Tái Hôn Với Chồng Cũ

Chương 23




Trên lễ điện ảnh Venice, điện ảnh [Ác ma đường mòn] của đạo diễn Lý Nguy toàn thắng, đạt năm trong tám giải, trở thành người thắng lớn nhất trong lễ điện ảnh hiện tại, chẳng những ôm đi giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất, còn có diễn viên mới Đường Phong đến từ phương Đông thu hoạch được người mới xuất sắc nhất cùng nam diễn viên xuất sắc nhất, đây là lần đầu tiên trong lịch sữ của lễ điện ảnh Venice.

Buổi tối bên chế tác cùng bên đầu tư liền chuẩn bị bao lì xì cùngmột tiệc mừng chiến thắng cho đoàn làm phim, nhân viên công tác vất vả mấy tháng cũng nên có hồi báo bọn họ xứng đáng nhận được.

Tuy rằng Kino không có đạt được giải thưởng tại lễ điện ảnh, nhưng biểu hiện không tầm thường của vị Đại minh tinh thương mại của Hollywood này chiếm được không ít ưu ái của người bình luận điện ảnh, cũng đối hắn có cái nhìn mới mẻ.

Đặc biệt là người bình luận điện ảnh cùng một ít tạp chí điện ảnh tại bản thổ nước Mỹ, càng thêm khen tụng Kino dũng cảm đột phá, xưng hắn là người nổi bật nhất trong những nam diễn viên của thời đại.

Đề danh ảnh đế Venice là khác biệt, Kino nói cho Đường Phong, trong mấy ngày này hắn đã thu được không ít điện ảnh thoạt nhìn không sai, hơn nữa khiến hắn hưng phấn là, một vị đạo diễn thiên tài giàu có của Mỹ đã liên hệ với hắn, hy vọng hắn có thể tham gia diễn xuất trong tác phẩm tiếp theo của ông.

“Là điện ảnh gì, có thể lộ ra một ít cho tôi nghe không?” Trên tiệc mừng công Kino vô cùng cao hứng nói về tin tốt này, Đường Phong có chút hiếu kì.

“Là một bộ điện ảnh anh hùng cải biên từ truyện tranh, gần đây loại điện ảnh này đặt biệt sốt dẻo, công ty đại diện cũng đã cùng công ty có bản quyền của truyện tran hợp tác hy vọng đẩy dời hệ liệt tương quan, tuy rằng đề tài đều là anh hùng cứu vớt nhân loại, bất quá nếu vị đại đạo diễn thiên tài Rano này ra tay, đã không còn là một bộ điện ảnh thương mại thuần túy.”

Thoạt nhìn so với ảnh đế còn muốn hưng phấn, Kino vừa biết đến chuyện này liền nói cho Đường Phong nghe đầu tiên, hy vọng đối phương có thể chia sẻ vui sướng với hắn.

Mấy năm qua phim về hắc bang ở Mỹ dần xuống dốc, năm nay quán quân của phòng bán vé không phải tác phẩm có siêu cấp đạo diễn cũng là tác phẩm cải biên có quần chúng yêu thích sâu sắc, như là một ít tiểu thuyết cùng truyện tranh được quảng bá lan rộng khắp toàn cầu.

Việc phòng bán vé cùng danh tiếng cùng mùa thu hoạch không hiếm thấy, mà điện ảnh nóng sốt này cũng sẽ không là nóng sốt đơn giản như vậy.

“Tôi biết Rano, tôi yêu nhất phim của ông ấy, tiểu tử anh thật đúng là may mắn, bỏ lỡ lễ điện ảnh Venice lần này, nói không chừng ảnh đế Oscar tiếp theo sẽ là anh.” Đường Phong tung nhẹ một quyền đánh vào đầu vai Kino, có thể nhìn thấy đối phương vui vẻ như vậy, cậu cũng hơi thoải mái một chút.

Tuy rằng đoạt giải là chuyện tốt, nhưng toàn bộ giải thưởng đều bị mình ôm đồm cũng có chút áp lực.

“Đúng rồi, bộ điện ảnh này là do tập đoàn D đầu tư phải không?” Đường Phong bỗng nhiên nhớ tới gì đó, hỏi.

“Đúng vậy, tập đoàn D mua hết bản quyền truyện tranh, nghe nói gần 40 triệu, đây thực sự là đại danh tác của công ti.” Kino thở dài, cười nói: “Bất quá chỗ tốt của công ti lớn chính là tài lực hùng hậu, không cần lo lắng cường độ tuyên truyền sau quay phim không đủ, cậu biết không? Tôi sợ nhất là gặp được phim quay tốt lắm, nhưng công ty phát hành lại không có tiền làm tuyên truyền.”

