Tâm Sâu Tựa Biển

Chương 14: Sự cứu rỗi




Hỗn đản này.

Cũng dám chạy đến trong nhà Nolan đi.

Nolan nghiến răng nghiến lợi, lại rất bất đắc dĩ, June nhìn thấy thiếu tá thay đổi sắc mặt, còn cho là bọn họ là cừu nhân, chính là đang nghĩ sẽ đuổi Lục Trăn ra, Nolan thiếu tá phá lệ quát một tiếng, "Tiến vào!"

Lục Trăn cười hắc hắc, vòng qua June tiến vào, Nolan thấy tình trạng đó, lạnh lùng hỏi, "Anh đã mấy ngày không ngủ?"

Lục Trăn vươn hai cái tay chỉ, đặc biệt so sánh hai cảm giác.

Chờ Lục Trăn đi vào mới phát hiện, trong phòng khách có khá nhiều người, tầm bảy, tám người, trên bàn có rất nhiều máy vi tính, ba nữ tử, cái khác toàn là nam nhân, một đống văn kiện ở trên bàn đôi, Lục Trăn mới hay, phải chăng là chuyện rất quan trọng nên Nolan mới không thể làm ở phòng làm việc chống khủng bố, còn dời đến trong nhà để làm?

Quá chuyên nghiệp.

Nolan nhàn nhạt nói, "Các đồng nghiệp, vị này chính là Jack."

Lục Trăn nhíu mày, anh lại có thêm một cái tên? Lục Trăncó chút suy nghĩ có nên nói cho Nolan, kỳ thực lão tử tên tiếng Anh là Neil, mặc dù mãn đường cái đều là Neil. Bất quá, quên đi, anh và các đồng nghiệp của Nolan trên cơ bản không có gì cùng xuất hiện.

Bọn họ có biết Lục Trăn hay không đều không sao cả.

Lục Trăn tinh thần trạng thái có chút sai, Nolan nhìn Lục Trăn như vậy thì cũng đã biết Lục Trăn chừng mấy ngày không ngủ, trong lòng mơ hồ không vui, "Đi lên lầu đi ngủ, chờ tôi hết bận."

"Soái ca các mỹ nữ, các bạn làm việc tiếp đi nhé." Lục Trăn điều ra nụ cười tốt đẹp nhất tươi cười chào hỏi, một thần thái phấn khởi kia, thoạt nhìn vẫn sức quyến rũ vô biên như cũ, quyết đoán hướng trên lầu đi, Lục Trăn chính là đến đi ngủ.

Mặc dù phòng này làm cho Lục Trăn có cảm giác cùng ngục giam không sai biệt lắm.

Mọi người trơ mắt nhìn Lục Trăn lên lầu, trơ mắt nhìn Lục Trăn đẩy cửa phòng ngủ Nolan, từng cái từng cái mắt muốn rơi xuống, này là tình hình thế nào? Đặc biệt là nữ các đồng nghiệp, mắt đều trợn tròn.

"Boss, anh ta là ai? Bằng hữu của anh, thế nào chúng tôi chưa từng thấy?" Đồng sự A hỏi.

Nolan làm việc sạch sẽ nhanh nhẹn, thậm chí có thể nói có chút lãnh huyết, làm người ta phi thường sợ hãi, trừ đồng nghiệp của Nolan, anh ta cơ bản không có bằng hữu, phi thường quái gở, cũng không gần nữ sắc, mọi người đều bàn tán thảo luận quá, Nolan thích nam nhân.

Nhưng Nolan đối với nam nhân cũng tránh còn không kịp.

Đột nhiên nhìn thấy Lục Trăn qua đây, mọi người đều phi thường kinh ngạc.

Chẳng lẽ có gian tình?

Nolan nhàn nhạt nói, "Một người bạn."

Đồng sự B hỏi, "Boss, cái gì bằng hữu?"

"Người quen biết từ nhỏ." Nolan ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lục Trăn một cái, có chút không rõ, Lục Trăn đến làm cái gì? Vành mắt thâm đen lớn như vậy, thoạt nhìn phờ phạc như vậy, hình như bộ dáng không ngủ đã bốn năm ngày.

Lục Trăn đã làm gì? Lại tới làm cái gì?

Nolan phát hiện, mình hoàn toàn không biết gì cả, nhưng nhìn thấy Lục Trăn ở đây, trong lòng Nolan, có một tia cao hứng.

June nói, "Thiếu tá, anh ta thoạt nhìn rất a, làm cái gì? Không phải là đồng hành đi."

Đồng hành?

Nolan khóe môi giật giật, vẻ mặt nhăn nhó, nghĩ thầm thuộc hạ của mình cũng quá không biết nhìn người đi, Lục Trăn sao có thể cùng bọn họ là đồng hành, nếu là nói cho bọn họ biết, đây là Lục Trăn,, phần tử khủng bố số một, sợ rằng mọi người đều muốn nhảy lên.

Đồng thời cũng sẽ rất nghi hoặc, vì sao phần tử khủng bố lại không kiêng nể gì cả tiến phòng của Nolan đi ngủ.

"Các người không nên can thiệp quá sâu, tập trung làm việc đi." Nolan nhàn nhạt nói, cũng không trả lời thuộc hạ các vấn đề, anh ta lạnh lùng nói, "Chỉ còn lại có một phần cuối cùng, tình báo thu thập xong sẽ đưa đến bộ quốc phòng, còn lại sẽ do chúng ta quản."

"Được!"

Các đồng nghiệp lại khôi phục trạng thái làm việc, mặc dù mỗi người đều hiếu kỳ vô cùng......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.