Tán Tỉnh Cô Nàng Ngây Thơ

Quyển 2 - Chương 11: Bí mật của Thành Vân




Vương quốc Vampire - Todeum.

Weed cùng tổ đội đã tới đích đến.

Khung cảnh đầu tiên họ nhìn thấy là những tia nắng chiếu rọi qua những ngọn tháp của những lâu đài cổ kính mộc mạc được bao quanh bởi những dãy núi.

Những bia mộ và nấm mồ tan hoang.

Bản chất nơi này là một nghĩa trang nằm trong lòng những dãy núi.

“Ahh, đây là Todeum à.”

“Nhiều tòa lâu đài quá.”

“Rất nhiều ngôi mộ nữa.”

Một nguồn năng lượng kỳ quái tỏa ra từ Todeum.

Một luồng khí lành lạnh phát ra từ vài địa điểm bí ẩn, sự ớn lạnh lan tỏa!

Nơi này được bao trùm bởi sương mù dày đặc, thế nên tầm nhìn bị hạn chế đi rất nhiều.

Trở thành người đầu tiên đặt chân tới vương quốc Vampire Todeum.
Phần thưởng:
+820 Fame.
Nếu báo cáo lại cho một thành viên quý tộc hay hoàng gia của lục địa Versailles, sẽ được nhận thêm phần thưởng.
Vì đã khám phá ra được một vương quốc chưa từng được biết đến, những phần thưởng từ các nhiệm vụ trong khu vực này sẽ được X2 trong vòng một tuần.

Todeum!

Miền đất hứa của Tori.

Weed chậm chạp bước về phía trước. Cậu giả vờ như đang kiệt sức, nhưng vẫn lảo đảo không ngã quỵ xuống.

‘Mình chưa thể thư giãn được. Nếu mình làm vậy, hậu quả khôn lường có thể sẽ xảy ra’

Khi tới được vương quốc thì nên nghỉ ngơi thư giãn; nhưng, nếu có điều gì đó xảy ra, tốt hơn là nên duy trì cảnh giác.

‘Trước cơn bão thì trời yên biển lặng. Phải luôn luôn cảnh giác với bất kỳ yêu cầu gì trước khi chấp nhận chúng.’

Cậu đang suy nghĩ về việc nhận được bồi thường bởi nhiệm vụ khó khăn lần này trước khi quyết định tiêu tốn năng lượng để hoàn thành nó.

Khi xem xét mọi thứ cẩn thận, kỳ vọng có thể sẽ cao hơn.

Cậu không hề muốn những nhiệm vụ kiểu như bị ném dưa hấu từ đằng sau mà chẳng biết quả dưa từ đâu ra cả.

Nếu vậy, sẽ chẳng có cách nào để từ chối cả.

Cuối cùng chuyến đi đã kết thúc.

Những nhiệm vụ cám dỗ ngay từ cái nhìn đầu tiên và kết cục không có gì ngoài cái chết.

Nhiệm vụ đầu tiên họ nhận ở Seirun là một nhiệm vụ cấp B, nơi đó là một thị trấn dành cho tân thủ; do đó, dễ hiểu khi nhiệm vụ tại vương quốc Vampire sẽ khó hơn rất nhiều.

‘Có những chỉ dẫn để nhận nhiệm vụ. Nhưng không đáng để tâm.’

Một chuỗi những lâu đài thanh lịch và cổ điển được thiết kế kết hợp với nhau tạo thành một tòa thành khổng lồ. Nhưng cảm giác không bằng những tòa thành của con người.

Bên trong pháo đài khổng lồ này không hề có dấu vết của sự sống, hay cả những sinh vật nhỏ hơn, lũ dơi.

Bản thân thành phố Todeum khổng lồ cũng đã là một hiểm họa.

Gần cánh cổng, Weed tìm thấy một tấm bảng gỗ bên trên có chữ viết được viết bởi ai đó.

Hãy giữ…dòng máu tuyệt vời của chúng ta.

“……”

Weed nghĩ rằng chỉ là những từ vô nghĩa, nhưng cậu vẫn tiếp tục đọc.

Uống máu 3 lần một ngày. Những Vampire thường không bao giờ bỏ qua việc ngủ vào mỗi buổi sáng.
Đối với chúng ta, Todeum là một ngôi nhà thoải mái.
Như một thói quen, vào đêm muộn, ta thức dậy sau khi ngủ nướng một chút, sau đó, hóa thân thành một con dơi và bay xung quanh Todeum.
Các phòng tiệc tại Blood Palace là một ví dụ tuyệt vời cho cuộc sống sang chảnh của chúng ta.
Loài người, những kẻ sống xung quanh chúng ta đã bị kết tội trở thành nô lệ.
Loài người lao động như trâu bò, xây các lâu đài và là nguồn cung cấp máu cho chúng ta.
Không phải rất tuyệt vời sao? Nhờ sự hi sinh của loài người, chúng ta đã tránh xa cái chết.
Todeum ngày càng trở lên ảm đạm, nên Power of Darkness đã tăng sức mạnh cho chúng ta.
Nhưng nhờ sự gia tăng mạnh mẽ của Power of Darkness, cùng với lực lượng kẻ thù, đãtỉnh giấc sau giấc ngủ.
Những đàn Pegasus (ngựa có cánh) bay lượn trên bầu trời.
Lũ Unicorn (ngựa có sừng) ngây thơ vô số tội.
Chúng đồng loạt tấn công chúng ta ở Todeum.
Chúng hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi Power of Darkness.
Chúng ta là những người yêu hòa bình, và mặc dù chúng ta vô cùng sợ hãi, nhưng chúng ta vẫn phải đứng lên chiến đấu.
À, tại sao Vampirelại ghét lũ Unicorn? Đó là một lý do cổ xưa lắm rồi.

Weed đọc lướt nhanh tấm bảng gỗ.

7 tấm gỗ dày đặc chữ nói về lý do tại sao Vampirevà Unicorn lại ghét nhau đến như vậy. Có thể là do việc tầm phào gì đó, như là lũ Unicorn đã cướp đi những trinh nữ từ Vampire, hoặc đồ trang sức, vàng bạc...