“Tràn đầy đồng cảm.” Đường Phong liên tục gật đầu, đầu năm nay rượu thơm cũng sợ ngõ sâu, cho dù có danh tiếng có thể tuyên truyền bằng miệng, nhưng trong thời gian ngắn vô pháp đạt tới hiệu quả tốt nhất.

“Lại nói tiếp lúc trước có lần tôi tham gia một bữa tiệc có ngẫu nhiên gặp được chủ tịch quản trị của tập đoàn D Robert, hắn cùng tôi nói một ít chuyện về vấn đề anh hùng, xem ra bọn họ đã sớm chuẩn bị cho bộ điện ảnh này.” Đường Phong nghĩ tới, chính là bữa tiệc gặp được Lilith.

Kino trừng mắt nhìn tựa hồ nhớ tới là bữa tiệc nào, hắn hỏi: “Là lần cậu kêu tôi đến xem Lilith?”

“Ân, đúng vậy.”

“Cậu có cùng Robert làm gì không, ý của tôi là, hắn có biết cậu là ai không?” Kino nhẹ nhàng kéo tay áo của Đường Phong, ánh mắt đầy hiếu kì cùng hưng phấn, “Trời ạ, cậu hẳn là nên tự tiến cử với hắn nhiều hơn, có rất nhiều bộ điện ảnh của tập đoàn D do hắn kế hoạch ra, trong phương diện tuyển người hắn cũng có quyền nói chuyện rất lớn.”

Đường Phong nở nụ cười khổ: “Tôi không nhớ rõ, cũng đã hơi lâu.”

Cậu chỉ nhớ rõ cậu cùng Robert hàn huyên một ít về đề tài anh hùng, cũng không biết đối phương có biết tên hay biết cậu là ai không, bởi vì sau đó cậu thấy Lilith có phiền toái, cho nên chạy qua giúp Lilith, sau đó trực tiếp đem chuyện của Robert ném ra sau đầu.

“Đúng rồi, anh cùng Lilith còn lui tới không?” Đường Phong tùy ý hỏi.

“Hiện tại chúng tôi là bạn tốt, cậu không cần lo lắng cho cô ấy, hiện tại cô ấy đang cùng một diễn viên người Australia bàn chuyện cưới xin, lại nói tiếp thực trùng hợp, nam diễn viên kia cũng là một trong nam diễn viên chính của hệ liệt phim anh hùng kia, vừa mới chiếu phim tháng tư nam nay, tuy rằng phòng án vé cùng danh tiếng đều bình thường, bất quá diễn viên vô cùng nổi tiếng, gia hỏa kia vừa cao lớn rắn chắc lại đáng yêu, các nữ nhân đều thương hắn.” Kino nhún vai, thở dài, “Tôi nên gia tăng thực lực, bằng không ở trong vòng luẩn quẩn này sẽ nhanh chóng bị đào thải.”

Mới được đại đạo diễn ưu ái liền ai thán sắp bị đào thải khiến Đường Phong tuy rằng đạt được ảnh đế vẫn là tại chỗ giậm chân người với người a.

“Hai ngày nữa cậu sẽ trở về?” Tay đặt lên bàn, Kino nhỏ giọng hỏi, trong mắt có chút không tha.

“Ân, đúng vậy.” Đường Phong gật gật đầu.

Trước mắt cậu chỉ có thể về nước phát triển, Đường Phong cũng có quyết định của chính mình, tuy rằng cậu càng quen thuộc với Holywood, nhưng là ngành sản xuất điện ảnh trong nước cũng rất có tiềm lực phát triển, cũng có đạo diễn vô cùng vĩ đại, nơi đó là nhà của cậu, là cố hương của cậu sau khi sống lại, cậu hy vọng chính mình có thể làm chút gì đó cống hiến cho sự phát triển của điện ảnh trong nước.

Lợi dụng tri thức cùng kinh nghiệm và phương pháp cùng kỹ xảo trên công việc cậu tích lũy được khi còn ở Hollywood.

“Tôi cảm thấy chúng ta sẽ không tách ra lâu lắm, nhưng tôi thật luyến tiếc cậu, Đường Phong, cám ơn cậu, mấy tháng cùng hợp tác với cậu giúp tôi cảm thấy trưởng thành không ít, cũng học được rất nhiều thứ. A, trời ạ, tôi cư nhiên buồn nôn như vậy, dù sao chính là như vậy, cậu cũng không thể quên tôi.” Kino bụm mặt đem lời nói hết, có chút ngượng ngùng.

