân khiến anh biến nóng lại ở tại trước mặt.

La Thụ Hâm cao hơn Hạ Tuyền tầm ba, bốn cm, Hạ Tuyền chỉ cần nhẹ nhàng hất mi mắt lên là có thể đối diện với anh, vì vậy Hạ Tuyền mở mắt ra, nhìn ánh mắt của đối phương, rất nghiêm túc hỏi.

“Sau đó thì sao?”

Tiếp theo La Thụ Hâm cảm thấy giống như có thứ gì đó chậm rãi chảy ra từ lỗ mũi mình.

Sau đó Hạ Tuyền sợ hãi, “Á, giám đốc, anh chảy máu mũi. Chờ chút, tôi đi lấy khăn ướt.”Kế tiếp, La Thụ Hâm ngẩng đầu bịt mũi, khóc không ra nước mắt, lần này quá mất mặt rồi.

“Giám đốc, đây.”

La Thụ Hâm yên lặng tiếp nhận, nội tâm kẻ tiểu nhân đang dùng sức mà rũ sàn nhà, mất mặt ngay trước mặt A Tuyền như thế, thật muốn chết a thật muốn chết a thật muốn chết a…

“Giám đốc, tôi nghĩ anh nóng trong người, thời gian tới đừng ăn nhiều đồ nóng nữa.” Hạ Tuyền đưa cho La Thụ Hâm cốc nước ấm đặt trên mặt bàn.

La Thụ Hâm yên lặng gật đầu.

Điện thoại di động của Hạ Tuyền vang lên, là Trần Vạn Văn, nhớ ra đã lâu rồi không hề gọi cuộc nào nói cho đối phương biết hắn hiện tại đã nhận công việc.

“Này, thế nào?… Ờ… Đã đang đi làm rồi, trước quên nói với cậu… Ờ, ừm, được, tối mai gặp.”

La Thụ Hâm ở một bên dựng thẳng lỗ tai đến lớn lên, thế nhưng lời nói của người đầu kia gọi tới thì một câu cũng không nghe thấy, bất quá nghe ý đại khái có lẽ có người hẹn Hạ Tuyền ra ngoài.

Có thể không đi không? Nội tâm kẻ tiểu nhân đã đổi thành hình dáng lăn lộn đầy đất làm nũng.

Chỉ là, sẽ có người nhìn ra.

“Giám đốc, tối mai tôi có hẹn, cũng không cần làm bữa tối cho tôi đâu.”

Thanh máu sinh mệnh La Thụ Hâm cấp tốc giảm xuống ——K. O!

——o0o——

Về chức vụ của La Thụ Hâm, trước giờ để Quản lí, bản qt và trong QuickTranslator phần dịch nhanh cũng ghi vậy. Có điều đến đoạn đề cập tới bữa tiệc ở chương trước t mới phát hiện chức vụ Quản lí để vào hoàn cảnh không hợp, cho nên đi tra. 经理 là Quản lí, nhưng cũng mang nghĩa Giám đốc. Xét thấy giám đốc để hợp lý hơn nên t sẽ thay hết thành Giám đốc nhé ^^



Hạ Tuyền sống lại – Chương 10


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.