Dù sao cũng là rất khó khăn cho chúng ta, những Vampire khi chống lại sự tấn công của lũ Pegasus và Unicorn. Không giống như loài người, chúng ta không có đủ quân số để chống lại. Thế nên, cả ngày và đêm của Todeum đều bị chiếm đoạt và thành lũy thì bị sụp đổ.
Nhưng những điều này không phải là tất cả những gì mà gia đình Bloody của chúng ta phải chịu đựng.
Bởi sự suy yếu của Power of Darkness, loài người, những kẻ từng sống ở nơi đây thời xa xưa đã quay trở lại.
Vì một lý do đặc biệt, họ đã xây một tòa tháp ngay trong Todeum.
Hero’s Tower - Tháp anh hùng.
Chúng ta muốn bạn phá hủy nơi đó và khôi phục danh dự cho Vampire.
Nếu điều này bất khả thi, thì ít nhất hãy tiêu diệt lũ Pegasus và Unicorn càng nhiều càng tốt.
Chú ý: Gia đình Vampire của chúng ta không có ngoại tệ, nhưng nếu bạn hoàn thành các yêu cầu, chúng ta sẽ cho phép bạn đi vào nơi chứa kho báu của chúng ta.

*Ting*

Yêu cầu từ một Vampire vô danh.
Todeum giờ chỉ còn là ký ức của Vampire.
Bởi sự phiền toái của lũ Pegasus và Unicorn, những Vampires đã lẩn trốn và sẽ không xuất hiện.Đức hạnh của những Vampire vẫn là một bí ẩn, nhưng dường như vẫn ổn theo cách nghĩ của họ. Trong kho báu của gia tộc Vampire, linh hồn của Koldeurim đã bị phong ấn trong một mảnh hạt;
Và thời điểm mảnh hạt đó bị phá hủy, linh hồn ông ta sẽ được giải phóng. Nếu bạn muốn thấy bản chấtthực sự của vương quốc Vampire Todeum, thì hãy khắc tên của bạn lên tấm bảng.
Độ khó: A
Phần thưởng:
Có thể nhận vũ khí hiếm có level trên 400 tùy theo nghề nghiệp.
Vũ khí có thể được lựa chọn trực tiếp từ kho vũ khí.
Giải phóng linh hồn Koldeurim.
Hạn chế: Nếu chết sẽ bị dịch chuyển đến lục địa Versailles ngay lập tức.
Nhiệm vụ sẽ thất bại.

Một độ khó cấp độ A cuối cùng đã xuất hiện!

Thông tin thêm: Giải phóng linh hồn Koldeurim.
Koldeurim, một Knight của vương quốc Kallamore cách đây 30 năm.
Người anh hùng đã cứu giúp Vương quốc, ông là người dẫn đầu và đã giành được nhiều chiến thắng trước vương quốc Haven. Một ngày kia, một người lính trung thành đã tìm thấy thi thể của ông trong khi mang nước cho ngựa. Sử sách của vương quốc Haven ghi chép lại rằng, ông được cho là đã chết vào năm 2013.
Nhưng thực tế.
Vương quốc Haven đã lên kế hoạch và nhờ tới sự giúp đỡ của các Vampire để bắt cóc ông, nhưng bất thành. Vì thế, những quân sư Vampire đã quyết định sử dụng mỹ nhân kế. Họ dùng những nữ hoàng Vampire xinh đẹp và khiến ông ta mất cảnh giác.
Cô độc, linh hồn của Koldeurim đã bị phong ấn vào trong một chuỗi hạt.
Nếu linh hồn của Koldeurim được giải phóng, ông sẽ được hồi sinh trên lục địa Versailles; và cuộc chiến vẫn còn dang dở giữa 2 vương quốc Haven và Kallamore sẽ lại tiếp tục.
Nếu linh hồn của Koldeurim được giải phóng, bạn sẽ nhận được 23, 000 điểm Hảo hữu với vương quốc Kallamore.
Một cuộc chiến tranh toàn diện sẽ xảy ra giữa vương quốc Kallamore  và vương quốc Haven.

“Ueaaaaaaahhhhh.”

“Thật không thể tin nổi! Đúng là một nhiệm vụ cấp độ khó mà.”

“Pegasus! Cấp độ của chúng khoảng 420. Và lũ Unicorn còn cao hơn một ít nữa.”

“Hơn nữa, chúng có thể bay. Chúng ta không nên nhận nhiệm vụ này.”

Đây là lần đầu tiên các thành viên trong đội gặp phải một nhiệm vụ khó có cấp độ A, và tất cả mọi người đang thực sự nghiêm túc.

Tuy nhiên, Geomchi và các võ sư lại có suy nghĩ khác.

“Geomchi2.”

“Vâng, thưa sư phụ.”

“Pegasus và Unicorn là cái éo gì thế?”

“Sức mạnh của chúng là huyền thoại đó ạ.”

“Khỏe hơn cả ta sao?”

“Làm sao lại khỏe hơn được chứ, sư phụ là bất khả chiến bại mà.”

Tâng bốc là cách hữu hiệu trong tình huống này.

Đặc biệt là khi đang đứng cạnh một người có thể thụi cho mình một cú thôi sơn bất cứ lúc nào.

Geomchi3 nhanh chóng hét lên.

“Ngay cả lũ con nít cũng biết rằng sư phụ là một “thiên sứ” giáng trần!”

Trong trường hợp bình thường, cách mà Geomchi và các võ sư chiến đấu có thể hơi đáng sợ.

Nhưng vì họ đã thoải mái thư giãn ngắm cảnh trong suốt 10 ngày rồi, thế nên mọi người đều ngứa ngáy chân tay và muốn tham gia vào cuộc chiến.

Các học viên cũng một mực tán thành.

“Còn chờ đợi gì nữa, không phải tốt hơn là giết kẻ mạnh sao?”

“Đúng đấy! Đây là cơ hội để chứng kiến lũ Pegasus chết, không phải là hiếm thấy sao?”

“Tôi nghĩ chúng ta nên kiểm tra lại thông tin trên Royal Road, cách mà chúng ta chống lại lũ đó ấy.”

“Hừm, Weed sẽ nghĩ được gì đó!”

Họ thực sự không có biện pháp đối phó.

Tình huống này bằng cách nào đó sẽ có hướng giải quyết, thế nên họ không lo lắng quá nhiều.

‘Đúng rồi. Weed đã gặp những tình huống này trước đây.’

‘Nếu là Weed nim, chúng ta có thể tin tưởng vào phán đoán của cậu ta.’

Cả tổ đội đổ dồn ánh mắt về phía Weed. Cho đến giờ, họ đã đặt niềm tin vào Weed để cậu đưa ra được quyết định tốt nhất.

