Tà Vương Triền Ái, Bách Biến Độc Phi

Chương 106: Ngoại Truyện Tình Yêu Cả Đời Chỉ Dành Cho Em




Dương Thanh vừa dứt lời Vô Cực Đao đã rít gió ào ào, mang theo một luồng tử quang ập đến trước mặt Dương Khiết. Tên này cũng không hổ là cảnh giới Trúc Cơ Hậu Kỳ đỉnh phong. Chỉ thấy tên này nhẹ nhàng gãy nhẹ trên cây Lục Chỉ Cầm Ma đang đặt trên đùi hắn. Tức thì một màn sương bạc hiện ra va chạm rất mạnh rồi cản Vô Cực Đao lại. Dương Thanh bị hất lui trở lại phun ra một đám máu đen, hắn nhanh chóng thu hồi Vô Cực Đao rồi nhảy vào trong trận. Thân ảnh hắn vừa biến mất trong trận pháp thì liền có một tiếng chim kêu vang lên. Một quả cầu lửa từ trên trời đáp xuống, chắn giữa đám Ngụy Hải Thanh và Trận pháp. Vừa nhìn thấy con chim Ngụy Hải Thanh a lên một tiếng kinh ngạc:

- Xích Hỏa Phượng Hoàng.

Phượng Hoàng vừa đáp xuống liên vỗ mạnh đôi cánh, một cơm bão lửa tiến về phía bọn người của Hắc Long Cốc. Nơi nào ngọn lửa đi qua nơi đó đều bị đốt cháy thành than. Ngụy Hải Thanh xông lên trước vung hai cánh tay lên đồng thời miệng lẩm nhẩm chú ngữ, tức thì lão biến thành một con Hắc Long dài đến hàng chục trượng. Hắc Long gầm lên một tiếng kinh thiên động địa. Nó há mồm phun ra một quang đoàn màu tím. Hai luồng sức mạnh va chạm với nhau nổ ầm ầm trong không khí, mặt đất chận động. Đám Hắc Long Lục Tử đều bị hất ra sau mấy chục trượng. Khí huyết trong người nhộn nhạo cảm giác của bọn chúng như hồn đã lìa khỏi xác. Xích Hỏa Phượng Hoàng thấy mình bị cản lại thì ngẩng cao đầu kêu lên một tiếng. Lao đến Hắc Long.

Ở trong đại trận nhìn ra, Dương Thanh cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Lúc đầu hắn chỉ muốn lừa đám người kia công phá đại trận để dụ Con Khổng Tước năm xưa mà hắn gặp đến nơi này. Không ngờ mấy năm không gặp mà nó đã tiến cấp thành Phượng Hoàng. Hắn ngờ rằng đây là do năm xưa nó nuốt yêu đan của Xích Diệm Hỏa Lân. Đúng như hắn suy nghĩ. Năm xưa con Không Tước này sau khi nuốt xong nội đan của Hỏa Lân thì liền lập tức tiến hành hấp thụ để tiến cấp thành phượng hoàng. Có thể nói nó đã thành công. Giờ đây nó chính là mẫu tộc Phượng Hoàng có thần thông bất tử bất diệt. Nó kêu lên một tiếng oai phong rồi hướng tới Hắc Long tấn công mãnh liệt hỏa thần thông của nó bao phủ khắp nơi. Hắc Long Thất Tử của Ngụy Hải Thanh hiện tại chỉ còn lại hai người. Còn đoàn đại bảo sớm đã bị Xích Hỏa nướng thành tro bụi. Hắc Long gầm lên một tiếng phẫn nộ. Nó không ngờ chỉ là một tên tiểu tử luyện khí lại có thể khiến mình chật vật nhường này. Không biết do cơ duyện gì hắn có thể gọi ra yêu thú cấp bậc này cơ chứ. Hắc Long trợn mắt nhìn mấy cái xác của thuộc hạ hắn. Mắt Hắc Long trợn trừng dần hóa thành màu đỏ:

- Dương Thanh, ngươi hủy đi Thất tử của lão phu. Lão phu phải liều mạng với ngươi.

Hắc Long lại gầm thét lao đến giơ móng chân trước lên nhắm vào đầu Xích Hỏa Phượng Hoàng bổ đến. Phía bên trong đại trận Dương Thanh đã thôi không còn xem trận chiến nữa. Hắn tin chắc rằng Ngụy Hải Thanh không thể thắng được, mà dù có thắng lão cũng đừng mơ có thể phá được Cửu Khúc Âm Ma Đại Trận. Ở trong này Dương Thanh hắn an toàn tuyệt đối. Hắn phi thân trở về động phủ phía sau núi ngồi xuống trước lò luyện đan nhắm mắt âm thầm thổ nạp.

Đợi đến khi thân người đã ở trạng thái đỉnh phong hắn mới nhẹ nhàng phất tay. Chiếc Bích Ngọc Vương Đỉnh lập tức bay lên không trung bật nắp. Hắn dựa theo phương pháp trên bí kíp cho lần lượt một số tài liệu vào. Hắn lại tiếp tục vẫy tay Vô Cực Đao bay xuống phía dưới Vương Đỉnh rồi hóa thành một luồng đan hỏa bao bọc chiếc đỉnh. Bởi vì hắn chưa có kết đan nên không thể tự mình phát ra đan hỏa. Mà phải nhờ ngoại vật. Tất nhiện Vô Cực đao này là sự lựa chọn tốt nhất. Không những là Đan hỏa cực phẩm mà còn là vô cực chân hỏa của Thần Thú Hỏa kì lân. Chỉ có điều hắn vẫn chưa nắm bắt được bí quyết khống chế ngọn lửa. Hắn tiếp tục cho thêm nguyên liệu vào rồi thúc đẩy ngọn lửa một cách cẩn thận, Bích Ngọc Vương Đỉnh dần chuyển sang màu tím sẫm, báo hiệu đan dược đã gần đến bước cuối cùng. Hắn bặm môi thổi nhẹ vào Vô Cực đao, nhưng lại một tiếng bụp nhỏ vang lên, hắn đã hoàn toàn thất bại

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.