Tán Tỉnh Cô Nàng Ngây Thơ

Quyển 2 - Chương 12: Thời khắc tình cảm mãnh liệt




Người phàm thế tục thường dùng danh từ trời long đất lở, trời sập đất nứt để hình dung xảy ra chuyện lớn, mà giờ khắc này, sụp đổ thực sự.

"Đây là chuyện gì xảy ra? Gia gia con bà nó! Nếu không phải đột ngột như vậy, vừa rồi đã giết chết tên kia, bất quá tình huống này con bà nó quá quỷ dị đi, không phải cũng biến thành giống như đại thế giới Táng Tiên chứ?" Lúc này, Nhậm Nhất Nguyên không nhịn được nghĩ tới tình hình tận thế của đại thế giới Táng Tiên, sợ tới mức không nhịn được rùng mình một cái.

- Toàn đội đại quân cẩn thận phòng ngự, lập tức rút lui khỏi nơi này! Người đâu, dò xét tình báo! Chiến Thiên Long tuy rằng cũng rất chấn động khiếp sợ, nhưng phản ứng trước tiên là phải ra lệnh cho Thiên Long Quân.

Làm ra quyết định này, sau đó hắn nhìn theo hướng kiếm nô kia chạy trốn, lại nhìn ra xa xa nói: - Dường như tình huống có biến động, chúng ta trước nhìn kỹ hẵn nói!

Văn Mặc cũng gật đầu nói: - Đúng! Hiện tại không nên hành động lung tung, chúng ta trước tìm một chỗ an toàn rồi nói sau!

"Ầm... Ầm... Ầm..." Ngay lúc này, trên bầu trời lại có một chỗ nứt ra, cảnh tượng lần nữa xảy ra giống như thiên hà chảy ngược, không gian kia dao động kịch liệt, làm cho người Chiến Thiên Long phái đi dò xét cũng không dám tới gần. Mà thần hồn lực của Chiến Thiên Long bọn họ đều không có cách nào dò xét, chỉ có thể từ rất xa cảm nhận cảnh tượng đó.

Không chỉ như thế, động tĩnh của mặt đất cũng rất kịch liệt, đúng thật là trời long đất lở, trời sập đất nứt.

Trên thực tế không chỉ riêng chỗ này, mà ngay chỗ vừa rồi bọn họ thiếu chút nữa bị Kiếm Tiên Giáo công hãm, thời khắc này cũng chính thức trải qua một trường hạo kiếp.

Giữa bầu trời đột nhiên vỡ ra, dưới lòng đất nứt toạt ra, dung nham phun trào: tình huống lúc này cho dù là một vị Thái Cực Cảnh đều có thể khống chế, nhưng lúc này dao động không gian dẫn phát không gian loạn lưu làm cho không ít người bọn họ bị cuốn vào trong đó.

Vốn Thiên Châu vẫn chưa hoàn toàn thích ứng, không khỏi biến sắc, không ngừng nghĩ biện pháp ổn định tình huống.

Trong đại thế giới, cho dù là người trong đại giáo vô thượng cũng không thể biết chuyện gì xảy ra, ít nhất giai đoạn trước mắt đều không hiểu rõ. Nhưng ngay khoảnh khắc phát sinh tình huống này, Nhậm Kiệt cùng Hắc Long Tiên Vương lại đều ngây ngẩn cả người.

Sau đó hai người trước tiên dùng tiên hồn lực dò xét, những chấn động không gian này là gì, mà mãnh liệt hơn không biết bao nhiêu lần so với đại thế giới Táng Tiên, đương nhiên bọn họ cũng không sợ.

- Khí tức tiên giới... Tấm chắn giữa tiên giới và đại thế giới vỡ nát, Tiên giới đã xảy ra chiến đấu đại quy mô, đây là dấu hiệu sắp hỏng mất! Nhậm Kiệt vừa dò xét, lập tức cả kinh kêu lên, bởi vì khí tức này tình huống này hắn quá quen thuộc: khí tức này là Tiên giới, chỗ nhìn giống như là ngân hà chảy ngược kia, thật ra chính là khí tức của Tiên giới chảy ngược xuống tạo thành.

Bởi vì tiên khí của tiên giới đậm đặc hơn nhiều so với linh khí của đại thế giới, chỉ thẩm thấu chảy xuống một chút đều có vẻ rất là kinh người.

Hắc Long Tiên Vương cũng thở dài nói: - Lực lượng thật là tinh thuần, đây chính là tiên khí ngưng tụ phần lớn linh khí của đại thế giới mà thành chăng? Thật không nghĩ tới động tác của bên trên nhanh như vậy, xem ra đã chiến đấu rất kịch liệt đây!

