Tàn Vương Nịch Sủng, Kinh Thế Y Phi

Chương 44




Long Trạch nhất quyết không cho Tiết Đồng mặc lại quần áo, hắn nằm nghiêng ôm chặt cô trong ổ chăn, cái đuôi mềm mại quấn lấy hai người cùng một chỗ.

Ánh nắng của mùa thu hắt lên tấm kính thủy tinh của phòng khách sạn, Tiết Đồng ôm lấy cái đuôi của hắn, nhẹ nhàng vuốt ve, lúc lâu sau mới lên tiếng: “ Trạch, chuyện làm ăn của Tả Thần Dật như nào rồi?.”

“ Anh ta làm việc rất có quy củ, trước mắt đi làm thủ tục sở hữu trí tuệ, cả ngày xoay quanh công việc làm giấy tờ. Anh vừa trở về anh ta đã gọi điện thông báo về tình hình của công ty.” Long Trạch đem chiếc đuôi trườn lên người Tiết Đồng: “ Công ty cũng có cổ phần của anh ta, chắc chắn sẽ chuyên tâm làm việc.”

Tiết Đồng cho rằng việc Long Trạch tiếp xúc với nhiều người là một chuyện tốt, dễ dàng hòa nhập được với xã hội hiện đại, nhắc nhở hắn: “ Anh cũng nên giúp Tả Thần Dật một tay, dù sao anh cũng nhàn rỗi không có việc gì để làm.”

“ Được, chờ anh rảnh sẽ tới đó.” Long Trạch tùy tiện trả lời.

Tiết Đồng chơi chán cái đuôi của hắn liền lấy tay đẩy nó ra, đi xuống giường nhìn đồng hồ, cũng chưa đến thời gian tới bệnh viện, lấy điều khiển từ xa mở tivi, vừa mở lên thì thấy bản tin kinh tế đang nói về tình hình tập đoàn Trình Thiên trong thời gian gần đây.

Mọi người không biết hiện hắn sống hay chết, ngay cả người thân cận nhất của hắn là Trang Lăng cũng mất tích, cổ phiếu của Trình Thị liên tục giảm, truyền thông cho rằng hắn dữ nhiều lành ít, bởi hắn đắc tội với không ít người trong thế giới xã hội đen.

Tiết Đồng nhìn thấy gương mặt của người dẫn chương trình có vẻ khẩn trương, liền quay sang hỏi Long Trạch: “ Vậy Trang Lăng hiện giờ như thế nào? Hắn đối với anh có uy hiếp gì không?.”

“ Hắn?.” Long Trạch lấy điều khiển từ xa trong tay Tiết Đồng, chuyển kênh, trả lời: “ Trong tay hắn không nắm được nhược điểm của anh, có lẽ đã trốn ra nước ngoài, anh nghĩ cả đời này hắn cũng không muốn gặp lại anh.”

Long Trạch xoa đầu Tiết Đồng: “ Mọi chuyện đều đã qua, em không nên nghĩ đến. Nếu không, bình thường chúng ta sẽ cẩn thận một chút, buổi tối nên sớm về nhà, không đi tới những nơi vắng vẻ. nếu lại bị người khác đem bán rồi lại khóc.”

“ Em biết rồi.” Tiết Đồng than thở: “ Trước đó không lâu, ở thành phố C vừa bắt một ổ buôn bán người, hiện tại trị an tốt hơn nhiều.”

Long Trạch xoa xoa cái gáy cô: “ Trị an dù có tốt đến mấy cũng nên cẩn thận, anh mà phát hiện em lơ là anh sẽ trừng phạt em.”

“ Em biết rồi.” Tiết Đồng trả lời.

Hầu như các buổi tối Tiết Đồng đều không ra ngoài, đa số thời gian đều ở trong viện chăm sóc cha cô, có thời gian rảnh liền tới chỗ Long Trạch, sau đó cùng hắn triền miên cả ngày. Dưới sự chăm sóc cẩn thận của hai mẹ con Tiết Đồng, bệnh tình cha cô khôi phục rất nhanh, nửa tháng sau đó đã có thể xuất viện về nhà.

Long Trạch vẫn chưa chuyển khỏi khách sạn, Tiết Đồng mỗi ngày đều tới chỗ Long Trạch, thi thoảng cùng hắn ra ngoài ăn cơm, mọi người trong nhà cũng chưa phát hiện cô đã có bạn trai.

