Tân Sủng

Quyển 1 - Chương 46: Mâu thuẫn đan xen




Lao ra.

Trong mắt Phong Phi Vân mang theo thần sắc ngưng trọng, một tay kéo eo nhỏ Đông Phương Kính Nguyệt ôm vào trong ngực, triển khai Luân Hồi Tật Tốc, tốc độ cao nhất lao ra khỏi tổ phòng.

Phong Phi Vân đã có thể để xác định đối phương nhất định chính là tam kiếp Quỷ Vương, muốn bằng vào tốc độ Luân Hồi Tật Tốc lao ra khỏi tỏ phòng, chỉ cần chạy đi, bằng vào thực lực của những lão tổ Ngân Câu phiệt thì chắc chắn có thể trấn áp được tam kiếp Quỷ Vương.

Oanh.

Một làn gió lạnh từ trên cao ập xuống, mang theo lực lượng to lớn làm cho người ta rét run, giống như băng sơn đụng vào trên người Phong Phi Vân hai người, đánh bay hai người bọn họ vào trong tổ phòng.

- Hỏng bét, còn có tam kiếp Quỷ Vương thứ hai, mẹ kiếp, các i Ngân Câu phiệt cố ý nương dưỡng quỷ hay sao?

Ngực Phong Phi Vân đau đớn kịch liệt, máu tươi chảy dài, huyết nhục mơ hồ, đối phương tu vị thật sự rất cao.

Đông Phương Kính Nguyệt cũng không chịu nổi, áo trắng nhuốm máu, đổ mồ hôi đầm đìa, bị thương còn nặng hơn cả Phong Phi Vân, thân thể mềm mại phát run, hai chân đứng không vững.

Dù sao nàng cũng là nữ tử, cường độ thân thể không cách nào so sánh với Phong Phi Vân.

- Thật sự là xui, mỗi lần nhìn thấy ngươi là ta gặp phải chuyện không may.

Phong Phi Vân phun nước bọt lên mặt đất, tràn đầy bọt máu, trong miệng đau đớn giống như có vô số lưỡi đao đâm vào, tuy nói như thế nhưng mà hắn vẫn ôm Đông Phương Kính Nguyệt lên vai, bay thẳng vào trong tổ phòng.

Tu vị Đông Phương Kính Nguyệt trong thế hệ trẻ cũng là tuyệt đỉnh, thâm bất khả trắc, rất có thể còn trên cả Phong Phi Vân, nhưng lại không phải đối thủ của cự phách, tao ngộ cấp bậc tam kiếp Quỷ Vương cấp bậc cự phách đánh một kích, không có thể chất như Phong Phi Vân ngạnh kháng qua.

Nàng đã trọng thương, linh khí trong người rất khó ngưng tụ, nếu không có Phong Phi Vân ôm nàng, nàng chắc chắn phải chết không nghi ngờ.

Tuy trong lòng nàng không thoải mái lời của Phong Phi Vân nói, nhưng lại không cách nào phản bác, lần thứ nhất gặp được Phong Phi Vân, trực tiếp đuổi giết Phong Phi Vân ngàn dặm.

Lần thứ hai gặp được Phong Phi Vân thì tao ngộ thi tà công kích, xâm nhập cổ miếu trong lòng đất làm cho Phong Phi Vân thiếu chút nữa chết trong tay nữ ma.

Lần thứ ba gặp được Phong Phi Vân, Phong Phi Vân bị trục xuất Phong gia, bị cường giả Phong gia vây giết.

Lần thứ tư gặp được Phong Phi Vân, chính là ở bên ngoài thần đô**, tao ngộ sát kiếp, Phong Phi Vân thiếu một ít chết oan chết uổng,

Lần thứ năm gặp được Phong Phi Vân, khốn kiếp, ngay trong đại bản doanh Ngân Câu phiệt còn bị tam kiếp Quỷ Vương công kích, điều này chẳng lẽ Phong Phi Vân không thể không nói nàng chính là ngôi sao mang tai họa cho hắn hay sao?

Mỗi lần nhìn thấy Đông Phương Kính Nguyệt, tất nhiên sẽ hỏng bét.

Đông Phương Kính Nguyệt ghé vào lưng Phong Phi Vân, trong đôi mắt mang theo vài phần vui vẻ, đặc biệt mê người, say đắm tâm hồn người ta, nói:

- Chính là ôn thần phụ thể lên người của ngươi, lại muốn trách ta, ta còn không có trách ngươi mang vận rủi cho ta, uy, Phong ngu ngốc, ngươi vì sao chạy vào trong tổ phòng, đây không phải là chui đầu vào lưới hay sao?

Chung quanh gió lạnh phần phật, có âm thanh kỳ quái phát ra, nghe được sởn hết cả gai ốc, thật giống như ma quỷ đang gào khóc.

Càng tới gần tổ phòng, âm thanh này càng rõ ràng.

Đây là quỷ ốc chân chính, cũng không biết có bao nhiêu Quỷ Vương đang ở bên trong chờ ăn sống người ta.

