Ta Không Làm Thái Tử Phi Ta Muốn Lấy Lão Bà!

Chương 32




Chiến Sư đường của Thanh Nguyên đế quốc, cộng lại mới có mười viên Linh Thạch... Mới có thể mua được chén rượu này...

Ai điên rồi, có thể làm như vậy?

- Ngươi đừng không tin! Dù Tinh Nguyên thượng phẩm thưa thớt, bất quá chỉ cần có khoáng mạch, thì có thể lấy được, nhưng Thiên Thần túy của Thiên Thần lão nhân, không phải có tiền liền có thể mua được, còn cần vận may, vận may không tốt, khả năng thấy cũng không thể thấy...

Trương Cửu Tiêu lắc đầu.

Thấy hắn hưng phấn như thế, nói như chém đinh chặt sắt, Trương Huyền cười khổ.

Đối với rượu ngon, hắn không có khát vọng đặc biệt gì, ngược lại cảm thấy uống nhiều hỏng việc, lúc không có chuyện gì làm, cơ bản sẽ không đi thử.

Thấy bộ dáng của đối phương, rất hiển nhiên, mười viên Tinh Nguyên thượng phẩm có khả năng mua được mà nói, khẳng định sẽ không chậm trễ chút nào bỏ tiền...

Bộ dáng này, liền để hắn có chút bất đắc dĩ.

Rượu này, thật sự dễ uống như vậy, có thể khiến người ta cam tâm tình nguyện tốn tiền nhiều như vậy mua sắm?

- Trương sư không thích uống rượu, cũng không phải Mỹ Thực sư, biết đến không nhiều cũng rất bình thường, ngươi xem phản ứng của bọn hắn liền biết...

Thấy hắn xem thường, Trương Cửu Tiêu biết có người ưa thích, liền có người không thích, nói.

- Bọn họ?

Trương Huyền ngẩng đầu, lúc này mới phát hiện, nương theo Nhạc đường chủ đổ đầy ngon, toàn bộ đại điện đều sôi trào, đám người từng cái tròng mắt đỏ hoe, nhìn chằm chằm chén rượu, hận không thể trực tiếp ra tay cướp đoạt.

- Nhạc đường chủ, chúng ta nhiều người như vậy, rượu chỉ có một ly, cho ai không cho ai, cũng không tiện a... Không bằng xác định điều lệ, ai có thể uống được thì bằng bản sự!

Huyên náo một hồi, một thanh niên mở miệng.

- Vân sư nói không sai, rượu ngon của Thiên Thần lão nhân, đương nhiên phải cho người có tư cách uống, nếu không là trâu gặm mẫu đơn, uổng phí hết!

- Không cần biết điều lệ gì, chén rượu này ta uống định!

- Đừng khoác lác, ai có thể cầm tới, còn chưa nhất định...

...

Thanh niên thứ nhất mở miệng, đám người lập tức đáp lời.

Thiên Thần túy quý giá như thế, đương nhiên không có khả năng mỗi người một ly, ai muốn uống, khẳng định phải lấy ra bản lĩnh khiến người khác đều tin phục mới được.

- Yên tĩnh!

Nghe mọi người thảo luận, Nhạc đường chủ cười cười, nhìn quanh một vòng:

- Chư vị nói không sai, rượu chỉ có một ly, tự nhiên là cho người có thực lực nhất uống mới được... Đương nhiên, điều lệ gì gì đó không cần định, cũng không cần tỷ thí, chén rượu này, cho ai uống, trong lòng ta đã có đáp án, hắn ở trong lòng ta, là thực lực mạnh nhất, cực kỳ có bản lĩnh.

- Ồ?

- Thực lực mạnh nhất? Không biết vị này là ai?

- Có thể để cho đường chủ khen ngợi như vậy, ta cũng muốn nhìn một chút, có tư cách này hay không...

...

Nghe được hắn nói, đám người đồng loạt nhìn qua.

Bọn họ đều là thiên tài trong thiên tài, cường giả trong cường giả, không có trải qua tỷ thí, liền nói có người mạnh nhất trong bọn họ, làm sao có thể bội phục!

- Danh khí của người này không tính quá hiện ra, nhưng mà từ vương quốc một đường đi đến, liên tục xông đường hai lần, đều thuận lợi thành công, càng làm cho Thanh Nguyên đế quốc thay đổi triều đại, thu vô số Danh Sư làm đồ đệ... thời gian nổi danh không dài, nhưng mỗi một sự kiện đều tên tuổi lẫy lừng, để cho người ta kính nể!

Nhạc đường chủ nói.

- Liên tục hai lần xông đường thành công?

- Để Thanh Nguyên đế quốc thay đổi triều đại?

- Từ vương quốc đi tới?

Đám người đều sững sờ, đồng loạt nhìn về phía Trương Huyền cùng Trương Cửu Tiêu.

Hai vị này là cuối cùng mới tới, dĩ nhiên chính là thiên tài của Thanh Nguyên đế quốc.

- Không sai, hắn là Trương Huyền Trương sư!

Nhạc đường chủ chỉ.

- Cái tên này thật biết mượn đao giết người...

Trương Huyền nhướng mày, càng thêm không vui.

Cố ý lấy rượu ngon, thu hút chú ý của mọi người, đợi quần tình xúc động, nói muốn tặng cho mình...

Bề ngoài là tán dương, cố ý nâng mình lên, trên thực tế lại kéo cừu hận của những người khác, đưa tới đám người phản cảm.

Một chén rượu, liền đưa tới cho mình vô số kẻ địch.

Thật là âm hiểm.

- Trương sư, Tống Hiên là em vợ ta, làm người có chút lỗ mãng, thời điểm tiến đến Thanh Nguyên đế quốc xử lý chuyện, khả năng làm sai một ít chuyện, nhờ có ngươi giúp hắn sửa chữa, mới tránh khỏi ủ thành đại họa... Điểm ấy, ta cực kỳ cảm kích.

- Trong thời gian ngắn như vậy, liền phát hiện vấn đề, gọn gàng ngăn nắp xử lý, để Thanh Nguyên đế quốc xóa bỏ rung chuyển, uy tín của Danh Sư đường lần nữa thiết lập... Ta cũng làm không được, cực kỳ bội phục, chén rượu này, kính ngươi!

Nhẹ nhàng cười một tiếng, bàn tay vạch một cái, ly rượu lập tức lơ lửng bay tới.

Nghe đối phương nói, vẻ mặt của Trương Huyền trở nên có chút khó coi.

Trước thừa nhận quan hệ của hắn với Tống Hiên, sau đó nói bội phục...

Bề ngoài rất thẳng thắn, để cho người tìm không ra khuyết điểm, trên thực tế lại họa thủy đông dẫn, kéo cừu hận của tất cả mọi người đến đây.

Cũng không để cho người mượn cớ, là làm khó xử mình.

Không hổ là Danh Sư đường đường chủ của phong hào đế quốc thứ nhất, thật độc ác.

Quả nhiên, Danh Sư tiểu nhân lên, còn đáng sợ hơn tiểu nhân!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.