Tái Hôn Với Chồng Cũ

Chương 62




“Bảo bối, xem anh điều tra được gì nè.” Charles vươn bàn tay to đẩy ra cửa phòng tắm, cũng không quản hiện tại Đường Phong có phải đang tựa người vào bồn tắm xem điện ảnh hay không, có phải đã từng nói với hắn, thỉnh không cần quấy rầy khi Đường Phong đang tắm rửa hay không.

Nếu không phải là Charles quên, chính là bị chuyện gì vui vẻ lắm làm mê muội đầu óc.

“Anh tốt nhất nên đưa ra được lý do chính đáng ngăn lại việc tắm rửa của tôi.” Thở dài, thời gian riêng tư khó có được của cậu cứ vậy mà bị đầu hùng này phá hủy, vịn thành bồn tắm ngồi thẳng dậy, Đường Phong vươn tay ấn nút tạm dừng, cậu mới xem được nửa bộ phim, lại đang là lúc cao trào nhất của phim.

Cái này giống như người ngồi trên xe vượt núi trải qua thong thả thang dây rốt cục chuẩn bị bắt đầu hưởng thụ cảm giác tốc độ nhanh, lúc này lại bị chặn lại ở nửa khoảng lưng chừng, không phải khó chịu bình thường.

Đường Phong nghiêng đầu nhìn về phía đầu sỏ gây chuyện, tùy tay vươn ra sau dùng khăn xoa tóc, ngọn đèn trong phòng tắm bởi vì Đường Phong xem phim mà có chút hôn ám, một chút sương trắng tron phòng tắm làm cho địa phương nho nhỏ này đột nhiên trở nên mơ mộng lên.

Làn da trắng mịn khỏe mạnh, hình thể được bảo trì vô cùng tốt do được rèn luyện lâu dài, giống như Nhân Ngư đắm chìm trong làn nước trong suốt của phim [Cướp biển Caribbean], đôi môi ướt át kia đang mở ra đóng lại nói gì đó nhưng Charles đột nhiên không nghe được, chỉ cảm thấy cả người hắn đều bị mê hoặc.

Khó có thể lý giải, vì sao đã ở cùng một chỗ lâu như vậy, vẫn như cũ không thể đào thoát khỏi bàn tay của đối phương.

“Ba!” Đường Phong đem khăn lông ướt ném lên đầu mỗ hùng, đánh nát mộng đẹp của Charles, “Hoàn hồn.”

“Mỗi một lần nhìn đến…bộ dáng không mặc quần áo của cậu,” Vươn tay đem khăn kéo khỏi mặt, Charles nửa ngồi xổm bên cạnh bồn tắm hướng nam nhân nhếch miệng cười, “Tôi đều có cảm giác như đang ở mối tình đầu.”

“Vậy số lần mối tình đầu của anh cũng thật nhiều.”

Charles mị mị mắt, hơi chút khẩn cấp nói với Đường Phong: “Đừng vội đuổi tôi ra ngoài thân ái, tôi đã tra ra được một số chuyện có ích.”

“Những lời này anh vừa mới nói rồi.”

“Được rồi, lễ đính hôn ở nhà hàng của Lục Thiên Thần kỳ thật chỉ mới được định ra vào hai ngày trước.” Nói câu này, Charles liền bình tĩnh nhìn nam nhân.

“Sau đó đâu?” Cứ như vậy không có câu sau?

Đường Phong khó hiểu nhìn Charles.

“Cái tên họ Trương kia mở phòng triển lãm tranh, hắn không phải cũng là hai ngày trước mới biết được chúng ta muốn tới Giang Tây chơi sao? Chỉ có hắn biết nơi chốn và thời gian chúng ta đến.” Charles đứng dậy ngồi lên thành bồn tắm, vươn tay tùy ý khuấy khuấy nước, “Cái này vô cùng đơn giản, tên Trương bán tranh kia kỳ thật chính là mật thám, đem bảng giờ giấc hành trình của chúng ta cung cấp cho Lục Thiên Thần.”

“Có khả năng này, tiếp tục.” Đường Phong không phải chưa từng hoài nghi Trương học trưởng, thời gian đối phương xuất hiện gần với lúc Lục Thiên Thần chia tay với cậu, rõ ràng nhất là biểu hiện cố ý lại mất tự nhiên của đối phương khi cậu có cuộc gặp bất ngờ với Lục Thiên Thần.

Diễn xuất vụng về ở trong mắt của một diễn viên có kinh nghiệm cao thâm liền giống như trẻ con đang nói dối, có thể dễ dàng nhìn thấu.

