Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ

Chương 5: Ba thằng con trai đóng vai phản diện




Một thiếu nữ dù không như hoa như ngọc nhưng cũng là thanh xuân khả ái, làm sao trong nháy mắt có thể biến thành một con chim to lông sắc tiên diễm như quạ đen đây?!

Theo góc độ khoa học mà giải thích, vấn đề này tìm không ra đáp án, Phong Tiểu Tiểu chỉ có thể tìm trong thần thoại mà đưa ra lời giải đáp.

“Phượng hoàng? Khổng Tước? Hoa Phương? Hay là Kim Ô…” Phong Tiểu Tiểu tư duy hỗn loạn liệt kê ra một chuỗi tên.

Dương nghiễn vui vẻ: “Yêu, không tệ nha, gần đây văn hóa rèn luyện ngày càng có kết quả?!”

Phong Tiểu Tiểu trừng qua một cái: “ít vui sướng khi người gặp họa đi! Sao anh không nhắc trước?”

“Có nhắc, chính em không nghe.” Dương Nghiễn nhún nhún vai, rốt cuộc chuyển kênh đến một đài không quảng cáo, buông điều khiển dựa vào sô pha: “Đừng đoán, đó là Tinh Vệ.”

Tinh Vệ, tương truyền là con gái Thần nông Viêm Đế(*), khi chơi đùa ở biển chẳng may bị sóng đánh chết, vì thế linh hồn hóa thành chim Tinh Vệ, trạng như ô, văn thủ, bạch uế, chân trần, hàm Tây Sơn mộc thạch thề điền Đông Hải ( đoạn này miêu tả Tinh Vệ nhưng mà xài từ cao siêu quá hông hiểu, đại khái dịch ra là: thân hình như quạ đen, mỏ trắng, chân đầy bụi bẩn, ngậm đá Tây Sơn lấp đầy Đông hải…chỗ này hên xui nha, thấy sai đừng ném đá à)

(*) Thần Nông (phồn thể: 神農, giản thể: 神农), còn được gọi là Thần Nông thị (神农氏), Liên Sơn thị (连山氏), thường được biết với tên gọi Viêm Đế (炎帝), là một vị thần huyền thoại của các dân tộc chịu ảnh hưởng của nềnVăn minh Trung Hoa, một trong Tam Hoàng và được xem là một Anh hùng văn hóa Trung Hoa. Khác với Phục Hyvà Nữ Oa, ông là vị Tam Hoàng duy nhất có hình thù là con người toàn vẹn, không nửa người nửa thú như 2 vị kia.

Theo truyền thuyết, Thần Nông sống cách đây khoảng 5.000 năm và là người đã dạy dân nghề làm ruộng, chế ra cày bừa và là người đầu tiên đã làm lễ Tịch Điền (còn gọi là lễ Thượng Điền, tổ chức sau khi gặt hái, thu hoạch mùa màng) hoặc Hạ Điền (lễ tổ chức trước khi gieo trồng), cũng như phát triển nghề làm thuốc trị bệnh, cho nên trong dân gian có câu Thần Nông thường bách thảo, giáo nhân y liệu dữ nông canh (神农尝百草, 教人医疗与农耕; Thần Nông nếm trăm cây thuốc, dạy dân trồng ngũ cốc). Vì thế, ông còn được xưng là Dược vương (药王), Ngũ Cốc vương (五谷王), Ngũ Cốc Tiên Đế (五穀先帝) hay Thần Nông đại đế (神农大帝) (Nguồn Wikidepia).

Họ sớm nhất của Viêm Đế là Y Kì, đơn giản hóa thì có thể gọi là họ Y, sau sửa lại họ Khương, nếu nói cô gái nhỏ là Tinh Vệ chuyển thế, vậy thì họ Y cũng giải thích thông.

“Không phải thần tiên?” Phong Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ hỏi.

