Tái Hôn Với Chồng Cũ

Chương 39




Nghe hai anh em Mạch Khắc cuồng xuy Charles là hảo nam nhân ra sao, mỗi ngày hướng bọn họ không ngừng nói về tình yêu như thế nào lại còn tưởng niệm a tán dương a, khiến cho Đường Phong đem đường nhìn quỷ dị ném ra sau đầu.

Lúc này chưa đến năm phút, Charles đã thực sự đi ra.

“Thật đúng là năm phút a?” Đường Phong nhìn về hùng bảo bối đang bước về phía mình mà không khỏi cảm thán, cậu còn chưa uống hết nửa ly rượu thì Charles cùng Ivan đã nói xong?

“Bảo bối, tôi nào dám nghỉ ngơi thêm giây nào, chỉ sợ cậu hiểu lầm giữa tôi cùng Ivan có gì đó đặc biệt, nam nhân tri kỷ hiểu chuyện như tôi ở thời đại này đã không còn nhiều lắm, cậu cần phải hảo hảo nắm chặt a.” Charles đi tới đối Đường Phong làm một cái hùng ôm, lực đạo quá lớn khiến cho Đường Phong có thân hình không thua kém Charles bao nhiêu cũng phải lui lại hai ba bước mới có thể ổn định.

“Anh là hùng sao?” Nhịn không được mà mắng.

“Tôi là hùng bảo bối của cậu a.” Charles dùng sức cọ a cọ lên người Đường Phong, bảy ra một bộ dáng xa cách ba giây lại tựa như đã qua ba năm.

Thật buồn nôn chết đi được, cũng không nhìn trường hợp mà cứ phát xuân.

“Năm phút có thể làm gì, trừ phi tốc độ của anh quá nhanh.” Đường Phong nhịn không được chọc ngoáy Charles một chút.

Charles cười hắc hắc, ôm thắt lưng của cậu, ý vị thâm trường nói: “Tôi có thể làm trong năm phút hay không, chẳng phải cậu là người hiểu rõ nhất sao?” Đường Phong cười cười, không nói lời nào, một cái khuỷu tay đánh thẳng vào ngực Charles, người sau kêu một tiếng đau đớn rồi bưng ngực hừ hừ: “Tim của tôi đều nát cả rồi.”

“Nát thì dán lại.”

“Hảo tàn nhẫn, quá lãnh khốc.”

“Hiện tại anh mới biết tôi là người như thế a?” Bắt đầu đấu võ mồm với Charles.

“Tôi yêu chết sự lãnh khốc cùng tàn nhẫn của cậu!” Lời này triệt để khiến Đường Phong không thể nói gì thêm.

Rõ ràng cũng đã là người trưởng thành trải qua biết bao tang thương, thế nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ bị Charles làm cho nhịn không được mà đấu võ mồm cùng đối phương, Đường Phong cảm thấy kỳ thực cậu cũng không phải quá nghiêm túc.

Bất quá lúc này cũng không phải là thời gian để cho hai người bọn họ đấu võ mồm, Ivan vẫn còn đứng bên cạnh mà nhìn.

“Làm một người bị bắt cóc, Đường tiên sinh tựa hồ trôi qua rất vui vẻ.” Ivan ôn hòa ném ra một câu.

“Bắt cóc đã là sự thực, tôi nghĩ làm cho mình sống thoải mái một chút là một lựa chọn rất tốt.” Đường Phong nở nụ cười, “Ivan cảnh quan là tới cứu tôi sao?”

Charles vừa nghe liền khẩn cấp ôm chặt lấy thắt lưng của cậu: “Không! Thân ái! Ivan đến là để nói chuyện hợp tác cùng tôi, cho nên thật xin lỗi hiện tại cậu chỉ có thể ở chỗ này của tôi, hơn nữa tôi này không gọi là bắt cóc, mà là tình thú.”

“Tình thú của anh thật đúng là đặc biệt.”

Người bình thường thật đúng là chịu không nổi.

