Tần Nhượng Thư

Chương 5: Đêm thứ ba




Đặc biệt Thiên Cương và Minh Vương đều bị mở to mắt. Có thể như vậy sao? Ở đâu ra nhiều thập thất trọng thiên như vậy?

Diêm Xuyên lại liên luỵ nhiều nhân quả lớn như vậy sao?

- Bản tôn nói chính là 'Ít nhất'. 

Liên Thần lại nhấn mạnh một lần nữa.

Thiên Cương:......!

Thập thất trọng thiên? Thiên hạ này không phải không có thập thất trọng thiên sao? Diêm Xuyên hắn làm sao dính dáng đến nhiều người như vậy? Đây không phải là giả chứ?

Không chỉ Thiên Cương, tất cả những người khác đều không kìm chế được quay đầu nhìn về phía đông bắc. Mỗi người đều lộ ra vẻ phức tạp.

Nhân quả không phải là thứ tầm thường, chỉ có dây dưa cực lớn, mới có thể xuất hiện nhân quả. Diêm Xuyên hắn nào có nhiều nhân vật lớn như vậy dây dưa với hắn?

- Việc khẩn cấp trước mắt chính là lập tức cướp đoạt càng nhiều thiên hạ hơn nữa! 

Liên Thần trầm giọng nói.

- Vâng!

- Thiên Cương, Băng Phượng Vương, Đông Đại Tư Tế, các ngươi dẫn theo chín đội cánh trái, chinh phạt Hoàn Đông Nam Châu! 

Liên Thần trầm giọng nói.

- Vâng! 

Hai người khác lên tiếng trả lời.

- Chủ thượng yên tâm, Hoàn Đông Nam Châu chỉ có một Hoàng Kim Đại Đế coi như không tệ! 

Thiên Cương tự tin nói.

- Được! 

Liên Thần nhẹ nhàng gật đầu một cái.

- Nam Đại Tư Tế dẫn chín đội cánh phải, chinh phạt Hoàn Tây Nam Châu! 

Liên Thần trầm giọng nói.

- Tuân lệnh! 

Hai cường giả khác trầm giọng nói.

- Chủ thượng, hiện tại Nam Ngoại Châu đã nhất thống. Khổng gia trước kia, căn bản không đỡ nổi một đòn, bây giờ tất cả đã trốn về cõi âm! 

Một cường giả cười nói.

- Tây Đại Tư Tế, bắc Đại Tư Tế, dẫn theo chín đội quan dưới, chinh phạt cõi âm Nam Ngoại Châu! 

Liên Thần phân phó nói.

- Vâng! 

Mọi người lên tiếng trả lời.

- Đi thôi!

Sau khi Liên Thần ra lệnh một tiếng, một đám cường giả ác ma đều triệu tập các cánh quân, binh phạt khắp nơi.

...

Dương gian, Đông Ngoại Châu. Bộ tộc Bàn Thạch.

Lúc này Bàn Canh đang nói chuyện cùng một nam tử mặc áo bào xanh lục ở tại một quảng trường.

Trong mắt Bàn Canh lộ ra một vẻ hữu hảo.

- Ngự Thiên, không thể tưởng tượng được tại thế giới Đại Thiện ngươi cũng tạo dựng được một cơ nghiệp. Như vậy không gì có thể tốt hơn! 

Bàn Canh cười nói.

Nam tử mặc áo bào xanh lục, khuôn mặt khoáng đạt, tóc dài vấn sơ phía sau đầu, mắt lộ ra tia sáng uy nghiêm.

- Đương nhiên, một khi chân chủ thức tỉnh, có thể trợ giúp chân chủ nhanh chóng khống chế phần lớn thiên hạ! 

Ngự Thiên cười nói.

- Vậy thì tốt. Gần đây ngươi sống đã quen chưa?

- Gần đây hình như có cảm giác, dường như lại sắp đột phá rồi! 

Ngự Thiên cười nói.

- Chúc mừng! 

Bàn Canh cười nói.

Ngự Thiên khẽ mỉm cười.

- Đúng rồi, ngươi có biết thân thể Tướng Thần thế giới Đại Thiện không? 

Bàn Canh hiếu kỳ nói.

- Có gặp qua mặt. Chỉ có điều thân thể Tướng Thần là Thứ Chủ, ta không quấy rầy nhiều!

Ngự Thiên trầm giọng nói.

- Vậy thì tốt! Tương lai, người dẫn người của bộ tộc Bàn Thạch ta đi xem trước một chút!

- Không thành vấn đề!

- Như vậy, ta cũng không quấy rầy ngươi nữa. Ngươi có đột phá, vậy tiếp tục đi! 

Bàn Canh cười nói.

- Được! 

Ngự Thiên cười gật đầu một cái.

Nhìn theo Bàn Canh rời đi, nụ cười trên mặt Ngự Thiên lúc trước dần dần thu liễm, biến thành cực kỳ nghiêm túc.

Quay đầu, Ngự Thiên đi trở về đại điện.

Két!

Cửa đại điện ầm ầm đóng lại.

Trong đại điện, Quỷ Cốc Tử Hắc Ám đang điều khiển một trận pháp.

Trận pháp hình thành một vệt sáng. Ở giữa không trung hình thành một cánh cửa thời không. Một đầu khác của cánh cửa thời không phát ra một ánh sáng đỏ sậm.

- Ngự Thiên, đây là vật gì? Lôi khí thật lớn! 

