Tàn Bào

Quyển 3 - Chương 335: Treo thưởng




Lệnh Hòa Phồn tạm thời rời khỏi chỗ ngồi, đến quầy bar của hộp đêm gọi điện thoại. Thang tiểu thư cùng với Lý Xuân Vũ ngồi lại.

Lý Xuân Vũ cũng nhìn ra, Thang tiểu thư và Lệnh Hòa Phồn quan hệ không tầm thường. Dường như bất cứ lúc nào, bất cứ chỗ nào Thang tiểu thư cũng đi cùng Lệnh Hòa Phồn. Có thể nói đây là vượt ra khỏi phạm trù của một trợ lý công tác, có điểm giống như thư ký riêng hơn.

Thang tiểu thư mỉm cười nói với Lý Xuân Vũ:

- Lý thiếu, Lệnh tổng trong thị trường cổ phiếu và giao dịch cổ phiếu thường ít khi lỡ tay lắm. Hơn một nửa lợi nhuận của công ty Phồn Thịnh đều là Lệnh tổng kiếm được từ thị trường chứng khoán. Nói thật cho anh biết, cho dù là cha của Lệnh tổng thật sự cắt đứt cung cấp tài chính cho anh ấy thì đối với công ty của chúng tôi cũng không ảnh hưởng quá lớn.

Lý Xuân Vũ cười nói:

- Tôi đã nhìn ra, Lệnh tổng rất lo lắng.

- Đúng vậy, cho nên Lý thiếu, anh hãy nhận lời khuyên của Lệnh tổng, thương lượng với Phạm tiên sinh, mau chóng xuất kho đi. Lệnh tổng tuyệt đối là có hảo ý.

Thang tiểu thư ôn nhu nói.

Lệnh Hòa Phồn quyết định phải kết giao với Lý Xuân Vũ, Thang tiểu thư sớm đã nhìn ra. Nếu Lý thiếu ở đây thua lỗ tiền, tuy rằng không quan hệ với Lệnh Hòa Phồn nhưng cũng sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của Lý thiếu, vậy thì người bạn này không đáng kết giao rồi. Chẳng lẽ đến lúc đó lấy tiền của mình mà bù lỗ cho họ sao? Cho dù Lệnh Hòa Phồn nguyện ý thì Lý Xuân Vũ da mặt cũng phải dầy mới nhận được.

Ở thủ đô, chú trọng nhất là mặt mũi.

Thấy Thang tiểu thư nói như vậy, hơn nữa hôm nay đã lỗ tới tám chục ngàn đô la Hongkong, Lý Xuân Vũ càng thêm dao động, không kìm nổi gật đầu nói:

- Được rồi, để sau khi tôi trở về, sẽ nói chuyện với cậu ấy một chút.

- Vâng!

Thang tiểu thư mỉm cười gật đầu.

Liền vào lúc này, Lệnh Hòa Phồn đã nói chuyện điện thoại xong, sắc mặt trở nên cực kỳ cổ quái, lộ ra vẻ lo âu rõ ràng.

Thang tiểu thư vội vàng đứng dậy, thấp giọng hỏi:

- Làm sao vậy? Điện thoại của ai thế?

Lệnh Hòa Phồn nuốt nước miếng, hơi khó khăn nói:

- A Minh gọi điện tới, vừa rồi thị trường chứng khoán Mỹ bắt đầu phiên giao dịch rồi. Giảm giá đột ngột rồi.

- Sao?

Thang tiểu thư chấn động!

- Giảm nhiều hay ít?

- Bắt đầu phiên giao dịch rồi, giảm hơn một trăm năm mươi điểm, và còn tiếp tục giảm nữa.

Thang tiểu thư sắc mặt đại biến, đôi môi mở ra hình chữ O, bộ ngực phập phồng. Hiển nhiên với tin tức thình lình xảy ra này hoàn toàn không thể tin được.

Lý Xuân Vũ mặc dù không nghe rõ bọn họ đang nói cái gì, nhưng thấy sắc mặt cả hai thì cũng biết xảy ra chuyện lớn, liền vội vàng đứng dậy, quan tâm hỏi:

- Lệnh tổng, đã xảy ra chuyện gì vậy?