“Tôi nghĩ Đường tiên sinh không cần cảnh sát chúng tôi đến gải cứu, dù ở đây có người chết, thì Đường tiên sinh cũng sẽ là người sống sót cuối cùng.” Ivan nói môt câu làm cho Đường Phong nghe không hiểu lắm, nghe thế nào có chút đáng sợ?

Charles hợp thời đứng dậy, trước sau như một sang sảng cười nói: “Ivan, cậu đây là đang đố kị Đường Phong sao? Đừng như vậy, này sẽ làm cho cậu trở nên xấu xí a.”

Nam nhân vừa nói vừa đón Đường Phong rời yến hội đi hướng lên lầu.

“Hiện tại lại muốn đi đâu?” Đường Phong hỏi.

“Đàm được sinh ý, đương nhiên là phải tùy tiện ngoạn chút rồi, thân ái cũng đến thử một lần đi.” Charles nhìn cậu trát trát ánh mắt. “Tôi biết cậu từ trước đến nay không thích đánh bạc, tôi cho cậu mượn tiền thế nào?”

“Tôi thua sẽ không trả nổi.”

“Không sao, thua không trả nổi có thể dùng thân thể đến bồi thường.” Nheo mắt lại bày ra một bộ dáng mê đắm.

“Để cho tôi thượng anh thì thật ra có thể suy nghĩ một chút.”

Đường Phong chỉ là nói giỡn, cậu đối với loại hình to lớn thô kệch như Charles không dậy nỗi suy nghĩ để thượng, dù Charles có cởi sạch nằm trước mặt cậu, cậu còn phải suy nghĩ một chút.

Giữa lúc cười nói Charles đã mang Đường Phong đi đến nơi dành cho khách quý trên lầu, nguyên lai nơi này có riêng một sòng bạc nhỏ, nơi này ngoại trừ cậu cùng Ivan đi phía sau còn có một người đã ngồi sẵn.

Thoạt nhìn hình như là người Đức, trên môi là hàng râu được chăm sóc kĩ lưỡng, người lớn lên có chút nghiêm túc, tuổi khoảng bốn năm chục, bất quá cũng không có bụng bia hay vóc người suy thoái của người trung niên, cả người thoạt nhìn rất tiêu sái.

Sau khi thấy bọn họ tiến vào, người Đức hướng bọn họ mỉm cười, không biết có phải là ảo giác của Đường Phong hay không mà cậu cảm thấy người Đức này nhìn cậu nhiều hơn một chút, không có địch ý, tựa hồ có chút ngạc nhiên mà tìm hiểu.

Đường Phong chỉ nghĩ nguyên nhân là bởi vì do cậu đi bên cạnh Charles.

Trong phòng số lượng người không nhiều lắm, Ivan rất tự giác ngồi xuống sòng bạc, sau đó Charles cũng ngồi vào, tiện thể cũng đem Đường Phong kéo vào, vừa lúc là ngồi đối diện với Ivan.

Vệ sĩ đứng canh chừng hai bên cửa, mấy người chia bài tựa hồ đã chuẩn bị sawos xếp.

“Tôi có thể chỉ ngồi xem không?” Đường Phong không muốn tham dự vào, trước khi bắt đầu liền biểu lộ lập trường của mình.

Charles tựa hồ vẫn muốn giựt dây Đường Phong đánh bạc để thực hiện chút tâm tư tà ác “không có tiền thì lấy thân thể bồi thường” của hắn, bất quá trước khi hắn mở miệng thì đã có người đứng ở trận doanh của Đường Phong.

Người Đức dùng tiếng Anh cứng ngắc mà nói: “Nếu như cậu chia bài, chúng tôi sẽ cảm thấy vô cùng vinh hạnh.”

Ivan im lặng không lên tiếng, Charles nhận được ánh mắt cảnh cáo của Đường Phong cũng chỉ có thể đáp ứng, hắn có chút ủ rủ, xem ra đêm nay chỉ có thể nhìn không thể ăn.

“Muốn chơi cái gì?” Người Đức hỏi.

“Đơn giản một chút, xì dzách (Black Jack) là được rồi.” ngón tay của Ivan nhẹ nhàng gõ bàn.

