Ta Từ Tận Thế Bắt Đầu Vô Địch

Chương 16: Thế giới 1: Thanh xuân vườn trường 15




Lúc Phó A Bảo ở trong văn phòng của Trịnh Cảnh Đồng tiếp tục nghiên cứu tư liệu nhân viên đột nhiên nhận được điện thoại của Phó Trạch Văn, Phó Trạch Văn là gọi tới điện thoại của Trịnh Cảnh Đồng.

"Uy." Trịnh Cảnh Đồng nhìn thấy tên Phó Trạch Văn hiện trên màn hình lông mày liền nhảy một cái.

"Uy cái gì mà uy, để A Bảo nghe điện thoại." Phó Trạch Văn nhìn thấy Trịnh Cảnh Đồng liền chán ghét, căn bản không muốn cùng y nhiều lời, "Nha không đúng, cậu vẫn là đem số điện thoại cố định của văn phòng cậu cho tớ biết đi."

Một phút sau điện thoại cố định trong văn phòng Trịnh Cảnh Đồng vang lên, Trịnh Cảnh Đồng trong tâm nói thầm, ngày mai sai người đến lắp một cái điện thoại cố định trên bàn làm việc cho Phó A Bảo đi, trong phòng ngủ cũng lắp một cái, thuận tiện liên lạc.

Phó A Bảo vô cùng phấn khởi nhận điện thoại: "Ca."

"A Bảo, anh thấy weibo của em nói hôm nay tới Trịnh thị làm, em hảo hảo làm ở ban gì a?" Phó Trạch Văn quả thực lo lắng chết rồi, đều đã mang thai thượng còn đi làm cái gì a, dập đầu đụng tới mệt làm sao bây giờ?

Weibo của Phó A Bảo hiện tại đều là Trịnh Cảnh Đồng quản lý, Phó A Bảo để ý đăng cái gì y liền đăng cái đó, hiện tại thao tác đã phi thường thuần thục, rất được tâm của Phó A Bảo.

Sau khi Phó A Bảo đến công ty liền bảo Trịnh Cảnh Đồng đăng một cái weibo, nói cậu bắt đầu từ hôm nay đi làm, trước tiên thời gian ban đầu trải nghiệm sinh hoạt xã hội, cảm giác ca tụng, còn đặc tả bàn làm việc cùng văn phòng.

Phó Trạch Văn biết Phó A Bảo là Vua Weibo, hắn cũng có weibo, lúc trước chú sách chính là chuyên môn dùng để theo dõi Phó A Bảo, với tính tình của Phó A Bảo, hành trình một ngày trên căn bản toàn bộ đều sẽ đăng trực tiếp ở trên weibo, muốn biết một ngày cậu làm gì, nhìn weibo liền biết rồi, biết được rõ rõ ràng ràng, tất cả đều thỏa thỏa.

Sau đó hôm nay lúc Phó Trạch Văn làm việc xong lướt weibo liền nhìn thấy Phó A Bảo nói bắt đầu đi làm, tim hắn quả thực đều nhảy ra ngoài, hóa ra Trịnh gia đem Phó A Bảo tiếp nhận là để cậu làm trâu làm ngựa sao! Lại còn để cậu đi làm!

Quả thực là có thể thục không thể nhẫn! Phó Trạch Văn lập tức liền gọi điện thoại lại đây, hắn muốn hỏi rõ ràng!

"Không phải rồi, ca, em không sao." Phó A Bảo liếc mắt nhìn Trịnh Cảnh Đồng, sau đó ôm điện thoại đi tới gian phòng nhỏ cách vách lặng lẽ nói chuyện với Phó Trạch Văn.

Qua 5 phút đồng hồ Phó Trạch Văn rõ ràng rốt cuộc là chuyện thế nào, hắn quả thực 囧囧, đây rốt cuộc là ai ra cái chủ ý nát này!

"Hiện tại đã biết rõ đi! Anh cho rằng em là vì bản thân em hay là chơi vui sao? Mới không phải! Em là vì tương lai của đứa nhỏ trong bụng em mà suy nghĩ mới đến công ty, em phải theo dõi Trịnh Cảnh Đồng!" Phó A Bảo cảm giác mình quản thực khổ cực, chuyện phải bận tâm thực sự nhiều lắm, "Cũng may visa rất nhanh sẽ có thể làm xong, 2 ngày nữa em cùng họ Trịnh tới Mĩ đăng ký, sau đó trở về tổ chức lễ cưới long trọng, phỏng chừng người mơ ước y ít đi rồi."

