Tạm Biệt Nhé Thanh Xuân

Chương 7




Phù Dã nhìn quanh căn phòng, trong phòng vết máu dày đặc, trên xác bò sát giả có dấu vết bị dị năng công kích, hắn đẩy mắt kính phân tích: “Không có việc gì, xem tình huống hẳn là hai người vây công bò sát giả sau bị những con khác giải quyết hết, ăn xong thức ăn bọn nó lại chạy tới những nơi khác săn…”

“Nhưng là, thật không vui vẻ a, người ta tân tân khổ khổ nuôi tiểu bò sát lâu như vậy thế nhưng bị người ra làm thịt.” Anh ta đem quạt lông để ở trước ngực, bĩu môi, sau lạnh lùng nói, “Không vui, không đem người kia chặt ta tuyệt không vui.”

“Được rồi, hôm nay đút cho ăn nhiều dị năng giả như vậy, buổi tối cậu có thể thu được rất nhiều tinh hạch tiểu bò sát, đừng so đo con này.” Phù Dã mỉm cười nói, “Liền cho cậu tính tiền cũng được, một con bò nhỏ, đi thôi, lại có người nghi ngờ sự việc.”

Thân ở trong không gian Tần Nguyệt không biết mình thiếu chút nữ bị bại lộ, ở bên ngoài Phù Dã nhìn thấy có xác Hạ Vũ Hoài ở đó chắc chắn nghĩ người đã bị bò sát giả ăn. Đến khi cô từ không gian đi ra bên ngoài chỉ còn rải rác mấy con tang thi, về phần dị năng giả sống sót bao nhiêu Tần Nguyệt cũng không biết, cô đi đến chỗ đỗ xe, không nhìn cũng biết xe cũng hỏng luôn rồi, chiến đấu quá không cẩn thận, nhưng nhìn dấu vết trên mặt đất, có thể đoán được dị năng giả chạy trốn được cũng một đám.

Tần Nguyệt lấy ô tô từ trong không gian đi ở phía trước một đoạn phát hiện con sủng vật mèo đen từ ven đường lủi đi ra, Tần Nguyệt Hắc chi tru trên đầu nó nhất thời cười vui vẻ, mệt cho cô lo lắng chúng nó gặp nguy hiểm, ngược lại chúng nó lại vui vẻ đi săn bắn được không ít tinh hạch mang về, từng cái bụng nhìn đến đều tròn trịa. Không sai, từ lúc Tần Nguyệt để ý thấy chúng nó ăn tinh hạch để sống sót liền không ngừng dùng tinh hạch nuôi nấng chúng nó, nhưng hai sủng vật này rất ít làm cho cô bận tâm, đại đa số đều tự mình ra cửa đi săn, một lần lúc vô ý Tần Nguyệt nhìn thấy năng lực chúng nó càng ngày càng tăng, cũng liền không thèm để ý hai con xuất quỷ nhập thần này nữa.

Đại khái là đã ra cửa nhiều lần, hai con ban đầu đối địch nhau cũng hòa hợp chút ít, hai con bình thường cấu kết với nhau làm việc xấu cùng nhau đi săn tang thi, một đoạn thời gian xuống dưới, hiện tại cũng coi như đồng bạn có tang thi cùng nhau giết rồi sau cùng hưởng tinh hạch.

Tần Nguyệt quay kính xe xuống, mèo đen lập tức hiểu ý trực tiếp từ bên ngoài nhảy vào meo một tiếng nằm xuống trên ghế ngồi nghỉ ngơi. Hắc Quả Phụ giật giật chân, nhanh chóng từ trên đầu nó bò xuống dưới về hang ổ của mình nghỉ ngơi, lại thấy địa bàn nó ngốc trong thời gian qua không giống trước lại trực tiếp nhả tơ làm cái mới.

Xe còn chưa kịp đóng, một âm thanh vật thể vang lên làm thân thể Tần Nguyệt nhất thời căng thẳng, chẳng lẽ đám người kia vẫn chưa đi xa? Cô bản năng cầm búa ném ra ngoài cửa sổ sau đi ra ngoài chuẩn bị chiến đấu, trong xe còn có thể tổn hại xe nha.

