Tảng Băng Bắc Cực À!!! Em Là Của Tôi!!!

Chương 7




Uống xong ly nước cô tức khắc bình tĩnh trở lại, mẹ cô trước kia không có mập, mà cô là kết tinh tình yêu của hai người nên ba chăm sóc cô rất tốt, cho nên trở thành dáng người như thế này là điều tất nhiên.

Nhưng theo cô nhớ trong nhà có máy chạy bộ cơ, khi đó ba nhất thời cao hứng kiền mua để thử xem, nhưng nghị lực không đủ, liền để nó trong nhà kho không đụng vào nữa.

Vương Tiêm vội vàng đi đến nhà kho để tìm, tìm thật lâu mới thấy được. Mà có điều.... chiếc máy này quá lớn, cô không thể tự mình đem ra được.

" Con gái, ba tìm được nhà trẻ cho con rồi, ngày mai ba đưa con đi." Âm thanh Vương ba bên ngoài truyền đến

" Ở đâu ạ, cùng với nhà trẻ của Tử Bạch sao?" Vương Tiêm chạy ra.

" Đúng vậy, ở chỗ này chỉ có mỗi nhà trẻ đó, hơn nữa lần này tìm nhà trẻ có ba mẹ Tử Bạch giúp đỡ, con học cùng lớp với Tử Bạch." Vương ba gật gật đầu. Đầu chảy đầy mồ hôi, lại cô nang, " Thời tiết này thật là nóng chết mất"

Hiện tại chính là tháng chín, đối với những người mập như bọn họ là thời gian khiến người ta mệt mỏi.

" Vậy là tốt rồi". Vương Tiêm cao hứng híp mắt, nghĩ đến cái gì đó lại nhìn về phía ba mình,"Ba ơi, con muốn rèn luyện thân thể, ba đem máy chạy bộ ra giúp con được không."

" Được a." Vương ba thực sảng khoái đáp ứng rồi trực tiếp vào nhà kho đem máy chạy bộ ra.

Vương Tiêm cầm giẻ lau chùi chùi, phát hiện ra máy chạy bộ vẫn còn mới tinh, có điểm bất đắc dĩ nhìn về phía ba mình.

Vương ba cười ha ha, liền ngượng ngùng đi cắm dây điện.

Máy chạy bộ rất mau đã hoạt động, Vương Tiêm đi lên chỉnh tốc độ thấp nhất, chậm chậm đi, sau một hồi liền thở hổn hển nằm xuống sàn nhà.

" Con gái, kiên cường chính là thắng lợi! Con từ từ mà tập, ba đi ngủ trưa đây." Vương ba vỗ vỗ đầu Vương Tiêm, vẻ mặt biểu tình sâu sắc.

Vương Tiêm cúi đầu không nói gì, chờ thẻ lực khôi phục lại tiếp tục lần nữa lên chạy bộ.

Cô cứ kiên trì chạy bộ mà không xuống nghĩ. Trong lòng cô có tín niệm, phải có mặt trái xoan, eo thon nhỏ, đó mới chính là dáng người chuẩn!

Mãi đến khi buổi chiều Vương ba thức dậy, thấy con gái nhà mình vẫn còn chạy bộ, trong lòng có điểm sốt ruột, "Con gái à, muốn giảm béo thì phải từ từ, cứ như vậy một ngày không gầy đi được mà thân thể sẽ bị phế đấy, ba chỉ có mình con là con gái thôi a."

"Ba...Ba cứ yên tâm, con gái ba sẽ chăm sóc ba khi già.". Vương Tiêm xua xua tay.

Mãi khi đến tối, Vương Tiêm mới xuống máy chạy bộ, cô hiện tại cảm thấy chân phát run lên, đôi mắt ứa ra ngôi sao, tay sờ khắp người mình, vẫn là cảm giác không có gì thay đổi.

"Con gái, mau ăn đi, ăn xong mới có sức tập luyện chứ." Vương ba cầm một cái chân gà đặt trong chén Vương Tiêm, cô liền nghĩ nếu đem chân gà này ăn, sau đó người mình sẽ toàn thịt thịt, cô tay run đem chân gà gắp bỏ vào chén Vương ba.

"Con gái, con không ăn sao? Ba cố ý làm rất nhiều, còn hầm gà trước khi chiên nữa." Vương ba nhìn chân gà trong chén mình rồi kinh ngạc nhìn nữ nhi nhà mình.

" Con muốn giảm béo, ba hãy cho con hoàn thành mong muốn gày của con đi." Vương Tiêm vẫn chăm chỉ ăn rau xanh.