“Tôi không có ý kiến.” Charles biểu thị nói.

Đường Phong càng không có ý kiến, kỹ xảo chia bài của xì dzách cũng không quá khó.

Phải chơi gì đã định xong, kế tiếp là phải đến lợi ích, bất quá lợi ích này cùng với trong tưởng tượng của Đường Phong không quá giống nhau.

“Hai mươi phần trăm.” Ivan dẫ đầu hạ chú, bất quá Đường Phong nghe không rõ này là có ý gì.

“Hai mươi phần trăm cho việc buôn lậu? Sách, Anh quốc nữ vương bệ hạ của tôi sẽ không đồng ý, bốn mươi phần trăm.” Charles liên tục dùng đầu ngón tay gõ bàn.

Nga, nguyên lai là hắc đạo cùng bạch đạo đang nói chuyện làm ăn, có thể bàn như vậy sao?

Ở trên chiếu bạc?

“Tôi đây ở trung gian là được,ba mươi phần trăm.” Người Đức cũng là một phần tử trong đó.

Sau khi hạ chú xong thì Đường Phong bắt đầu chia bài, ván đấu tiên lấy Charles có vận khí tốt mà thắng, vừa mở bài chính là hai mươi mốt điểm tuyệt sát, người này vẻ mặt tươi cười mừng rỡ.

Bọn họ đùa cùng với phương pháp chơi xì dzách bình thường có chút không giống với, mỗi một ván tựa hồ chỉ có thể có một người thắng.

Ván đầu tiên là Charles thắng, ván thứ hai là người Đức, vận khí của Ivan không tốt lắm, tới ván cuối cùng cư nhiên thân là người chia bài của nhà cái Đường Phong thông sát.

Thực tế người chơi chỉ có ba người trên bàn kia mà thôi, Đường Phong bất quá là thấu một sổ phát một bài, việc này đã nói ngay từ đầu, cho nên dù cho cậu thắng thì ván này cũng trở thành phế thải mà thôi.

“Ba ván định thắng bại, Ivan, hôm nay vận khí của cậu không được tốt lắm a.” Charles thấp giọng nở nụ cười, bộ dạng thấy thế nào thực kiêu ngạo?

“Anh cùng tôi, đơn độc đấu lại một ván thế nào?” Vị cảnh quan trẻ tuổi trực diện hướng Charles đưa ra yêu cầu.

Charles thắng nên vô cùng cam tâm tình nguyện đáp ứng, không chút suy nghĩ đã noi: “Đường nhiên là được, cậu muốn đánh cược gì, không bằng chúng ta đổ một chuyến kim cương?”

“Không, tiền đặt cược phải có chút khác biệt.” Ivan trở nên nghiêm túc, cả người bắt đầu phát tán hàn khí, nhất là khi nhìn về phía Charles, Đường Phong rõ ràng cảm giác được tình cảm phức tạp dành cho Charles của người thanh niên này.

Hỏi thế gian tình là gì a…

Đường Phong âm thầm thở dài trong lòng, lúc này lại đột nhiên từ trong miệng Ivan nghe được tên của cậu. “Chúng ta cược Đường Phong, người nam nhân đang ở đối diện của tôi này.”

“Tôi không phải là tiền đặt cược của bất luận kẻ nào trong các ngươi.” Điều này làm cho Đường Phong có chút không quá thích thú, cậu không phải là vật phẩm.

Đối với điểm này hiển nhiên Charles cũng đồng ý, hắn hướng đường nhìn băng lãnh về phía Ivan, mặc dù là đang cười, nhưng sẽ không để cho người khác cảm giác được một tia ấm áp.

“Ivan, người cậu muốn cược tôi không có biện pháp giao ra, bảo bối Đường Phong của tôi không thể tùy tiện đem ra cá cược như vậy, chúng ta vừa mới đạt thành hợp tác, đừng khiến cho tôi tức giận, Ivan.”