“Dựa theo ghi chép thì hẳn là không tính.” Dương nghiễn nói: “Hơn nữa không giống Xi Vưu ma thần thành danh, Tinh Vệ không xem là thượng cổ đại năng, nhiều lắm chỉ có thể tính tinh quái, loại tinh quái truyền thừa này không có tính qui luật, chỉ là con bé vừa vặn đúng lúc…Nghe Lý Trường nói, đại khái là ba hoặc phụ hệ trưởng bối trong nhà nó vừa lúc là Thần Nông Viêm Đế, lại ngay con bé có truyền thừa trên người, cho nên nhận thưởng giữa đường…”

“…Lý Trường nói bao giờ?” Người này không phải lên máy bay từ giữa trưa rồi sao?

“Buổi chiều trong tiệm anh gọi điện hỏi, lúc ấy ông ta còn chưa đăng kí.” Dương Nghiễn khinh bỉ nâng nâng di động: “ Hiện đại xã hội còn có cái thần khí trong truyền thuyết, gọi là di động…bạn học Nữ Oa, ngàn vạn không nên tách rời xã hội nha.”

Phong Tiểu Tiểu trợn mắt.



Chờ đến khi Y Y khôi phục nhân thân, vẻ mặt không yên xuất hiện, Phong Tiểu Tiểu chỉ chỉ sô pha: “Ngồi, chúng ta tâm sự chút.”

Y Y bé nhỏ ánh mắt kiên nghị mà tuyệt vọng, cắn cắn môi hạ quyết tâm mở miệng:”Chị Phong, em không phải quái vật…Nếu chị cảm thấy không chấp nhận được, em lập tức đi ngay, chỉ xin chị đừng gọi người tới bắt em.”

Phong Tiểu Tiểu cuối cùng cũng biết vì sao cô gái nhỏ này tìm không thấy công việc, người ta không phải có vấn đề về tính cách, căn bản là không dám cùng người bên ngoài tiếp xúc, sợ bị phát hiện thân thể dị thường.

Phỏng chừng không ở trong nhà được cũng vì nguyên nhân này, gia đình nhiều người, lỡ như ngày nào đó không cẩn thận bị phát hiện là toi. Cũng không biết người nhà em gái Y Y đã phát hiện chuyện này chưa.

Biết chỉ bằng ngôn ngữ thì không thể trấn an cô gái nhỏ này, Phong Tiểu Tiểu thở dài, đứng dậy trở về phòng.

Y Y sợ tới mức nhanh khóc, gặp người ta ngay cả nói cũng không muốn nói thêm, đành ngậm nước mắt đi thu dọn này nọ chuẩn bị chạy lấy người. Không ngờ vài giây sau cửa phòng đóng lại mở ra, Phong Tiểu Tiểu kéo cái đuôi rắn trắng dài chừng hai mét ra ngoài, đối mặt cô nương trợn mắt há mồm hất cằm: “Như vậy thì có thể nói chuyện rồi?”

Mọi người đều không phải người bình thường, lúc này có thể tìm được tiếng nói chung rồi chứ nhỉ.

Không nghĩ tới cô gái nhỏ Y Y phản ứng không như mọi người dự đoán. Chỉ thấy người ta hóa đá vài giây, nhìn mặt Phong Tiểu Tiểu, lại nhìn đuôi rắn dưới thắt lưng kia, lại ngẩng đầu xem mặt, lại cúi đầu xem đuôi rắn…Tiếp theo thật lâu sau rốt cuộc bùng nổ một tiếng thét chói tai: “Quái vật———— ” lại tiếp theo hai mắt trắng dã ngã xuống đất.

Phong Tiểu Tiểu:”…”

Dương nghiễn: “..”

Nửa phút sau, phong Tiểu Tiểu bạo phát tại chỗ: “XXXX nó XXX! Bà đây chưa ghét bỏ nó một con tiểu tinh quái, nó vậy mà ghét bỏ bà đây đường đường là Nữ Oa?!”

Còn gọi cô là quái vật, mẹ nó lúc nãy thấy một thân lông cô cũng chưa hai lời, con bé này lại ghét bỏ nửa cái đuôi rắn của cô?! Dù sao ít ra cô cũng còn nửa trên là người được không!