Tần Nguyệt trong tay ngưng kết dị năng, tính toán nếu có gì bất thường trực tiếp phóng qua, ánh mắt lãnh khốc hướng âm thanh phát ra nhìn nhìn.

“Vợ, cuối cùng em cũng trở lại!” Quan Thích đột nhiên từ ven đường chạy vọt ra, trước đó lúc hắn bị Tần Nguyệt đá bay ra một đoạn lăn đến khá xa, sau lại cố gắng đứng lên toàn thân đều đau nhức, nhìn không thấy cô ở đâu hắn liền táo bạo tìm kiếm, cũng không theo để ý chính mình thân thể còn bị thương chưa xử lý. Tuy rằng lăn xa cách chỗ cũ một chút nhưng không ngăn cản được việc hắn đi tìm vợ.

Quan Thích ai oán nhìn Tần Nguyệt, trong lòng lại không biết kỳ quái tại sao vợ nhà mình không muốn gặp hắn bộ dáng, vừa rồi còn tống cho hắn một búa, quá lãnh khốc vô tình, được rồi được rồi, hắn biết cô ấy không biết là hắn tới, cho là người xa lạ một búa cũng bình thường, bất quá tim hắn cũng rất là đau đớn.

Được, lại là hắn! Tần Nguyệt bị vận khí người này đánh bại, nhị thành như vậy còn có thể cười vui vẻ còn chưa bị làm thịt nấu canh. Cô nhặt búa bị ghim vào đống cỏ nhỏ ra đứng lên, sau mới xoay người hỏi Quan Thích, “Dị năng của anh là biến thành rùa con?”

“Đúng vậy, đúng vậy, em cảm thấy rất lợi hại đúng không?” Hắn hưng phấn trả lời sau lại thấy có gì đó sai sai, cũng không quá để ý, còn không nói xong đã thấy đầu sắc bén búa đặt ngang cổ, hắn lập tức hoảng sợ, nhẹ giọng nói: “Vợ a, em cẩn thận một chút, đây không phải là đồ chơi tốt …”

“Câm miệng, lần sau lại khiến ta nghe anh gọi tôi là vợ, bên dưới sẽ không có tốt như bây giờ cường.” Tần Nguyệt cần búa hướng bên cạnh vung lên, búa bay tới chặt đứt nhánh cây, sau ngã xuống vang lên âm thanh bén nhọn, Quan Thích nhìn thấy sợ tới mức vội vàng ngậm chặt miệng lại không dám nhiều lời, “Anh, bây giờ lập tức biến thân.”

Lúc này Quan Thích nào dám không nghe lời, trực tiếp tại trước mặt Tần Nguyệt biến thành một con rùa khổng lồ, Tần Nguyệt đi qua, hai tay ôm ngực quan sát một trận, cảm thấy như vừa lòng, lại nhìn xem tình hình giao thông, xoay người một cước đá bay con rùa này, trực tiếp khiến nó thành bánh xe lăn xa …

Giữa không trung Quan Thích rơi lệ đầy mặt, hắn bản năng cái rắm a, làm cái gì vừa bị người đá lên trời liền theo bản năng co rúc đầu với tay chân lại, đây không phải vừa đúng khiến cho cô ấy đá đi sao? Nói, vợ hắn khí lực quá lớn thôi, sau khi biến thân hắn ít nhất cũng phải trăm cân … Không đúng, không đúng, vợ hắn đã nói không muốn hắn gọi cô ấy là vợ, vậy hắn về sau phải gọi vợ hắn như thế nào đây? Quan Thích đau đầu suy nghĩ.

Đến khi thời điểm Tần Nguyệt trở lại căn cứ C thị thì tin tức có đại lượng lớn tang thi đã được truyền ra, bởi vì dị năng giả tổn thất thảm trọng, căn cứ rất nhanh tung ra tin tức nghiên cứu mới về tinh hạch có thể xúc tiến dị năng giả thăng cấp.