Thực tế, yêu cầu không có ý nghĩa ở nơi đầu tiên.

Lũ Pegasus và Unicorn có thể sử dụng ma thuật tự nhiên, chúng cũng di chuyển rất mau lẹ và có thể làm chủ bầu trời.

Thế nên, ngoài cấp độ, thì chúng đã quá cứng để có thể trở thành đối thủ.

‘Quên nó đi.’

‘Tự tử còn dễ hơn.’

Đấu tranh để chống lại những đôi mắt van nài từ những thành viên trong tổ đội, Weed lại đặt cái nhìn của mình về phần thưởng hơn.

“Kho báu của Vampire và Giải phóng linh hồn Koldeurim.”

Kho báu sẽ có một vài vật dụng chưa từng thấy, như một phần thưởng từ nhiệm vụ cấp A, những đồ như thế không hề đơn giản. Cung của Yeurika, vòng tay của Baharan, trở thành bá tước của Morata là những phần thưởng từng được nhận.

Phần thưởng từ việc giải phóng linh hồn Koldeurim rất có giá trị.

“23,000 điểm Hảo hữu với vương quốc là vô cùng lớn.”

Đống điểm đó có thể đổi được đồ đạc, và thậm chí có thể dùng để thuê lính. Và còn hữu ích khi mua hàng. Trong trường hợp của Weed, kể cả khi không cần, thì nó vẫn hữu dụng để tăng fame hay nhận được một danh hiệu.

“Một tổ đội lớn nhận được nhiệm vụ cấp độ A với những phần thưởng tuyệt vời.”

Những cám dỗ đến từ phần thưởng, tâm trí Weed như bị thôi miên.

Weed trả lời.

“Tôi sẽ chấp nhận nhiệm vụ này.”

Sau đó cậu lấy con dao điêu khắc ra và khắc tên mình lên tấm bảng.

Bạn đã nhận nhiệm vụ.

“Á đù.” (ack!)

“Weed nim!”

Mọi người há hốc mồm kinh ngạc. Không có vấn đề gì kể cả tính hợp lý của nhiệm vụ, Weed đã sẵn sàng chấp nhận nó.

Weed cũng không hề ngần ngại khi khắc thêm những cái tên của những người khác lên tấm bảng.

Pale, Maylon, Surka, Irene, Romuna...

Pale đã chấp nhận nhiệm vụ.
Maylon đã chấp nhận nhiệm vụ.

Cứ mỗi lần Weed viết một cái tên lên tấm bảng, một cửa sổ tin nhắn lại hiện ra. Cũng giống như người chỉ huy của tổ đội, mỗi lần Weed viết tên lên bảng, người được viết tên sẽ chấp nhận nhiệm vụ.

“Ke kekeke.”

“Một cuộc chiến.”

Đối với các Geomchi chỉ cần vui là đủ.

Pale không thể giữ im lặng.

“Weed nim. Hẳn là cậu đã có kế hoạch đối phó lại lũ Pegasus và lũ Unicorn, phải không?”

“Không hề. Nhưng tớ sẽ suy nghĩ dần dần…”

“Vậy sao chúng ta không đợi rồi hẵng chấp nhận?”

“Chúng ta đã tới tận nơi này, sao không làm điều gì đó xứng đáng với tầm cỡ của Todeum?”

Nếu họ không chấp nhận nhiệm vụ này, họ sẽ phải quay trở lại Seirun.

Từ nơi đó đến đây và trở lại mất ít nhất 20 ngày!

Phí chơi Royal Road hàng tháng là rất đắt, đây là điều mà Weed không đủ khả năng chi trả.

“Chúng tớ sẽ tôn trọng quyết định của Weed. Nhưng tại sao cậu lại viết tên bọn tớ lên đó?”

“Tớ không muốn chết một mình…….”

“……”

Tính toán trong đầu của Weed.

‘Da của lũ Pegasus và Unicorn. Chất liệu may tuyệt vời, nếu mình sử dụng những nguyên liệu này để may vá, cấp độ kỹ năng của mình sẽ tăng lên đáng kể, và chắc chắn là mình cũng sẽ bán được chúng với giá cao.’

Không chỉ có mỗi da.

Những chiếc sừng của Unicorn chứa đựng ma thuật, chúng là nguyên liệu chính để tạo lên những chiếc gậy phép tuyệt vời.

Những cây gậy ma thuật là một trong những vũ khí đắt tiền!

Không chỉ kỹ năng rèn và may vá được cải thiện, những sản phẩm tạo ra từ đó cũng rất tuyệt vời, một cơ hội để sở hữu mà sẽ không ai bỏ lỡ.

Giải phóng linh hồn Koldeurim và kho báu của Vampire cũng rất quan trọng, nhưng nếu so sánh thì giữa việc nhận được phần thưởng từ nhiệm vụ với những đồ rơi ra từ quái vật thì da của lũ quái vật dễ nhận được hơn.

Một tin nhắn thông báo khác hiện lên.

                                                                        *Ting*

Được xây dựng bởi người cổ xưa - Tháp anh hùng.
Sau chiến tranh, người dân của bộ lạc Heraim đã xây dựng những tòa tháp anh hùng trên khắp lục địa Versailles.
Nằm ở những biên giới xa xôi, 12 tòa tháp đã được xây dựng.
Lý do mà người dân Heraim xây lên những tòa tháp như vậy thì không rõ.
Tháp anh hùng có 5 tầng.
Cái tên khác để gọi những nơi này là Training Center (trung tâm huấn luyện).
Khi vượt tới tầng thứ 3 hoặc hơn, người đó sẽ nhận được sức mạnh hoặc kỹ năng của Heraim.
Độ khó: Chưa biết
Phần thưởng:
Với mỗi tầng, người dân của Heraim đều chuẩn bị một phần thưởng đặc biệt.
Giới hạn nhiệm vụ:
Phải chấp nhận nhiệm vụ của Vampire Todeum từ trước.
Những người có thể leo Tòa tháp Anh Hùng giới hạn trong những người chơi đã trải qua Basic Training Center (trung tâm huấn luyện cơ bản) và Beginner Training Center (trung tâm huấn luyện tân thủ).

                                                                             

Đối với Weed, có một lý do khác khiến cậu đồng ý nhiệm vụ đưa ra một cách vô điều kiện.

Một nhiệm vụ thứ 2.

Nhiều người đã tuyệt vọng tìm ra Intermediate Training Center (trung tâm huấn luyện trung cấp), chỉ để tìm ra sự thật về Tháp Anh Hùng ở lục địa Versailles.