- Thị trường nước Mỹ đã bắt đầu phiên giao dịch rồi, giảm.

- Thị trường chứng khoán nước Mỹ giảm?

Lý Xuân Vũ không hiểu ra sao cả.

Thị trường chứng khoán nước Mỹ giảm thì có quan hệ gì với mình?

Nước Mỹ dù sao cũng không phải là thứ tốt, giảm thì giảm, có sao đâu?

- Ừ, Lý thiếu, việc này không nói xạo được đâu. Chúng ta phải khẩn trương trở về công ty. A, nếu không thì mời Phạm tiên sinh đến công ty luôn.

Lệnh Hòa Phồn mặc dù lo lắng vô cùng, nhưng vẫn duy trì phong độ thân sĩ của mình, bình tĩnh nói.

- Đi!

Lý Xuân Vũ không ngừng gật đầu.

Ba người lập tức rời khỏi hộp đêm, lên chiếc xe Toyota của Lệnh Hòa Phồn thẳng đến công ty Phồn Thịnh, nhưng tới khách sạn của Phạm Hồng Vũ đang nghỉ trước.

- Lệnh tổng, hai người ở lại đây, tôi lên gọi bọn họ. Tuy nhiên, chắc lúc này bọn họ đã ngủ.

Lý Xuân Vũ vừa nói vừa mở cửa bước xuống xe.

Ngoài dự kiến của Lý Xuân Vũ, Lệnh Hòa Phồn liền theo sát đằng sau, cũng xuống xe nói:

- Lý thiếu, chúng ta cùng lên đi. Nếu Phạm tiên sinh thật sự đã ngủ thì cũng không quấy rầy nữa.

Giọng điệu không ngờ lập tức trở nên hết sức khách khí.

Lý Xuân Vũ tuy không rõ, nhưng lúc này có thể nghĩ đến, việc chứng khoán Mỹ sụt giảm, hơn phân nửa là có liên quan đến thị trường chứng khoán Hongkong. Phạm Hồng Vũ đã mua đúng và Lệnh Hòa Phồn đã mua sai.

Lập tức ba người vội vã đi vào khách sạn. Đám người Phạm Hồng Vũ ở tầng trệt. Vừa mới đi tới phòng Phạm Hồng Vũ thì cửa phòng liền mở ra, lộ ra gương mặt xinh đẹp của Triệu Ca.

- Lệnh tổng, Lý thiếu, Thang tiểu thư, các người tới à? Mời vào!

Triệu Ca tự nhiên cười nói.

Ra vẻ Triệu Ca đã sớm đoán được bọn họ sẽ đến.

Cửa phòng mở ra, Phạm Hồng Vũ đã ăn mặc chỉnh tề như trước, bộ dạng đang chờ đợi.

- Phạm tiên sinh, xin chào!

Lệnh Hòa Phồn vừa thấy Phạm Hồng Vũ thì mở miệng tiếp đón, trên mặt vẫn mang theo nụ cười chuyên nghiệp hóa, cũng chưa có vẻ thất kinh, vẫn duy trì phong độ của mình.

Phạm Hồng Vũ mỉm cười bắt tay với Lệnh Hòa Phồn, bất động thanh sắc hỏi:

- Lệnh tổng, chứng khoán Mỹ đã bắt đầu phiên giao dịch rồi sao?

Lệnh Hòa Phồn hít một hơi thật sâu, ánh mắt nhìn Phạm Hồng Vũ, rốt cuộc toát ra thần sắc quái dị.

Phạm Hồng Vũ thật đang đợi y.

Chẳng lẽ hắn đã sớm đoán được chứng khoán Mỹ khi bắt đầu phiên giao dịch sẽ giảm?

- Vâng, Phạm tiên sinh, chứng khoán Mỹ đã bắt đầu giao dịch. Trong vòng một giờ, chỉ số Dow Jones đã giảm hơn một trăm năm mươi điểm, mức độ vượt qua 6%.

Thang tiểu thư không kìm nổi hỏi:

- Phạm tiên sinh, anh có phải là đã sớm dự liệu được thị trường chứng khoán Mỹ sẽ giảm?