Cảnh quan trẻ tuổi đột nhiên nở nụ cười, ngôn ngữ có chút chanh chua: “Anh coi trọng một ngôi sao nho nhỏ như vậy? Người nam nhân gọi Đường Phong này, lực hấp dẫn của hắn đối với anh lớn như vậy sao? Nếu như tôi có thể bảo chứng phân bộ ở Anh sẽ không can thiệp vào hoạt động của anh ở Anh, đổi lại chỉ cần anh đem hắn tặng cho tôi cả đêm, điều kiện như vậy cũng không dụ hoặc được anh sao?”

Ivan đứng lên, chỉ tay vào Đường Phong, đối Charles lớn tiếng nói: “Hiện tại nói cho tôi biết, Charles, lựa chọn của anh!”

Ở giữa lợi ích cùng tình cảm?

Đường Phong cảm thấy mình thật nhàn nhã, ở loại thời điểm này trong đầu còn toát ra mấy ý niệm kỳ quái.

Khẩn trương sao?

Có sợ Charles thực sự đem mình bán đi không?

Kỳ quái chính là tuyệt không khẩn trương.

Câu trả lời của Charles ngoài dự liệu của Ivan, người này không đồng ý cũng không cự tuyệt, nói ra có ý tứ hàm xúc ở mặt khác: “Thực sự là buồn cười a Ivan, Đường Phong là Đường Phong, dù cậu ấy ở cùng một chỗ với tôi, tôi cũng không có quyền lợi mệnh lệnh cậu ấy làm cái gì, nếu như trong điều kiện của cậu có dính dáng đến cậu ấy, vậy cậu hẳn là nên đi nói với cậu ấy mà không phải tôi.”

Lúc này lời đáp lại đang hợp với ý của Đường Phong, bởi vì cậu chỉ thuộc về chính mình.

“Ivan cảnh quan, loại lời nói như vậy lại thoát ra từ trong miệng của anh khiến tôi rất thất vọng.” Đường Phong không muốn một mực ở bên cạnh yên lặng nghe người khác thảo luận về cậu, nam nhân nghiêm túc hướng nam tử trẻ tuổi nói, “Tôi hi vọng anh có thể hiểu rõ, tôi không thuộc về bất luận kẻ nào, lại càng không phải tiền đặt cược hay lợi thế của anh.”

“Rất nhiều chuyện, không phải do cậu.” Ivan nhàn nhạt nói một câu.

Trong lời nói này của Ivan hình như còn ẩn chứa gì đó, cái gì gọi là không phải do cậu?

Đường Phong nhạy cảm phát hiện ra không khí trong phòng sau khi Ivan nói những lời này bắt đầu trở nên ngưng trệ cùng nóng rực, một loại khẩn trương cùng giằng co vô hình cấp tốc nóng lên, bầu không khí từng chút từng chút cải biến, an tĩnh trong nháy mắt tựa hồ báo trước cơn bão tố không lâu sau đó.

Cậu đem đường nhìn dời về phía Charles, người kia cũng vừa mở miệng, trên mặt thiếu một ít vui cười ngoạn nháo, nhiều hơn một phần nghiêm túc.

“Ivan, cậu cái dạng này thật khó coi, chú ý lời nói của cậu, chú ý thái độ của cậu.”

“Vì sao? Bởi vì hiện tại anh thích người nam nhân này, cho nên tất cả chúng ta đều phải đối hắn tất cung tất kính sao? Charles, không nên đem chính anh nghĩ quá hoàn mỹ quá cao quý, có khi nam nhân trong mắt anh là bảo bối nhưng lại không là gì trong mắt người khác.” Ivan đối chọi gay gắt cùng Charles.

Ivan dạng này thật ra cùng với vị cảnh quan xuất sắc Đường Phong thấy lần đầu có chút không giống nhau, rất nhiều người trong ấn tượng đầu tiên rất xuất sắc nhưng cũng sẽ không nhất định hoàn mỹ như trong tưởng tượng của ngươi, sau khi ở chung tìm hiểu sâu hơn thường thường sẽ làm ngươi thất vọng.

May là, Đường Phong chưa bao giờ lấy ấn tượng đầu tiên tới để phán định một người, cho nên dù Ivan hiện tại đối cậu có ý đồ khác cậu cũng không có cảm giác gì quá lớn như thất vọng hay gì gì khác.

