Tâm Hữu Bất Cam

Chương 54: Nước ngầm cuồn cuộn chảy




Tĩnh Nghiên sững sờ nhìn Cung Quý Dương một lúc lâu mới chợt hiểu ra, cười lạnh một tiếng: 'Thế nào? Đường đường Cung đại tổng giám đốc muốn dùng điều kiện trao đổi những bức ảnh này?'

Cung Quý Dương nghe câu hỏi của cô, cười nhạt nói, 'Đây chẳng phải là mục đích Khương tiểu thư hôm nay đến tìm tôi hay sao?'

'Cung tiên sinh đúng là người làm ăn, nhìn thấy chứng cứ vợ mình vụng trộm mà còn có thể dùng thái độ điềm tĩnh bàn chuyện trao đổi, thật đáng khâm phục!' Khương Tĩnh Nghiên cười lạnh nói.

Cung Quý Dương hoàn toàn chẳng bị lời nói của cô ảnh hưởng, 'Nếu như Khương tiểu thư cũng nói tôi là người làm ăn, đương nhiên xử lý những chuyện này tôi phải nghĩ đến cách tốt nhất!'

Tĩnh Nghiên "hừ" lạnh một tiếng, hai tay chống nơi bàn làm việc của Cung Quý Dương, nói rành mạch từng chữ một: 'Nếu như tôi nói tôi không cần tiền thì sao?'

'Ồ?'

Cung Quý Dương nhướng mày, vẫn giữ nguyên vẻ thong dong tự tại như cũ, 'Vậy chắc là Khương tiểu thư còn có yêu cầu cao hơn nữa rồi!'

'Đúng vậy, Cung tiên sinh quả nhiên thông minh hơn người!' Khương Tĩnh Nghiên cũng không che dấu ý đồ.

Cung Quý Dương nhún vai, thoải mái ngả người nơi chiếc ghế tổng giám đốc bằng da thật, 'Tôi chờ nghe!'

'Được thôi, nghe cho kỹ đây, tôi muốn vợ của anh, cũng chính là Sầm Tử Tranh ... nợ máu trả máu!'

Cung Quý Dương bật cười, 'Đây là lý do cô dùng hết tâm kế đấy sao?'

'Thế nào? Chẳng lẽ Cung đại tổng giám đốc cho rằng tôi đang nói đùa sao?' Khương Tĩnh Nghiên hung hăng nắm chặt bàn tay.

'Khương tiểu thư, theo như tôi thấy thì đúng là cô đang nói đùa!' Cung Quý Dương không nhanh không chậm nói.

'Hừm!'

Tĩnh Nghiên nhặt lại những tấm ảnh chụp, vẫy vẫy tay, 'Tôi có nói đùa hay không Cung tiên sinh rõ hơn ai hết. Tôi không ngại nói cho ngài biết, tôi sẽ công bố những tấm ảnh này trên mạng, đồng thời sẽ đưa cho các tạp chí, tôi muốn khiến cho Sầm Tử Tranh lộ ra bản mặt thật, để tất cả mọi người đều biết cô ta chẳng qua chỉ là một người vợ không biết giữ phụ đạo mà thôi!'

Cung Quý Dương nhìn gương mặt vì thù hận mà co rúm lại, bật cười, 'Mục đích cô đến đây chỉ là nói cho tôi biết những chuyện cô muốn làm hay sao?'

'Chẳng lẽ đây còn chưa đủ để ngài nhìn rõ bộ mặt thật của vợ mình sao? Tôi không ngại nói cho ngài biết, Sầm Tử Tranh đã dám dấu ngài chạy đến chỗ của Thư Tử Hạo, hai người bọn họ trước đây chính là quan hệ yêu đương, bây giờ chắc là "dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng" rồi, thậm chí còn công nhiên để tôi nắm được chứng cứ!' Khương Tĩnh Nghiên càng nói giọng càng sắc bén, 'Cung tiên sinh, tôi chỉ là tiếc cho ngài mà thôi. Một khi tin tức này truyền ra ngoài, mọi người đều biết đường đường phu nhân của Cung đại tổng giám đốc của Cung thị lại không giữ phụ đạo, lén lút có quan hệ với người đàn ông khác, hơn nữa lại là tình cũ thì thật không đáng cho ngài thôi!'

Trên mặt Cung Quý Dương vẫn là vẻ điềm tĩnh không chút xao động, hắn nhướng mày, 'Nói như vậy, Khương tiểu thư đúng là giúp họ Cung tôi suy nghĩ thật thấu đáo rồi!'

Khương Tĩnh Nghiên cười nhạt, 'Cung tiên sinh, ngài là người thông minh, người thông minh nên biết mình nên làm gì!'

'Ý của cô là muốn tôi bỏ Tranh Tranh?' Cung Quý Dương một lời nói thẳng tâm tư của Tĩnh Nghiên.

'Đúng vậy!'