Cô nhìn Phạm Hồng Vũ ánh mắt còn muốn quái dị hơn Lệnh Hòa Phồn.

- Thang tiểu thư, chỉ là một cái phân tích thôi mà.

Phạm Hồng Vũ nói rất khiêm tốn.

Thang tiểu thư cười khổ nói:

- Phạm tiên sinh phân tích thật đúng chỗ.

Lệnh Hòa Phồn cũng nói:

- Phạm tiên sinh, tôi vừa rồi nghe A Minh gọi điện thoại tới thông báo, tình huống cụ thể rốt cuộc thế nào thì chưa rõ ràng lắm. Có thể chậm trễ thời gian của Phạm tiên sinh một chút, chúng ta tới công ty của tôi tìm hiểu xem?

- Được!

Phạm Hồng Vũ cũng không nói nhiều, lúc này gật đầu đồng ý.

Hắn vốn là đang chờ Lệnh Hòa Phồn đến.

Hôm nay ở công ty Lệnh Hòa Phồn mua năm mươi ba phiếu giảm giá và năm mươi ba phiếu tăng giá, tổng cộng là một triệu sáu trăm ngàn đô la Hongkong. Đây là một con số không nhỏ. Lệnh Hòa Phồn không có khả năng không chú ý hướng đi của thị trường chứng khoán Mỹ.

Vì thế mọi người rời khỏi khách sạn.

Đóa Đóa tuổi nhỏ nhất, lại tính cách trẻ con, không chịu nổi như vậy nên trước tiên về phòng của mình ngủ rồi. Hiện tại mọi người cũng không ai đánh thức cô. Mấy thứ này cô dù sao cũng không hiểu. Có gọi cô đi thì cũng vậy.

Văn phòng công ty Phồn Thịnh đèn đuốc sáng trưng. A Minh kinh ngạc ngồi trước màn hình máy tính, hai mắt mở to, gắt gao nhìn thẳng màn hình, trên trán đổ đầy mồ hôi.

Trên thực tế, chẳng những công ty Phồn Thịnh sáng đèn, mà cả tòa nhà không ít văn phòng cũng sáng đèn.

Đối với những tinh anh trong giới chứng khoán Hongkong tối nay nhất định là một đêm mất ngủ.

- A Minh!

-Ông chủ…

A Minh quá mức tập trung, Lệnh Hòa Phồn bước vào cửa cũng không nhận thấy, đợi cho Lệnh Hòa Phồn kêu hắn một tiếng thì mới giật mình tỉnh lại, vội vàng đứng lên, đưa tay lau mồ hôi, lắp bắp nói:

- Ông chủ, còn đang giảm, giảm hơn hai trăm điểm rồi. Điên rồi, chứng khoán Mỹ điên rồi.

Thang tiểu thư vội vã chạy đến trước màn hình, mở to mắt nhìn thấy biểu đồ đang một đường đi xuống, trong khoảnh khắc, gương mặt trắng nõn cũng đầm đìa mồ hôi lạnh.

- Lệnh tổng, phải nghĩ biện pháp, cứ giảm như vậy thì không ổn.

Thang tiểu thư hổn hển kêu lên, cũng giống như A Minh, đưa tay lau mồ hôi, hình tượng thục nữ nửa điểm cũng không quan tâm:

- Cứ xuống như vậy thì sáng mai, khi chúng ta bắt đầu phiên giao dịch thứ nhất, chỉ sợ lập tức sẽ giảm mấy trăm điểm. Bạo kho đấy.

Lệnh Hòa Phồn sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi.

Triệu Ca không hiểu ra sao cả, thấp giọng hỏi:

- Hồng Vũ, sao lại thế này?

Hạ Ngôn và Lý Xuân Vũ cũng mở to mắt nhìn Phạm Hồng Vũ, chờ hắn giải thích.

Phạm Hồng Vũ hạ giọng nói:

- Đô la Hongkong có liên quan đến hối suất cố định. Hongkong chịu ảnh hưởng của nền kinh tế Mỹ. Thị trường chứng khoán của Mỹ sụt giảm, ngày mai nhất định sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ thị trường chứng khoán thế giới. Hongkong cũng không ngoại lệ.