Đường Phong cười tiến lên dùng sức ôm ôm đối phương: “Chúng ta đương nhiên sẽ gặp lại, cẩn thận một chút, sau này tôi sẽ trở thành đối thủ rất mạnh của anh.”

“Ha ha ha, tôi sẽ chờ đến ngày đó.”

Kino lưu luyến buông nam nhân ra, hắn biết bọn họ còn có thể gặp lại.

Nhưng hiện tại, cùng công tác mấy tháng với nhân viên đoàn phim không thể không nói tạm biệt lẫn nhau, không có gì lưu luyến, vòng luẩn quẩn điện ảnh quá nhỏ, sau này bọn họ sẽ lại có cơ hội hợp tác.

Lúc rời đi đạo diễn Lý Nguy hứa hẹn sẽ chừa chỗ cho Đường Phong ở bộ phim tiếp theo, phải là kịch bản cùng đạo diễn có chất lượng cực tốt mới cho Đường Phong đi quay, để tránh vị ảnh đế Venice tiền đồ vô hạn này bước đi sai đường.

Đường Phong đối với điều này cảm ơn vô cùng, cậu biết lấy mối quan hệ của đạo diễn Lý Nguy, cậu sẽ đạt được càng nhiều cơ hội diễn xuất cùng các đạo diễn nổi tiếng.

…..

…..

Ở Venice lưu lại vài ngày, bọn họ liền thu thập hành lý lên máy bay trở về nước.

Giống như Đường Phong nghĩ, ảnh đế Venice tất nhiên khiến người cảm thấy vinh quang nhưng cũng không thể bởi vì vậy mà thỏa mãn, đường của cậu còn rất dài, thậm chí trên đường cũng sẽ tràn ngập quanh co ngã rẽ khó khăn, nhưng cậu không nghĩ tới khó khăn lại đến nhanh như vậy.

[Ác ma đường mòn] bởi vì đề cập đến vấn đề tôn giáo cùng tính hướng đã bị cấm công chiếu tại vài quốc gia, đây là điều Đường Phong đã nghĩ đến trước khi đóng phim, cho nên khi Lục Thiên Thần nói cho cậu biết, bộ điện ảnh này không thể công chiếu trong nước Đường Phong thực bình tĩnh mà tiếp nhận.

Nhưng chuyện sau đó Lục Thiên Thần nói khiến cậu không hiểu lại thực bất đắc dĩ, chẳng những điện ảnh bị cấm đoán, thậm chí ngay cả tin tức liên quan đến ảnh đế Venice cậu cũng xuất hiện rất ít trên truyền thông đưa tin, nếu không phải còn có con đường truyền tin qua mạng, có thể đại bộ phận người sẽ không biết ảnh đế Venice hiện tại là một người Trung Quốc.

“Anh nói tôi bị phong sát, tại sao có thể như vậy?” Lúc Đường Phong nghe đến tin xấu này có chút không chấp nhận được, chỉ là đề cập đến tôn giáo cùng đồng tính luyến ái mà thôi, như thế nào sẽ bị phong sát?

“Xem như nửa phong sát, tôi đã an bài người đi hỏi thăm chuyện này, tình huống cụ thể là gì chờ chúng ta về nước sẽ biết, cậu không cần lo lắng, loại phong sát này không kéo dài lâu lắm, hơn nữa cũng có chút đột ngột, cho nên tôi nghĩ hẳn là có người phá rối sau lưng.” Lục Thiên Thần an ủi Đường Phong, cười nói, “Đại ảnh đế, có phải nghĩ đến vừa cầm ảnh đế đã bị trong nước phong sát hay không?”

“A…Nói thật, điều này khiến tôi có chút kinh ngạc.”

Không được nhiệt liệt hoan nghênh thì thôi, cư nhiên còn bị phong sát, Đường Phong như thế nào có thể cười ra.

“Ha ha, yên tâm đi, hẳn là không phải chuyện gì lớn.”

Được rồi, hiện tại cậu chỉ có thể hy vọng chuyện này thực sự không phải vấn đề lớn gì.

Đường Phong chỉ là hiếu kì, lúc cậu trong [tình nhân trong mộng] quang minh chính đại cùng Charles hẹn hò cũng không có việc gì, diễn một bộ phim có đề tài đồng tính liền xảy ra chuyện, dù sao trong nước cũng không phải không có phim mang đề tài đồng tính.

