Tà Phượng Nghịch Thiên

Chương 20: Dưới ánh đèn sân khấu




Mặc dù nói nắm giữ pháp tắc lỗ đen thì Thượng Thiên Thần có chống lại thần vương, nhưng nếu nói tới tôc độ thì thần vương nhanh hơn đấy, dòng nước này lập tức hiện ra sau lưng Lâm Lạc!

Nhưng vào lúc này, thân hình Lâm Lạc lóe lên, không ngờ biến mất quỷ dị.

XÍU...UU!, trong nháy mắt sau Lâm Lạc xuất hiện sau lưng Tư Không Phong Hoa, bàn tay chụp vào cổ của đối phương.

Cái gì, không gian thuấn di!

Thanh Hà thần vương kinh hãi!

Xé rách không gian cùng không gian thuấn di là hai chuyện khác nhau! Xé rách không gian chỉ cần lực lượng đạt tới yêu cầu thì ai cũng có thể làm được. Nhưng không gian thuấn di là độc quyền của thần linh nắm giữ pháp tắc không gian, đây tuyệt đối không bắt chước được.

Lâm Lạc tuyệt đối không có trải qua khâu xé rách không gian, mà là trực tiếp trốn vào hư không! Đây là không gian thuấn di!

Nguyên gốc thần linh thông hiểu pháp tắc không gian thì không có gì kỳ quái, cũng không có quy định ai tu luyện pháp tắc gì thì không tu luyện pháp tắc khác được, nhưng mấu chốt là Lâm Lạc đã nắm giữ pháp tắc lỗ đen a!

Cả Thần Giới có bao nhiêu kẻ nắm giữ pháp tắc lỗ đen? Cái này rất khó khăn! Nhưng mà Lâm Lạc nắm giữ năm pháp tắc cơ sở, không ngờ còn có thể vận dụng pháp tắc thứ sáu, con mẹ nó đây là quái thai gì?

Đối mặt yêu nghiệt như vậy, ngay cả Thanh Hà thần vương cũng phải nói tục.

Thanh Hà thần vương khiếp sợ, nhưng Tư Không Phong Hoa sợ rằng phải chết, hắn bị bàn tay tử thần nắm chặt.

- Ngươi dám!

Tư Không Phong Hoa chợt quát một tiếng, hai tay mở ra, một đạo thạch bích vô cùng chắc chắn chắn người của hắn, trở thành hệ thống phòng ngự của hắn, mà bản thân của hắn tận lực chạy về phía Thanh Hà thần vương.

Lúc này chỉ có Thanh Hà thần vương mới có thể bảo trụ mạng của hắn.

Lâm Lạc hừ nhẹ một tiếng, ý niệm khẽ động thì tường đất tan rã, giống như chưa từng tồn tại qua, căn bản không có tác dụng ngăn cản chút nào.

- Cái gì!

Hai mắt Thanh Hà thần vương mở lớn, tan rã pháp tắc thần linh đồng cấp, đây không thuộc pháp tắc lỗ đen a.

Bàn tay của Lâm Lạc xiết chặt, đã nắm cổ Tư Không Phong Hoa và vận dụng pháp tắc lỗ đen, làm cho Tư Không Phong Hoa không có khả năng phản kháng, mềm yếu như phàm nhân.

Tất cả mọi người khiếp sợ lần nữa.

So với việc Lâm Lạc trước kia đánh bại Thượng Thiên Thần, lúc này hắn mạnh bạo ở trước mặt một thần vương giết Thượng Thiên Thần!

Pháp tắc lỗ đen vận chuyển!

- Các hạ làm gì?

Thanh Hà thần vương cuối cùng vẫn đem Lâm Lạc bình khởi bình tọa. Nếu như Lâm Lạc chỉ nắm giữ pháp tắc lỗ đen thì không có tư cách này, bởi vì lỗ đen cũng chỉ có thể chống lại thần vương, cũng không thể chiến thắng thần vương.

Nhưng thêm pháp tắc không gian thì lại khác.

Lâm Lạc tuy không rõ Thanh Hà thần vương thế nào, nhưng mà bằng tính đặc biệt của không gian thuấn di thì hắn muốn giết bất luận người nào thì Thanh Hà thần vương không thể ngăn cản. Thanh Hà thần vương cũng không phải quá hiểu lấy mình, hắn có hậu cung của hắn, hắn có hậu đại của hắn, chẳng lẽ đường đường thần vương chẳng lẽ thu toàn bộ vào không gian pháp khí?

Bởi vậy, hắn muốn hóa giải đoạn ân oán này.

Mặt mũi? Phi, trước mặt thực lực tuyệt đối thì mặt mũi là cứt chó! Nếu như Lâm Lạc chỉ là Thượng Thiên Thần bình thường thì hắn một cước dẫm chết ngay, nhưng hiện tại lại không cách nào làm gì được Lâm Lạc.