Quỷ Cốc Tử Hắc Ám kinh ngạc nói.

- Thiên Đào Chi Kiếm! 

Ngự Thiên trầm giọng nói.

- Thiên Đào Chi Kiếm?

- Nghe đồn, nó là một cây đào thụ tâm cực lớn của kỷ thứ nhất, cây đào đệ nhất thiên địa. Địa vạn lôi của thế giới Đại Thiện bị Đại Năng của kỷ thứ nhất chế luyện thành kiếm, khắc chế tất cả âm uế trong thiên hạ, tương tự cũng là khắc tinh của cương thi.

Ngự Thiên trầm giọng nói.

- Thiên Đào Chi Kiếm, khắc tinh của cương thi sao? 

Quỷ Cốc Tử Hắc Ám cổ quái nhìn Ngự Thiên.

Phải biết rằng Ngự Thiên tu luyện thân thể Tướng Thần, Ngự Thiên hắn chính là một đại cương thi. Hắn lại trộm về thứ khắc chế chính mình sao?

- Không cần nhìn ta như vậy. Thật sự, kiếm này có thể khắc chế ta, tương tự, nó cũng có thể khắc chế Tướng Thần! 

Ngự Thiên đại tôn trầm giọng nói.

- Đại tôn nói vậy là có ý gì?

- Uy thế của Tướng Thần hùng tráng thiên địa. Chỉ có thanh kiếm này là khắc tinh. Nhưng lúc đó Tướng Thần thực sự quá mạnh mẽ, cướp giật được từ trong tay của một đối thủ tương đối kém hơn. Tướng Thần muốn phá huỷ nó, nhưng lại không cách nào hủy diệt được. Bởi vậy thanh kiếm này mới bị trấn áp ở đây! 

Ngự Thiên đại tôn trầm giọng nói.

- Ngay cả Tướng Thần cũng không có cách nào hủy diệt sao? Nó chỉ có thể trấn áp thôi sao?

- Không sai. Bàn Giáp, Bàn Ất, Bàn Bính, Bàn Đinh... Bàn Tân, mười cường giả được Tướng Thần sáng tạo ra trước, chịu trách nhiệm trấn thủ thanh kiếm này. Sau này, ta tất nhiên phải đối mặt với Tướng Thần. Muốn đối phó với hắn, ta nhất định phải lấy được thanh kiếm này làm binh khí!

Ngự Thiên đại tôn trầm giọng nói.

- Cho nên ngươi mới đến đây trộm thanh kiếm này? 

Thần sắc Quỷ Cốc Tử Hắc Ám thoáng động.

- Không sai, ta đối với nơi đây rất quen thuộc. Vừa vặn ngươi có phương pháp này, cho nên ta mới nhận được thanh kiếm này. Chỉ có nhận được thanh kiếm này, ta mới có thể chống lại Tướng Thần chống! 

Ngự Thiên đại tôn trầm giọng nói.

- Vậy thì tốt! 

Quỷ Cốc Tử Hắc Ám gật đầu một cái.

- Sau đó, ngươi lập tức chạy trốn! 

Ngự Thiên đại tôn nói.

- Ngươi yên tâm. Tuy nhiên, ngươi phải nhớ kỹ, ngươi lại nợ ta một phần ân tình! 

Quỷ Cốc Tử Hắc Ám nói.

- Được, ta sẽ nhớ kỹ phần ân tình này! 

Ngự Thiên đại tôn gật đầu một cái.

Trong lúc đang nói chuyện, Ngự Thiên đại tôn đưa tay vào trong hố đen không gian này.

- Đùng!

Trong nháy mắt, một tay Ngự Thiện đã chộp vào chuôi của thanh trường kiếm tử hồng kia.

Keng keng keng!

Bàn tay vừa chạm vào chuôi kiếm, tại nơi tiếp xúc trên thanh kiếm liền truyền tới sức nóng thiêu đốt.

Mặt Ngự Thiên lộ ra một tia thống khổ, nhưng hắn vẫn rút mạnh thanh kiếm lên.

Ầm!

Một thanh trường kiếm màu đỏ tím lập tức được rút ra.

Ầm ầm ầm!

Trong cả đại điện nhất thời phát ra vô số lôi quang. Đó là một thanh trường kiếm mỗi giờ mỗi phút đều phóng ra lôi quanh cường đại.

- Thiên Đào Chi Kiếm? 

Quỷ Cốc Tử Hắc Ám kinh ngạc nói.

- Quả nhiên là khắc tinh của cương thi! 

Trong mắt Ngự Thiên đại tôn loé ra một tia kích động nói.

Mà giờ phút này, tất cả Bàn Thạch Phong đột nhiên bắt đầu rung động.

Ầm ầm ầm!

Bàn Thạch Phong rung động, nhất thời khiến vô số cường giả bộ tộc Bàn Thạch xung quanh nhất thời biến sắc.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

- Tổ Sơn tại sao lại chấn động như vậy?

......

...

...

Cho dù là Bàn Canh đang xử lý sự vụ trong tộc cũng nhất thời biến sắc, nhanh chóng bay về phía Bàn Thạch Phong.

- Khốn kiếp! Ngươi dám! Lớn mật!......

Bên trong Bàn Thạch Phong, đột nhiên truyền đến từng tiếng quát mắng.

- Chuyện gì xảy ra vậy? 

Bàn Canh vội vàng tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.