Chó cỏ yên lặng đẩy Tinh Vệ bé nhỏ ngã dưới thảm ra xa một chút, đẩy ra một khoảng đủ để mình nằm sấp, nó mở lớn miệng ngáp sau đó miễn cưỡng nằm xuống—–chính mình đường đường là thần thú bảo hộ phẩm vị cao, không cần quan tâm mấy kẻ ngu ngốc…

Lại nửa giờ, Dương nghiễn chờ không được, một chén nước tạt người ta ướt tỉnh, lúc Y Y bé nhỏ tỉnh dậy, Phong Tiểu Tiểu đã biến lại đùi người, quần áo chỉnh tề ngồi trên sô pha, thừa dịp cô gái còn chưa phản ứng kịp lập tức đi vào vấn đề tự giới thiệu: “Chị là Nữ Oa.”

“Ách…a?!”

“Chị là Nữ Oa, cho nên có thân rắn, lúc nãy em thấy không phải ảo giác.”

Phong Tiểu Tiểu gật gật đầu, vừa lòng nhìn thấy Y Y bé nhỏ khuôn mặt dần dần khiếp sợ lại không ngất xỉu nữa.

Xà quái cùng Nữ Oa khác biệt rất lớn, người trước có tính nguy hiểm nhất định, ngưởi sau là thánh nhân thế gian truyền tụng. Đối với Y Y mà nói, hiển nhiên thân phận Nữ Oa này cho cô cảm giác an toàn hơn nhiều.

Hiểu được là tốt rồi…Phong Tiểu Tiểu thở ra, tay hướng người bên cạnh tiếp tục giới thiệu: “Anh Dương này là nhị Lang Thần, chó cỏ kia là Hao Thiên Khuyển, chim mập là Phác Thiên ưng…cho nên bọn này giống với em, đều không phải người bình thường…ừ, cũng như thú bình thường! Em có thể không cần sợ hãi như vậy.”

Cô gái nhỏ tìm vài phút để tiêu hóa hết, sau đó dần dần lộ ra thần sắc giật mình, trong mắt cũng hiện lên kích động cùng giải thoát. Từ khi thức tỉnh truyền thừa Tinh Vệ tinh quái đến nay, nguyên bản cuộc sống người bình thường đã xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất. Đối với một cô gái nhỏ chưa từng nhân qua đau khổ suy sụp nặng nề gì mà nói, chuyện này thật sự đã tra tấn cô lâu lắm.

“Chị Phong, em..” Y Y bé nhỏ vẻ mặt kích động muốn nói gì, bị Dương Nghiễn đánh gãy: “Trước khoan hãy cảm động, tôi muốn hỏi vấn đề, cha chú nhà em bây giờ có mấy người?”

“Ách…” Y Y nghẹn một chút, cảm xúc cảm động bị đánh gãy, nghiêm túc cân nhắc trong chốc lát mới trả lời:”Gia hương trước đây của ba em bị lụt, chỉ còn mình ông. Hơn nữa ba năm trước lại qua đời, cho nên em không còn ai là cha chú.”

“Đã qua đời?!” Phong Tiểu Tiểu kinh ngạc. Dựa theo cách nói này phán đoán, Viêm Đế chuyển thế hẳn là cha của Y Y, nhưng mà Thần nông Viêm Đế sao lại sớm treo như thế: “ Nguyên nhân qua đời là gì?!”

Y Y bé nhỏ cúi đầu đảo đảo ngón tay: “…Trúng độc cồn. Cha em ham mê uống rượu…”

Dương nghiễn: “…”

“…” Phong Tiểu Tiểu khóe miệng co giật, quay đầu pha trò cùng Dương Nghiễn: “Này…Rượu coi như là dưỡng từ cây nông nghiệp, hơn nữa dù sao cũng là Thần Nông, chết vì rượu cũng là chuyện sớm hay muộn…ha…”

Dương Nghiễn nhất thời lại không muốn nghe tiếp, mặt không chút thay đổi tắt TV về phòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.