Tam Sinh Tam Thế - Thập Lý Đào Hoa

Chương 5: Cường bạo chưa toại




- Muội thực sự bị nàng ấy đuổi theo suốt một đêm?

Phong Phi Vân biết nhất định là Đông Phương Kính Nguyệt đã đi đến Tử Tiêu cổ thành, với tu vi của nàng cùng với linh tính Hạo thiên linh kính, nói không chừng thật sự đã nhận ra được khí tức của hắn trên người Phong Tiên Tuyết.

Phong Tiên Tuyết nói:

- Ngươi không tin lời của ta?

- Hì hì! Ta chỉ là không tin muội có thể trốn thoát khỏi bàn tay của nàng ấy!

Phong Phi Vân nói.

Tu vi Đông Phương Kính Nguyệt cực cao, trong tay lại nắm giữ một món linh khí, ngay cả Phong Phi Vân cũng rất khó trốn thoát khỏi tay của nàng, huống chi tu vi Phong Tiên Tuyết còn không bằng hắn thì tại sao có thể trốn thoát khỏi tay của Đông Phương Kính Nguyệt được chứ?

Trừ khi Phong Tiên Tuyết che giấu tu vi?

Trong mắt Phong Tiên Tuyết lóe lên một chút vẻ khác thường, hơi im lặng một chút, lại nói:

- Đáng lẽ ta cũng không tin mình có thể trốn thoát khỏi tay của cô ấy, nhưng thực sự đã trốn thoát được.

Câu trả lời mơ hồ của nàng hiển nhiên không phải là nói thật!

Phong Phi Vân dĩ nhiên là nhìn thấu điều đó ở trong mắt nàng, nhưng cũng không có nói thẳng ra, bởi vì hắn cũng không muốn suy đoán lòng dạ phụ nữ, dù cho đoán cũng đoán không ra, vậy thì tội gì làm cho mình đau đầu nhức óc chứ!

Phong Tiên Tuyết hiển nhiên là không muốn tiếp tục dây dưa với đề tài đó nữa, vội vàng hỏi:

- Không phải là ngươi theo dõi Đỗ Thủ Cao sao, có kết quả không?

Phong Phi Vân cười ha ha:

- Nếu ta thật sự đuổi kịp Đỗ Thủ Cao, e rằng bây giờ đã không về được rồi.

- Ngươi thật không có đuổi kịp hắn?

Phong Tiên Tuyết hiển nhiên không tin lời nói của Phong Phi Vân.

- Dĩ nhiên là không rồi!

Phong Phi Vân cũng không muốn để cho nàng biết rõ mình bị Đỗ Thủ Cao và tên yêu nam đuổi chạy khắp thành, nghĩ đến tên yêu nam, Phong Phi Vân không khỏi nhíu mày, nói:

- Đời thứ năm Phong gia có xuất hiện tài tuấn nghịch thiên nào không?

Tu vi yêu nam kia tuyệt đối không kém hơn Đỗ Thủ Cao là bao nhiêu, thực lực càng cường giả hơn cả những trưởng lão cấp bậc tiền bối nữa, nếu như đời thứ năm Phong gia thực sự xuất hiện một nhân kiệt như vậy thì không thể nào không bị mọi người biết đến.

Phong Tiên Tuyết còn chưa trả lời thì Phong Danh đứng bên cạnh cũng đã cướp lời:

- Nghe nói đời thứ năm Phong Gia thực sự là có xuất hiện một vài tài tuấn nghịch thiên, nhưng mà họ đều ở những nơi cực kỳ bí ẩn mà thí luyện để trùng kích vào cảnh giới cao hơn. Họ chính là người trí dũng kiệt xuất thực sự của lớp trẻ Phong gia, tu vi của mấy tài tuấn nghịch thiên này cao hơn cả loại người như Phong Vũ, chẳng qua vẫn chưa từng lộ diện, cho nên mới không muốn người khác biết.

Phong Tiên Tuyết nói thêm vào:

- Ta cũng nghe qua tin đồn có liên quan, lúc ba năm trước cao tầng Phong gia đã triệu hồi những anh kiệt thật sự của đời thứ năm Phong gia, họ dùng một số lớn linh dược để trọng điểm bồi dưỡng, lại được phép tu luyện công pháp đứng đầu, ngay cả mấy vị lão tổ Phong gia cũng đích thân xuất thủ muốn đưa bọn họ bồi dưỡng thành cự kình của Phong gia tương lai.

Thiên hạ không có bức tường nào mà gió không lọt qua được, tuy là chuyện này được giấu kín nhưng vẫn có tin đồn truyền ra ngoài!

Phong Phi Vân gật đầu, nói:

- Cái này thì đúng rồi, một đại gia tộc chân chính nhất định sẽ đào tạo ra mấy người kinh thái tuyệt diễm, làm sao có thể là những người bần dong kia chứ.

Thì ra là con em gia tộc kinh thải tuyệt diễm cũng đã sớm được triệu hồi, tên yêu nam kia có thể là một trong số những kia hay không?