Nửa tháng sau đó, cũng đủ thời gian để cha mẹ chuẩn bị tâm lí, Tiết Đồng khuyên Long Trạch tới nhà ra mắt bố mẹ cô, chỉ cần Long Trạch ngoan ngoãn nghe lời, chắc chắn người nhà cô sẽ thích hắn.

Đối với chuyện Tiết Đồng ra ngoài vào ban ngày, cha mẹ cô đều rất vui mừng, đi ra ngoài gặp gỡ bạn bè là điều tốt đối với cô. Hễ thấy Tiết Đồng ngồi ở nhà chơi máy tính, cha mẹ thường nói: “ Đồng Đồng, con nên ra ngoài gặp gỡ bạn bè. Người trẻ tuổi nên đi chơi dạo phố nhiều, không nên ở nhà cả ngày chơi máy tính.” Hoặc đôi khi lại trách giận: “ Lại chơi máy tính, đi mua đồ ăn đi.”

Tình hình sức khỏe của Long Trạch hồi phục cũng rất nhanh, không thường xuyên đi ngủ nên thời gian còn lại hắn thấy nhàm chán. Trước kia làm việc cho Trình Thiên hắn đều lười biếng, nhưng nay đã khác, hắn đã bắt đầu để ý đến những công việc xung quanh mình. Ví dụ như tới công ty xem xét tình hình, hoặc đi mua đồ dùng hàng ngày, gần đây hắn cũng bắt đầu biết cáu giận vì những chuyện vụn vặt.

Long Trạch không có bạn, may mắn quen biết được Tả Thần Dật, nên hắn cũng dành nhiều thời gian để phát triển mối quan hệ này, đôi khi hắn cũng đi xem nhà để mua, nhưng đôi khi hắn không vừa lòng bởi thành phố C rất ồn ã.

Mấy ngày sau, Tiết Đồng gọi điện cho Long Trạch rủ ra ngoài đi chơi, hai người hẹn ở khu cửa sát bên trong khu tập thể nhà của Tiết Đồng, nơi đó có vườn hoa hàng trăm năm tuổi, Long Trạch thường xuyên đứng đó chờ cô. Tiết Đồng theo thói quen, vừa đi vừa nhìn ngó xung quanh, nhưng lại không thấy bóng dáng Long Trạch đâu.

Cô đứng dưới tán cây, cách đó vài bước có đỗ một chiếc xe thể thao màu trắng, logo của xe là hai cánh của con đại bàng, nhãn hiệu của xe Tiết Đồng không biết, thân xe có đường cong hơi lõm xuống, toàn thân được phủ bởi màu trắng toát nhìn cũng thấy là xe đắt tiền.

Khu tập thể nơi Tiết Đồng sống khá nhỏ, không phải là chốn của những người giàu có thường xuyên lui tới, chiếc xe chói mắt như vậy đương nhiên sẽ gây chú ý với mọi người, cửa xe đóng kín cô không biết bên trong có người hay không.

Nhìn chiếc xe xinh đẹp trước mắt, Tiết Đồng không nỡ rời đi chỗ khác, một lát sau nhìn xung quanh cũng không thấy Long Trạch đâu cả, cô quay lại ngắm nhìn chiếc xe.

Bỗng chiếc xe trước mắt nổ máy, không tiến mà lại lùi về chỗ của cô, cuối cùng đỗ trước Tiết Đồng. Chưa hết sửng sốt thì cửa xe đã hạ xuống, Long Trạch cười cười: “ Em ngắm lâu như vậy, xem ra rất thích đúng không?.”

Tiết Đồng ngạc nhiên, chỉ vào xe hỏi: “ Anh mua?.”

“ Chẳng lẽ ăn đi trộm?.” Long Trạch mím môi cười.

Hắn đến từ sớm nhưng lại không xuất hiện, bắt cô phải đứng chờ, Tiết Đồng thầm oán: “ Em ở đây chờ anh, còn anh ở trong xe xem em diễn kịch.”

“ Anh muốn cho em sự ngạc nhiên.” Long Trạch mở cửa xe, nhìn cô: “ Đi, lên xe.”

