[Tản Văn] Đào Hoa Thác

Chương 26




Edit: Tam | Beta: Kha

Mục tiêu bị Anh Dũng Bật Nhảy cụng trúng giữa không trung mất đà rớt thẳng xuống như sao xẹt. Còn nhằm sát cạnh BOSS mà rớt, Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ chớp thời cơ múa kiếm xé gió xông lên. Mọi người đồng loạt nghĩ tới tên kỵ sĩ xấu số ban nãy, chuyên gia đạn dược này chắc cũng sớm nối gót thằng kia thôi.

Ai ngờ được dù đang rơi với tốc độ như điện, Hoa Nhạt Mê Người vẫn kịp giật nổ hai phát súng.

Trong tiếng súng vang, thân hình đang rơi đột ngột biến đổi, xoay người sang một bên, đáp đất lập tức lăn người, thành công trốn thoát vùng kiếm phong của Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ.

Hai thằng này là ai!!

Tất cả người chơi muốn bùng cháy.

Một thằng thi triển ra cái thứ Anh Dũng Bật Nhảy lơ lửng cực kỳ phản khoa học, một thằng đang rớt bờ rớt bụi cũng xài Phi Súng nã BOSS hai phát bằng được. Ý thức, phán đoán, tốc độ tay, thiếu một thứ cũng không được. Thậm chí trước lúc Trai Ngầu Cầu Bại xài chiêu Anh Dũng Bật Nhảy, cả đám còn đang ngơ ngác không biết cái mả gì.

Nhưng trò hay không chỉ bấy nhiêu, sau khi Hoa Nhạt Mê Người thực hiện một chuỗi động tác Phi Súng rồi lăn người, kiếm phong của Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ nhá qua, chợt phía trên một bóng người rơi bộp xuống nện ngay người hắn, Anh Dũng Bật Nhảy, vẫn chưa kết thúc!

Phốc!

Hoa Nhạt Mê Người dính chưởng Anh Dũng Bật Nhảy lần hai. Chỉ là một kỹ năng bình thường, không có biến đổi gì phức tạp, trong trường hợp đặc biệt lại có thể gây ra sát thương hai lần liên tiếp. Dù khó tin, nhưng sự thật đang bày rành rành ra trước mặt mọi người.

Mà Anh Dũng Bật Nhảy này lại kèm theo Tinh Thần Kỵ Sĩ, là Anh Dũng Bật Nhảy Vì Công Lý, một đường xông thẳng tới chỗ Hoa Nhạt Mê Người, còn quét ngang BOSS Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ. Kỹ năng này có hiệu quả cưỡng chế tổn thương, không thể tránh được, cả BOSS cũng vậy. Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ lảo đảo mấy giây, chững lại. Tuy vậy vẫn chưa đến nỗi bị chém cho cạp đất như Hoa Nhạt Mê Người, phải thôi, sức người thường sao có thể so với BOSS.

Trai Ngầu Cầu Bại lúc này như ý thức được độ nguy hiểm của BOSS hơn xa Hoa Nhạt Mê Người, vừa đáp đất lập tức lăn người sang nơi khác.

Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ bị sóng xung kích của Anh Dũng Bật Nhảy Vì Công Lý quét đóng băng mấy giây, sau đó kiếm phong lập tức cuồn cuộn xoáy tới chỗ Trai Ngầu Cầu Bại. Trai Ngầu Cầu Bại đề phòng từ sớm, né dễ như bỡn, ngược lại Hoa Nhạt Mê Người bên cạnh không thể kiềm nổi mà thốt lên một tiếng “Đậu con mẹ mày!”, mới khốn khổ loay hoay tìm đường thoát.

Người chơi đứng coi vãi cả mồ hôi, tía má chú chơi cờ hó quá rồi! Trai Ngầu Cầu Bại chú trốn thì trốn đi, còn chơi trò dẫn đường cột gió lốc của BOSS hãm hại người ta. May mà Hoa Nhạt Mê Người cũng coi như cao thủ, phản ứng với tốc độ tay khá nhanh mới vắt giò chạy kịp, lỡ là đứa khác, chắc đã bị chôn từ lâu. Dù thù hận của Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ chủ yếu nhằm vào Trai Ngầu Cầu Bại, nhưng công kích level BOSS, kỹ năng AOE quét nào phải dạng vừa, Hoa Nhạt Mê Người mà chậm chút nữa là phơi thây giữa đồng rồi.

“Tank phụ ra nhận hàng!!” Trai Ngầu Cầu Bại chợt gào to.

Lúc này gần như phân nửa đám người chơi đều đã thả chuột tập trung tinh thần coi phim, khi nghe thấy tiếng gào, kỵ sĩ bên Mưu Đồ Bá Đạo mới giật mình tỉnh lại. Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ đã cách họ rất gần.

Ra đây chính là mục đích ư?