“Tôi cho tới bây giờ đều không cảm thấy mình là một bảo bối gì.” Đường Phong vừa cười vừa nói một bộ không thể nói vậy, cậu cũng không nhận ra cậu là vạn người mê.

Một quyền này của Ivan giống như đánh vào đống cát, không mang đến phản ứng gì lớn, Charles ở bên cạnh đột nhiên cười ha ha lên.

“Bảo bối, đừng nói như vậy, cậu trong mắt tôi chính là bảo bối tốt nhất, về phần những người khác, bọn họ không có được sự tinh mắt như tôi thôi.” Charles đem ánh mắt dời về phía Ivan, híp mắt, đè thấp thanh âm, “Ivan, đây chính là thái độ hợp tác của phân bộ Anh quốc đối chúng ta lần này sao?”

Một câu hỏi rất đơn giản, nhưng trong giọng nói lại cất giấu nồng đậm ý tứ nguy hiểm, đặc đến mức ngay cả người ngoài như Đường Phong cũng có thể cảm giác được, còn một người Đức nãy giờ vẫn không lên tiếng chỉ nhẹ nhàng liếc mắt nhìn Đường Phong, không biết suy nghĩ cái gì.

“Có thể chúng tôi cũng không muốn hợp tác cùng anh thì sao?”

Lúc nói những lời này Ivan nhìn về phía Đường Phong đang đứng ở một bên, trong mắt hiện lên một tia lãnh khốc, có thể cũng có một chút vi ý, nhưng rất nhanh liền biến mất.

“Có đôi khi, có một ít lựa chọn chúng ta không làm không được, Đường Phong, cậu hẳn là vì thế mà cảm thấy vinh hạnh.”

“Nghe anh nói như vậy, tôi thế nào có một loại dự cảm không tốt lắm a?” Đường Phong vừa nói chuyện vừa song song nhìn về phía Ivan, không biết đây có tính là lần đầu tiên chính diện quyết đấu của hai người bọn họ hay không?

Nhưng khẳng định đây không phải là lần cuối cùng.

Charles mạnh đứng lên, không hề do dự rút từ trong ngực ra một khẩu súng nhắm vào Ivan, nếu như người sau có hành động kì lạ hay bất an tìm cách gì đó, người nam nhân này tuyệt đối sẽ không chút do dự mà nổ súng.

Vệ sĩ ở cửa cũng đều móc súng ra, bầu không khí trở nên càng thêm giằng co.

Đây không phải đang chúc mừng hợp tác thành công sao, thế nào đột nhiên thay đổi?

Tình cảnh súng vác vai đạn lên nòng làm cho người khác có chút ăn không tiêu, ngay sau khi Charles vừa móc súng ra thì Ivan cũng lập tức móc súng ra tới, may mắn, súng này không phải hướng về Đường Phong mà là hướng về Charles.

Đại khái là Ivan cũng hiểu được uy hiếp Đường Phong không bằng uy hiếp bản thân Charles càng thực tế một ít.

Nếu cậu là Ivan cũng sẽ làm vậy, năng lượng tình yêu có thể đạt đến trình độ nào? Có thể so với tình yêu đối bản thân sao? Có thể hi sinh mạng sống của chính mình sao?

Không ai nguyện ý ở thời khắc nguy cấp không thể quay đầu đi kiểm chứng thệ ngôn của tình yêu.

“Tôi nghĩ cậu sẽ đem súng nhắm vào bảo bối của nhà tôi a, may là cậu không có, nếu không hiện tại cậu đã nằm trên mặt đất rồi.” Charles ở lúc này vẫn còn tâm tình nói giỡn, là do đối với kĩ năng bắn súng của mình quá tự tin?

Lúc này đại Mạch Khắc từ ngoài cửa đi vào, trực tiếp đi hướng về phía Đường Phong.

“Các người đứng lại, không muốn lão đại của các người chết thì tất cả đều không được nhúng nhích.” Ivan la lớn, khiến Đại Mạch Khắc sợ đến mức mới đi đến phân nửa liền dừng lại.

