Tâm Hữu Bất Cam

Chương 17: Cứu người




Nhìn làn da trắng mịn mượt mà của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi cố gắng nuốt nước miếng, ôm chặt tấm eo thon của Bạch Tình Đình, tay phải bóp chặt cái mông nhô cao của Bạch Tình Đình miệng nói:

- Bà xã, em thật như một đóa hoa mới nở, đều hút hết hồn của người ta rồi, phải nói trước, hôm nay em không được rời anh nửa bước, anh không muốn vợ xinh đẹp của anh bị mấy tên háo sắc nhòm ngó.

Bạch Tình Đình nhìn thấy Diệp Lăng Phi đang ghen không tránh khỏi nở nụ cười đắc ý trên mặt, cô xõa mái tóc thơm tho khiến cho Diệp Lăng Phi say đắm dựa vào cơ thể hắn, cười ha ha nói:

- Ông xã, vậy phải xem biểu hiện của anh rồi, nếu gặp phải tên háo sắc, ông xã nhất định phải bảo vệ em đó!

- Đương nhiên phải bảo vệ rồi, nếu như có tên háo sắc nào đến anh sẽ thiến nó!

Diệp Lăng Phi liếc mắt nhìn ra phòng khách, phát hiện lúc này vú Ngô không có trong phòng khách, hắn ôm chặt Bạch Tình Đình hôn một cái thật mạnh.

Bạch Tình Đình bị Diệp Lăng Phi hôn đến ngặt thở, hai tay cô ôm chặt vai của Diệp Lăng Phi. Âm thanh phát ra từ mũi của Bạch Tình Đình phì phì, sau khi môi của Diệp Lăng Phi rời khỏi đôi môi thơm tho của Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình mới kháng nghị nói:

- Anh hư quá đi, mặc kệ anh!

- Việc xấu còn ở phía sau kìa!

Diệp Lăng Phi ôm eo của Bạch Tình Đình bồng cô lên sải từng bước chân đến thẳng trước cửa đi ra ngoài. Bạch Tình Đình giật mình hai đôi chân xinh đẹp đang giãy giụa lung tung, miệng nói:

- Mau thả em xuống, mau thả em xuống!

Diệp Lăng Phi mặc kệ, vừa bước ra cửa đúng lúc gặp phải vú Ngô.

- Vú Ngô, trưa tụi con không về ăn cơm, đừng chuẩn bị cơm cho bọn con nha!

Diệp Lăng Phi nói.

- Ừm!

Vú Ngô đáp, lại nhìn Bạch Tình Đình cả mặt đỏ ửng, vú Ngô cười bảo:

- Đại tiểu thư, hôm nay chơi vui vẻ nha!

- Vú Ngô, đều là anh ấy!

Bạch Tình Đình đỏ mặt, một tay ôm chặt cổ Diệp Lăng Phi ngượng ngùng nói:

- Vú Ngô, tụi con đi đây!

- Ừm, đi đi, đi đi!

Vú Ngô cười nói.

Diệp Lăng Phi ôm Bạch Tình Đình đến trước xe rồi mới buông Bạch Tình Đình ra. Hai chân Bạch Tình Đình đạp trên mặt đất, lấy chân ra sức đạp Diệp Lăng Phi, nhưng làm sao mà có thể đạp được chứ.

Bước vào chiếc Benz của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi cầm chìa khóa xe khởi động xa. Trong lúc Bạch Tình Đình còn đang thắt dây an toàn, Diệp Lăng Phi lại sát môi qua, Bạch Tình Đình tránh không kịp lại bị Diệp Lăng Phi hôn trọn. Hai tay Bạch Tình Đình thụi mấy cái sau lưng Diệp Lăng Phi rồi cũng chẳng thụi nữa, toàn thân hòa nhập vào nụ hôn cháy bỏng của Diệp Lăng Phi.

Bàn tay phải không yên phận của Diệp Lăng Phi còn nhân cơ hội này mò vào trong áo Bạch Tình Đình, cách chiếc áo ngực của Bạch Tình Đình, dùng lực xoa bóp ngực của Bạch Tình Đình, sau một hồi tàn phá bừa bãi mới thỏa mãn chịu lái xe đi. Bạch Tình Đình ngượng chín người, miệng nói không ngớt:

- Ông xã, anh thật hư, sau này không được phép đụng vào em nữa!

- Có bà xã mà không đụng vào chẳng phải là có bệnh đó sao!

Diệp Lăng Phi mặt dày nói.

