Tái Sinh Để Theo Đuổi Anh

Chương 37: Vô đề




Tại Dược thành đột nhiên phát sinh dạng sự tình tập kích này, trong lúc nhất thời, dẫn tới các phe chú mục, đặc biệt là khi phủ đệ của Tào Quốc Dược trong nháy mắt bay ra Dược thành, mà Hắc Xà to lớn ở phía sau đuổi sát không buông, rất nhiều cường giả cùng dược sư bên trong Dược thành cũng không khỏi vì đó giật mình, rất nhiều người đều xa xa đuổi theo, ở phía xa muốn xem cuối cùng là chuyện gì xảy ra.

- Lý Thất Dạ, ngươi là có ý gì!

Cả tòa phủ đệ phi hành tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt, nó liền đứng cách Lý Thất Dạ ngàn dặm.

Lúc này, Tào Quốc Dược cao cư phía trên một ngôi lầu vũ trong phủ, hai mắt hắn mãnh liệt, đối với Lý Thất Dạ nghiêm nghị quát.

- Có ý tứ gì?

Lý Thất Dạ nhìn lấy Tào Quốc Dược mang phủ đệ mà đến, hắn híp con mắt một cái, cười nói ra:

- Không có ý gì, ta chỉ là để súc sinh này trở về tìm chủ nhân của nó mà thôi. Hiện tại xem ra, nó đã tìm đến chủ nhân của nó.

- Ngậm máu phun người!

Tào Quốc Dược quát khẽ nói:

- Trước mắt bao người, tất cả mọi người nhìn thấy ngươi ngự độc xà công kích bản tọa, chớ có đổi trắng thay đen, điên đảo thị phi!

Đối với dạng sự tình này mặc dù nói Tào Quốc Dược là một mực phủ nhận, nhưng mà, coi như là không ít tu sĩ cường giả chạy đến quan sát, trong nội tâm cũng minh bạch, tại đương thời, ngoại trừ Bách Trùng Cốc ra, cũng chỉ có Tào Quốc Dược am hiểu ngự độc này.

Tào Quốc Dược từng cùng Bách Trùng Cốc trao đổi bí thuật, chuyện này tại Thạch Dược giới đã không phải là sự tình bí mật gì.

Lý Thất Dạ cười nói ra:

- Có phải hay không, cái kia đã không trọng yếu, trước mau mau giải quyết Hắc Xà đi.

Là ai đem Hắc Xà ra sử dụng đánh lén hắn, trong nội tâm Lý Thất Dạ là nhất thanh nhị sở, đã vạch mặt, liền không có cái gì nói nhảm, ngươi không chết, chính là ta vong.

Oanh… oanh… oanh…

Ở thời điểm này, Hắc Xà đuổi theo tới, Hắc Xà vừa đuổi tới, liền há miệng phun ra sương độc cuồn cuộn, trong nháy mắt, độc xà che khuất bầu trời, sương độc cuồn cuộn như thao thiên cự lãng trong nháy mắt đem phủ đệ của Tào Quốc Dược bao phủ!

Rất nhiều tu sĩ cường giả xa xa đứng ngoài quan sát đã có vết xe đổ, cho nên, bọn hắn đều lẫn mất xa xa, để miễn cho bị sương độc của Hắc Xà gây thương tích.

- Mở…

Ở trong phủ đệ, không chỉ có một người Tào Quốc Dược ở lại, còn có không ít đệ tử cùng cường giả của Tào quốc, thời điểm sương độc của Hắc Xà bao phủ phủ đệ, có không ít đệ tử nhao nhao mở ra dược lô, dược lô của bọn hắn phun lên dược vụ cuồn cuộn, dược vụ phóng lên tận trời, tựa như là xen lẫn thành hộ thuẫn.

Tư… tư… tư…

Từng đợt thanh âm tựa như thiêu đốt vang lên, thời điểm sương độc của Hắc Xà chạm đến dược vụ, sương độc của Hắc Xà lập tức bị hóa giải, hóa thành tro tàn rơi xuống.

Tào quốc chung quy là dược đạo truyền thừa, đã từng đi ra Dược Đế, đệ tử Tào quốc vẫn là có bản sự không nhỏ. Giống như Hắc Xà chi độc, bọn hắn vẫn có năng lực hóa giải.

Hắc Xà như là cuồng nộ, thời điểm sương độc bị hóa giải, liền rít một tiếng, cái đuôi to lớn nặng nề quất xuống, một trận cuồng vũ, như là cuồng phong bạo vũ công kích phủ đệ của Tào Quốc Dược.

Oanh… oanh… oanh…

Coi như tòa phủ đệ này có phòng ngự cường đại, ở dưới Hắc Xà công kích cường đại như thế, cũng không ít lâu vũ phòng ốc vỡ nát, có đệ tử bị nện đến bay ra, cuồng phun máu tươi.

- Nghiệt súc, đừng cuồng!