“Tôi là lão đại hay con chim công cao ngạo này là lão đại? Đại Mạch Khắc, nghe lời của tôi, đem Đường Phong đi.” Trên mặt Charles trở nên nghiêm túc, thậm chí ánh mắt nhìn Ivan đều trở nên hung ác độc địa.

“Ivan, cậu biết tôi ghét nhất là có người phản bội tôi, cậu nên biết hậu quả khi chọc giận tôi.”

Ivan bất vi sở động, nhẹ giọng nở nụ cười: “Khuyết điểm lớn nhất của anh chính là tự phụ lại kiêu ngạo, luôn luôn cảm thấy chúng tôi hợp tác cùng anh là do chúng tôi cầu tới, là may mắn của chúng tôi. Thế nhưng hiện tại tôi muốn nói cho anh biết, người chủ động muốn hợp tác cùng chúng tôi không chỉ có một mình anh, Charles, ngay từ đầu chúng tôi đã không muốn hợp tác với anh.”

“Cho nên đây là một cái bẫy?” Charles nheo mắt lại, khẩu súng trên tay không chút nới ỏng vẫn nhắm ngay Ivan.

“ha hả, Phân bộ Anh quốc các người đều ngu ngốc như nhau sao? Không phải tôi kiêu ngạo cùng tự phụ, mà là tôi thật không nghĩ ra người nam nhân có uy vọng thứ hai so với tôi so với tôi càng thích hợp.”

“Ai nói không có?” Ivan nở nụ cười khinh miệt. “Charles, chúng tôi đã có người hợp tác so với anh càng tốt hơn rồi.”

Charles mân môi, liếc mắt nhìn Đường Phong ở bên cạnh, cười nói: “Thân ái, để cậu chế giễu rồi a, đi ra ngoài trước chờ tôi, tôi rất nhanh sẽ ra đến.”

Đường Phong vẫn chưa động thị Ivan đã nói: “Hắn không thể đi.”

Đường Phong xòe tay: “Ivan cảnh quan, tôi chỉ một bình dân vô tội a.”

“Cậu không phải.”

Đường Phong nở nụ cười: “Vậy tôi đây là cái gì?”

Ivan trầm mặc hai giấy rồi nói: “ Lợi thế cuối cùng được đánh cuộc trong trận đấu này.”

Nụ cười trên mặt của Charles nhanh chóng biến mất, đây là lần đầu tiên Đường Phong thấy được biểu tình hung ác phẫn nộ rõ ràng như vậy của nam nhân.

“Phân bộ Anh quốc các người quả nhiên là một đám heo! Nói cho tôi biết Ivan, người hợp tác mới của các người đến tột cùng là ai, các người lại đáp ứng điều kiện gì của hắn, muốn diệt trừ tôi sao?” Khóe miệng Charles có chút giật giật, thoạt nhìn giống như muốn cười lại tràn ngập vị đạo châm chọc cùng khinh miệt.

Ivan nói: “Thật ra tôi rất hi vọng có thể diệt trừ anh!”

Hi vọng, ý tứ chính là không có biện pháp diệt trừ Charles.

Này tựa hồ là một cái bẫy? Nghe đến đó, Đường Phong loáng thoáng đã cảm thấy được đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, đại khái là cảnh sát muốn hợp tác với Charles, hai phe hẹn tốt ở chỗ này gặp mặt nói chuyện, vốn là chúc mừng song phương hợp tác, kết quả là cảnh sát thiết hạ vây hãm hơn nữa cái bẫy này là vì đối tượng hợp tác mới của cảnh sát mà thiết, Đường Phong thậm chí cảm thấy phương diện này có chút quan hệ với cậu.

“Nói cho tôi biết người kia là ai?”

Charles lớn tiếng rống lên, nam nhân này bình thường luôn là một bộ mặt tươi cười, thoáng cái trở nên tức giận liền trở nên vô cùng hung ác độc địa, đứng nói là Đường Phong có chút bị dọa đến, mà ngay cả bàn tay đang cầm súng của Ivan cũng đã có chút run rẩy.