- Tuy anh đồng ý bà xã dần dần thích ứng song phương, nhưng anh không nói từ từ thích ứng là một chút chút, anh đây là tăng tốc quá trình, bước tiếp theo sao đây, hắc hắc!

- Anh đồ xấu xa!

Bạch Tình Đình nũng nụi nói.

- Anh trước giờ đều vậy cả. Không hề hỏi ý kiến em chút nào cả vậy mà còn nói trưng cầu ý kiến người ta, lần trước đem người ta...!

Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Tình Đình đỏ mặt cũng không nói tiếp nữa, hắn viện cớ nói:

- Bà xã, em nói lần trước chúng ta ở phòng tân hôn phải không, ây da, anh lại nhớ ra rồi, bà xã, hay tối nay chúng ta trở về bắt đầu thích ứng từ quá trình đó đi!

Bạch Tình Đình nhớ lại hôm đó mình đã bị Diệp Lăng Phi lột sạch, đặc biệt là bộ phận đó của mình còn bị Diệp Lăng Phi hôn lấy hôn để, khuôn mặt cô đỏ như đồng huyết vậy, cúi đầu không nói gì nữa cả.

Hai chân Bạch Tình Đình kẹp chặt lại, mỗi lần nghĩ đến chuyện ngày hôm đó cô lại nhớ tới lúc đó mình cảm giác sảng khoái chưa từng có, trong lòng thấy ngứa ngáy, thật mong lại có thêm một lần nữa. Nhưng Bạch Tình Đình lại lo ngộ nhỡ Diệp Lăng Phi không kiềm chế được vậy hậu quả không thể tưởng tượng được.

Bạch Tình Đình cũng có xem qua một số phương diện có liên quan đến hai giới tính, khi cô xem trên tư liệu nói lúc con gái mất đi lần đầu tiên phải chịu đựng một nỗi đau cực liệt, cô liền thấy sợ, hơn nữa còn là rất sợ, gần giống như chứng bệnh hoan tưởng sợ hãi ấy. Tuy nói trong lòng cô rất thích cảm giác này nhưng lại sợ nỗi đau của lần đầu tiên, trong lòng rất là mâu thuẫn.

Phiện hiện Vương Quốc ở bãi Kim Thạch là địa điểm du lịch rất nổi tiếng của thành phồn Vọng Hải, đặc biệt là đến mùa du lịch nơi đây càng đông nghịt người qua lại.

Diệp Lăng Phi dừng xe trước cửa bán vé, Bạch Tình Đình xuống xe trước đi mua vé. Diệp Lăng Phi lái xe đến bãi đỗ xe, vừa khóa xong xe thì có điện thoại của Đường Hiểu Uyển gọi đến, Diệp Lăng Phi vỗ đầu thầm than mình chỉ biết chăm sóc và đi chơi có mình Bạch Tình Đình, lại quên mất chính hôm qua hắn đã đồng ý với Đường Hiểu Uyển đi đón Vu Đình Đình.

Diệp Lăng Phi nghĩ lại thầm bảo:

- Nếu như Đình Đình và Đường Hiểu Uyển thật sự rất hòa hợp như vậy thì cũng không tồi.

Hắn rất yên tâm về Vu Đình Đình, tin tưởng người con gái lương thiện rất hiểu chuyện này sẽ rất hòa hợp với Đường Hiểu Uyển.

- Diệp đại ca, anh đang ở đâu?

Đường Hiểu Uyển hỏi.

- Hiểu Uyển, em đừng có giận nha, anh và Tình Đình đang ở Phát hiện Vương Quốc nè!

Diệp Lăng Phi làm ra ngữ khí thành khẩn nói:

- Anh biết việc này đều là do anh sai, anh sẽ sửa lỗi, sau này tuyệt đối không phạm sai lầm vô tổ chức, vô kỷ luật này nữa!

Khì khì! Đường Hiểu Uyển ở đầu dây bên kia bật cười, nghe tiếng cười của Đường Hiểu Uyển, Diệp Lăng Phi mới thở phào nhẹ nhóm, Đường Hiểu Uyển không hề giận.

- Diệp đại ca, anh có việc thì cứ bận đi, không cần phải làm ra bộ dạng giống như em ép buộc Diệp đại ca vậy. Em vẫn có cảm giác Diệp đại ca vẫn còn có khoảng cách với em đó, anh nghĩ xem, anh là một người đàn ông đi cùng hai cô gái tụi em, tụi em có muốn nói thầm những chuyện gì cũng không tiện, như vậy tốt nhất rồi, ừm, diệp đại ca, chơi vui vẻ nhé!