Intermediate Training Center xuất hiện dưới dạng 1 nhiệm vụ.

‘Ít nhất, mình cũng phải leo lên được tầng 3.’

Độ khó chưa rõ!

Basic Training Center (BaTC) và Beginner Training Center (BeTC) có hơi khó một chút. Đối với BaTC, nó đòi hỏi người chơi phải thực sự kiên nhẫn; trong khi đối với BeTC người chơi sẽ phải đối mặt với một đám quái mà không được nghỉ ngơi trong một hành lang đen thui.

Với những người không có nhãn quan chiến đấu, họ sẽ chẳng bao giờ vượt qua nổi.

Weed đã vượt qua Beginner Training Center khi trước. Lúc đó, chỉ có 400 thí sinh vượt qua nổi trên toàn lục địa Versailles.

‘Con số đó đã tăng lên cho đến thời điểm hiện tại.’

Các Geomchi cũng đã vượt qua  BeTC nhờ việc sử dụng võ thuật.

Giờ đây, vị trí của các BeTC đã không còn là bí mật.

Vì thế những người đã vượt qua BaTC sẽ cố gắng và thách thức với BeTC. Cũng có người thất bại, nhưng cũng có cơ số người thành công.

Lúc này, đã có khoảng 3,000 người vượt qua BeTC.

Nhưng những người đã vượt qua được Intermediate Training Center, thì con số không quá 150.

Bằng cách vượt qua 1 trong 2 trung tâm đào tạo, người chơi có thể nhận được kỹ năng khủng hơn hoặc khả năng mới.

Weed quyết tâm mạnh mẽ.

“Tôi sẽ lẻn vào Todeum. Rồi sẽ tìm chỗ lũ Unicorn và Pegasus ở và số lượng của chúng nữa, tôi cũng sẽ tìm ra điểm yếu của chúng.”

“Không không không!”

“Đó là tự sát!”

Tổ đội cố gắng ngăn cản cậu. Nhưng Weed là một kẻ cứng đầu.

“Chúng ta cần có thông tin  nếu chúng ta muốn tiến vào Todeum. Trong mọi trường hợp, chúng ta sẽ phải vừa ăn vừa đánh đó.”

“Nếu vậy tôi sẽ đi cùng cậu.”

“Hyeong nim, tôi sẽ hối tiếc nếu để cậu phải làm điều này một mình.”

Pale và Zephyr cố gắng hỗ trợ việc xâm nhập lâu đài.

Nhưng Weed chỉ lắc đầu.

“Sức mạnh của cậu vẫn rất quan trọng, Pale nim. Cậu còn phải coi chừng các thành viên khác trong đoàn nữa.”

“Hừm?”

“Các kỹ năng của Archer sẽ rất hữu dụng trong việc phát hiện ra lũ Unicorn và Pegasus quanh đây.”

Pale không thể phủ nhận điều đó.

Đó chính là khả năng của các Archer. Tổ đội sẽ an toàn nhờ vào khả năng đó.

Mặc dù sức phòng thủ hơi kém, vitality thì quá thấp để chống lại đòn tấn công của quái vật và còn dễ dàng bị phù phép; nhưng trong trường hợp đối diện với những con quái vật biết bay, Archer thực sự rất cần thiết.

Hwaryeong nở nụ cười.

“Vậy mình cũng sẽ đi cùng cậu.”

“Hwaryeong nim cũng không thể đi cùng được. Thực sự rất nguy hiểm và tôi không thể lúc nào cũng hỗ trợ được”

“Nếu mình và Weed đi cùng nhau, chúng ta có thể làm việc và dễ phát hiện những đợt tấn công bất ngờ hơn, cậu không muốn vậy à?”

“Nếu nhiều người đi quá, thì xác suất bị phát hiện sẽ cao hơn. Nên tôi sẽ đi một mình.”

“Sẽ ổn chứ?”

“Đây chẳng phải là lần đầu tôi đi trinh sát đám quái vật.”

Hwaryeong không giấu sự khó chịu trên khuôn mặt.

“Bao lâu nữa cậu sẽ trở lại?”

“Nhanh cũng phải một ngày, và nếu lâu hơn thì là 2 ngày.”

“Hừm? Sao lại lâu thế?”

“Bởi vì Todeum là một tòa thành rộng. Để có thể do thám tất cả, tôi cần phải có nhiều thời gian.”

“Mình cảm thấy không ổn nếu chúng ta vào từ lối này.”

“Dù sao tôi cũng sẽ vào. Cần phải tìm hiểu về vị trí của lũ quái vật, chúng ta cần phải quan sát tận sâu bên trong Todeum.”

Mục tiêu của Weed là dò xét một cách kỹ lưỡng.

Thực sự cần phải do thám địa hình của Todeum, về vị trí và số lượng của lũ quái vật. Ngoài ra cậu cũng cần phải tìm ra đường đi an toàn để tránh khỏi lũ Unicorn và Pegasus.

Nếu họ không chấp nhận nhiệm vụ, điều đó không quan trọng. Nhưng kể từ khi nhiệm vụ được chấp nhận, họ phải thận trọng để tiến tới thành công chứ không phải lao ra feed một cách mù quáng.

“Anh ơi, anh có muốn sử dụng quyển sách phác thảo của em không?”

“Gì vậy?”

“Dù là vị trí của lũ quái vật hay vị trí đặt bẫy, sẽ rất dễ để anh vẽ lại chúng vào quyển sách này.”

“Ah!”

Những lời nói chí lý!

Các nhà thám hiểm và nghệ sĩ giống nhau ở một điểm, là họ có kỹ năng vẽ lên những bản đồ theo mặc định. Những nhà thám hiểm có thể tạo ra bản đồ bằng cách ghim xuống những tọa độ chính xác vị trí của quái vật, cạm bẫy hay những thông tin liên quan đến hầm ngụ cnhưng vẫn chưa bằng những hình ảnh minh họa sắc nét của Painter.

“Anh chưa học cách vẽ.”

“Em chỉ cho ạ. Anh sẽ học được nó nhanh thôi.”

Weed giành môt chút thời gian để học cách phác thảo từ Yurin.

Quá trình học lại kỹ năng chỉ đơn giản là vẽ một quả táo. Nhưng nhờ chỉ số Wisdom và Dexterity của Weed rất cao, nên cậu học nó dễ dàng trong giây lát.