- Hóa ra là như vậy. Thế thì chúng ta sẽ kiếm được tiền?

Hạ Ngôn vừa mừng vừa nói.

Phạm Hồng Vũ khẽ gật đầu.

Chẳng những sẽ kiếm được tiền mà nhất định là kiếm được nhiều tiền.

Chỉ có điều đám người Lệnh Hòa Phồn thì mồ hổi nhỏ như mưa. Phạm Hồng Vũ cũng không nên nói nhiều, tránh cho người ta khó chịu.

- A Mẫn, em chuẩn bị sẵn sàng, ngày mai khi bắt đầu phiên giao dịch thứ nhất, lập tức xuất kho, có thể bán được bao nhiêu thì bán…

Lệnh Hòa Phồn vừa nhìn chằm chằm màn hình máy tính, vừa hướng Thang tiểu thư truyền đạt mệnh lệnh.

- Vâng!

Thang tiểu thư liên tục gật đầu.

Phạm Hồng Vũ bỗng nhiên nói:

- Lệnh tổng, không còn kịp nữa rồi. Sáng mai bắt đầu phiên giao dịch, nhất định là còn giảm nữa. Anh căn bản bình không được nhà kho đâu. Tôi phỏng chừng mỗi cổ phiếu sẽ thiệt hơn một ngàn điểm đấy.

Lệnh Hòa Phồn ngẩng đầu lên nhìn Phạm Hồng Vũ, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

Phạm Hồng Vũ nói, y như thế nào không hiểu? Nói những lời kia với Thang tiểu thư cũng chỉ là một loại tâm lý ôm may mắn thôi.

- Phạm tiên sinh, vậy anh nói, phải làm sao bây giờ?

Thang tiểu thư vội vàng hỏi, ánh mắt nhìn Phạm Hồng Vũ, mang theo sự cầu xin. Cô rất rõ ràng, Phạm Hồng Vũ nói tình hình như vậy là sẽ có khả năng xảy ra. Chứng khoán Mỹ sụt giảm, chứng khoán Hongkong sụt giảm cũng hoàn toàn có thể đoán trước được. Nếu thật mỗi một cổ phiếu đều giảm hơn một ngàn điểm, hôm nay mua vào năm mươi ba tra đan, thì sẽ thiệt hại ba triệu trở lên. Đối với công ty Phồn Thịnh sẽ là một sự đả kích trầm trọng. Không nói là sẽ đánh bại được Lệnh Hòa Phồn nhưng ít nhất cũng sẽ khiến y bị thương nặng. Nói không chừng, Lệnh Hòa Phồn phải chấp nhận hôn nhân an bài của gia đình, lấy tiểu thư nhà Từ gia, để đổi lấy sự viện trợ của Lệnh gia và Từ gia cho công ty Phồn Thịnh.

Kết quả như vậy, Thang tiểu thư rất khó chấp nhận.

Cô không hy vọng mình sẽ được gả cho Lệnh Hòa Phồn, nhưng cô tuyệt không muốn thấy Lệnh Hòa Phồn đi cưới cô thiên kim ngang ngược điêu ngoa kia làm vợ. Nếu vậy, chẳng những cô phải ảm đạm rời khỏi công ty Phồn Thịnh, mà sau này cũng sẽ rất khó lui tới với Lệnh Hòa Phồn. Hơn nữa, quan trọng là, cả đời này của Lệnh Hòa Phồn cũng sẽ không vui vẻ gì.

Mà hiện tại, Phạm Hồng Vũ là người duy nhất có thể cứu mạng được bọn họ.

Cái thằng nhà quê lúc ban ngày không ai thèm để ý, nay trong mắt mọi người bỗng trở thành một vị cứu tinh.

Có lẽ hắn thật có thể nghĩ ra biện pháp tốt?

Lệnh Hòa Phồn tuy rằng không nói lời nào, nhưng trong mắt của y có thể nhìn ra được, là tràn đầy chờ mong. [/CHARGE]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.