Nhưng Đường Phong lại không muốn đi hoài nghi đối phương, dù sao từ những gì cậu tiếp xúc Trương học trưởng đến xem, trên bản chất đối phương là một người tốt, chỉ là không biết vì sao ở lúc này lại cố ý tiết lộ hành tung của bọn họ.

Chỉ là vì vị học muội kia?

Đường Phong cũng không phải là loại nam nhân chỉ cần một lý do tùy tiện là có thể bị lừa gạt.

“Cho nên tên Trương bán tranh kia khẳng định là người mà Lục Thiên Thần phái tới xếp vào bên cạnh cậu, ô, đúng rồi, cái tên Tiểu Ác Ma kia cũng vậy, hai người một sáng một tối khiến chúng ta không hề phòng bị,” Charles bày ra một bộ dáng tức giận, hay tay nắm lấy vả vai Đường Phong, trầm giọng nói, “Bảo bối, tên Lục Thiên Thần này rất xấu, hắn chính là muốn cố ý chọc giận cậu.”

Cố ý chọc giận tôi?

Đường Phong bỗng vốc một ít nước vẩy lên mặt, hít vào một hơi nói, “Anh ta muốn chọc giận tôi làm gì?”

“Cái này gọi là phép khích tướng, cố ý để cho cậu nhìn thấy hắn ở cùng một chỗ với nữ nhân khác, làm cho cậu hồi tâm chuyển ý.” Charles cầm lấy khăn mặt thay nam nhân lau đi nước còn đọng lại trên trán, vừa lau vừa nói, “Trời ạ, hắn cũng thật xấu, nếu là thật không quên được cậu lại vì cái gì muốn rời khỏi, ách, tôi đã biết, đây là lấy lùi làm tiến.”

“Nói giống như thật ấy.” Đường Phong đối lời nói của Charles giữ lại ý kiến, cậu cảm thấy Lục Thiên Thần không phải người như vậy, nhưng lại đồng thời có một ít hoài nghi, bên cạnh cậu Lục Thiên Thần mới là người ẩn tàng sâu nhất.

“Vậy chuyện hôm qua lại giải thích thế nào đây?” Charles không cho là đúng, hừ nhẹ một tiếng, “Mặc kệ thế nào, ít nhất chúng ta có thể hiểu được một việc, lúc này Lục Thiên Thần xuất hiện ở đây khẳng định có liên quan đến cậu, nhiều chỗ như vậy không đi lại cố tình đến nơi đây làm lễ đính hôn?”

“Nguyên nhân không quan trọng, quan trọng là khi bọn họ đem đầu mâu nhắm vào cậu cũng đồng thời là đang gây hấn với tôi!” Charles căm giận nói, “Bảo bối, chẳng lẽ cậu cứ như vậy mà nhẫn nhịn sao? Đám hỗn đản đáng chết này đã khi dễ đến trên đầu của chúng ta rồi.”

“Đương nhiên không.” Đường Phong lắc lắc đầu, “Nhưng tôi lại không muốn đi phá hư bất kì lễ đính hôn của bất luận kẻ nào, đã có người mời, chúng ta cũng đi tham dự lễ đính hôn đi.”

“Tôi đồng ý với ý kiến của cậu bảo bối!” Charles búng tay, “Tôi sẽ an bài cho người chuẩn bị lễ vật, hiện tại tôi cũng muốn tắm rửa.”

“Quay ra sau, đi thẳng đem cửa đóng lại, tạm biệt không tiễn cám ơn.” Một lần nữa nằm trở về, Đường Phong cố ý nâng một chân đẩy đẩy Charles, “Nghe lời, Char đại hùng.”

“Cậu không thể đối xử với tôi như vậy…”

“Ba, hai…”

Mỗ hùng lập tức xoay người chạy ra ngoài, qua một giây lại vươn tay đem cửa phòng tắm đóng lại: “Thân ái, hảo hảo xem điện ảnh a.”

Đường Phong nở nụ cười, đầu đại hùng ngu ngốc này.

Tắm rửa xong mặc áo ngủ vào, đóng máy tính, Đường Phong vừa lau tóc vừa đi ra phòng tắm, nói: “Tôi tắm xong rồi, anh vào đi.”

“Charles?” Đường Phong không thấy được người.

“Bảo bối, tôi ở trong này.” Thanh âm từ trên giường truyền đến, lúc này Đường Phong mới phát hiện chăn trên giường cuộn thành cái gò.

