Tảng Băng Bắc Cực À!!! Em Là Của Tôi!!!

Chương 42




Thời gian học đại học đã đến, vì đại học ở ngoài tỉnh, lần này có cha mẹ bốn nhà ngồi trong phi cơ vi họ cũng muốn đến đây xem trường trong như thế nào.

Lại một đoạn thời gian trôi qua, bốn năm học đại học cũng đã xảy ra một chút chuyện, Tử Bạch học năm hai liền nhận được bằng tốt nghiệp nên làm công ty, Trương Vũ cũng học ba năm liền về quản lý công ty nhà mình, chỉ có Tử Tuệ và Vương Tiêm học xong bốn năm.

Vương Tiêm theo ngành phát thanh viên, cô cũng chỉ học chơi chơi, nhưng cũng vì cô có giọng nói dễ nghe, trừ khi quảng bá ở trường, cô cũng có đôi lúc thực tập ở đài truyền hình.

Còn Tử Tuệ theo ngành tài chính, bởi vì cô muốn cùng Trương Vũ đem công ty Trương Vũ trở nên lớn mạnh hơn.

Ở bốn năm đó, bốn người cũng đồng thời đính hôn, khi vừa đủ tuổi theo pháp luật, vì ở bên ngoài đi làm nên hai nam sinh muốn đem Vương Tiêm và Tử Tuệ cột lấy.

Lúc đính hôn không có mời nhiều người, chỉ có người trong nhà làm bữa tiệc nhỏ.

Năm tư đại học,cũng đến kì thực tập, Tử Tuệ ở học kì một đã bị Trương Vũ kéo về công ty bọn họ, còn Vương Tiêm tùy tiện tìm một đài truyền hình làm.

Công ty Tử Bạch ngày càng lớn mạnh, rất nhiều ngành sản xuất đều có bóng dáng hắn, từ một công ty tổng giờ đã thêm ba công ty con.

Vương Tiêm là vị hôn thê của tổng tài, cho nên đến chỗ nào cũng rất gây chú ý.

Ngày Vương Tiêm được nghỉ, không có nơi nào để đi chơi, cô liền tới công ty Tử Bạch, bởi vì mọi người đều biết cô nên cô rất nhanh được đi vào trong,

Cô trực tiếp mở cửa tiến vào, Vương Tiêm còn tưởng rằng sẽ thấy Tử Bạch thực nghiêm túc, nhưng thấy được người bên trong, một cô gái tóc xoăn cuộn sóng nhìn cô.

Vương Tiêm đến làm cho Tử Bạch được thả lỏng hơn, hắn đi đi nắm tay Vương Tiêm trước mặt cô gái kia:" Vương tổng, đây là vị hôn thê của tôi, hôm nay chắc không thể nói được, lần sau tôi sẽ phái người đến công ty cô đàm phán."

" Nga? Vị hôn thê?" Cô gái gợi cảm đi tới, nghiêm túc nhìn Vương Tiêm, " Thì ra khẩu vị của tổng tài là dạng này."

Tử Bạch nghe thấy thì sắc mặt trầm xuống:" Vương tổng không có việc gì thì cô có thể đi rồi, trợ lý Từ!"

" Vâng, tổng tài." Một người ngoài cửa đi vào.

" Tiễn khách." Tử Bạch nói xong liền nắm tay cô đi vào phòng bên trong, đóng cửa lại.

Bên ngoài Vương tổng hừ lạnh một tiếng, liền đi ra khỏi văn phòng.

Vương Tiêm bị Tử Bạch đè ở trên tường, giọng trầm thấp vang bên tai Vương Tiêm:"Sao em đến đây."

" Như thế nào. một cái đại ngực muội đều thỏa mãn không được anh?" Vương Tiêm bĩu môi không nhìn Tử Bạch.

Một tiếng cười vui sướng truyền đến, mang theo khí nóng truyền đến tai Vương Tiêm, thân hình cô lập tức mềm nhũng.

" Vương Tiêm nhà ta đang ghen tị?" Tử Bạch ngẩng đầu, trán dựa vào trán cô.

" Mới không có!" Vương Tiêm miệng ngoan cố.

" Có." Tử Bạch cười một cái, lại nhẹ nhàng cắn miệng kia.

" Anh tránh ra." Vương Tiêm đẩy người trên ra.

Tử Bạch trực tiếp ngậm lấy môi cô, lại chậm trãi tiến vào miệng cô, như trực tiếp nuốt sống Vương Tiêm.

" Vương Tiêm gả cho anh đi." Tử Bạch rốt cuộc cũng buông miệng Vương Tiêm ra, ánh mắt lần này rất nồng đậm tình yêu.

Lúc này đầu Vương Tiêm trống rỗng, cô thở phì phò, cong không nghe rõ hắn nói cái gì.

" Sao? Gả hay không gả cho anh đây?" Tử Bạch áp về phía trước, âm thanh khàn khàn quấn quanh Vương Tiêm, đem không khí Vương Tiêm vất vả mới có hút sạch.

" Gả, gả." Vương Tiêm chỉ có thể đáp ứng, cô cảm thất có sắp tử vong.

___

Hôm nay, thời tiết sáng sủa, vạn dặm không mây, phía dưới là biển nước xanh thẳm, có một đảo nhỏ ở đây.

Lúc này đảo đã kín hết chỗ, trên mặt mỗi người đều mang theo tia vui sướng, đặc biệt là ba mẹ Tử Bạch với Vương Tiêm trên mặt tươi cười như hoa.

Một hồi, cô dâu đến là Vương Tiêm, cô mặt áo cưới Tử Bạch cố ý đặt, lúc cô thấy may mắn hiện tại đã gầy xuống, rất vừa vặn và nóng bỏng, còn Tử Bạch mặt áo bành tô ở một bên rất hối hận muốn che lấp đi một chút.

Phù dâu là Tử Tuệ, còn phù rể là Trương Vũ, hiện tại sắc mặt hắn không tốt, vì họ kết hôn trước hắn, mới mấy ngày hôm trước hắn mới hướng cầu hôn Tử Tuệ xong.

" Cậu làm gì mà nhanh chóng vây!" Trương Vũ nghiến răng nghiến lợi nói.

" Nếu không nhanh, nha đầu này cùng người khác đi mất."

Đúng, Vương Tiêm thích nhìn soái ca, tuy rằng không soái bằng Tử Bạch, nhưng gặp phải người đẹp cô vẫn là hoa si, điều này làm Tử Bạch rất buồn bực, có thứ thật sự khó thở trước tiên đem cô cấp làm, tuy rằng khi đó rất đau lòng vì cô, chính là cô tuy ngoài miệng đáp ứng nhưng vẫn không thay đổi.

Nghi thức rất nhanh bắt đầu, hắn nắm tay Vương Tiêm nhìn mục sư.

" Con nguyện ý lấy Vương Tiêm làm vợ không? Từ đây tôn trọng nhau, không rời bỏ, trung thành cả đời, bất kể là giàu có hay nghèo hèn, khỏe mạnh hay bệnh tật, thành công hay thất bại, đều sẽ không rời bỏ."

Tử Bạch thâm tình nhìn Vương Tiêm:"Con nguyện ý."

Không đợi mục sư nói tiếp, Vương Tiêm cũng kích động nói nhanh:"Con cũng nguyện ý!"

Chọc mọi người cười không thôi.

" Chú rể hiện tại có thể hôn cô dâu rồi." Mục sư tự giác nhìn phía dưới nói.

Hai người hôn môi, tại đây mọi người chứng kiến họ, biển cả và bầu trời cũng chứng kiến cho họ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.