Ánh mắt Phong Phi Vân ngưng trọng, nghiêm nghị nói:

- Bên ngoài tổ phòng có tam kiếp Quỷ Vương vây quanh, chúng ta căn bản trốn không thoát, hiện tại sinh lộ duy nhất của chúng ta là trốn vào trong tổ phòng, vào trong bức họa.

- Ngươi nói như thế, ta hiểu rồi, thời điểm chúng ta đi vào trong gian phòng, những quỷ tà kia không dám đi vào, nói rõ trong đó nhất định có đồ vật làm cho chúng kiêng kỵ.

Đôi mắt Đông Phương Kính Nguyệt sáng ngời, nghĩ thông suốt ý đồ của Phong Phi Vân.

Chợt, một cơn gió lạnh truyền từ phía sau tới, thập phần rét thấu xươg, hàn khí thấu nhân tâm.

Phong Phi Vân trố mắt nhìn, kêu lên:

- Nắm chặt lấy ta.

Nói xong lời này Phong Phi Vân hai tay tay thả Đông Phương Kính Nguyệt ra, ngón tay bất ấn quyết, đánh ra tiểu diễn thuật, một đạo hào quang ngưng tụ trên bàn tay, đánh gục lệ quỷ nhị kiếp hồn phi phách tán.

Công kích vật lý không có hiệu quả với quỷ tà, nhưng mà tầm bảo sư lại hiểu biện pháp khắc chế quỷ tà, tiểu diễn thuật chính là hình thức ban đầu một trong bát thuật "Đại diễn thuật", có thể khắc chế quỷ tà.

- Mẹ kiếp, đây đúng là ổ quỷ, chẳng lẽ những cự phách Ngân Câu phiệt các ngươi bình thường không có vào trong tổ phòng xem xét sao?

Phong Phi Vân liên tiếp đánh gục bốn con quỷ tà, sau đó thở hổn hển nói ra.

Bàn tay như bạch ngọc của Đông Phương Kính Nguyệt càng ôm chặt cổ của Phong Phi Vân, cả thân thể mềm mại dán vào lưng hắn, lộ ra dáng vẻ phong đạm vân khinh, không nhanh không chậm nói:

- Tổ phòng chính là cấm địa, trừ phiệt chủ hoặc là người nắm giữ lệnh bài phiệt chủ, bất luận kẻ nào cũng không thể tiến vào, ta khi còn bé có thể tiến vào tổ phòng một lần, cũng là bởi vì ta có vài phần tương tự tượng nữ thần ở bờ sông Tấn, cho nên mới phải được phiệt chủ đưa vào cổ phòng, người khác, kể cả ca của ta cũng không thể vào tổ phòng.

Phong Phi Vân nhìn thấy dung mạo của nàng, biết rõ dung mạo nàng giống như đúc tượng thần ở bờ sông Tấn, cho nên nàng cũng không giấu diếm Phong Phi Vân, cũng không cần thiết phải dấu diếm.

Theo như nàng nói như vậy, người có thể đi vào tổ phòng không nhiều, nhưng lại đều không có tu luyện Tầm Bảo Thuật, nếu như những quỷ tà kia cố ý ẩn nấp, cho dù tu vị Ngân Câu phiệt chủ thông thiên cũng không phát hiện ra.

Trước mặt nhân vật như Ngân Câu phiệt chủ, huyết khí khổng lồ, tu vị cường hãn, nếu như hắn tới trước tổ phòng, những quỷ tà này tự nhiên chỉ có thể che dấu, nhưng mà Phong Phi Vân cùng Đông Phương Kính Nguyệt chỉ là tiểu bối mà thôi, khiến quỷ tà không có cố kỵ, trực tiếp lao ra muốn ăn huyết nhục của bọn họ.

Oanh.

Một đạo hàn khí khôn cùng hiện ra, mang theo quỷ tiếu khiếp đảm nhân tâm, là một tam kiếp Quỷ Vương bay qua.

Lực lượng tam kiếp Quỷ Vương không thể ngăn cản, Phong Phi Vân bị lực lượng của nó trùng kích khiếp máu huyết khó ngưng tụ, liên tiếp trúng hai kích của tam kiếp Quỷ Vương, ngạnh kháng xuống thì cuối cùng cũng lao vào trong tổ phòng, té trên mặt đất.

Ngao ngao.

Bên ngoài gió lạnh phần phật, quỷ khóc thần gào, giống như có ngàn vạn lệ quỷ gào thét, có thể hù chết người nhát gan.

Đám quỷ tà này không dám xông vào trong tổ phòng, dường như sợ hãi lực lượng nào đó.

Phong Phi Vân cố nén đau đớn trên người, ngồi dậy lấy linh hạch ra, đặt trong bàn tay điều tức, căn bản không bị tiếng quỷ gào bên ngoài ảnh hưởng.

Đông Phương Kính Nguyệt cũng bị thương, nhưng lại không có bị thương nặng như Phong Phi Vân, trừ lần đầu tiên bị công kích ra, tam kiếp Quỷ Vương công kích lần hai đã có Phong Phi ngăn cản giúp nàng, một mình một người vượt qua, không có bị thương gì cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.