Tiết Đồng ngồi xuống ghế phó lái, nhìn nội thất tinh xảo bên trong xe: “ Sao anh lại mua xe? Cần gấp đến vậy sao?.”

Long Trạch thay cô thắt dây bảo hiểm, tăng tốc chạy vào thành phố: “ Anh không thích ngồi taxi, không thoải mái. Có đôi khi phải chờ xe tới đón rất mất thời gian, cho nên anh đã liên hệ với hãng xe, vừa hay Aston có ra dòng xe mới, nên mua một chiếc.”

Hắn nghiêng mặt hỏi Tiết Đồng: “ Thích không?.”

“ Thích.” Tiết Đồng đương nhiên thích, cô đảo mắt xung quanh chiếc xe.

“ Có thích anh cũng không tặng cho em.” Long Trạch có vẻ nghiêm túc.

Hắn nói không mua cho, Tiết Đồng cũng không muốn. Nhưng hắn lại nói ra những lời như này, khiến cô bực mình: “ Vì sao? Anh bảo em thích gì anh đều cho em mà?.”

Long Trạch lờ đi câu hỏi của cô: “ Em có bằng lái xe không?.”

“ Tạm thời không có.”

“ Không có thì anh tặng cho em làm gì?.” Long Trạch giễu cợt cô: “ Không có bằng lái anh tặng cho em thì cũng chỉ xếp xó? Hay em dùng gương chiếu hậu làm gương để trang điểm?.”

Tiết Đồng không phục, hỏi ngược lại: “ Anh có bằng lái sao?.”

Long Trạch tỏ vẻ đắc ý, lấy từ trong ngăn nhỏ ra một chiếc thẻ, đặt vào tay cô: “ Cho em xem, anh có hay không.”

Tiết Đồng mở to hai mắt nhìn tấm bằng lái trong tay, sau đó trả lại cho Long Trạch: “ Đây là giả. Chắc chắn là giả.”

Hắn trước kia đâu có, Tiết Đồng không tin trong thời gian ngắn hắn đã có bằng lái xe.

“ Em xem con dấu đi, tuyệt đối là thật, chính bên sở giao thông cấp cho anh.” Long Trạch vô cùng đắc ý.

“ Anh đi cửa sau, em còn không hiểu anh sao, ngay cả hộ chiếu cũng là giả, sao bằng lái xe này có thể là thật chứ?.”

Khóe môi Long Trạch cong lên: “ Lần này em đoán sai rồi, hộ chiếu của anh là thật, thân phận của anh cũng là thật. Về phần bằng lái xe, chính cảnh sát cũng đã kiểm tra qua, cũng không nghi ngờ gì.”

Tiết Đồng cầm bằng lái xe của hắn, nhìn kĩ: “ Trạch, anh đi cửa sau sao?.”

“ Anh biết lái xe, có bằng lái xe thì có gì là lạ?.” Long Trạch cười nhạo.

“ Em không tin anh sẽ đi thi lấy bằng lái.” Tiết Đồng dò xét: “ Trạch, anh có thể làm cho em một cái được không?.”

Long Trạch liếc nhìn cô: “ Chẳng những anh sẽ không giúp em, mà dù em có tiền cũng không được làm bằng giả. Tự mình đi thi lấy bằng lái, từng bước thông qua cuộc thi.”

“ Thi bằng lái khó lắm, tốn thời gian, hiện tại nhiều người xếp hàng đi thi, luyện tập cũng phải chờ.”Tiết Đồng nhìn bằng lái của Long Trạch, bất mãn: “ Không phải là chiếc bằng thôi sao, càng ngày càng khó.”

“ Đó không phải là làm khó, chẳng nhẽ em không có trách nhiệm với tính mạng của người khác sao? Còn với chính sinh mạng của em nữa, anh có thể dạy em lái xe, cũng có thể giúp em luyện tập, em không cần phải xếp hàng chờ đến trường luyện xe, rất nhanh có thể lấy được bằng lái.” Giọng nói Long Trạch tỏ ra kiên quyết: “ Nếu không, anh sẽ giúp đỡ em về mặt người chấm điểm, nhưng nếu kĩ thuật của em không tốt, em cũng đừng mong mình có thể cầm lái.”

Tiết Đồng biết, hắn muốn tốt cho cô, nhưng vẫn cảm thấy không được vui.

