Tam Đại Vương Phi: Khuynh Cung Đại Náo

Quyển 2 - Chương 40




Lâu Tử Hoán giống như không nghe thấy cô nói, vùi đầu ở trước ngực cô, vừa mút vừa cắn, nghe được Tử Khê kêu đau rên rỉ càng thêm hưng phấn, da thịt của cô mềm mại như miếng đậu phụ, còn có mùi thơm tự nhiên. “An Tử Khê, thu hồi lại điệu bộ giả dối kia của cô lại, nếu cô không quyến rũ tôi, đêm khuya sẽ mặc đồ ngủ khêu gợi như vậy, bên trong còn không mặc đồ lót chạy tới phòng tôi sao?”

Cô bị nói một câu cũng không phản bác lại được, đối với tên con trai như Lâu Tử Hoán, trong lòng cô sao lại có thể tồn tại tình ý. Xem đi, kết quả chính là như vậy, bị hắn coi thường nhục nhã. Nếu cho hắn biết cô thật sự yêu thầm hắn, khẳng định hắn sẽ hung hăng cười nhạo cô! Đột nhiên, phía dưới thân một trận mát mẻ, cô hoảng sợ, vặn vẹo thân thể muốn tránh ra: “Lâu Tử Hoán, anh điên rồi sao? Buông, không cho chạm vào chỗ đó!”

Không được?” Lâu Tử Hoán cười khẽ, nhấc hai chân cô lên, thắt lưng khẽ động đặt vào trong đó, “An Tử Khê, đừng có làm như mình là xử nữ! Cô ngày ngày cùng nam sinh ra ra vào vào, hẳn là cái gì cũng đều chơi rồi đi!”

Mồm miệng của tên con trai này thật ác độc làm cho cô muốn giết hắn, hắn dựa vào cái gì mà lần lượt nhục nhã cô. Cô cắn răng trừng hắn: “Cái đồ thối nát nhà anh, đầu heo, tôi hận chết anh!”

“Hận tôi đi, tôi không ngại cô càng hận tôi thêm một chút!” Lâu Tử Hoán cởi bỏ trói buộc ở dưới thân, thắt lưng thấp xuống, phá tan một tầng trở ngại, chiếm lấy cô.

“A!” Cô đau toát ra mồ hôi lạnh, “Lâu Tử Hoán tên khốn kiếp này, anh đi ra ngoài, tôi đau quá, thật sự đau quá!”

Hắn cực kỳ bất ngờ, cô vậy mà vẫn là xử nữ. Nam sinh vây quanh cô, theo đuổi cô vô số kể, cả ngày cùng nam sinh đừa giỡn đến nửa đêm mới về, An Tử Khê như vậy mà cư nhiên còn là xử nữ, rất bất ngờ. Phát hiện này càng làm cho hắn hưng phấn, nhìn cô đau đến trắng cả mặt lại có chút áy náy, nhưng là bây giờ bắt hắn dừng lại căn bản là không thể. Chỗ đó của cô chặt khít không thể tưởng được, như một lớp da thứ hai dán vào hắn, thoải mái cực kỳ. “Cô chịu đựng một chút, lập tức không đau!”

“Khốn kiếp, anh đừng động đậy!” Cô thầm nghĩ đá hắn bay ra ngoài, phía thân dưới trướng đau làm cho cô hận không thể giết chết hắn.

“Cô kêu nữa, kêu lên đi cho mọi người trong phòng lại đây, như vậy tất cả mọi người đều nhìn thấy bộ dạng phóng đãng của cô!” Hắn căn bản không dừng được, đây cũng không phải lần đầu tiên của hắn. Mười bốn tuổi, có nữ sinh yêu thương nhung nhớ hắn, hắn cũng không phải loại người có miếng ăn tới cửa mà từ chối. Đối với những nữ sinh này, hắn từ trước đến giờ chỉ là đơn thuần phát tiết. Nhưng là vừa đụng tới thân thể của An Tử Khê, hắn xúc động tựa như thiếu niên mới biết sự đời, hoàn toàn không thể kiềm chế bản thân. Hắn phóng túng bản thân mình đong đưa thân thể, loại cảm giác này quá mức thỏa mãn, hắn không dừng lại được, lại càng không muốn dừng lại, thầm nghĩ đoạt lấy toàn bộ người cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.