Mọi người nhất thời không rõ rốt cuộc Trai Ngầu Cầu Bại muốn dẫn BOSS qua chỗ công hội mình, hay đang thừa dịp mượn tay BOSS làm thịt Hoa Nhạt Mê Người, hay trong lúc dầu sôi lửa bỏng còn lập kế hốt trọn cả hai?

Kỵ sĩ tinh anh của Mưu Đồ Bá Đạo vội ném Khiêu Khích, Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ quay đầu, làm kỵ sĩ Bách Hoa Cốc giận đến giậm chân chửi mẫu thân nhà nó.

Gã cho rằng Trai Ngầu Cầu Bại cầm chắc cái chết, không cần chôn gấp, ai biết thằng này cứng quá cố nhây tới tận bây giờ, rồi quên cả chuyện một mình nó chống BOSS không xong, nhưng anh em Mưu Đồ Bá Đạo của nó vẫn chưa chết sạch, bấy giờ thêm hai tiểu đoàn đuổi tới, kỵ sĩ mục sư tập hợp đông đủ, rình rang mở tiệc rước Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ đi.

“Cướp về cho tao!!” Kỵ sĩ đại ca của Bách Hoa Cốc phát lệnh, cùng lúc dẫn đoàn xông lên. Đồng thời Tank phụ, Tank 3, 4, 5 cũng được hú sắp hàng chuẩn bị PK Khiêu Khích với Mưu Đồ Bá Đạo. Các mục sư Bách Hoa Cốc áp lực vô cùng, sắp tới đảm bảo thù hận của BOSS sẽ bị khuấy thành cháo lòng, là lúc cả đoàn cầm tay nhau nhích qua vũng lầy, khổ nhất không ai ngoài mục sư.

Khiêu Khích!

Khiêu Khích!

Khiêu Khích...

Độc chiêu hai bên dùng để quyết chiến đơn giản đến không thể đơn giản hơn, đằng này vừa lơi ra đằng nọ lập tức kéo trở lại, như đang so coi thằng nào CD ngắn hơn vậy.

Còn bên Trai Ngầu Cầu Bại? Hoa Nhạt Mê Người bị chơi hết lần này tới lần khác lúc này đã vùng dậy trả thù. Hai người không ai giúp đỡ, trận chiến lập tức trở thành solo một chọi một, Hoa Nhạt Mê Người ban nãy bị đánh xám mặt giờ quật khởi, tay phải bóp cò súng tay trái quơ lựu đạn đuổi theo Trai Ngầu Cầu Bại quyết chí đòi lại nợ máu.

Nghề kỵ sĩ trước nay bị nhận định vụng về chậm chạp, dưới sự điều khiển của Diệp Tu trở nên vô cùng linh hoạt. Chỉ thấy Trai Ngầu Cầu Bại khoe mẽ uốn éo lượn hình chữ S, né sạch mọi công kích hiểm hóc của Hoa Nhạt Mê Người.

Dù vậy, vì tốc độ của hai người cực nhanh, nhất thời không ai đếm chuẩn Hoa Nhạt Mê Người vứt bao nhiêu skill, công kích được bao nhiêu lần, chỉ nghe một chuỗi tiếng súng “Ầm ầm!” nối nhau vang lên, hiệu ứng âm thanh ánh sáng chói lòa khắp vùng.

“Đẹp đấy!!” Có người kiềm không được tán thưởng.

“Khoan, hình như đâu có trúng?” Có người nhìn Trai Ngầu Cầu Bại biểu diễn uốn dẻo giữa sân khấu, chêm thêm một câu.

Đẹp đấy, nhưng đâu có trúng...

Những từ này đi chung với nhau khiến không ít người chơi ngẩn ra, nhất là người Bách Hoa Cốc. Đừng thấy tên Hoa Nhạt Mê Người này tả xung hữu đột, thật ra người chơi Bách Hoa Cốc cũng chẳng biết hắn từ đâu chui ra. Nhưng vì mấy câu vẩn vơ của đám vây xem, fan hâm mộ chiến đội Bách Hoa không khỏi nghĩ đến một người.

Đội trưởng cũ của chiến đội Bách Hoa, người điều khiển Bách Hoa Liễu Loạn: Trương Giai Lạc.

Phong cách của Trương Giai Lạc cũng giống như tên nhân vật Bách Hoa Liễu Loạn mà hắn điều khiển vậy, vô cùng hoa lệ. Nhưng vì một mực theo đuổi lối đánh nối liền kỹ năng tạo hiệu quả sặc sỡ đó, luôn bị nhiều người lên án là không thực dụng. Nhất là sau khi đối thủ nghiên cứu thấu triệt đấu pháp của hắn, lời bình “Đẹp đấy, nhưng đâu có trúng” dần dần trở thành câu mở đầu khi nhắc về Trương Giai Lạc.

Mà bây giờ, Hoa Nhạt Mê Người bất ngờ bị người ta nhận xét y vậy, fan hâm mộ Bách Hoa không khỏi cảm thấy quen thuộc, giật mình bừng tỉnh.