Sắc mặt Tào Quốc Dược khó coi tới cực điểm, quát chói tai một tiếng, mệnh lệnh của hắn vừa rơi xuống, bên cạnh hắn thủ hộ lấy bốn Thần Thiết Yêu trong nháy mắt bay ra, tốc độ nhanh đến tuyệt luân vô bỉ, tựa như là thiểm điện.

Xùy…

Bốn Thần Thiết Yêu tựa như tia chớp vút qua, bọn chúng dùng cánh tay như đao, trong nháy mắt cắt qua, thời điểm chúng nó về tới bên người Tào Quốc Dược, chỉ gặp máu tươi dâng trào, như là suối phun, cao cao phun lên.

Vào lúc này, Hắc Xà to lớn ầm ầm sụp đổ, như là đẩy núi vàng ngã ngọc trụ, thân thể to lớn của nó ở trong nháy mắt bị cắt đoạn, hơn nữa bị cắt thành mấy đoạn, từng đoạn từng đoạn thân rắn lăn xuống trên mặt đất, giống như là từng tòa sơn phong, máu rắn nhuộm hồng cả đại địa.

- Thần Thiết Yêu thật cường đại!

Nhìn thấy bốn Thần Thiết Yêu xuất thủ, trong nháy mắt chém giết Hắc Xà, cái này khiến không ít người trong nội tâm cũng không khỏi phát lạnh.

- Nghe nói bốn Thần Thiết Yêu này đã từng tứ ngược Thạch Vực một đoạn thời gian, cuối cùng bị Tào Quốc Dược thu phục, như thế xem ra, bọn chúng thật là cường đại, khó trách có nhiều cường giả chết thảm ở trong tay của bọn nó như vậy.

Có dược sư đến từ Thạch Vực nhìn thấy bốn Thần Thiết Yêu cường đại, trong lòng cũng không khỏi sởn hết cả gai ốc.

Lúc này, sắc mặt Tào Quốc Dược khó coi tới cực điểm, hắn hạ lệnh bốn Thần Thiết Yêu giết chết Hắc Xà, trong lòng của hắn là ngàn cái không nỡ, một đầu Hắc Xà như vậy, kiếm không dễ, nó từng là một trong trợ thủ đắc lực nhất của hắn, hiện tại hắn không thể không hạ lệnh chém giết!

- Lý Thất Dạ, ngươi ngậm máu phun người, lại lấy Hắc Xà công kích tử đệ Tào quốc ta, thù này không báo, ta thề không bỏ qua!

Lúc này Tào Quốc Dược ngồi cao ở phía trên lâu vũ, đối với Lý Thất Dạ nghiêm nghị nói.

- Thật sao?

Lý Thất Dạ không có tức giận chút nào, cười nói ra:

- Cũng không biết muốn báo thù thế nào, là bắt sống ta, hay là đem ta thiên đao vạn quả. Đương nhiên, nếu như đem ta bắt sống, đối với ngươi là rất có chỗ tốt, ngươi nói có phải hay không.

Tào Quốc Dược cùng Lý Thất Dạ đối chọi gay gắt, tu sĩ cường giả đứng ngoài quan sát, đều ôm tâm tính xem náo nhiệt, trong nội tâm một vài đại nhân vật minh bạch, chuyện này không có nhìn từ bề ngoài đơn giản như vậy!

Trên thực tế, chuyện như vậy người sáng suốt lập tức đều có thể nhìn ra được, khẳng định là Tào Quốc Dược đem Hắc Xà ra sử dụng đánh lén Lý Thất Dạ, chỉ bất quá, rất nhiều tu sĩ, rất nhiều truyền thừa, đều có một ngày sẽ nhờ Tào Quốc Dược, cho nên, không người nào nguyện ý vạch trần chuyện như vậy.

- Nếu ngươi thúc thủ chịu trói, ta sẽ tha cho ngươi một mạng!

Tào Quốc Dược nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói.

Lý Thất Dạ nhìn lấy Tào Quốc Dược, lộ ra tiếu dung, nụ cười của hắn có chút cao thâm mạt trắc, hắn cười nói ra:

- Thúc thủ chịu trói? Ta thực sự không có thói quen không đánh mà hàng, nếu như ta không thúc thủ chịu trói? Ngươi qua đây cắn ta sao?

Sắc mặt Tào Quốc Dược băng lãnh, lạnh lùng nói ra:

- Ngươi đã là chết cũng không hối cải, không biết phân biệt, vậy cũng đừng trách ta, ta liền để ngươi kiến thức cái gì mới gọi là dược đạo một chút! Để ngươi loại ếch ngồi đáy giếng này minh bạch, dược đạo, cái này không chỉ ở luyện đan chủng thảo!

Tào Quốc Dược vừa dứt lời, hắn đứng lên, lúc này, hắn miệng phun chân ngôn, quanh thân tản ra thanh sắc quang mang, thời điểm toàn thân hắn hiển hiện pháp tắc, lại có chi thảo ở dưới chân hắn mọc ra, có linh tiêu ở trước mặt hắn nở rộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.