"Ha?" Phó Trạch Văn nhất thời không phản ứng lại, lâu lâu hắn mới nói, "Không phải nói trước tiên tới Trịnh gia một thời gian ngắn sao, vạn nhất em và Trịnh Cảnh Đồng không hợp thì sao, kết hôn rồi đổi ý không dễ như vậy đâu, em không phải là bị Trịnh Cảnh Đồng lừa gạt chứ?"

"Mới không phải, y có thể lừa gạt em cái gì a, tiền của nhà chúng ta khẳng định không thể cho y, em đang mưu đồ tiền của y ni, làm sao đều là em kiếm a! Ca anh sao lại bị hồ đồ rồi a, em trước tiên đem danh phận định ra mới thỏa đáng a." Phó A Bảo cảm giác mình cực kỳ thông minh! Bác sĩ Lưu nghĩ kế cho mình cũng đáng ca tụng!

Phó Trạch Văn: "..." Em kiếm lời, em kiếm lời cái len sợi a kiếm lời! Đồ của Trịnh Cảnh Đồng y cũng không phải tiền của nhà chúng ta! Thế mà tiểu bạch ngu si em lại còn tưởng là mình giở trò thông minh chiếm tiện nghi! Kỳ thực đã bị hãm hại đến xoay quanh rồi!

Có điều nói những thứ này với Phó A Bảo không thông, Phó Trạch Văn có chút vô lực, hắn khuyên nhủ: "A Bảo em lại cẩn thận ngẫm lại, coi như em thật sự vì tương lại của đứa nhỏ trong bụng mà cân nhắc, vậy khẳng định còn có biện pháp khác, cũng không thể hi sinh cả đời của em đi, cùng một chỗ với một người không thích nhiều năm như vậy rất thống khổ a."

Phó A Bảo hoàn toàn không nghe, cậu đã đối với Lưu Việt tin tưởng không nghi ngờ, còn ngược lại khuyến khích Phó Trạch Văn, một đống ngụy biện, khiến cho đầu Phó Trạch Văn đều đã to lên rồi.

Cuối cùng Phó Trạch Văn buông tha cho, hắn chọn những đề tài khác tán gẫu, hỏi Phó A Bảo hai ngày nay sống có tốt không, Trịnh gia có hạ nhục cậu hay không, chăm sóc có nhiệt tình hay không, buổi tối ngủ thế nào, Trịnh Cảnh Đồng có táy máy tay chân hay không, hoàn cảnh của tổng công ty Trịnh thị thế nào, đồng nghiệp có ở chung được hay không, có khổ cực hay không... vân vân mây mây.

Phó Trạch Văn chính là mười vạn câu hỏi vì sao, hắn cái gì cũng hỏi, cái gì cũng muốn biết, cùng Phó A Bảo hai người tâm sự hơn nửa tiếng, nói tất cả đều là chuyện của Phó A Bảo, cuối cùng mới nói tới chuyện của hắn.

"Đúng rồi, anh và chị Tuyết Dao của em đã trì hoãn đính hôn, đẩy lên tháng năm sang năm, cô ấy hai ngày nay nếu như đến tìm em thì em đừng để ý đến cô ấy." Phó gia đến cuối cùng đều không có nói cho Đới gia biết Phó A Bảo đến cùng là bệnh gì, Phó Trạch Văn lo lắng Đới Tuyết Dao sẽ tự chủ động đến quấy rối Phó A Bảo, vì thế nhắc nhở một chút.

"Không để ý tới chị ấy? Chị ấy sẽ không tức giận sao?" Phó A Bảo nghĩ đến trước đây yêu đương với Hà Tư Kỳ, nếu như mình không phản ứng với Hà Tư Kỳ, Hà Tư Kỳ nhất định sẽ tức giận tỏ ra nhỏ mọn, có điều tính khí của Đới Tuyết Dao so với Hà Tư Kỳ tốt lắm rồi.

"Qua một thời gian ngắn là tốt rồi, chuyện em mang thai ngàn vạn không thể để cho cô ấy biết, em cũng đừng liều lĩnh nói với những người khác, giấu diếm biết không?"