Hết thảy, còn phải đợi về nước mới biết được.

Đường đường một ảnh đế Venice tiền đồ rộng mở đến lúc về nước lại chỉ có vài phóng viên ở sân bay chụp loạn, ngồi xe trở về công ty, Đường Phong đem tất cả tạp chí mấy ngày qua do trợ lý mua lật xem.

Đừng nói là báo chí có liên quan người tên “Đường Phong”, ngay cả tin tức về điện ảnh Venice cũng không có mấy cái, hơn nữa dù có nhắc đến [Ác ma đường mòn] cũng chỉ nhắc đến đạo diễn Lý Nguy cùng Kino, căn bản không hề nhắc đến việc cậu đạt được giải người mới xuất sắc nhất cùng nam diễn viên xuất sắc nhất.

Phong sát quá mức rõ ràng, ngay cả Đường Phong đều nhìn ra được là có người đang cố ý áp chế cậu.

“Là các cơ quan quản lý sao?” Đây là điều khiến Đường Phong hơi sợ một chút, nếu thật là như vậy, liền có nghĩa trong vài năm tới cậu không hề có biện pháp phát triển ở trong nước.

Lục Thiên Thần ngồi cạnh cậu lắc đầu: “Vừa mới hỏi qua, kỳ thật bên đó cũng không để ý nhiều, chỉ đơn giản là [Ác ma đường mòn] có hình ảnh không phù hợp cho nên cấm truyền thông phát tin, nhưng cũng có một ít nới có người ám chỉ tạp chí giải trí không thể đăng tin tức liên quan đến việc cậu đoạt giải.”

“Đây là có chuyện gì, thật sự cũng quá kỳ quái.” Nam nhân nhìn báo chí nở nụ cười, có đủ không thể tưởng tượng.

“Cậu cản đường người khác.” Lục Thiên Thần nói một câu như vậy.

“Tôi cản đường người khác?” Khẽ nhíu mày, Đường Phong nhìn Lục Thiên Thần khó hiểu, “Tôi không biết đây là có ý gì, nhưng tôi cũng không có đắc tội người nào, ngạch…chẳng lẽ là Tô Khải Trình cùng Ca Trần?”

Đường Phong có thể nghĩ ra người cùng cậu có vướng mắc, cũng chỉ có hai cái như vậy.

“Không phải bọn họ, bọn họ không có năng lực này cũng không có lá gan đó.” Lục Thiên Thần nhanh chóng phủ định thuyết pháp của Đường Phong.

“Vậy anh biết là ai sao?” Nếu là có người cố ý chèn ép cậu, vậy ít nhất cũng cho cậu biết đối thủ là ai, không ai nguyện ý bị người vô duyên vô cớ chèn ép, Đường Phong cậu cũng không phải người dễ bị khi dễ.

Hiện tại thế cục điện ảnh trong nước vô cùng vi diệu, các diễn viên Hongkong, Đài Loan cùng nội địa cạnh tranh lẫn nhau, nhưng cạnh tranh chủ yếu là tranh đoạt địa vị trong điện ảnh bản thổ, cho nên những người đó sẽ không vô duyên vô cớ chèn ép một diễn viên mới còn chưa bắt đầu tấn công thị trường nội địa.

Lục Thiên Thần nở nụ cười: “Đường Phong, cậu quá mức vĩ đại, cho nên khiến người cũng đi đường quốc tế như cậu chú ý.”

“Ca Trần là cạnh tranh thị trường nội địa, cho nên sẽ không là cậu ta, người có thể đi đường quốc tế là ai a?” Vĩ đại cũng không phải là một cái tội.

“Trở về từ từ nói.” Lục Thiên Thần úp mở.

Bở vì trước đó Đường Phong đã nói qua cậu muốn có cuộc sống thuộc về chính mình, cho nên lúc này Lục đại tổng tài rốt cuộc an bài ký túc xá cho cậu, là một chỗ gần công ty, bên cạnh có hoa viên dân cư xa hoa, phòng ở tầng mười hai, tầm nhìn trống trải, sớm đã trang hoàng hoàn tất, chỉ cần Đường Phong mang hành lý đến là có thể vào ở.

Buổi tối Lục Thiên Thần có việc cũng không có lại đây, nếu Lục Thiên Thần không có việc, Đường Phong cũng sẽ không nhất định để cho Lục Thiên Thần đến tìm chính mình, hiện tại cậu nên hảo hảo hưởng thụ thời gian tư nhân chỉ có riêng mình cậu.