Khương Tĩnh Nghiên nhìn hắn, 'Điều kiện của tôi đơn giản vậy thôi, nếu như ngài không muốn những tấm hình này được truyền bá rộng rãi vậy thì lập tức bỏ Sầm Tử Tranh cho tôi!'

Cổ họng Cung Quý Dương bật ra một tiếng cười nhưng trên môi ý cười dần biến mất mà thay vào đó là một vẻ âm trầm dị thường ...

'Khương tiểu thư, cô đúng là có chút thủ đoạn, chỉ đáng tiếc ... trong mắt tôi nó không đáng một đồng tiền!'

Cả người Khương Tĩnh Nghiên cứng đờ nhưng giọng vẫn sắc bén như thường ...

'Thế nào? Chẳng lẽ Cung tiên sinh nhìn thấy những tấm ảnh này rồi mà vẫn còn si tình với người phụ kia đến thế sao? Hahaha ...' Cô bật một tràng cười lớn, 'Nhưng tôi nghĩ không ra lý do vì sao anh không đồng ý điều kiện của tôi!'

'Xem ra Khương tiểu thư còn định thuyết phục tôi sao? Vậy được thôi, cô nói thử xem tôi vì sao nhất định phải đồng ý điều kiện của cô?' Cung Quý Dương híp mắt, nhàn nhã đốt một điếu xì gà.

Khương Tĩnh Nghiên có chút bất ngờ trước sự điềm tĩnh của người đàn ông trước mặt, thậm chí hắn dường như chẳng có chút tức giận nào, chỉ đành nghiến răng nói: 'Thứ nhất là vì địa vị và uy tín của Cung tiên sinh, Sầm Tử Tranh nếu đã phản bội ngài thì cần gì ngài phải giúp cô ta bãi bình những lời đồn đãi chứ, thứ hai, Cung tiên sinh cũng có thể đứng ở lập trường của Sầm Tử Tranh mà suy nghĩ, nếu như ngài thật sự yêu cô ta, đương nhiên sẽ không nỡ để cô ta chịu sự chỉ trích của mọi người. Lúc đầu Sầm Tử Tranh vì ngài nên chẳng thà làm trái lòng mình mà chịu kết hôn với anh trai tôi, giờ ngài cũng có thể vì thanh danh của cô ta mà rời đi thôi!'

'Chậc chậc ...'

Cung Quý Dương chậm rãi đứng dậy, thong dong bước đến tủ rượu rót cho mình một ly ...

'Khương tiểu thư, sao cô lại cho rằng tôi rời khỏi Tranh Tranh mới là đả kích lớn nhất dành cho cô ấy?'

'Đúng vậy!' Khương Tĩnh Nghiên nghiến răng nghiến lợi nói, 'Tôi muốn từng người đàn ông bên cạnh Sầm Tử Tranh rời đi, từng người một, tôi muốn thay anh trai tôi đòi lại chút công đạo!'

Cung Quý Dương nghe câu này của cô nhướng mày cười, chậm rãi nhấp một hớp rượu một lúc sau mới lên tiếng: 'Có chuyện chắc là cô còn chưa biết, Tử Tranh mang thai rồi!'

Khương Tĩnh Nghiên chợt kinh hãi trừng to mắt, một lúc sau chừng như phát hiện bản thân mất khống chế liền nói: 'Anh chắc sẽ không ngây thơ đến nỗi tin rằng đứa bé đó là của mình đấy chứ? Đây chính là chứng cứ xác thực nhất chuyện ngoại tình của vợ anh với Thư Tử Hạo!'

Cung Quý Dương bật cười, uống hết ly rượu trong tay mới nhìn cô chậm rãi nói: 'Khương tiểu thư, tôi thật sự thấy tiếc cho cô ...'

'Có ý gì?'

Khương Tĩnh Nghiên thấy nụ cười trên mặt Cung Quý Dương càng lúc càng ngụy dị, trong lòng chợt dâng lên một tia hàn ý.

Ngược lại với vẻ khẩn trương của cô, Cung Quý Dương ngược lại rất ung dung lấy từ ngăn tủ bảo mật ra một phần văn kiện ...

'Khương tiểu thư có thể xem trước thứ này sau đó hãy kết luận!'

Trước mặt Khương Tĩnh Nghiên là một phần báo cáo kiểm tra sức khỏe, thoạt nhìn cô liền có chút hoảng hốt ...

'Anh ...'

Chính ngay lúc cô định nói tiếp thì một giọng nói mềm mại chợt vang lên sau lưng ...

'Tĩnh Nghiên, bạn khiến mình cảm thấy càng lúc càng xa lạ rồi ...'

Cả người Tĩnh Nghiên chợt run lên, cô vội ngẩng đầu lên nhìn thì thấy cửa phòng nghỉ mở ra từ lúc nào, Sầm Tử Tranh đang đứng nơi đó dùng ánh mắt khó tin nhìn mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.