Ánh mắt Lâm Lạc nhìn chằm chằm vào người Tư Không Phong Hoa, lạnh nhạt nói:

- Tại hạ Lâm Lạc, không muốn là địch với thần vương! Nhưng mà kẻ này muốn giết hậu đại của ta, hắn nói muốn tru cửu tộc của ta, ta trước giờ người không phạm ta, ta không phạm người, đoạn ân oán này chỉ dừng lại ở Tư Không gia!

- Thần vương đại nhập, cứu ta --

Tư Không Phong Hoa lúc này chỉ có thể ôm Thanh Hà thần vương làm cây cỏ cứu mạng mà thôi.

- Lão gia hỏa, ngươi cho rằng ta sợ phiền phức?

Lâm Lạc lúc này lộ ra hàn khí, ánh mắt đảo qua Thanh Hà thần vương,

- Kẻ này sông hay chết liên quan tới thần vương lựa chọn chiến một trận với ta hoặc kết thúc ân oán.

- Không, không, không --

Tư Không Phong Hoa cảm ứng được Lâm Lạc bỗng nhiên lộ sát khí, tim gan lạnh lẽo.

- Các hạ, oan gia nên giải không nên kết, sao không nhường một bước.

Thanh Hà thần vương đè tức giận xuống, đối mặt một kẻ có thể bỏ qua mặt mũi của hắn, cho dù hắn giận thì có thể làm gì?

Lâm Lạc cười nhạt một tiếng, muốn giết con của hắn, tru cửu tộc của hắn, thù này làm sao giải? Trong lòng bàn tay của hắn có sát khí hiện ra, lập tức xóa đi sinh cơ của Tư Không Phong Hoa.

Nhẹ buông tay, thi thể Tư Không Phong Hoa như lá rụng rơi xuống đất, khí tức không còn.

Đường đường một gã Thượng Thiên Thần, dậm chân một cái là có thể làm cho cả thần quốc rung động vài cái, bây giờ lại vẫn lạc! Giống như a miêu a cẩu, bình thản như vậy, làm sao không làm người ta sợ hãi.

Tất cả yên tĩnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thanh Hà thần vương, hiện giờ thần vương có phản ứng gì?

Thanh Hà thần vương bình tĩnh nhìn qua, giống như tên Thượng Thiên Thần vừa chết không phải đại tướng, trụ cột thần quốc, ai có thể biết hắn suy nghĩ gì?

Chuyện này dừng lại hay là chiến với Lâm Lạc?

Muốn nói dừng như vậy thì mặt mũi của hắn sẽ như thế nào? Nhưng mà nếu đánh thì hắn có thể làm gì được Lâm Lạc? Hơn nữa, tiểu tử kia còn nắm giữ pháp tắc không gian, nếu hắn đem gia quyến thu vào không gian pháp khí, mặt mũi này ném không phải càng lớn?

Không đánh mất mặt, nhưng mà lựa chọn như thế nào cũng dễ dàng hơn.

Cho dù như thế nào Lâm Lạc chạy đến thần quốc của hắn giết người, giết một kẻ có sức nặng lớn, Thanh Hà thần vương muốn nói còn cho hắn sắc mặt tốt sao! Hắn không có biểu lộ nhìn qua Lâm Lạc, nói:

- Các hạ đã giết xong rồi thì có thể đi.

- Còn thiếu một ít!

Lâm Lạc mỉm cười, hắn như ác ma, tay phải hắn chấn động và pháp tắc tuôn ả, ba ba ba, những người có huyết mạch Tư Không nhất tộc lập tức bị xóa đi tính mạng.

Sắc mặt Thanh Hà thần vương đột nhiên biến đổi, hắn đã lui một bước, không nghĩ tới Lâm Lạc còn tiến tơi một bước!

Nhưng chính vì như vậy, nếu đã lui một bước thì không cần quan tâm tới bước thứ hai, tuy Thanh Hà thần vương nổi gân xanh lên, nhưng cũng không có ra tay, chỉ dùng ánh mắt tức giận nhìn qua Lâm Lạc.

Hắn cũng không có dễ dàng buông tha Lâm Lạc, một Thượng Thiên Thần nắm giữ pháp tắc lỗ đen đối với thần vương nào cũng là u ác tính! Thần vương còn có thần quốc ràng buộc, không dễ dàng ra ngoài, nhưng Thượng Thiên Thần thì khác đấy.

Nếu như không tiêu diệt thì đây là họa lớn trong lòng.

Hắn vừa rồi ngăn Lâm Lạc không có vấn đề gì, nhưng mà không có thần vương nào nguyện ý buông tha một Thượng Thiên Thần nắm giữ pháp tắc lỗ đen! Đặc biệt là kẻ nào còn nắm giữ không gian pháp tắc.

Trong nội tâm hạ quyết tâm, Thanh Hà thần vương chắp tay sau lưng, không nói một lời, nhưng mà ai cũng nhìn ra hắn nghẹn một bụng lửa giận!

- Ân oán thanh toán xong, tại hạ cáo từ!

Lâm Lạc xoay người, hắn thuấn di biến mất tại chỗ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.