Ban ngày đã đem tất cả hành lý sắp xếp tốt, nam nhân mệt mỏi toàn thân mồ hôi vọt vào phòng tắm tắm rửa, lúc trở ra liền mặc áo tắm ngồi trên sô pha mở máy tính bang xem tập tin Tiểu Vũ gửi tới, nói là về chuyện phong sát.

Chuyện ai chèn ép cậu đã điều tra ra.

Trong nước có tứ đại tiểu sinh, trong đó có một người lớn hơn Đường Phong hai ba tuổi, bất quá không giống Đường Phong hiện tại mới phát lực, người nọ đã sớm thành danh sáu bảy năm, tác phẩm đầu tiên đã đạt được giải thưởng lớn của quốc tế, tuy rằng bản thân vị tiểu sinh kia cũng không có đạt được bất cứ giải thưởng liên qun đến biểu diễn nào, nhưng sau đó người nọ lại bắt đầu tiến quân vào Hollywood.

Tới tới lui lui ép buộc năm sáu năm, cũng chỉ là ngẫu nhiên làm một khách mời trong một ít bộ điện ảnh của Hollywood.

Nữ ngôi sao tiến quân Hollywood dễ dàng hơn một chút, dù sao nhân vật nữ tính càng dễ xếp vào, nhưng là nam ngôi sao sẽ rất khó, nam số 1 của điện ảnh bản thổ nước Mĩ cơ bản đều bị người của bọn họ cầm giữ, cho dù có nam ngôi sao của nước khác, kia cũng là người da trắng như Anh hay Australia.

Cho nên có thể nghĩ ra kết quả của vị tiểu sinh kia khi tiến quân Hollywood, thường thường thản nhiên, không có thành tựu gì.

Nhưng người này cũng rất thông minh, trong lúc tích cực tiến công quốc tế cũng không quên giữ vững địa vị trong nước, co bản mỗi năm đều phát hành một bộ điện ảnh đắt khách trong nước, hiện tại nghiễm nhiên đứng đầu tứ đại tiểu sinh.

Lời này nói tới đây, cho dù Tiểu Vũ không nói ra tên họ, Đường Phong cũng biết vị đứng đầu tứ đại tiểu sinh là ai.

Mở ra công cụ tìm kiếm, đưa vào “đứng đầu tứ đại tiểu sinh”, kết quả muốn tìm lập tức hiện ra.

“Vệ Đạo Minh?” Đường Phong đọc ra tên của đối phương, xuất phát từ lòng hiếu kì, cậu lục tục mở ra vài tin tức liên quan đến người này.

Cơ hồ không có scaldal, không có gièm pha, tin bát ra không phải là làm từ thiện cũng là phòng vé đại bán, hoặc là được đạo diễn quốc tế ưu ái hoặc là được hoan nghênh.

Lại xem thêm một ít bình luận về người này, Đường Phong phát hiện Vệ Đạo Minh người này có danh tiếng không sai, khiêm tốn, kiên định, vì nước tranh quang cùng với có tình yêu làm từ thiện vâng vâng.

Sẽ không lầm đi, người có danh tiếng tốt như vậy sẽ ngầm vô thanh vô tức đả thương người?

Nghi vấn của Đường Phong được một người đột nhiên đến viếng thăm ngày hôm sau chiếm được đáp án.

Vừa mới ở nhà mới ngày hôm sau, Đường Phong liền nghênh đón khách nhân đầu tiên của cậu.

Không phải Lục Thiên Thần thay cậu an bài chỗ ở, không phải Charles đột nhiên nhảy ra, cũng không phải Albert thần không biết quỷ không hay mà thình lình xuất hiện, mà là người từng cùng cậu có vướng mắc, Ca Trần.

“Sao, không chào đón tôi vào?” Đứng ở cửa, trong tay Ca Trần còn mang theo lễ vật bái phỏng.

“Đại giá quang lâm, có gì muốn làm sao?” Đường Phong nghiêng người để người trẻ tuổi đi vào, chính mình đi sau đóng cửa.

Tùy tiện đem gói lễ vật to đặt lên bàn, Ca Trần ngồi dựa sô pha hai chân bắt chéo, ngửa đầu mỉm cười nhìn Đường Phong, rất giống một tiểu hồ ly cao ngạo, chỗ nào còn bộ dáng của một Thiên Sứ.

“Tôi là hướng cậu giải thích, vì những chuyện nhỏ tôi làm trước đây.”