"Nha."

"Được rồi, anh xem thời gian cũng không còn sớm, em để Cảnh Đồng mang em tan tầm sớm chút, trễ nữa liền sẽ kẹt xe, trên đường phiền phức."

"Nha, ca anh cũng tan tầm sớm một chút, đừng quá cực khổ."

Hai người huynh đệ hữu cung kết thúc cuộc trò chuyện.

Phó Trạch Văn cả nghĩ quá rồi, Đới Tuyết Dao còn chưa có não tàn tới mức độ này, đều nói Phó A Bảo bị bệnh, cô còn đi tìm phiền phức ở chỗ Phó A Bảo chẳng phải là thực sự muốn trở mặt, hiện tại đính hôn đã chậm trễ, ngay cả khách sạn cũng hủy, Đới Tuyết Dao không thể làm gì khác hơn là nhận mệnh, có điều gần đây quan sát Phó Trạch Văn xác thực khẩn thương rất nhiều, cô thật sự là lo lắng Phó Trạch Văn và Hạ Tình có cái gì không đúng.

Phó Trạch Văn cũng không để ý, đều sắp kết hôn, bạn gái nhìn kỹ một chút không quá phận, hắn cũng không đúng, mọi người có thể đều thối lui một bước vậy thì không thể tốt hơn rồi.

Mà lúc này Đới Tuyết Dao đang tới tòa soạn làm, cô làm phóng viên của một tòa soạn rất nổi tiếng ở A thị, phụ trách khối tài chính, chuyên ngành này rất hợp với cô, cô có con đường này Phó Trạch Văn này, vì thế ở tòa soạn sống cũng rất tốt, hơn nữa cô không cần khổ cực xuất ngoại thường xuyên, công tác rất dễ dàng, làm một vài đầu bút công tác là được rồi, lương cũng không thấp, là phần công tác khiến người ta vô cùng ước ao.

Lúc hơn 3h chiều đồng nghiệp của tòa soạn cô đột nhiên thu được một tin tức ngầm, là liên quan tới phú hào Trịnh Cảnh Đồng, vốn là tin tức về Trịnh Cảnh Đồng phần lớn đều là từ khối tài chính của cô phụ trách, dù sao Trịnh Cảnh Đồng là thương nhân chứ không phải nghệ nhân, vì thế ít trang hơn khối giải trí, thế nhưng hôm nay tin tức nay đặt bên cạnh trang khối giải trí.

Bởi vì đây là tin tức ngầm liên quan tới vấn đề tình cảm của Trịnh Cảnh Đồng, có người nói nội dung phi thường khủng khiếp, tòa soạn các cô thu được hẳn là tư liệu trực tiếp, tòa soạn chuẩn bị tối hôm nay tung tin lên Internet, sau đó báo sớm ngày mai bắt đầu từ từ đi đào bới, tuyệt bích là hấp dẫn nhãn cầu!

Đới Tuyết Dao vốn là đối với khối giải trí không cảm thấy hứng thú, cô vẫn không quá để ý khối kia, tuy rằng đó là khối náo nhiệt nhất được coi trọng nhất tòa soạn báo, nhưng cô chính là không lọt mắt, từ sáng đến tối đưa tin đời tư của các minh tinh, có lúc còn muốn giúp đỡ minh tinh lẫn lộn, các minh tinh như thế nào cô không xen vào, thế nhưng phóng viên khối kia cảm thấy rất low, làm việc phi thường không có điểm dừng, đều là làm thế nào để hấp dẫn nhãn cầu, còn tự mình biên soạn một tiểu cố sự của một ngôi sao truyền hình, cái gì mà chuyện thân tình ái tình huynh đệ tỷ muội gì đó, phần lớn thời gian phi thường phá hoại tam quan, còn co thể được cho rằng dốc lòng tâm linh canh gà đăng truyện trên internet, các fan đặc biệt yêu thích.

Có điều cô hôm nay đúng là rất có hứng thú, bởi vì liên quan tới Trịnh Cảnh Đồng, cô hai hôm trước vừa tham gia tiệc sinh nhật của Trịnh Cảnh Đồng, rất nhiều báo đều viết, vì thế hôm nay sau khi người bên khối giải trí kia nhận được tin tức lại hướng cô hỏi thăm tin tức ni.