Long Trạch vươn tay sờ nhẹ vào mặt Tiết Đồng: “ Chuyện này không thể qua loa được, chờ em lấy được bằng lái, anh sẽ mua cho em một chiếc xe có tính năng an toàn nhất.”

Tiết Đồng không trả lời.

Thấy không vẫn không nói tiếng nào, Long Trạch tiếp tục dỗ dành: “ Nếu không anh đặt trước cho em một chiếc? Nếu đặt trước em có thể yêu cầu màu sơn của xe, mấy tháng sau em lấy được bằng lái, xe sẽ chuyển tới nhà em? Màu đỏ được không? Con gái rất thích màu này?.”

Tiết Đồng lên tiếng “ Em muốn thân xe vẽ những nhân vật truyện tranh em thích.”

“ Tùy em.” Hai giây sau, Long Trạch nói thêm: “ Nhưng không được vẽ nhân vật nam, rất xấu, ảnh hưởng đến phong cách của anh. Vẽ mấy con mèo hay con chó thì được.”

Tiết Đồng cười khẽ, lại hỏi: “ Trạch, anh tiêu xài hoang phí như vậy, chẳng phải rất giống với câu miệng ăn núi lở? Công việc của Tả Thần Dật còn chưa ổn định, chưa biết có phát triển được không. Còn nữa, em muốn đi làm.”

Long Trạch hừ nhẹ: “ Em xem thường anh?.”

“ Em không có.” Tiết Đồng bày tỏ lập trường của mình: “ Hôm nay anh mua xe, ngày mai mua du thuyền, ngày kia mua nhà, chi phí ăn uống nữa, cho dù là núi cao cũng sẽ lụi xuống.”

“ Anh có chừng mực.” Long Trạch vừa lái xe vừa nói: “ Về sau anh sẽ tìm hạng mục để đầu tư. Hơn nữa, trước mắt công ty vận chuyển so với dự đoán cũng có chút tiến bộ, nửa năm sau anh sẽ xem xét kĩ hơn, có nên mở rộng đầu tư không. Yên tâm, anh sẽ không để cho em thua thiệt với người khác. Về phần em, em muốn đi làm, anh nghĩ em nên quên đi, nhìn em vất vả vì công việc mà kiếm chẳng được bao nhiêu.”

Hắn nở nụ cười đắc ý: “ Em cũng có thể làm việc cho anh, hiện anh đã là ông chủ, có thể mướn em, có thể trả em mức lương cao.”

Tiết Đồng đáp lời: “ Em không muốn ở mãi trong nhà, tách rời với xã hội bên ngoài, hơn nữa không thể quen bạn mới.”

Chiếc xe hùa vào dòng xe trong trung tâm, Long Trạch nói: “ Có thời gian, anh sẽ đưa em đi chơi, ra nước ngoài du lịch, mở mang tầm mắt. Nếu em muốn đi làm, có thể tới chỗ Tả Thần Dật hoặc anh sẽ nhờ người giới thiệu công ty khác cho em.”

“ Giới thiệu?.” Tiết Đồng nghi hoặc: “ Ở đây, anh còn quen biết ai khác sao?.”

Long Trạch cười cười: “ Em vừa rồi chẳng nói, không nên ở mãi trong nhà tách biệt với thế giới bên ngoài sao, cho nên anh cũng không thể ở mãi trong thế giới của mình. Em còn nhớ người tên Triển Thiếu Huy không? Chính là lần trước ở làng du lịch,anh đã đối phó với tên sát thủ. Hắn là người có địa vị cao ở thành phố C, mấy hôm trước anh thấy chán, nên tới sòng bạc giải khuây, gặp được anh ta ở đó, sau đó cùng nhau ăn cơm, rồi bàn bạc một số công việc.”

“ Anh tới sòng bạc?.” Ở thành phố C cũng có những sòng bạc, tuy không thể so với độ xa hoa của thành phố Y nhưng cũng được cho là chốn ăn chơi của những kẻ có tiền, Tiết Đồng hỏi tiếp: “ Anh tới đó để tìm hạng mục khác?.”

