Tặng Anh Một Kiếp Thâm Tình

Chương 159




“Bao gồm Cảnh tổng sao?” Cô không tin tưởng nhân phẩm của anh.

Sau lần say rượu đó, có thể thấy được.

“Không bao gồm, tôi nói bất kỳ ai trước giờ không bao gồm tôi trong đó.” Anh lúc này mới nhấp 1 miếng, vị cũng không tệ.

Nếu không chừng để cô làm thư ký cảm giác cũng không tệ.

“Tôi hôm nay mới biết, thì ra Cảnh tổng anh…” Mặt vàng của Bùi Nhiễm Nhiễm lộ ra nụ cười, “Không, phải, là, người.”

“Ầm” 1 tiếng cửa đóng lại, Bùi Nhiễm Nhiễm sớm đã mất tăm.

Kiếm chuyện anh xong rồi chạy, sao dễ vậy được?

Vậy mà nói anh không phải người, lời này không phải biểu thị anh cầm thú 1 lần cho cô coi?

Bùi Nhiễm Nhiễm rất nhanh về vị trí ở phòng kế hoạch, nằm dài lên bàn bắt đầu ngủ.

Khâu Tịch liếc nhìn, thấy mắt gấu trúc thức khuya, không có thành tích thì không có, cô đợi kịch hay chiều nay!

Hừ, Bùi Nhiễm Nhiễm cô tưởng gián điệp dễ làm sao?

1h15 chiều, dòng người đông đúc vào phòng hội nghị Nặc Thiên, lần này hội nghị cực kỳ quan trọng, mặt anh cũng nghiêm túc.

Hòa Thảo mang đầm hôm qua theo sau Bùi Nhiễm Nhiễm, khẽ thấp đầu, biểu hiện đang căng thẳng.

Bùi Nhiễm Nhiễm đột nhiên dừng bước, hai tay nắm 2 vai cô: “Ngẩng đầu, ưỡn ngực, hít sâu, cô là người tôi chọn trong đám đông, tất là cô là người thích hợp nhất, nhưng bản thân cô phải chứng minh cho những người tầng lớp cao thấy, ngoài cô ra không có ai thích hợp hơn, nếu đến điểm này cô cũng không có niềm tin, tôi rất nghi ngờ mắt thẩm mỹ của mình có bị sai không.”

- ----------- --------------

Hòa Miêu làm theo lời cô, lòng cổ vũ mình, cơ hội chỉ 1 lần, bỏ lỡ không còn nữa.

“Không tệ, lấy trạng thái tốt nhất ra, không có ý phải căng thẳng.” Bùi Nhiễm Nhiễm cười nói đùa, cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay, “Sắp rồi, chúng ta đi vào thôi!”

Bùi Nhiễm Nhiễm đi vào trước, tuy mặt cô vàng, giọng khàn, nữ nhân như vậy lại có thể đặc biệt trong mắt Cảnh Thần Hạo, vừa vào công ty đã toàn quyền chịu trách nhiệm kế hoạch lớn, không thể không nói cô rất có bản lĩnh.

Mà có Bùi Nhiễm Nhiễm phía trước, Hòa Thảo theo sau hoàn toàn tuyệt sắc, hấp dẫn ánh nhìn của người khác trong hội nghị.

Sạch sẽ, thuần khiết, không chút tạp niệm, như là miếng ngọc bích sống vậy.

Bây giờ bọn họ lại nghĩ đến Lucy, chỉ cảm thấy quá ngựa chảy nước, khác xa với hình tượng sản phẩm của bọn họ.

“Chào mọi người, tôi tên Hòa Thảo.” Cô hào phóng tự tin chào hỏi, sau đó theo sau Bùi Nhiễm Nhiễm về chỗ ngồi.

Thích Thịnh Thiên nhìn Hòa Thảo 1 cái, lại nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm 1 cái, thở dài tiếc nuối, nếu không phải mặt vàng và giọng khàn đặc đó, anh thật sự cảm thấy Bùi Nhiễm Nhiễm chắc sẽ đẹp hơn Hòa Thảo.

Mọi người còn đang đánh giá Hòa Thảo, Cảnh Thần Hạo và Lâm Tri Hiểu từ ngoài vào, cửa vừa đóng, hội nghị chính thức bắt đầu.

Cảnh Thần Hạo vẫn như cũ dựa vào sau ghế, bộ dạng lười biếng, nhưng ánh nhìn lại mang sự thông minh tuệ trí, không ai dám xem thường.

Bùi Nhiễm Nhiễm đứng dậy đi đến bên màn, màn chiếu sớm chuẩn bị xong, sau lưng cô hiện 3 chữ bản kế hoạch, bên phải 3 chữ “Bùi Dĩ Hàn”.

“Bản kế hoạch lần này liên quan đến lần đầu Cảnh thị bước chân vào mảng ngọc, “gấm ngọc” sẽ là kế hoạch quảng cáo, người đại diện cũng chọn rồi, mọi người vừa thấy, Hòa Thảo tiểu thư.”

Mắt cô nhìn Hòa Thảo, người khác trong hội nghị đương nhiên thuận theo ánh nhìn của cô mà nhìn, chỉ có 2 người không nhìn Hòa Thảo.

- ----------- --------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.