Ivan cùng Charles cho nhau giằng co, nhưng Đường Phong cũng không quên còn có một người Đức nãy giờ vẫn không nhúng nhích, người này ở trong mớ hỗn độn đó sắm vai nhân vật gì đây?

Vừa khớp chính là Đường Phong vừa hướng đường nhìn qua người Đức cũng nhìn lại cậu, hai tia nhìn tiếp xúc giữa không trung, hỏa hoa quen thuộc bắn ra bốn phía, cái loại cảm giác khó hiểu quen thuộc giống như tầm mắt nhìn chằm chằm cậu ở vũ hội.

Đường Phong nhịn không được kinh ngạc mà lên tiếng: “Là anh?”

Người nam nhân bí mật vẫn luôn luôn theo dõi cậu ở vũ hội chính là người Đức này.

Tiếng kêu của Đường Phong song song hấp dẫn Charles cùng Ivan, Charles lập tức kêu lên: “Đường Phong, đi qua chỗ của tôi.”

Cậu cảm thấy đó là một ý kiến hay, nhất là trong ngữ khí của Ivan luôn toát ra ý tứ phải hi sinh cậu, hiện tại cậu chỉ có thể đầu nhập vào thế lực tà ác của Charles.

“Không, đừng cử động.” Ngay lúc Đường Phong vừa nhích người, người Đức liền lên tiếng.

Thanh âm này cùng với khi nãy hoàn toàn khác biệt, không hề là khẩu âm Đức cứng rắn thuộc về người trung niên, mà là của một người trưởng thành chính trực tráng niên, dẫn theo chút hoa lệ của lời kịch, nói giống như hát.

“Đây chính là đồng bọn hợp tác mới của cấc cậu? Ivan, đầu óc của các người đều làm từ đậu hủ sao, cư nhiên hợp tác cùng cái loại biến thái không tim không phổi này? Các người sẽ hối hận về tất cả quyết định ngu xuẩn đã làm ra ngày hôm nay, bởi vì các người không chỉ hợp tác cùng với một kẻ điên nguy hiểm, mà có vì thế mà đắc tội tôi!”

Charles vừa nói xong liền cấp tốc đi về phía Đường Phong, Ivan là lớn: “Tôi bảo anh đừng nhúc nhích!”

Charles căn bản không nghe, tất cả những điều này phát sinh quá nhanh, ở lúc Đường Phong thấy Charles hướng cậu đi tới cùng với Ivan nổ súng là chuyện chỉ diễn ra trong một giây.

Đạn sượt qua vai Charles, lưu lại trên bộ tây trang đắt tiền một vết tích xám xịt, vết máu nhàn nhạt cấp tốc tràn ra, Đường Phong cảm thấy bản thân giống như lại mắc bệnh tim khi trái tim gia tốc nhảy lên, còn kém một chút thì Ivan đã bắn trúng Charles. “Tôi không sao thân ái.” Charles cười cười, tươi cười này thoạt nhìn có chút nguy hiểm.

Mí mắt Ivan nhảy khiêu, hắn cắn chặt môi làm cho mình chống đỡ tiếp tục: “Đừng phí công Charles, nếu đã là cái bẫy thì sẽ không để lại cơ hội cho anh chạy trốn, không sai, chúng tôi hợp tác với Albert.”

“Úc, Charles, thật sự khó có được lần thấy bộ dáng tức giận của cậu, cậu phải cẩn thận Ivan mỹ nhân của tôi, lão hổ này tức giận lên thế nhưng sẽ đem người xé nát.” Người Đức bật cười khanh khách, tiện tay đem mặt nạ cùng tóc giả kéo xuống, lộ ra mái tóc vàng bóng bẩy cùng đôi mắt xanh biếc tà ác.

Albert mỉm cười nhìn Đường Phong: “Thấy màn trình diễn của tôi thế nào, Đường tiên sinh?”

“Rất đặc sắc.” Đường nhìn của Đường Phong rơi lên mặt nạ bị Albert vứt trên mặt đất, hắn thật sự không phải đang đóng phim gián điệp gì đó?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.