Không chỉ như vậy, Trịnh Cảnh Đồng cũng là bạn của Phó Trạch Văn, Trịnh gia cùng Phó gia vẫn là nhóm hợp tác, cô sau này nếu kết hôn với Phó Trạch Văn, nhất định sẽ cùng Trịnh gia gặp nhau.

Cho nên đo nghe thấy là tính chất bát quái liên quan tới Phó Trạch Văn, tâm nói Trịnh Cảnh Đồng lẽ nào thành đôi với Đổng Mạn? Hai người đại học nhìn qua thì có manh mối.

Mà khi cô nghe được chân tường thì cả người liền không tốt, Trịnh Cảnh Đồng thế mà đang cùng một nam nhân yêu đương! Hơn nữa có người còn nói còn chuẩn bị kết hôn!

Trời ơi!

Sao có thể có chuyện đó!

Cô lắc đầu liên tục nói không thể, cảm thấy tổ sát vách nhất định là nhật được tình báo sai, cô đã từng tới Trịnh gia, cái dáng vẻ kia, Trịnh Cảnh Đồng là con trai độc nhất a, cùng đàn ông kết hôn, cha mẹ y điên rồi sao?

"Không thể, các ngươi nhất định là nghe lầm rồi, thu được tin tức ở chỗ nào a, quá vô căn cứ rồi!" Đới Tuyết Dao lòng tốt đề nghị,"Việc này các ngươi vẫn phải hảo hảo điều tra, đừng đưa tin vớ vẩn, Trịnh Cảnh Đồng không phải tiểu minh tinh tùy tùy tiện tiện, nếu y truy cứu tới cũng không tốt đâu."

Đới Tuyết Dao khó nghe chưa nói, Trịnh Cảnh Đồng cũng không phải ngôi sao truyền hình, lĩnh vực tiến quân cũng không cần tin tức lẫn lộn, các ngươi đưa tin vớ vẩn y sẽ không cảm kích các ngươi cho y tăng thêm ánh sáng chiếu dẫn, vạn nhất chọc giận y thì hậu quả có thể khó nói.

"Sách, việc này tôi có thể tùy tiện nói bậy với cô sao?" Nữ phóng viên trẻ sát vách đến tìm tin tức một mực chắc chắn chính là thật sự, "Là nhân viên của Trịnh thị cung cấp tin tức, đặc biệt đáng tin, cô đây thật sự không có manh mối gì có thể theo?"

"Thật sự không có, tôi 2 hôm trước mới gặp y được chưa, thật sự không phát hiện y và nam nhân nào có cái gì không đúng, các ngươi vẫn là hảo hảo điều tra đi, chớ chọc tai họa." Đới Tuyết Dao lắc đầu một cái cảm thấy quá hoang đường.

Có điều người khối giải trí vẫn không nghe cô, vẫn là đem tin tức như thường lệ tung ra, tin tức bọn họ thu được nội dung có hạn, cũng không cần biến nam chính khác trong sự kiện là ai, buổi tối trước tiên đem tin tức tung ra, ngay mai làm cái phân tích phán đoán đưa tin, sau đó mấy ngày sẽ sưu tầm chứng cứ tiếp theo đưa tin, tòa soạn đã phái không ít phóng viên đi theo, có người đã tới tổng công ty Trịnh thị cắm chốt, có người còn tới xung quanh Trịnh gia cắm chốt, một phen náo nhiệt.

Đới Tuyết Dao không có biện pháp, nói rồi không nghe, hi vọng đám người này đừng đem phiền toái đến cho tòa soạn đi.

Tối hôm đó cô hẹn Phó Trạch Văn cùng nhau ăn tối, gần đây quan hệ hai người cũng có chút cứng ngắc, hơn nữa Đới Tuyết Dao rất không có cảm giác an toàn, thế là cô muốn dùng phương thức tăng cường gặp mặt hòa hoãn một hồi.

Sau đó cô liền nhắc tới tin tức hôm nay của tòa soạn liên quan tới Trịnh Cảnh Đồng, nói là tối sẽ tung ra tin tức. "Đám người kia đúng là điên, nghĩ thế nào cũng không thể, buổi tối tin tức liền tung ra, hi vọng đừng có chuyện đi."

Đang đưa miếng bít tết vào trong miệng Phó Trạch Văn cứ như vậy ngây ngẩn cả người.

Cái gì?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.