Trong khi đó, Hwaryeong và Irene không giấu nổi sự mong đợi.

“Vì cậu ấy có thể tạc những tác phẩm xuất sắc, nên học vẽ chắc chỉ mất vài phút thôi.”

“Cậu ấy thực sự có thể làm tất cả những công việc liên quan đến nghệ thuật ha?”

Trái với những suy đoán của họ, bản phác thảo của Weed thực sự khó hiểu.

Quả táo trông như đang bị chuột gặm nhấm vậy!

Quả táo thay vì có hình tròn, thì lại dài dài như trái dưa!

Cậu cứ vẽ đi vẽ lại, có mỗi hình dạng quả tao đơn giản như thế thì cậu vẽ sai hết lần này tới lần khác.

Nghệ thuật cần có thời gian.

Để vẽ được một bức tranh, yêu cầu tối thiểu là cần phải có một chiếc bút chì với một quyển sổ. Ngoài ra bút chì màu hoặc màu vẽ cũng rất cần thiết.

Vì Weed thiếu những đồ vẽ như thế, nên cậu chưa từng vẽ thử một lần nào trước đây. Thế nên nếu nói rằng cậu không hề có một chút khái niệm gì về hội họa cũng không hề cường điệu.

Kể từ khi bước chân vào nghề điêu khắc, cái được gọi là ‘tài năng’ điêu khắc của cậu đến từ sự nỗ lực trong mọi hoàn cảnh hơn là tài năng thiên bẩm của cậu.

Cậu đã liên tục điêu khắc để nâng cao trình độ của mình.

Và cứ mỗi lần như thế, chất lượng công việc lại càng tốt hơn và cậu bán được chúng với giá cao hơn!

Không hề mất tập trung, cậu vẫn có thể tiếp tục vẽ, có những chỗ sai sót và cậu lại cặm cụi sửa chúng.

Càng lúc, vẽ một bức tranh đối với Weed càng trở lên dễ dàng hơn, nhưng cậu vẫn phạm phải một sai lầm nghiêm trọng.

Cậu vẫn không thể nào học được cách vẽ thứ mà cậu muốn, và ắt hẳn là phải có lý do nào đó.

*Ting*

Một bức tranh xấu thậm tệ. Tuy nhiên, nhờ chỉ số tuyệt vời của Dexterity và giá trị nghệ thuật, điều kiện để nhận được kỹ năng được đáp ứng.

Nhận được kỹ năng minh họa.

Nhận được kỹ năng vẽ tranh

Hai loại kỹ năng thiết yếu của Painter đã được chuyển qua Weed.

Thực tế đối với một nhà điêu khắc, hội họa là một kỹ năng rất tiện dụng. Bên cạnh việc có thể tô màu cho các nguyên liệu kiếm được, các tác phẩm điêu khắc cũng có thể được sơn màu để trông đẹp hơn.

Weed biết rằng là cậu sẽ học được những kỹ năng này từ Sculptor Guild, nhưng cậu không muốn học cho đến tận bây giờ.

Lý do thì hết sức đơn giản.

‘Chẳng có tiền mà mua nguyên liệu!’

Ý nghĩ của kẻ keo kiệt mà thậm chí sẽ không bỏ một xu cho các kỹ năng.

Thực tình mà nói, để đánh giá một bức tranh đẹp hay xấu là rất khó; nó có thể làm tăng điểm giá trị nghệ thuật khi tác phẩm hoàn thành, hay ngược lại, làm giảm điểm.

Lý do có thể là vật liệu không phù hợp, tô màu lỗi, hay là kỹ năng vẽ còn ở cấp độ thấp.

Thế nên, tốt nhất là đừng động chạm vào những tác phẩm điêu khắc đã hoàn thành.

Weed trao trả lại bút chì và cuốn sổ vào tayYurin và nói.

“Vì rất có thể tôi sẽ chết, nên tôi sẽ nói cho các bạn tôi đã đi được bao xa và cách đi tới đó thông qua Yurin. Nếu cấp độ của chúng ta không đủ, mọi người sẽ phải ở lại đây. Thôi, tôi đi đây.”

Weed đứng dậy, nhìn mọi người rồi tiến vào cánh cổng Todeum.

Những bước chân cuối cùng của cậu khuất xa khỏi tầm mắt, đó không chỉ là gánh nặng và sự cô độc. Hwaryeong thở dài.

“Haizz! Hi vọng cậu ấy sẽ thành công.”

Trái tim cô giờ tràn đầy lo lắng và bất an.

Thực sự rất mạo hiểm khi đi một mình để tìm ra chỗ ở của lũ Unicorn và Pegasus.

Tuy vậy, nhiệm vụ nguy hiểm này là do Weed tự đề xuất bởi vì cậu thấy điều đó là cần thiết.

“Tên đệ tử này thực sự rất xuất chúng.”

Geomchi nở nụ cười tự hào.

Geomchi2 vội vã tuốt gươm ra khỏi vỏ.

Mục đích của Weed là sẽ đi trinh sát một cách kỹ lưỡng, thế nên chẳng ai biết bao lâu sẽ xong. Thay vì ăn không ngồi rồi, Geomchi2 quyết định luyện tập để cải thiện kỹ năng kiếm thuật trong khi chờ đợi.

Zephyr cũng buông cần ở một khúc sông gần đó, còn Pale và Maylon thì đi săn thỏ và chim.

Trong trường hợp họ có thể tiến vào Todeum thì thực phẩm là vô cùng cần thiết.

Bên trong Todeum, Weed không hề tỏ ra sợ hãi và đang di chuyển khẩn trương; thời điểm cậu bước qua cánh cổng, thái độ của cậu đã quay ngoặt 180 độ.

Lén lén lút lút!

Mỗi bước chân cậu đi, cậu cố gắng không để lại bất kỳ dấu vết gì.

Điều tốt nhất cậu có thể làm để tránh bị phát hiện.

‘Mình không muốn bị phát hiện tẹo nào.’

Nếu cậu nhìn thấy một con Pegasus hay Unicorn lạc đàn, cậu sẽ không ngần ngại chiến đấu. Nhưng nếu như chúng xuất hiện cùng nhau thì đó lại là một vấn đề khác.

Weed áp sát tay và chân vào tường, cơ thể cậu men theo bức tường mà di chuyển.

Cậu chẳng quan tâm đến việc lúc này cậu nhìn như nào.

