Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3: Bài Học Đầu Tiên Của Tra Nam 2




Hoàng Minh lúc này đã rời đi, hắn không cần ở lại nữa. Chuyện gì xảy ra tiếp theo hắn đều có thể đoán ra được. Hiện tại trở về nơi nghỉ ngơi, sáng mai bí cảnh tranh đoạt bắt đầu. Hắn muốn ngủ một giấc thật ngon trước đã.

Thiên Thai lâu về đêm đã bớt ồn ào hơn. Bích Dao chậm rãi cầm một tấm lệnh bài trong lòng đầy nét tò mò, một lúc sau mỉm cười nói:

- Vị Thiếu gia này của ta cũng rất thú vị đây!

Một đêm đầy trằn trọc với vô số người. Thế nhưng con hàng Hoàng Minh thì đang ngáy khò khò. Nét mặt lại có chút nhếch lên nụ cười.

Sáng hôm sau, trời ít mây, mặt trời lên cao, thời tiết rất thuận lợi. Cả vạn người tập trung về đỉnh núi lớn phía sau Phí Sa thành. Nơi này chính là nơi mở ra bí cảnh. Hiện tại đã có hơn ba ngàn đệ tử của mấy trăm tông môn tụ tập lại. Ai cũng háo hức cùng nhiệt huyết. Ngoài xa có hơn vạn tu sĩ trông theo. Toàn núi người đông như kiến. Hiện tại  trên khán đài lớn, toàn bộ mười vị tông chủ bắt đầu kết hợp sức mạnh phá bỏ kết giới của bí cảnh. Cứ năm mươi năm bí cảnh lại yếu đi một lần, đây chính là lúc xông vào bí cảnh. Hiện tại ba ngàn đệ tử đã chuẩn bị xong, chỉ cần bí cảnh mở ra sẽ lập tức tiến vào. Mỗi vị đệ tử của tông mọi đều có một tấm thẻ bài sinh mệnh. Nếu bên trong ai bỏ mạng bên ngoài thẻ bài sẽ vỡ vụn. Trên đài cao lúc này mười vị Tông chủ đang thi triển sức mạnh,  liên tục đánh ra các chưởng pháp, nhằm phá bỏ kết giới của bí cảnh. Sau nửa tiếng cũng hợp sức, cuối cùng bí cảnh cũng đã mở ra. Một luồng linh khí to lớn phát ra từ bí cảnh khiến người ta kinh sợ.

- Linh khí đậm đặc quá!

- Linh khí thế này, ta thật muốn ở lại tu luyện!

Toàn trường vang lên tiếng cảm thán không thôi. Ngay khi không gian mở rộng đến bằng một cánh cửa đại môn, các tông chủ đều hét lớn:

- Mau tiến vào!

Ngay lập tức ba ngàn người nhanh chóng phi thân tiến vào không gian bí cảnh. Hoàng Minh gật đầu, quay lại nhìn mười bốn người phía sau, lên tiếng:

- Thời gian chỉ có một tháng, khi vào nhất định tìn cách hợp lại, không được một mình tác chiến, kẻ thù ở mọi nơi, nhớ đấy!

Cả bọn gật đầu, cùng nhau tiến vào bí cảnh không gian. Hoàng Minh tiến nhập không gian bí cảnh, ngay lập tức bị luồng ánh sáng bao phủ. Trong mười giây sau, hắn phát hiện mình đã đứng ở một đồng cỏ lớn.

- Là thảo nguyên sao?

Hoàng Minh tự hỏi, ngay lập tức dùng uyên ương vòng tìm kiếm Hàng Thanh Nhi trước tiên.

- Phía nam!

Hoàng Minh ngay lập tức phi thân về hướng nam. Không rõ là bao lâu, hắn cũng đã gặp một số đệ tử các tông môn khác, thế nhưng toàn bộ đều là ngân huyền cảnh trung kì trở xuống mà thôi. Mất nửa ngày cuối cùng hắn cũng tìm thấy vị trí của Hàng Thanh Nhi. Nơi này không ngờ là một sa mạc, phía xa lại có tiếng vũ khí va chạm, dao động linh linh lực vang lên chấn động.

Hoàng Minh tiến tới đã thấy được Hàng Thanh Nhi, nàng hiện tại đang đại chiến cùng một nam đệ tử, không biết là của tông môn nào. Nam đệ tử này chiến lực không ngờ cũng đã là kim thần cảnh sơ kì, hiện tại lại đánh ngang tay cùng Hàng Thanh Nhi. Hiển nhiên là một đối thủ mạnh. Hàng Thanh Nhi sử dụng đàn làm vũ khí, liên tục đánh ra sóng ba động tới đối thủ. Âm thanh vang khắp sa mạc. Nam đệ tử kia cũng không phải kẻ bình thường, cầm một đại đao lớn, liên tục đánh tới Hàng Thanh Nhi dồn dập, công thủ nhuần nhuyễn, nhanh chóng chiếm thượng phong. Hàng Thanh Nhi kinh nghiệm chiến đấu còn kém, rơi vào thế bị động, khó lòng chống đỡ được lâu. Hoàng Minh ngay lập tức phóng tới, Quang ảnh thân pháp lên tới cực hạn. Rất nhanh đã tiến đến nơi. Cả hai đều kinh ngạc khi thấy xuất hiện có người đến. Hàng Thanh Nhi thì vui mừng không thôi, Hoàng Minh vậy mà tìm đến nàng rồi. Hoàng Minh đứng chắn trước mặt Hàng Thanh Nhi, mục quang chiếu lên người nam đệ tử kia.

- Ngươi là ai, tốt nhất không nên xem vào chuyện của Hải Lâm ta!

Hải Lâm lên tiếng nói, ánh mắt lăng lệ vô cùng. Thực ra hắn đang vô cùng lo lắng, đối phương cảnh giới nhất định không thấp, một đấu hai hắn sẽ rơi vào hạ phong. Thế nhưng hắn lại không muốn rời đi như vậy. Tiến vào ngay lập tức gặp được mĩ nữ, hiển nhiên không thể bỏ qua. Hiện tại không ngờ chạy ra một tên Trình Giảo Kim.

Hoàng Minh không nói gì, lấy ra Quỷ Kiếm, khí tức mạnh mẽ tỏa ra. Sát chi khí bức người mạnh mẽ thoát ra. Hải Lâm kinh hãi, Kim thần hậu kì sao? Còn sát khí kinh khủng này, Hải Lâm có cảm giác như đứng trước một con Hồng hoang cự thú khát máu vậy. Sắc mặt hắn tái đi, thầm kêu không ổn. Không do dự quay đầu phi thân rời đi. - Muốn chạy?

Hoàng Minh hét lớn, thân hình biến mất tại chỗ, ngay lập tức xuất hiện trước mặt Hải Lâm, Quỷ kiếm chém ra lăng lệ. Hải Lâm sợ hãi, thế nhưng kinh nghiệm chiến đấu phong phú, ngay lập tức dùng đại đao đón đỡ. Bình thường một đòn này có thể đơn giản đỡ lại, thế nhưng thật không may cho hắn, Quỷ Kiếm của Hoàng Minh lại là biến thái trong biến thái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.