Tam Công Chúa Kiêu Ngạo Và Tứ Hoàng Tử Đào Hoa

Quyển 1 - Chương 37




'' ngon ko ?''

'' umk '' nó trả lời trong khi miệng đang đầy thức ăn

'' ăn xong tôi sẽ đưa cô về '' hắn vừa nói vừa cắt thít cho nó

'' khỏi cần , tôi đi bộ về dk . đằng nào thì anh cũng phải về sớm '' nó khiêm tốn nói

'' vậy cũng dk , nhưng cẩn thận đấy ''

'' là sao ''

'' cô có học kỹ năng sống ko mà hỏi vậy '' hắn mỉa mai

'' đương...đương nhiên là có rồi , anh hỏi lạ ''

'' thế tiểu thư đây có biết là đi vào ban đêm mà ko có người đi cùng là rất nguy hiểm ko hả ? ''

'' sao lại ko bt cơ chứ , bt rõ nữa là đằng khác mấy vụ đấy xuất hiện trên báo đầy , mà a hỏi vậy có j hk zậy ?''

'' tôi chỉ nói vậy thôi , này ăn đi '' nói rồi hắn đưa cho nó đĩa thịt đã được cắt thành nhìu miếng nhỏ

'' cảm ơn ''

''.....''

__________________________________________

Trước cửa nhà hàng

'' tôi về nha ''nó đưa tay ra vẫy tạm biệt hắn

'' uk ''

hắn nhấn ga rồi phóng xe đi thật nhanh

______________________________

Tuy trời đã tối nhưng trên phố người và xe đi lại vẫn rất tấp nập . Nhìn bóng dáng

cái xe của hắn lạc vào dòng người đông đúc nó cũng quay bước đi thật nhanh . Vừa

đi nó vừa nghĩ vu vơ 1 số chuyện . Lúc đi qua con hẻm nhỏ trong thành phố nó chợt

nghe thấy tiếng kêu của 1 người con gái

'' cứu với , cứu tôi với ,aaaaaaa.....cứu ''

vì sự tò mò nên nó đi sâu vào trong con hẻm đó thì thấy 1 đam người to cao vạm

vỡ

đang hãm hiếp 1 cô gái trẻ tầm bao nhiu tuổi thì nó nhìn ko rõ ( cảnh báo các bn đọc

ko nghĩ bậy bạ , từ hãm hiếp ở đây chỉ là sờ má chứ chưa phải là cái '' ghê tởm ''

kia ''

Trong mắt nó bây giờ chỉ là sự khinh bỉ dành cho những người kia

'' mấy người có dừng tay lại ko '' nó lên tiếng

kẻ cao to nhất trong đám đó quay ra ngay khi vừa nghe thấy tiếng nói của nó ,lúc ấy

hắn đã bắt đầu chết lặng trước khuôn mặt baby cua nó .

''cô e à , có muốn chơi với bọn anh 1 lát không, bọn anh hứa sẽ làm cho em vui trog

đêm nay '' vừa nói hắn vừa đưa tay len vuốt vào khuôn mặt trắng không tì vết của

nó, khiến nó cảm thấy kinh tởm

'' buông ra '' nó trừng mắt

'' e nhìn a = ánh mắt ấy là sao chứ , bọn anh thực sự muốn làm cho e vui mà . Nào đi với bọn anh '' tên to cao vạm vỡ đó vừa nói vừa ngoắc tay cho mấy đứa đàn e đi theo . Nhưng bàn tay hắn còn chưa kịp chạm vào eo nó thì đã bị nó dùng lực bẻ gãy 1 ngón tay .khiến cho đối phương đau đớn mức phải kêu lên .

'' aaaaaa , con khốn sao mày dám làm thế với tao ''

vẫn chưa chịu thua , cái tên to cao kia vẫn tiếp tục xông vào cùng đám đàn e .

'' con mất dạy lần này thì mày chết chắc rồi , giám động tới đại ca của bọn tao '' thg

1

'' đẹp mà ko bt điều thì ko nên giữ khuôn mặt đẹp làm j cko uổng phí '' thg 2

'' cả đất nc này chưa có 1 ai dám làm thế với đại ca tao '' thg 3

'' đây lần đầu tiên băng đản bọn tao bị sỉ nhục , mày tới số rồi con '' thg đầu đàn

Phô trương xong cái tôi của cả nhóm bọn chúng liền cùng nhau bổ vây lấy nó .

nhưng rồi trong mắt nó cái đám này chỉ = 5,6 con tép diu bán ngoài chợ vậy nên đối

với người học karate ko tồi như nó thì quá dễ dàng để đánh gục bọn yếu đuối chỉ bt

dùng miệng kia cho dù là chúng có to cao hơn nó rất nhiều .

Kết thúc trận đánh tên thì gãy chân , tên thì gãy tay , tên thì máu be bét ở đầu , còn

tên cuối cùng ko dám đánh nó nên chạy .

Xử lý xong bọn tôm tép nó quay sang phía cô gái hồi nãy thì liền thấy 1 khuôn mặt

sợ hãi đến toát cả mồ hôi lạnh

'' Sao ko ?

'' tôi..tôi ko sao ..cảm ơn cô ''

''.....'' ko nó câu j nó lẳng lặng quay đi ko 1 lời từ biệt với người con gái xa lạ kia

'' cô có thể co tôi bt tên dk ko ? ''

'' lý do ''

'' chẳng lẽ việc muốn bt tên ân nhân cứu mạng của mình cũng không dk hay sao

??? ''

'' tôi ko muốn

'' vậy thì tôi chỉ có thể cảm ơn cô = lời nói thôi sao ??? ''

'' ..........'' k quan tâm đến lời cô gái kia nói nó cứ lẳng lặng đi ra khỏi con hẻm , trước

khi bóng nó đi khuất cô gái kia còn cố nói thêm .

'' Tên tôi là Vân Khả Vy , cô nhớ nhé ''

'' Vân Khả Vy '' nó nhắc lại tên cô gái kia với 1 tiếng nói ko to

_______________

nó rời khỏi con hẻm mà ko hề để ý ánh mắt của hắn đang chăm chú quan sát nó .

Mở cửa và bc vào nhà với tâm trạng mang đầy mệt mỏi nhưng trong con người của

nó hiện giờ đang len lói 1 chút niềm vui mà ngay cả chính bản thân nó cũng không

hề bt niềm vui đó thuộc vào chuyện j trong ngày hôm nay .Nó liếc nhìn 2 túi đồ bự

chà bá đang nằm lăn lóc ngoài cửa , chợt nhận ra trong đó có 1 tờ giấy màu hồng

dk kẹp chung với tờ hóa đơn mà lúc nó và hắn đến siêu thị .Bởi vì lúc thanh toán

chỉ có 1 mình hắn nên nó ko bt dk là hắn đã cho cả cái j vào đó

Tự hỏi với bản thân rằng ko bt trong đó là j nó đi đến và mở tờ giấy ra xem thì thấy 1

dòng chữ hắn ghi :

'' ngủ ngon và nhớ mai dậy sớm ''

''cái j đây hả trời , có hôm nào là mik ko dậy sớm chứ.ngày thường thì 7h kém 15

dậy còn ngày ko phải đi học mình dậy từ lúc 9h 30 sáng chẳng phải là sớm hay sao

??? saxxx xui ko thể nào mà xui hơn dk nữa , người bik thường k gặp lại đi gặp

ngay 1 tên bị khìn (khùng).'' .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.