“Anh làm gì vậy, muốn đem mình ngộp chết sao?” Thất thanh bật cười, cậu đi qua vỗ một chưởng lên cái kén kín mít kia, “hắc, đi ra.”

“Tôi chờ cậu đợi cậu thật lâu, đến, mời hưởng dụng.” Chăn xốc lên, Charles ở bên trong cư nhiên là lõa thể, hai tay hai chân mở ra thành hình chữ đại, “Nhanh a bảo bối, nhanh tới ăn tôi đi!”

“Thật nhiệt tình a, bất quá tôi phải nhìn xem món thịt hùng này có hợp khẩu vị với tôi hay không đã.”

Tùy tay đem khăn đặt lên vị trí trung tâm của mỗ Charles, khóe miệng Đường Phong hàm chứa ý cười, cố ý dùng ánh mắt quét Charles từ trên xuống dưới, người sau nhắm mắt lại bày ra bộ dáng chờ hưởng dụng.

Đầu tiên ngoán tay dừng trên vai Charles, Đường Phong nhẹ nhàng nhéo nhéo cơ ngực của người nào đó, chậc chậc tán thưởng: “Không sai, đủ lực.”

“Còn có nơi này, chủ nhân của tôi.” Charles chủ động chỉ chỉ cơ bụng rắn chắc của mình, “Sờ sờ chúng nó.”

Đường Phong bị Charles đùa nở nụ cười, chiếu theo Charles nói sờ sờ cơ bụng của người này, “Thật cứng rắn, là làm từ đá sao?”

“Đến thử xem sẽ biết.” Đằng một cái liền từ giường nhảy dựng lên, Charles đem Đường Phong kéo đến ngồi trên đùi của mình, dưới áo ngủ của Đường Phong lại là một mảnh trống rỗng, không có trở ngại cho việc tiếp xúc lẫn nhau, trong nháy mắt giống như châm lên ngòi lửa trong đêm, lách tách lách tách vài tiếng đồng thời bắt đầu nổi lên hơi nước.

Hai người cơ hồ là đồng thời hít một hơi, có cần kích thích như vậy hay không?

“Tôi có thể chứ?” Charles là vô sỉ mà hỏi, người này đã sớm ở nơi đỏ dùng động tác thật nhỏ chậm rãi ma sát, hai tay không biết khi nào thì chạy vào bên trong áo ngủ, nhẹ nhàng lôi kéo, áo ngủ mềm mại màu trắng kia liền từ bả vai Đường Phong chạy xuống bên hông.

Thân thể tuổi trẻ, thậm chí dục vọng cũng là trẻ trung như vậy, chỉ cần bị nhẹ nhàng khơi gợi liền không có biện pháp ngăn chặn lại.

Một trong những nguyên nhân thích ở cùng một chỗ với Charles, thì phải là có thể không cần che dấu nhu cầu của chính mình, người sống mệt mỏi như vậy, thế cho nên bình thường đều phải áp chế chính mình, ủy khuất chính mình.

Nếu cả ban đêm cũng phải dùng dây thừng đem mình vây khốn, vậy nhân sinh thật sự đúng là rất không xong.

“Hảo hảo hầu hạ.” Cười đến nheo mắt, Đường Phong dùng hai tay đem Charles ấn ngã trên giường, ngón tay lung lay trước mắt đối phương, “Phục tùng mệnh lệnh của tôi, không được nhúc nhích, không cho chạm vào tôi.”

“Ô…Tôi sẽ chết.” Hai tay giơ lên cầm lấy gối, Charles cắn chặt khớp hàm, “Đến đây đi, chủ nhân của tôi!”

Này thật đúng là một đêm đỉnh điểm của hỗn loạn, Đường Phong hít sâu một hơi chậm rãi ngồi lên, phỏng chừng sáng mai cậu sẽ hối hận về xúc động của tối hôm nay.

Cậu đột nhiên nhớ đến lời Albert nói, đúng vậy, đây là xúc động.

Ngẫu nhiên thuận theo một chút xúc động trong lòng, có lẽ cũng là có thể.

Đường Phong cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại của Charles, cậu chỉ là nói không cho Charles chạm cậu, cũng không có nói cậu không thể hôn môi đối phương.

Về phần lễ đính hôn vào ngày mai của Lục Thiên Thần, giống như Charles nói, mặc kệ nguyên nhân là cái gì, bọn họ bị khi dễ cũng sẽ ngẫu nhiên xúc động làm ra phản kích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.