Trừ tra xét rõ nơi này, đồng thời Nhậm Kiệt cũng dò xét hết thảy tình huống chung quanh trăm vạn dặm, phát hiện tình huống thế này khắp nơi đều có.

Chỉ có điều sau lần dao động chấn động kịch liệt trước đó, liền từ từ đi vào ổn định, nhưng Nhậm Kiệt biết rõ, loại ổn định này ai cũng không dám bảo đảm có thể kéo dài bao lâu. Cũng không biết hoàng đế, Kim Bằng cùng với đại quân Hoàng triều thượng cổ rốt cuộc đã làm gì, bọn họ mới đi lên Tiên giới không bao lâu, thế nào đã làm ra động tĩnh lớn như vậy.

Nhưng không quản nói như thế nào, chuyện này xảy ra, đã hoàn toàn biến đổi kết cục cùng trạng huống của toàn bộ đại thế giới.

Xem ra kế hoạch vĩnh viễn so ra không bằng biến hóa, vốn nghĩ là để bọn họ giằng co một đoạn thời gian, bất quá bên này có thể làm cho giáo chủ Kiếm Tiên Giáo đều hóa thân thành kiếm nô, phỏng chừng những địa phương khác cũng không chênh lệch bao nhiêu, nội tình của đại giáo vô thượng trong khoảng thời gian ngắn còn không phải đơn thuần dựa vào bọn họ là có thể tiêu diệt. Quên đi! Điều chỉnh kế hoạch, tạm thời tới trước nơi này!

Nhậm Kiệt nghĩ trong lòng, vừa động tiên hồn lực, cũng không có trực tiếp liên lạc với Chiến Thiên Long bọn họ, mà chỉ liên lạc với Văn Thi Ngữ để cho nàng thông báo tất cả mọi người tạm thời thu binh, chờ đợi mệnh lệnh của hắn.

- Hắc Long Tiên Vương, hãy dùng trận pháp phong ấn những địa phương đang sụp xuống chung quanh đây có khí tức Tiên giới chảy ngược xuống, bảo đảm những người khác không lấy được những tiên khí kia... ngài phụ trách một nửa bên này, ta phụ trách một nửa bên kia! Nhậm Kiệt vừa nói, vừa chỉ về một hướng, trong nháy mắt thân hình hóa thành một luồng sáng phóng vọt về phía một chỗ sụp đổ gần nhất.

Hắc Long Tiên Vương tuy rằng còn không hiểu rõ lắm ý của Nhậm Kiệt, nhưng nếu trước đã đồng ý đi theo Nhậm Kiệt, nghe lời Nhậm Kiệt, nên lão cũng không nói gì, chỉ làm theo.

Hơn nữa trong lúc đang thi triển phong ấn, Hắc Long Tiên Vương cũng có thể thuận tiện dò xét tra xét một chút tình huống. Lão không thể so với những người khác, đạt tới tu vi bực này, cho dù từ nơi địa phương sụp đổ như thế, cũng còn có thể chiếm được học được rất nhiều thứ.

Nhậm Kiệt một mặt cùng Hắc Long Tiên Vương hành động; mặt khác cũng thông báo cho cha Nhậm Thiên Hành cùng Phượng Hoàng Tiên Vương bọn họ, để hai đường kia cũng hành động, mục đích đều giống nhau, phong ấn lại các chỗ nứt vỡ sụp xuống phần lớn có thể thấy được.

Với cấp bậc của Nhậm Kiệt cùng Hắc Long Tiên Vương bọn họ, ở trong đại thế giới Táng Tiên còn khó mà nói có người có thể phá giải phong ấn này hay không, nhưng ở tu luyện giới đại thế giới giờ này đã tách ra khỏi Tiên giới, sớm đã suy sụp hơn vạn năm này mà nói, hoàn toàn không có người nào có khả năng phá giải phong ấn của bọn họ.

Trừ Hắc Long Tiên Vương cùng Hình Vẫn Tiên Vương rất đặc biệt ra không nói, người khác khi nhận được thông báo của Nhậm Kiệt, thì đều mơ hồ đoán được một chút ý đồ của Nhậm Kiệt.

Bởi vì bọn họ cũng đều biết Hoàng triều thượng cổ đã đánh lên Tiên giới, bắt đầu trận chiến phạt thiên, cũng biết mục đích của Nhậm Kiệt.

"Ầm... Ầm... Ầm..." Một chỗ mờ tối trong lòng đất, đột nhiên trực tiếp chấn động xé rách, mặt đất nứt vỡ, phía dưới nứt ra một cái di tích nhỏ, nở rộ hào quang.