Nghe Đường Hiểu Uyển nói vậy trong lòng Diệp Lăng Phi như mở hội, cảm giác Đường Hiểu Uyển vẫn tốt. Không biết tại sao, Diệp Lăng Phi lại nghĩ đến Lý Khả Hân, nếu như đổi thành Lý Khả Hân trước kia e lúc này đã nổi nóng lên từ sớm rồi kìa, sẽ nói mình là con người nói không giữ lời. Thậm chí có thể còn qua đây cố ý tìm mình gây phiền phức, nhưng Lý Khả Hân lúc này thì sao, có còn như vậy nữa không? Gần đây Diệp Lăng Phi phát hiện ra mình số lần mình nghĩ đến Lý Khả Hân nhiều hơn, có lẽ nào bóng đen trong lòng mình dần dần biến mất rồi? Diệp Lăng Phi cười cười, hắn cảm giác mình có rất nhiều chuyện vẫn chưa giải quyết xong, nhưng lại có thêm một số chuyện đến nữa. Sau khi hắn dặn dò Đường Hiểu Uyển chú ý hơn rồi mới cúp máy.

Đợi sau khi Diệp Lăng Phi đi vào cổng, Bạch Tình Đình đã đợi ở đấy khá lâu rồi. Từ xa nhìn lại thấy một người đàn ông mặt bộ đồ trắng đang nói chuyện với Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi sải từng bước dài đến trước mặt Bạch Tình Đình, tay trái ôm eo Bạch Tình Đình hỏi:

- Bà xã, chuyện gì thế?

Bạch Tình Đình nhìn người đàn ông trước mặt, miệng cười bảo:

- Vị tiên sinh này nói anh ta là thăm dò các sao của công ty vui chơi gì gì đấy, cho rằng phong cách của em bắt mắt, có thể ký hợp đồng với công ty họ, cần bỏ ra một triệu để rèn luyện em thành một minh tinh diễn xuất! Ừm, đây là danh thiếp của anh ta!

Bạch Tình Đình đưa tấm danh thiếp cầm trong tay cho Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi nhận lấy chỉ thấy trên đó có viết dòng chữ giám đốc bộ phận ký kết nghệ nhân công ty vui chơi giải trí điện ảnh Hoàn Cầu – Dương Tiêu.

- Thiệt, còn là một giám đốc bộ phận đó!

Diệp Lăng Phi cầm tờ danh thiếp hỏi người đàn ông đối diện:

- Tôi nói này giám đốc Dương, anh nói công ty anh sẽ bỏ ra một triệu để rèn luyện bà xã tôi có thật không đấy?

Lúc Diệp Lăng Phi xuất hiện, trên mặt Dương Tiêu có chút thất vọng, hắn tưởng đại mỹ nhân này vẫn chưa kết hôn, nhưng không ngờ đã có chồng rồi. Nghe Diệp Lăng Phi hỏi như vậy, Dương Tiêu gật gật đầu nói:

- Đúng là như vậy, công ty chúng tôi sẽ bỏ ra số tiền lớn để tạo ra một con đường đến minh tinh màn bạc cho nghệ nhân mà chúng tôi chọn, dưới sự dốc sức rèn luyện, tôi tin tiểu thư đây, ồ, không, vị nữ sĩ này rất nhanh sẽ nổi tiếng liền. Anh có biết người đang nổi tiếng lúc này Chương Tử Di chứ, đó chính là do công ty tôi khai thác ban đầu, sau đó tiến cử cho Trương Nghệ Mưu, anh xem bây giờ Chương Tử Di nổi tiếng như thế nào rồi đấy. Công ty chúng tôi bước tiếp theo muốn đào tạo thành một minh tinh nổi tiếng nhất trên thế giới, tôi thấy vị nữ sĩ này chỉ cần dưới sự đào tạo của công ty chúng tôi nhất định sẽ trở thành minh tinh nổi tiếng trên thế giới!

- Dương Tiên Sinh thật cừ đó, trước đây tôi luôn cho rằng nếu như mình xưng thứ hai, tuyệt đối không có người xưng thứ nhất, nhưng hôm nay tôi đã mở rộng tầm mắt rồi, Dương tiên sinh đúng là thần tượng của tôi, sau này có cơ hội chúng ta nên nói chuyện nhiều nhiều!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.