Hoa Nhạt Mê Người vừa lên sân khấu đã chói mù mắt người khác, đánh đấm màu mè không đỡ nổi, đến lúc này cũng hoàn toàn phơi bày sự hào nhoáng vô nghĩa trong đấu pháp. Chẳng lẽ người này thực sự là Trương Giai Lạc? Nếu không, bắt chước đến độ này cũng quá vãi lụa rồi.

Nếu người này là Trương Giai Lạc, vậy kẻ vờn nhau với hắn nãy giờ chẳng phải cũng cực kỳ đẳng cấp? Có khi nào là Trịnh Thừa Phong? Khi mọi người đau não nghĩ chuyện không đâu, Hoa Nhạt Mê Người chợt như bị kích thích, kích bom oanh tạc điên cuồng, tốc độ tay đẩy lên mức max. Âm thanh đặc biệt lúc chuyên gia đạn dược thay băng đạn liền nhau thành một chuỗi, đúng là vì đang thao tác liên tục chuyển đổi các loại đạn mang hiệu quả khác nhau. Mà trong khoảnh khắc tay phải tháo lắp băng đạn như điện đó, tay trái hắn cũng nhắm tìm sơ hở ném lựu đạn công kích, hiệu ứng âm thanh ánh sáng gộp nhau hoành tráng như tổ chức liveshow...

Đúng là Trương Giai Lạc!!

Fan hâm mộ Bách Hoa làm sao không nhận ra đấu pháp của đại thần đứng đầu chiến đội một thời, lập tức cho ra kết luận. Cả những người chơi công hội khác cũng dần lái suy đoán của mình theo hướng này. Hiện tại tốc độ tay của Hoa Nhạt Mê Người hoàn toàn bùng nổ. Ý thức, phán đoán, phản ứng,... có thể nhờ may rủi, nhưng tốc độ tay là kỹ năng cứng, làm sao ăn may được? Mà tốc độ tay của người này rõ ràng không phải do cào đại bàn phím mà thành, mọi cử động của nhân vật đều rõ ràng, có trật tự; giống như nghệ nhân hát khúc vậy, dù nhanh hơn, nhanh hơn nữa, cũng không nuốt chữ mất âm, từng câu từng tiếng, rành rẽ mà lớp lang nối nhau tuôn ra.

Thao tác của Hoa Nhạt Mê Người chính xác đã mang cho người ta cảm giác như thế. Tất thảy đều là thao tác có mục đích cả. Còn Trai Ngầu Cầu Bại? Dường như hắn đã bỏ cuộc chơi, người chìm nghỉm luôn trong đống hiệu quả kỹ năng công kích. Còn nguyên hay đã nát? Ai biết được.

Tạch rồi sao?

Đa số đều đinh ninh với suy đoán này, đợt công kích của Hoa Nhạt Mê Người quá bá đạo. Nhưng Hoa Nhạt Mê Người có vẻ không nghĩ như vậy. Hắn tạm dừng tay, đám kỹ năng hắn tung ra thực sự quá choáng tầm nhìn. Dù vậy hắn vẫn giữ nguyên tư thế chiến đấu, họng súng giương thẳng, lựu đạn bên tay trái chực ném ra, chỉ là đang đứng chờ hiệu ứng tán đi, phô ra toàn bộ hiện trường chiến đấu.

Hơn một nửa người chơi đã nghỉ tay chờ hóng biến, trừ số ít bận giành BOSS không cách nào xả hơi được. Tuy vậy lúc này chẳng mấy ai quan tâm tình hình cướp BOSS nữa. Tâm điểm chú ý đã chuyển hết sang trận solo của hai gã lai lịch bất minh kia.

Hiệu ứng rốt cuộc tan hết, ai ai cũng tận mắt chứng kiến, Trai Ngầu Cầu Bại nằm rồi!

Hoa Nhạt Mê Người hạ súng, lạnh lùng xoay người, chuẩn bị chuyển sang chiến trường cướp BOSS, đéo ngờ ngay lúc này, thi thể Trai Ngầu Cầu Bại phía sau bỗng lóe lên một vầng sáng, Trai Ngầu Cầu Bại đội mồ vùng dậy bật liền Xung Phong, xông thẳng về phía Hoa Nhạt Mê Người.

Skill “bật nắp quan tài hôn em lần chót” này thực sự quả là cảnh giới cao nhất của đánh lén. Hoa Nhạt Mê Người làm sao đề phòng được, khi tiếng kêu thất thanh của mọi người vang lên, kỵ sĩ cùng lúc đã cụng trúng người hắn.

“Dù rắc hành cho gà ăn rất thích, nhưng không tới nỗi tự sướng bằng cách này chớ? Ông đâu kém tắm vậy đâu nhỉ!” Trai Ngầu Cầu Bại vừa nói, vừa đánh Hoa Nhạt Mê Người bay ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.