Nếu như là lúc bình thường, có hào quang và động tĩnh này thì đã sớm hấp dẫn tới vô số người ở chung quanh, nhưng thời khắc này lại không có người nào để ý tới, bởi vì giờ khắc này biến động trong thiên địa, sớm đã thu hút tất cả người trên đại thế giới.

Hơn nữa giờ khắc này ở cách nơi này không xa, bầu trời như là xé rách một cái lỗ hổng, không ngừng trút xuống khí tức giống như ngân hà trên chín tầng trời đổ xuống, khí tức kia đánh xuống, trong nháy mắt thực vật trên mặt đất chung quanh biến đổi; một số động vật nhỏ bởi vì khí tức này ảnh hưởng, không ngừng biến hóa.

Vừa lúc chỗ này có một con yêu thú cấp chín, đây là một con yêu thú tương tự phi trùng loại nhỏ, nhưng vừa được khí tức này tẩm bổ, trong nháy mắt thân thể nó trở nên lớn, trong tiếng nổ ầm ầm rồi lại bắt đầu hóa hình...

- A...

Một tiếng gào thống khổ, đột nhiên xuất hiện một người thân mặc áo choàng màu đen, đúng là Cao Bằng trước đây bị Thiên Châu đuổi giết được Cổ Ma trường tiên cứu, vẫn luôn ẩn giấu hành tung.

Thời khắc này chỉ thấy Cao Bằng ở trạng thái vô cùng kỳ quái, trên khắp thân thể hắn dường như dưới lớp da hiện lên một cây trường tiên kéo dài từ ót thẳng tới tất cả các nơi thân thể.

Mà căn nguyên hắn đau khổ, cũng chính bởi vì Cổ Ma trường tiên này.

- Trời long đất lở, Tiên giới sắp sụp đổ ư? Là tiên khí, mặc kệ nó, tiên khí... "Ầm..." Cao Bằng đau khổ không quản nhiều như vậy, điên cuồng vọt tới phía dưới, nhanh chóng hấp thu tiên khí.

Nhân vật bình thường cho dù là Pháp Thần Cảnh đều không thể hấp thu trực tiếp, nhưng thời khắc này Cao Bằng lại có thể trực tiếp hấp thu, hơn nữa trong tiếng nổ ầm ầm hắn lại lần nữa đột phá, lực lượng đạt tới cảnh giới Thiên Tiên.

- Thiên Tiên à, Thiên Tiên có ích lợi gì chứ? Tiên giới sắp sụp đổ, nếu như ngươi không nghe lời bổn ma, vậy ngươi chỉ có thể trở thành con kiến yếu nhất, mặc cho người ta chà đạp. Hiện tại chính là cơ hội, nếu như ngươi không nắm bắt thì chỉ có một đường chết! Tốt nhất ngươi hãy suy nghĩ kỹ! Lúc này, trong đầu Cao Bằng lại lần nữa vang lên thanh âm của Cổ Ma.

Cao Bằng là nhân vật gì, hắn tâm cao bằng trời, âm mưu tính toán... không phải hắn không nghĩ tới, những năm gần đây hắn đấu trí so dũng khí với ý niệm của Cổ Ma bám vào cây trường tiên này, đủ các loại biến hóa, đủ các loại thỏa hiệp, đủ các loại biện pháp đều dùng hết.

Tuy rằng Cổ Ma như cũ bị vây ở đại thế giới Cổ Thần Vương, nhưng thời khắc này thiên địa đại biến, nhất là đại thế giới Táng Tiên đánh xuyên qua tấm chắn thông đạo Tiên giới, cũng ảnh hưởng tới đại thế giới Cổ Thần Vương. Cổ Ma đối với quyền khống chế Cổ Ma trường tiên càng thêm mãnh liệt, tuy rằng còn không có ý định hoàn toàn nắm trong tay Cao Bằng, nhưng mấy năm phương pháp tương đối ôn hòa kia cũng đã biến đổi, bắt đầu dùng sức mạnh cưỡng ép, cho nên mới có như thế.

- Hừ... Cao Bằng không nghĩ tới mình đột phá Thiên Tiên, lại bị nói đến không chịu được như thế, thời khắc này hắn cười thảm nói: - Nghe lời ngươi, có lẽ ta sẽ chết thảm hại hơn!

- Ngươi đó! Thủy chung ngươi không hiểu, cái gì trở thành ma, bổn ma đích xác chưa đạt tới mục đích không từ thủ đoạn, nhưng cũng cần thu đồ đệ, cũng cần truyền thừa, cũng cần người trợ giúp, chẳng lẽ bổn ma lại muốn làm người cô đơn. Sở dĩ bổn ma chịu hao phí nhiều tâm tư như vậy, là bởi vì cảm thấy ngươi rất giống bổn ma, bổn ma muốn thu ngươi nên mới như thế. Nếu như bổn ma thật lòng muốn phế bỏ ngươi, ngươi cho là ngươi còn có nhiều tâm cơ để đùa bỡn như vậy sao?