“ Em đang hiểu sai ý anh?.” Long Trạch quét mắt một lượt trên người Tiết Đồng: “ Anh muốn tăng thêm kiến thúc về sòng bạc ở thành phố C, hơn nữa suốt ngày em ở trong nhà, anh thấy chán nên đi kiếm tiền một chút, đồng thời khiến cho người khác cảm thấy buồn bực vì anh. Sau đó liền gặp được anh ta, vốn anh cũng không thích giao tiếp với những người như vậy, nhưng nghĩ về sau anh có thể sẽ ở lại đây, nên quen biết một số người có địa vị trong xã hội, cho dù gặp chuyện gì cũng dễ giải quyết.”

Tiết Đồng tán thành quan điểm của hắn: “ Anh quen biết thêm bạn đúng là không sai, chỉ cần không phải những dạng người như Trình Thiên là được rồi.”

“ Yên tâm, anh sẽ không ngã xuống một hố tới hai lần, anh sẽ giữ khoảng cách với những người khác.” Long Trạch chăm chỉ lái xe: “ À, đúng rồi, ngày mai anh còn hẹn Triển Thiếu Huy đi ăn cơm, còn đưa cả Tả Thần Dật đi cùng. Tả Thần Dật là người có tài, giao tiếp cũng tốt, chỉ vì anh ta xuất thân bình thường nên mới vậy. Công ty lại do anh ta quản lí, quen biết những người có địa vị cao mới có lợi cho sự phát triển của công ty mình.”

“ Trạch.” Tiết Đồng gọi hắn.

Lúc lâu sau không nghe thấy cô nói tiếp, Long Trạch nghiêng đầu hỏi cô: “ Sao?.”

“ Anh càng ngày càng biết suy nghĩ, rất tốt.” Tiết Đồng khen ngợi hắn.

Long Trạch được khen, cảm thấy rất đắc ý, hếch cằm lên: “ Chẳng lẽ còn có chuyện làm khó được anh?.”

Tiết Đồng cười thầm, Long Trạch vẫn chưa biết thế nào là khiêm tốn, chỉ cần khen hắn một hai câu là đã tỏ vẻ kiêu ngạo.

Đi dạo phố, Tiết Đồng mua thức ăn chức năng cho cha, mang về nhà lại bị cha mẹ nói là lãng phí, cô chỉ cười hì hì.

Thời gian trước đây, Tiết Đồng đã lo lót với bệnh viện, đem những thuốc tốt nhất để điều trị cho cha cô, nhưng cô không nhắc với cha mẹ. Bởi vì trong những ngày nằm viện, được bác sĩ tận tình chăm sóc, cơ thể cha cô hồi phục rất nhanh, hiện tại đã có thể xuống giường đi lại.

Tiết Đồng không thích xem tivi, không có việc gì làm liền chơi máy tính, nhận được điện thoại của bạn học Tương Tư Lâm: “ Tiết Đồng, ngày mai lớp trưởng tổ chức sinh nhật, cậu ấy mời các bạn học ở thành phố C, cậu ấy gọi điện bảo mời cả bạn nữa, mọi người lâu chưa gặp bạn, mai nhất định phải tới đấy.”

Sau khi trở về, Tiết Đồng lại tất bật lo chuyện của cha, quan hệ với bạn học cũng không thường xuyên liên lạc, Tương Tư Lâm trước kia ở cùng kí túc xá với cô, quan hệ cũng bình thường, Tiết Đồng ấp úng trả lời: “ Mình ... Cha mình bị bệnh, mình muốn ở nhà chăm sóc cha.”

“ Chuyện cha bạn chúng mình cũng nghe qua, chú hiện tại không phải đã xuất viện rồi sao? Nửa năm rồi mọi người chưa gặp bạn, cùng nhau ăn cơm đi, bạn còn từ chối nữa thì không nể mặt tụi này rồi?.”

“ Làm sao có thể?.”

Tiêt Đồng vừa định trả lời, đã bị Tương Tư Lâm chặn lại: “ Không nói nhiều nữa, tối mai nhất định bạn phải tới, bằng không sau này họp lớp sẽ không rủ bạn nữa. Tại nhà hàng Phượng Hoàng, ở tầng 6, bảy giờ bắt đầu, tới hay không bạn tự quyết định.”

Tương Tư Lâm ra điều uy hiếp cô, cũng không chờ Tiết Đồng trả lời, liền cúp điện thoại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.