“Sống sót là trên hết. Khổng Tử đã nói cho 3 người, 2 người trong số đó là giáo viên dạy cho người thứ 3. Lý do tại sao lũ gián và chuột lại sống dai như vậy.” (lời dạy đầy đủ của Khổng Tử là “Nếu tôi đang đi cùng với 2 người đàn ông, họ cũng giống như thầy giáo của tôi. Tôi sẽ làm theo những điều tốt từ họ, và nhìn vào những điểm xấu để sửa chữa bản thân.”)

Vì vậy thay vì giống con người, Weed quyết định học từ lũ chuột và gián để sống sót.

Còn hơn là hối hận khi chết đi.

*Ting*

Kỹ năng  Four-legged Traveling – Di chuyển bốn chân, đã sẵn sàng.
Bạn có muốn sử dụng kỹ năng?

Cậu hạ thấp người xuống để có được tư thế tốt nhất và cậu bắt đầu sử dụng kỹ năng.

“Mình sẽ sử dụng kỹ năng đó.”

Weed lặng lẽ kích hoạt kỹ năng của mình.

Ngay lập tức!

Tốc độ di chuyển của Weed tăng một cách chóng mặt.

Vèo …. Vèo.

Giống như một con gián, cậu nhanh chóng bò khắp mọi nơi.

Weed cảm thấy hứng thú.

Không một ai có thể theo kịp tốc độ bò của Weed!

‘Thật là tuyệt vời.’

Mặc dù nhìn tư thế bò rất tầm thường, nhưng cậu cảm thấy tự hào.

Todeum là một thành lũy to lớn. Có hàng tá lâu đài của vương quốc Rojaim liên kết với nhau tạo thành một quần thể to lớn.

Trinh sát cơ bản đã hoàn thành!

Cơ thể của Weed nằm sát mặt đất, cậu phát hiện ra mục tiêu.

Ở gần tòa tháp cao nhất, Lũ Silver Unicorn (Kỳ lân bạc) và Red Pegasus (Thiên mã đỏ) đang bay lượn.





Tình hình lúc này cũng giống như lúc Jinhyeol Vampire (Đệ của Tori) xâm nhập và chiếm đóng ngôi làng Morata, nhưng sự khác biệt là ở chỗ.

Lũ vampire đi chậm chạp ở mặt đất, và hầu hết chúng ở hình dạng con người, thế nên khá dễ để tránh được sự chú của chúng. Mặc dù là chỉ cần vài giọt máu là lũ Vampire sẽ bu cả đống ở khu vực này.

Còn lũ Silver Unicorn và Red Pegasus có tốc độ vượt xa lũ Vampire.

Đuôi và bờm của chúng tung bay khi lượn ngang qua Todeum.

Thi thoảng, có những con dang rộng đôi cánh của chúng ra và bay vút lên bầu trời.

Weed có gắng ẩn nấp bên trong các con hẻm, có hơn 10 con Pegasus đang lượn lờ.

Hí….í….í!

Cơ thể Weed run lên.

Cơ thể lũ Pegasus cũng phải dài cỡ 3 mét, và còn to lớn như lũ Ice Troll.

‘Khó. Thực sự nhiệm vụ này khó.’

Hiển nhiên là phải khó rồi vì đây là một nhiệm vụ rank A.

Chúng không chỉ đơn gian là lũ Pegasus và Unicorn, mà chúng còn sở hữu những bản năng săn mồi của động vậy biết bay. Khả năng chính của chúng là sử dụng tốc độ tấn công chớp nhoáng, chúng thực sự là những đối thủ đáng gườm.

Ngay cả với kỹ năng hiện tại, cậu sẽ chẳng thể chạy thoát nếu như bị chúng đuổi theo.

Thỉnh thoảng, khi lúc ẩn nấp trong những con hẻm, lũ Unicorn và Pegasus lượn lờ quanh đó khiến cậu không dám thở.

‘Đầu tiên, mình sẽ phải tìm hiểu thêm về Todeum, và số lượng của lũ tạp chủng này.’

Weed lẻn vào lâu đài trắng nhỏ nhất Todeum mà không hề bị phát hiện.

Một cung điện lộng lẫy được trang trí hàng loạt các tác phẩm tuyệt đẹp của Vampire.

Đế để nến bằng bạc, áo giáp mạ vàng, tranh tường, và các tác phẩm điêu khắc được trưng bày khắp nơi.

Chiêm ngưỡngtác phẩm của Maestro Elware: “Nestled Lion”
+1 Art.
Đôi mắt bạn đánh giá cao tác phẩm tuyệt vời này. Kỹ năng Illustration (minh họa, phác thảo) tăng 28%.

Mới chỉ xem một ví dụ về tác phẩm tuyệt vời qua đôi mắt, độ thuần thục kỹ năng đã tăng lên. Cũng giống như lúc ngắm nhìn các tác phẩm điêu khắc; nhưng trong trường hợp đánh giá cao một tác phẩm nghệ thuật, trình độ kỹ năng mà nhảy vọt như vậy thì đúng là trời giúp.

Kỹ năng Illustration của cậu lúc đầu ở Sơ cấp – cấp độ 1, chúng đã tăng khá nhiều; gần 1 đến 2 % mỗi lần!

Một cách nhìn nghệ thuật hiếm hoi đến nỗi vượt xa các bậc thầy. Với Weed, cậu đã có 650 điểm Art và trình độ kỹ năng của cậu thậm chí còn tuyệt vời hơn.

Weed chỉ đang đi lung tung khắp lâu đài và chiêm ngưỡng tất cả các công trình.

Dù cho cấp độ của các tác phẩm điêu khắc khá thấp và không hữu ích cho lắm. Nhưng cấp độ kỹ năng Illustration của cậu thì đang được cải thiện.

Kỹ năng Illustration đạt sơ cấp- lv 2. Có thể sử dụng than hay các công cụ khác để vẽ.
Kỹ năng Illustration đạt sơ cấp- lv 2. Bức họa có thể được diễn tả chi tiết hơn.

Kỹ năng vẽ của cậu tăng một cách nhanh chóng.

Tuy vậy, Weed cũng chẳng để tâm và hài lòng vì cậu biết được những hạn chế sẽ gặp phải.

“Ở trường tiểu học hay trường trung học, dù mình có cố gắng vẽ hết sức thì chúng cũng chẳng đẹp hơn tẹo nào!”