Bộ dáng này có chỗ nào giống giải thích, cằm nâng lên trong mắt lại tràn đầy thần sắc kiêu căng.

Cho nên Đường Phong không chút do dự liền nói: “Tôi không tiếp nhận, mời cậu rời đi.”

“A?” Nửa ngày không phản ứng lại, Ca Trần sửng sốt trong chốc lát mới ngồi dậy, không thể tin tưởng nói, “Cậu không tiếp nhận?”

“Đúng.” Trả lời sạch sẽ lưu loát không chút do dự.

“Tôi…tôi đã muốn hướng cậu giải thích, cậu làm gì không tiếp nhận?” Giống như chịu đủ ủy khuất, Ca Trần vội vàng xao động.

Đường Phong thảnh thơi ngồi xuống, mỉm cười nói: “Bởi vì tôi không nghỉ nhận. không muốn cùng cậu nói chuyện hòa bình.”

“Cậu….”

Nhẹ nhàng cắn cắn môi, Ca Trần nghẹn khí một lần nữa ngồi lại, nếu là dĩ vãng phỏng chừng người này đã sớm mở miệng chống đối, hôm nay thế nhưng nghẹn trở về, ngược lại khiến Đường Phong có chút tò mò.

Tiểu hồ ly này không hiểu ra sao lại tìm cậu giải thích nói chuyện hòa bình, có đủ kỳ quái.

“Cậu không tiếp nhận cũng được, dù sao tôi cũng không muốn nói chuyện hòa bình hoặc là làm bạn bè của cậu, Đường Phong, hôm nay tôi đến chỉ là muốn nói cho cậu một việc, Vệ Đạo Minh cảm thấy cậu thực vĩ đại, rất có tiềm lực, hắn chuẩn bị cho người đến cùng cậu bàn về một bộ điện ảnh.” Nhìn vào mắt Đường Phong, ca Trần tiếp tục nói, “Bất quá cậu không nên nghĩ hắn là người tốt gì, tên kia thông minh muốn chết, tìm cậu đóng phim là mánh lới điện ảnh mà thôi, nếu điện ảnh thành công sẽ là công lao của hắn, phòng bán vé thất bại sẽ đổ lên người của cậu.”

“Các người là cùng lão sư?” Cậu nhớ rõ Ca Trần cũng là cái dạng này.

“Tôi cùng hắn học.” Ca Trần trực tiếp nói ra, Đường Phong nhất thới không biết nói gì.

“Nói ngắn lại, tôi đến là muốn nói cậu chú ý tên Vệ Đạo Minh kia, bất quá lúc này phỏng chừng hắn cũng sắp gặp hạn.” Có thâm ý khác liếc mắt nhìn Đường Phong, Ca Trần bổ sung một câu, “Sau này tôi sẽ không tìm cậu phiền toái.”

“Cậu xác định?” Đường Phong không dễ dàng tin tưởng lời của Ca Trần như vậy.

“Xác định, hơn nữa chẳng những là tôi, Tô Khải Trình cũng sẽ không đối phó cậu, nếu cậu muốn biết vì sao,” Ca Trần đứng lên, chỉ chỉ lễ vật trên bàn, “Tự cậu mở ra xem sẽ biết.”

“Đúng rối, phía sau Vệ Đạo Minh là một nam nhân có chút địa vị trong giới chính trị, các ngươi có thể thử xuống tay từ nam nhân kia, không phải tôi không nói tỉnh cậu, nam nhân kia đã có vợ con, vợ của hắn là con gái tướng quân,” Ca Trần nhếch miệng cười, đứng lên đi ra cửa, nhấc tay vung lên, “Không cần tiễn.”

Tôi cũng không nghĩ đưa cậu a.

Tầm mắt của Đường Phong dừng ở phần lễ vật trên bàn, cậu vươn tay đem lễ vật mở ra, sau khi mở ra tầng tầng đóng gói rốt cuộc thấy được bên trong hộp là chứa gì.

Chỉ có một quyển sách.

“Nhà thờ đức bà Paris?”

Nam nhân tùy tiện lật vài tờ, ở chỗ có tên sách thấy được một hàng chữ, mặt trên viết: Tặng cho Đường của tôi, tưởng niệm trường tồn.

Lạc khoản: Albert.

Ca Trần cư nhiên tìm được Albert làm chỗ dựa, tiểu hồ ly kia lá gan đủ lớn, cũng có đủ thông minh, khó trách đột nhiên chạy đến cùng cậu nói chuyện hòa bình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.