Tần Nguyệt trở lại căn phòng của chính mình, từ trong không gian của chính mình cầm ra mấy khối tinh hạch đã được tinh lọc qua nước suối, hấp thu được một lúc phát hiện hắc hỏa lại biến lớn, từ trứng gà giờ này nhìn như một trái táo xanh lớn như vậy. Đây gọi là lượng biến gợi ra chất biến, dày tích bạc phát sao?

Hắc hỏa không ngừng chập chờn, tựa hồ vô thanh đáp lại vấn đề của cô.

Tuyết Triệt vừa nghe thấy tin tức nữ nhân kia đi chấp hành nhiệm vụ cấp A dị năng giả muốn đi gặp, đáng tiếc hắn nhận được tin tức quá chậm. Vô Tự vẫn bị cậu chủ nhà mình bắt canh chừng ở cổng lớn, muốn hắn tra tin tức cô gái kia.

Hắn cũng không biết chính mình gấp cái gì, luôn là mạc danh nổi giận (không cớ gì tự nhiên muốn tức giận đó), thật vất vả đợi đến khi Vô Tự mang tin tức cô gái kia sống sót bình an trở về, hắn lúc này mới Panasonic thở dài nhẹ nhõm, khó có cơ hội gặp được một người thú vị, lập tức bị người khác chơi xong thì thật đáng tiếc.

Tại thời điểm Quan Thích bị đập trúng chướng ngại vật dừng lại chỉ cảm thấy đầu choáng váng, trên ót đau xót làm hắn nghi ngờ, cảm giác đau như muốn tách linh hồn ra khỏi thể xác bay lên trời thóat ly vậy. Chờ hắn lắc đầu cho bớt tỉnh táo, phát hiện nơi này chính là phụ cận căn cứ nha, ôi thôi, không khỏi lại cười mở, vẫn là vợ hắn đối hắn tốt, luyến tiếc hắn phải đi bộ về a… Tuy rằng thủ đoạn có chút thô bạo.

Sau một ngày bị dọa, được rồi, có chút dọa người, Tần Nguyệt vẫn quyết định muốn thật tốt khao cho mình một chút. Cô lấy hai vò gạo trong vại tẩy sạch sẽ, bỏ vào trong nồi cơm điện nấu chín, lại từ trong không gian cầm khoai tây, cà chua, cà đẳng các loại rau dưa mới mẻ cùng với một hộp thịt, toàn bộ rửa sạch sẽ rồi thái từng khối, sát muối bột ngọt, các loại gia vị đủ thứ mới trộn đều sau bỏ vào nồi cùng nấu, xào qua xào lại sau cho nước vào là xong. Đợi đến khi thức ăn chín thì tắt bếp bưng nồi ra, ghép cái bàn làm thành mâm cơm là xong.

Tuy rằng thức ăn không tính là mỹ vị, nhưng khẩu vị cũng là khá lắm rồi, mà dinh dưỡng cũng được coi là toàn diện. Tần Nguyệt tương đối thỏa mãn ăn thức ăn trong bát, một bên ăn thịt bò Đinh Nhất vừa nghĩ, đợi ngày nào đó gặp biến dị thú cũng có thể đem về mấy con vào không gian, không thì rất nhanh cô sẽ không có thịt ăn, mà biến dị thú chẳng những tươi mỹ vị còn có tăng cường thể chất năng lượng, làm người chủ nghĩa thích ăn thịt như cô cũng mong muốn bữa nào cũng có thịt ăn a.