Lúc nhỏ, cậu từng mơ ước trở thành một Mangaka (tác giả truyện tranh)

Cậu đã cố gắng vẽ nguệch ngoạc và vẽ với niềm đam mê lớn nhất, nhưng kết quả thì chẳng có gì ngoài một đống lộn xộn.

Để có thể vẽ mô phỏng lại một sự vật là rất khó khăn với cậu.

Có quá nhiều sự khác biệt giữa vẽ và điêu khắc, với điêu khắc cậu chỉ cần cảm nhận và khắc.

Đó là trường hợp của Weed.

Giống như nhiều Maestro - Nhà soạn nhạc đại tài trong lịch sử.

Một nhà điêu khắc thiên tài cũng cần những kiến thức cơ bản trong lĩnh vực khác nữa.

Toán, vật lý, sinh học, kiến trúc, và sáng tạo, đó là những điều cần thiết cho một nhà điêu khắc đại tài!

Cho dù là điêu khắc hay hội họa, cũng cần phải biết làm nhiều thứ khác nữa.

Và hơn nữa, điêu khắc và hội họa cũng chẳng khác nhau là mấy.

Lý do đơn giản là.

Năng lực!

Kể từ đó Weed từ bỏ hội họa.

Ban đầu, cấp độ kỹ năng có thể tăng một cách nhanh chóng. Với chỉ số Art và Dexterity khá cao, những lợi thế đó có thể giúp cậu tạo ra các bản vẽ. Và nhất là, cậu có thể nâng đến lv 6 hay 7 của kỹ năng Illustration sơ cấp.

Nhưng không có cách nào giúp cậu vẽ dễ dàng.

Với khả năng vẽ tệ hại của mình, và thực tế là cậu đang ở cấp độ sơ cấp của kỹ năng vẽ thế nên rất khó để hình dung xem vẽ như nào. Tất nhiên kỹ năng có thể giúp đỡ một phần, nhưng cậu muốn tự mình vẽ một cái gì đó cơ!

Cậu nghĩ rằng tốt hơn là đầu tư thời gian vào các lĩnh vực khác hơn là vẽ vời.

Sau khi lượn hết một vòng lâu đài chiêm ngưỡng những tác phẩm nghệ thuật đẹp đẽ.

Cậu vẫn chậm rãi lang thang ở hội trường để tránh đụng độ lũ Pegasus và Unicorn!

Ở giữa sảnh, một cỗ quan tài màu đỏ.

“Một cỗ quan tài của Vampire à?”

Cốc cốc!

Weed gõ vào cỗ quan tài

“Có ai trong đó không?”

“……”

Không có câu trả lời.

Weed lắc chiếc quan tài.

“Chẳng có cái éo gì bên trong?”

Bất ngờ, một tiếng gầm phát ra từ trong chiếc quan tài.

“Keuahahang!”

Một vampire gầm lên dữ dội. Nhưng chiếc quan tài vẫn chưa được mở nắp.

Âm thanh phát ra nghe rất khó chịu!

Ai đang ngủ mà chẳng không muốn bị làm phiền.

Weed mặc kệ chiếc quan tài và tiếp tục đi xem xét phần còn lại của lâu đài. Kết quả là bên trong lâu đài có tới 30 con Unicorn đang lởn vởn.

‘30 con vẫn là quá khó. Không, thực tế là không thể giết được chúng.’

Weed lắc đầu ngán ngẩm.

Dù có là các Geomchi, thì họ vẫn sẽ không đủ khả năng đánh bại được lũ quái vật có cấp độ lớn hơn 400.

Sức tấn công của họ không quá tệ, nhưng nếu cứ đánh nhau về lâu về dài thì sẽ rất bất lợi.

Vấn đề nữa là họ không mặc áo giáp!

Nếu họ bị đâm bởi sừng của Unicorn thì điều đó đồng nghĩa với cái chết.

Weed có thể sử dụng Piece Destruction để kiểm soát 2 trong số bọn chúng, nhưng lũ còn lại thì không có khả năng.

Khi đó họ sẽ bị áp đảo vì mức sát thương chênh lệch.

‘Đến nay, 92 người đã hi sinh, điều đó làm cho tình hình trở lên khó khăn hơn.’

Weed ăn bánh mì mà cậu đã chuẩn bị và ở lại trong tòa lâu đài cả ngày, để tránh việc sẽ bị đâm chết bởi cả đống Unicorn bên ngoài.

“Ở Todeum trong trường hợp này, không có cách nào hiệu quả khi chiến đấu với bọn chúng. Chúng ta sẽ phải bắt Unicorn hay Pegasus ở bên ngoài.”

Weed rời khỏi tòa lâu đài và trở lại những con đường một lần nữa.

Trước mắt cậu là khu sinh sống của các Vampire, còn lũ Pegasus và Unicorn thì đang bay lượn trên bầu trời.

Mới chỉ nhìn thoáng qua đã thấy cả trăm nhóm rồi!

Bao gồm cả những con đang đứng ở dưới Todeum và những nơi khác, số lượng của chúng rơi vào khoảng 2000.

Ở trong tòa lâu đài nhỏ nhất, cậu đã đếm được có 30 con Unicorn, thế nên số lượng của chúng còn có thể lớn hơn. Và ở Todeum, có ít nhất 40 tòa lâu đài.

“Mình thà đi bắt một con rồng còn hơn.”

Cuối cùng, Weed đã phải bắt đầu rên rỉ.

Cho đến trước lúc đó, cậu vẫn tỏ ra điềm tĩnh.

Dù cho lúc hoàn thành một nhiệm vụ, hoặc tạo ra được một tác phẩm điêu khắc, hay lắng nghe những câu chuyện của mọi người, Weed đều cố gắng khiêm tốn nhất có thể.

Nhưng giờ đây, không có lối thoát nào dành cho cậu.

Cho dù là Weed, các Geomchi, và những người bạn của cậu, cũng không có cách nào để hoàn thành nhiệm vụ.

Khi đánh nhau với con rồng, khó khăn cũng tương tự, nhưng ít ra vẫn còn có hi vọng. Không chết thì thắng, chỉ có một cách là chiến đấu!

Mặc dù hơi thở của con rồng rất đáng sợ; và phải sử dụng tuyệt chiêu đánh liên tiếp vào một điểm, và cả lượng lớn người hi sinh, nhưng họ vẫn có thể hiên ngang với chiến thắng của mình.

Nhưng trong trường hợp chiến đấu với lũ Unicorn và Pegasus này, chúng có cả đàn chứ không phải một con.