Phong Tiên Tuyết hừ lạnh một tiếng, nói:

- Dù cho những tài tuấn nghịch thiên kia ưu tú như thế nào đi nữa thì chuyện cũng có liên quan gì đến ngươi, cho dù với chút bản lĩnh của ngươi mà có tham gia Tiềm long đại chiến đoán chừng ngay vòng thứ nhất đã bị loại rồi. Nguơi vẫn nên dùng thêm chút thời gian đó mà suy tính xem đối phó với con chó mẹ kia thế nào đi. Nếu như cô ấy đuổi theo đến đấy, e là có vài người sẽ bị cô ấy cắn chết tươi đấy!

Nói xong lời này, nàng liền xoay người đi vào trong, “ầm” một tiếng đóng cửa vang lên.

Cơn thịnh nộ của nàng còn chưa tiêu tan!

Phong Phi Vân sững sờ tại chỗ, tiếp đó vuốt vuốt cổ, cười to nói:

- Nếu như thiên hạ có một con chó mẹ đẹp như vậy, dù cho bị nàng cắn hai cái thì ta cũng rất vui lòng!

"Bành!"

Một cái ghế đẩu từ trong cửa sổ bay ra, thiếu chút nữa đã đập vào đầu của Phong Phi Vân, thật may là hắn né kịp, nếu không thì không phải ở trên đầu sẽ bị đập thành một cái khe hỡ cho máu chảy ra sao?

- Quá bạo lực, quá bạo lực!

Tuy là Phong Tiên Tuyết nói chuyện không dễ nghe nhưng cũng rất có lý, nếu như Đông Phương Kính Nguyệt thực sự tìm tới Tiềm long biệt viện thì e rằng lực tàn phá so với Đỗ Thủ Cao còn cao hơn.

Đến lúc đó Phong Phi Vân hắn không nổi danh cũng khó nha!

"Vùng trời Tiềm long biệt việt có bố trí trận pháp, cho dù là Hạo thiên linh kính cũng chưa chắc có thể tìm ra được ta, chỉ cần ta không rời khỏi Tiềm long biệt viện thì bà nương chết bầm Đông Phương Kính Nguyệt kia nhất định không tìm được ta!"

Phong Phi Vân không nghĩ nhiều nữa, định bụng sẽ bắt đầu nghiên cứu thẻ tre này thật tốt.

Miếng thẻ tre này dài khoảng gan bàn tay, rộng khoảng hai ngón tay, chính là làm từ bạch ngọc trúc ở nước Tây Vực, chất liệu gỗ vô cùng rắn chắc, coi như là thiết đao bình thường cũng rất khó làm hao tổn đến nó.

Sau khi chạm tay vào thì thấy nó mang theo vài phần lạnh ngắt, có vẻ khá nhẵn bóng, thật giống như cầm một miếng bảo ngọc.

Trên thẻ tre có khắc từng dòng huyền văn đồ khắc cổ quái, giống như ghi lại chính là một góc sơn xuyên đại hà nào đó, bởi vì thẻ tre thực sự quá nhỏ nên căn bản nhìn không ra toàn cảnh những sơn xuyên đại hà này, hiển nhiên cũng sẽ rất khó biết nơi này rốt cuộc là đã ghi chép nơi nào.

"Thương sinh động phủ!"

Vị trí chính giữa thẻ tre có khắc bốn cái chữ nhỏ, mỗi một chữ nhỏ thật giống như chân một con ruồi, nếu không phải chăm chú nhìn kỹ thì rất khó mà phát hiện ra bốn cái chữ nhỏ này.

Bốn chữ nhỏ này chính là "Thương sinh động phủ".

Bên cạnh dòng chữ nhỏ có dùng mực đỏ vẽ một điểm nhỏ, hình như chính là vị trí của Thương sinh động phủ.

"Nghe đồn tư chất Phong Vũ còn thấp kém, thậm chí ngay cả nền móng tu tiên cũng không có nhưng lại tìm được một chỗ mật địa trong Kính Hoàn cổ sơn, lấy được một giọt linh tuyền, thối thể luyện cốt, chẳng những thiên tư thượng thừa mà tu vi càng đột phá vượt bậc. Chẵng lẽ chỗ mật địa kia chính là Thương sinh động phủ khắc trên thẻ tre này?"

Suy nghĩ trong lòng Phong Phi Vân càng ngày càng rộng mở, liên tưởng đến rất nhiều thứ, cuối cùng càng nghĩ càng cảm thấy có lý.

"Nếu như trên thẻ này này khắc lại chính là địa mạo của Kính Hoàn cổ sơn thì lại chứng thực Thương sinh động phủ là có thật."

Trong lòng Phong Phi Vân mừng rỡ, phải biết rằng linh tuyền có thể so với linh dược kỳ bảo, có thể làm cho tay cụt mọc lại, bạch cốt sinh cơ, tu vi thăng cấp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.