Lại suy nghĩ sự việc xảy ra hôm nay thì rất nhanh cô trầm tĩnh lại, một người sức chiến đấu dù có mạnh cũng vẫn kém đoàn đội, có lẽ cô hẳn nên suy xét tìm kiếm một người có thể tin tưởng một chút làm thành đội hữu. Quả thật cô không phải một lãnh đạo tốt, nhưng nếu gia nhập đội ngũ khác cũng không phải suy nghĩ của cô. Suy nghĩ một hồi cô vẫn quyết định đợi mấy ngày sau đi tìm kiếm nhiệm vụ sau lại đến chiến đội đại sảnh xem xem một chút có ai thích hợp không. Nghĩ đến nhiệm vụ lần này, Tần Nguyệt chân tâm muốn ói một ngụm máu, hi vọng lần sau không cần gặp nhóm người biến thái này nữa

Sửa sang lại phòng bếp, Tần Nguyệt mở cửa lại ngoài ý muốn nhìn đến, bộ dáng hài đồng Tuyết Triệt ngồi trên vai Vô Tự đang nhàm chán ở trong sân của cô đi lại.

“Sao cậu lại tới đây?” Tần Nguyệt mở miệng nói.

“Tới thăm cô một chút có phải hay không gãy tay gãy chân mà trở về bái.” Tuyệt Triệt mở miệng, âm thanh mang theo chút trẻ con trên mặt lại cười đến ác liệt. Hắn ngồi tại đầu vai Vô Tự, biểu tình châm chọc: “Tôi cảm thấy chuyện này không đơn giản chút nào, có thể bình an trở về liền tốt, một cô gái thôi, thế nhưng cũng muốn cùng một đám đàn ông con trai vô giúp vui, thật không ngượng ngùng.”

Tần Nguyệt nghe hắn nói, chỉ thấy trán càng ngày càng muốn nhắn thêm, cô nhéo nhéo lan can, mắng thầm, tiểu hài tử đáng chết, miệng thật độc, nói chuyện dễ một chút sẽ chết sao a, “Nếu không có chuyện gì, trước cứ như vậy, tôi muốn ra ngoài.”

“Cô muốn đi ra ngoài? Đi đâu, tôi và cô cùng đi.”Tuyết Triệt vừa nghe, nhất thời hưng trí, dù sao hắn nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi. Mắt thấy Tuyết Triệt cười híp lại, Tần Nguyệt nghĩ hắn chỉ sợ thiên hạ chưa loạn, yên lặng ở trong lòng nghĩ, hay là thôi đi, “Tôi đi xem xét nhiệm vụ, không có gì hay mà đùa.”

“Đi, cùng đi.” Tuyết Triệt vỗ nhẹ đầu Vô Tự, ý bảo hắn đuổi theo.

Tần Nguyệt thở dài, người kia, hoàn toàn không nghe thấy người khác nói gì. Cô nâng mắt, tự dưng nghĩ đến cái gì đột nhiên tăng sức lực nắm chặt bàn tay rất mạnh, mở miệng nói: “Tôi muốn lập thành một cái tổ đội, cậu có hứng thú hay không gia nhập?”

Thực ra cũng chỉ là thuận tiện nhắc tới, Tần Nguyệt cũng không quá hi vọng Tuyết Triệt sẽ gia nhập, nào biết lời cô vừa nói xong, hắn liền nghiêm túc gật đầu nói: “Được a.” Này đến lượt Tần Nguyệt ngây dại, Tuyết Triệt không phải từ trước đến giờ luôn cùng người khác trong tổ đội bất hòa sao? Thay đổi tính tình?

Nhìn thấy một bộ dáng không thể tin của Tàn Nguyệt, tuyết Triệt đem mặt cười ghé qua, “Tôi đây nghe lời hay không có phần thưởng không vậy?” Tần Nguyệt thẳng tay chụp mặt hắn, đến khi không hứng thú mới bỏ xuống.

“Không có.” Tần Nguyệt cười híp mắt nguy hiểm nói: “Vì cậu nhân thân an toàn, tốt nhất không nên tùy tiện tới gần tôi.”

“Thích.” Hài đồng Tuyết Triệt lộ ra vẻ mặt khinh thường nói: “Yên tâm, tôi một thân nho nhỏ, có thể bổ nhào cô sao?” Hắn tuy rằng tự phụ nhưng còn chưa hề nghĩ tới sẽ đem một con người lớn như vậy ăn luôn.

Hai người không ngừng đấu miệng, rất nhanh đã tới mục đích cần đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.