Dù có sử dụng trang bị xịn nhất, thì cũng chẳng ích gì. Bọn chúng quá đông và hung hãn.

“Mình có thể ban sự sống cho các tác phẩm điêu khắc. May ra còn trụ được.”

Nhưng thực ra cho đến giờ Weed vẫn không mong muốn sẽ phải làm vậy.

Cứ mỗi lần ban sự sống, thì lại bị tụt 2 lv và 10 điểm ART. Cậu tính rằng sẽ cần ít nhất 50 tác phẩm điêu khắc được ban sự sống để chiến đấu; và nếu thế sẽ là sự mất mát vô cùng to lớn.

“Chúng sẽ phải là những kiệt tác cấp II hay III thì may ra mới ngang cơ lũ Unicorn. Hơn nữa, mình không nghĩ là mình có thể làm được trong một khoảng thời gian ngắn, và đã vậy chúng chỉ có thể sử dụng ở nơi này.”

Đây là thế giới Vampire.

Ngay cả khi các tác phẩm điêu khắc có thể sống sót sau cuộc chiến, cũng không có cách nào dịch chuyển chúng đến lục địa Versailles.

“Nhiệm vụ chết tiệt!”

Weed giận dữ.

Một nhiệm vụ khó khăn cấp độ A, dù biết là khó nhưng khó thế này thì thật là KHÓ.

Ngay cả đối với Oberon - người đứng đầu đoàn thám hiểm phương Bắc; cho họ nửa ngày ở đây, Todeum, họ sẽ bị làm thịt sạch.

Phần thưởng thậm chí còn không xứng đáng.

Nhiệm vụ này được gán cái mác lv khó A!

Mặc dù vẫn không bằng nhiệm vụ cấp độ S, nhưng những nhiệm vụ thế này có thể thay đổi hoàn toàn sự cân bằng của lục địa, thì độ khó của chúng cũng tương đương nhau.

Một người bình thường nếu rơi vào trường hợp như vậy thì chỉ cần từ bỏ và rời khỏi nơi này.

Nhưng Weed thì khác..

“Không cần biết, mình phải làm được. Chắc phải có cách nào đó.”

Weed tiếp tục thám thính Todeum.

Một ngày trôi qua, rồi lại một ngày, cậu vẫn chưa từ bỏ việc thám thính. Dù cho là hi vọng nhỏ nhoi, tìm kiếm tất cả mọi nơi, từ nơi thấp tới nơi cao, kể cả nơi chẳng ai để tâm tới.

Và cuối cùng, cậu đã tìm thấy.

Ở giữa thành phố có một dòng chảy, nơi mà các con quái vật ở Todeum đang túm tụm với nhau để chia sẻ nước uống. Thường là 10 hoặc 12 con quái vật mỗi lần tới uống, số lượng ít hơn so với số còn lại. (khoảng 30 mỗi lâu đài và có ít nhất 40 lâu đài. Và có  2000 con ở trung tâm.)

Tuy nhiên, cũng có lúc chúng tới một cách ngẫu nhiên, đôi khi có cả trăm nhóm bay tới chờ đợi được uống nước.

“Ở đây vẫn không thể làm ăn gì được!”

Nỗi thất vọng trong Weed ngày càng tăng!

Nhưng vì Todeum được kết hợp bởi rất nhiều tòa lâu đài, cậu vẫn không từ bỏ hi vọng tìm được một nơi thích hợp cho cuộc chiến.

Sau tất cả, cậu lại tìm thấy một tòa lâu đài đen ngay phía trước cậu.

Đây là lâu đài màu đen duy nhất nằm giữa những tòa lâu đài đẹp đẽ màu đỏ, vàng, xanh lá cây khác!

Giờ đây, khi đã có kinh nghiệm thám thính vài tòa lâu đài.

Thông thường ở gần lối vào chính của lâu đài, có một bảng hiệu.

Lâu đài của Count Christopher.

Lâu đài của Viscount Burachya.

Bằng cách này có thể biết được ai là chủ nhân của tòa lâu đài; nhưng tòa lâu đài đen này lại không hề có bảng tên.

Weed thận trọng tiến vào trong tòa lâu đài.

Cậu thấy một đường đi dẫn tới tầng hầm, đi xuống dưới đó, cậu thấy một căn phòng chưa đầy những cỗ quan tài..

‘Mình cảm thấy ở đây chẳng có gì.’

Weed rời khỏi tầng hầm và đi lên những tầng cao hơn của lâu đài.

Tại căn phòng lớn nhất, nơi chủ nhân của chúng ở!

Ngay cả ở đây, lũ Unicorn và Pegasus cũng đang lượn lờ khắp các hành lang.

Kiên nhẫn và chờ đợi!

Mỗi khi chúng đáp xuống nền hành lang, cậu lại nghe thấy tiếng bước chân của chúng.

Weed chờ đợi một lúc lâu cho đến khi lũ quái vật đi qua và sau đó cậu lẻn vào phòng của chủ nhân lâu đài.

Ở trung tâm ở căn phòng được đặt một cỗ quan tài lớn màu đen.

‘Chắc là của thằng chủ.’

Weed không mong đợi nhiều khi cậu tiến đến và chạm vào chiếc quan tài. Bất ngờ từ bên trong, cậu nghe thấy một giọng nói khàn khàn phát ra.

“Ta thích những cô nàng xinh đẹp dễ thương. Nếu ngươi không phải là một cô gái, hãy cút khỏi đây.”

Giọng nói khàn khàn chỉ muốn nói chuyện với những người phụ nữ.

Mặc dù rất bất ngờ khi nghe thấy tiếng của Vampire phát ra, bằng cách nào đó Weed cảm thấy giọng nói này rất quen thuộc.

Weed hỏi.

“Ngươi là ai?”

“Ta ư? Một câu hỏi vô nghĩa với một người trẻ đẹp như ta. Nhưng ta đã nghỉ ngơi đủ và cảm thấy hài lòng, thế nên ta sẽ cho ngươi biết. Ta là Bá tước mới của Todeum, và cũng là chúa tể của gia tộc Vampire hùng mạnh.”

Dù nghe thế nào, cậu cũng cảm thấy giọng nói rất quen.

Weed hẵng giọng nói.

“Ta là Weed.”

“……”

“Ngươi là ai?”

Sau một lúc lâu im lặng, gã Vampire trong cỗ quan tài nói.

“Ta tuyệt đối không phải là Tori đâu nha.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.