- Hừ! Cao Bằng hừ lạnh một tiếng, không có nhiều lời. Hắn cũng biết, mặc dù mình đạt tới Thiên Tiên, nhưng cũng không thể làm gì được Cổ Ma trường tiên giống như sinh trưởng bên trong thân thể mình này, nhưng hắn cũng không tin những lời nói của Cổ Ma. Những năm này hắn cũng không có ra ngoài, Cổ Ma nói hắn hoàn toàn không tin tưởng.

- Hừm! Thật cường đại! Ở đâu có tồn tại cường đại như vậy? Đột nhiên, thanh âm của Cổ Ma có hơi giật mình kinh sợ.

- Cái gì? Cao Bằng có chút kỳ quái, người này nói cái gì vậy.

- Trốn đi! "Ầm..." Trong chớp nhoáng này, Cổ Ma trường tiên một mực quấn lấy trong thân thể Cao Bằng đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt cuốn lấy Cao Bằng ẩn mình trong không gian.

Ngay sau đó, đột nhiên trên không trung trong tiếng nổ ầm ầm xuất hiện một cái thông đạo, rồi hư ảnh một con Kỳ Lân to lớn lại từ trong thông đạo không gian kia nhưng không có đi ra, chỉ thuận tay khống chế ngọn lửa phong ấn chung quanh địa phương sụp xuống này.

- Vừa rồi dường như có cổ khí tức đặc biệt, hình như là Thiên Tiên, chẳng lẽ là nhân vật thời đại thượng cổ nào ẩn mình. Quên đi! Trước cứ hoàn thành chuyện của Nhậm gia chủ thông báo đi! Lúc này, Kỳ Lân Tiên Vương nghĩ tới cảm giác trong nháy mắt vừa rồi lầm bầm nói, nhưng lão cũng không có chú ý nhiều lắm, sau đó trực tiếp phá mở thông đạo không gian, tiếp tục nắm bắt hoàn thành thông báo của Nhậm Kiệt, phong ấn tất cả những chỗ nứt tiết ra tiên khí.

Tuy rằng Kỳ Lân Tiên Vương rất kỳ quái, vừa rồi rõ ràng cảm nhận được có khí tức Thiên Tiên, nhưng ngay sau đó biến mất. Đối với người có thể ở trong dò xét của mình biến mất, lão cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng bởi vì có nhiệm vụ trong người, nên cũng không có chú ý nhiều lắm.

"Bịch..."

Kỳ Lân Tiên Vương vừa rời đi, Cổ Ma trường tiên đột nhiên hiện ra lại, ném Cao Bằng xuống đất.

"Phù... Phù... Phù..." Cao Bằng rớt xuống đất, thở hổn hển một hồi. Khoảnh khắc vừa rồi kia, chỉ là nhìn thấy uy thế của Kỳ Lân Tiên Vương trong thông đạo không gian, cả người hắn đã hoàn toàn như sắp sụp đổ, quá kinh khủng, quá cường đại, đây là tồn tại cường đại cỡ nào, tại sao có thể có tồn tại mạnh mẽ như vậy?

Cao Bằng khó có thể tưởng tượng, đây... đây là tồn tại bực nào!

Chờ một chút, vừa rồi dường như hắn nghe nói một câu: Nhậm gia chủ... còn... còn là chuyện của Nhậm gia chủ thông báo.

- Hả... "Phốc..." Vừa rồi bị áp lực chấn nhiếp, cùng với lửa giận trong lòng lúc này, Cao Bằng không nhịn được phun ra một búng máu.

"Nhậm gia chủ, Nhậm Kiệt ư? Không có khả năng, tại sao có thể là hắn? Đây là tồn tại bực nào, chỉ là ở một bên nhìn thấy đã làm cho mình thiếu chút nữa sụp đổ, thiếu chút nữa xụi lơ, vậy mà lại nghe lời Nhậm Kiệt ư? Điều này tuyệt đối không có khả năng! Đây là mình nghe lầm, nhất định là mình nghe lầm!"

Hắn không tin, đánh chết hắn cũng không tin, nhưng vừa rồi người kia đích thật là tùy ý phá mở không gian, ở trong thông đạo không gian liền phong ấn nơi này... Nghĩ đến đây, Cao Bằng thử chạm vào phong ấn, mới xác định hết thảy không phải là mộng, hết thảy đều là thật...

Nhưng vừa rồi nghe câu nói kia, hắn dù thế nào cũng không thể tin đó là sự thật...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.