" Ba phát hiện mấy ngày nay con thực thông minh, hơn nữa thực nghe lời, còn biết giảm béo." Vương ba nghi vấn nhìn nữ nhi nhà mình, đột nhiên nghĩ đến cái già đó, sắc mặt lập tức khó coi, " Có phải có người nói con cái gì không? Cái đứa nào! Ba sẽ đi đánh chết nó!" Vương ba liền đứng lên hướng ra bên ngoài.

" Không phải ba ơi!" Vương Tiêm vội vàng lôi kéo ba mình lại, sức lực của trẻ con sao mà so được với người lớn, vẫn bị Vương ba kéo đi, " Ba người bình tĩnh đã! Không có ai nói gì con hết, chẳng qua con thấy ảnh thời mẹ còn trẻ thật xinh đẹp nên con mới muốn giảm béo!"

Vương ba nghe được chữ mẹ liền dừng lại, có chút thương tâm cúi đầu, " Mẹ con thời trẻ thật rất xinh đẹp, hơn nữa khi đó mẹ con có rất nhiều người theo đuổi."

" Cho nên con cảm thấy nếu con gầy xuống sẽ xinh đẹp giống như mẹ vậy!" Vương Tiêm đứng phía trước Vương ba dùng sức gật gật đầu.

Vương ba ngẩng đầu lên nhìn con gái, trong mắt có chút nóng lên, ôm chặt lấy Vương Tiêm, vì thể hình của Vương Tiêm nên chỉ ôm được một chút mà không thể ôm lấy toàn bộ.

" Vậy ba sẽ cùng con giảm béo!" Vương ba cũng gật gật đầu dùng sức nói.

" Được ạ" Vương Tiêm cao hứng cười rộ lên.

" Nhưng chân gà hôm nay phải ăn luôn, bắt đầu ngày mai ba không làm cái này nữa" Vương ba kéo Vương Tiêm về lại bàn cơm, nhìn đĩa chân gà.

Vương Tiêm vẻ mặt đau khổ, nhưng ngẫm lại đây là lần cuối, nhẹ nhàng gật đầu nói:" Kia... được rồi."

Hai cha con nói xong bắt đầu liền ăn. Đĩa chân gà ngày càng ít đi, cuối cùng toàn bộ đã bị ăn sạch, mà Vương Tiêm no đến nỗi ngồi trên ghế mà không thẻ đi xuống, chỉ có thể làm phiền Vương ba đỡ về phòng, lên gường, gường lập tức kẽo kẹt một tiếng.

Mãi cho đến khi mười mấy giờ mới cảm thấy bụng đã tiêu hóa bớt, cô mới chậm rãi bò dậy vào phòng tắm bắt đầu tắm rửa.

Hiện tại Vương Tiêm mặc một bộ váy ngủ, dưới váy có chút xù xù trắng mặc trên người rất thoải mái.

Đã hơn mười một giờ, Vương Tiêm nằm một hồi trên gường không ngủ được, nhiệm vụ trước đây của cô là vũ nữ ở hộp đêm nên mỗi ngày buổi tối đều phải đi làm, cho nên bây giờ chưa thể ngủ được.

Vương Tiêm nằm nằm liền cảm thấy nhàm chán, lúc này cô không có di động, đi đến ban công, thấy nhà cách vách còn sáng đèn.

Đó chính là nhà của Tử Bạch, cũng là nam chủ mà cô phải công lược. Đi đến ban công mới phát hiện ban công hai nhà có thể vượt qua! Khóe miệng Vương Tiêm cong lên, đây là ông trời cho nàng cơ hội a!

Vương Tiêm liền nghĩ tới, cô đã quá xem nhẹ cân nặng của cô rồi. đầu đầy mồ hôi, lại còn với không tới, cô trở lại nhà mình đem cái ghế đến, trong lòng cười hắc hắc một tiếng, đem ghế nhỏ dẫm rốt cuộc cũng có thể qua được.

Nhẹ nhàng đi đến chỗ cửa kính, bức rèm bên trong không có kéo lại. Vừa vặn có thể thấy rất rõ ràng tình huống ở bên trong. Chỉ thấy một tiểu nam sinh tóc còn ướt ngồi trên bàn viết gì đó, hơn nữa là rất nghiêm túc.

Vương Tiêm nhắm chuẩn cơ hội, một chút liền tiến vào trong phòng, động tác này có yêu cầu cao độ đối với eo cô, Tuy rằng không tới eo, thiếu chút nữa mới vượt qua được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.