Ta Không Làm Thái Tử Phi Ta Muốn Lấy Lão Bà!

Chương 19




- Muốn chạy đâu!

Thích Vô Nhai hét lớn, muốn cùng đám Minh La nhanh chóng đuổi theo.

- Việc này cứ giao cho ta, các ngươi dọn dẹp sạch sẽ nơi này đi.

Yên La hừ lạnh, thanh âm không một tia cảm tình.

- Vâng!

Đám người Thích Vô Nhai khẽ giật mình, đều đồng loạt đáp ứng, sau đó xoay người đánh về phía đám người tộc Cổ Man đang giày xéo đội quân sinh vật tử linh.

Sau lưng Yên La, đại thụ bảy màu lóe ra hào quang, bảy quang điểm từ từ bay lên, tương liên chặt chẽ với hào quang thất thải, ngưng tụ thành thất thải pháp trận, thoạt nhìn rất giống với trận pháp Truyền Tống.

Hào quang pháp trận lóe lên, cả Yên La lẫn đại thủ đều biến mất trong nháy mắt, xuất hiện trước mặt hai tên Thần Cảnh Cổ Man tộc.

Thạch Mục cùng thân ngoại hóa thân bị bao phủ trong phạm vi trận pháp, cùng xuất hiện trước mặt hai người Tỳ Phù.

Trong lòng Thạch Mục rùng mình, nhìn đến thân ảnh Yên La, hơi nắm chặt tay, thần sắc trên mặt biến ảo mấy lần.

Thực lực hiện tại của Yên La khiến hắn không biết được nông sâu.

Sắc mặt Tỳ Phù, Cửu Phượng cũng biến thành kinh hãi.

- Đại Na Di Thuật!

Thần tình Tỳ Phù vô cùng khó coi, trầm giọng nói ra.

Hai người không thử chạy trốn nữa, giờ đã biết hết thảy đều vô dụng.

- Hai người các ngươi có can đảm đến Hắc Ma Tinh Vực, vậy thì để mạng lại đi.

Yên La nói lời tàn khốc nhưng giọng điệu vẫn chẳng thay đổi mảy may.

- Nói khoác không biết ngượng! Tuy ngươi khôi phục đến cảnh giới Thần Cảnh, nhưng chỉ là một Thần Cảnh sơ kỳ, cảnh giới bất ổn, đừng tưởng nắm giữ vài bí thuật là có thể bù đắp được chênh lệch giữa chúng ta!

Ánh mắt Tỳ Phù Thần Tướng lóe lóe, hừ lạnh.

Cửu Phượng nghe vậy, sợ hãi trên mặt cũng thu lại một phần.

Đúng vậy, Bảo Hoa trước khi đúng là uy danh hiển hánh, là tồn tại bọn hắn không thể không ngưỡng vọng. nhưng hiện tại thực lực của nàng chỉ là Thần Cảnh sơ kỳ đỉnh phong, sao có thể bì kịp Tỳ Phù Thần Tướng, không việc gì phải sợ.

Hơn nữa, nếu có thể giết nàng, sẽ lập công lớn cho Đế Xuân đại nhân!

- Chết!

Nghĩ đến đây, nội tâm nàng bừng bừng lửa nóng, tham niệm khó dằn xuống, xích sắt màu xanh tỏa sáng hào quang, từng phù văn huyền ảo lượn lờ bắt đầu khởi động, giữa không trung hóa thành một con chim cực lớn màu xanh ước chừng mười trượng, thanh khí cuồn cuộn tản mát ra, hình thành vụ hải màu xanh, cuốn tới Yên La.

Những nơi thanh sắc vụ hải đi qua, hư không vỡ vụn thành từng khúc, giống như bị chúng ăn mòn, hiển nhiên đây là một thần thông vô cùng lợi hại.

- Không ổn, đợi đã nào...!

Tỳ Phù Thần Tướng biến sắc, muốn quát lên ngăn cản Cửu Phượng Thần Tướng, nhưng đã quá muộn.

Tay ngọc của Yên La vung lên, đại thù sau lưng nàng phát ra hào quang thất thải, vô số phù vân xuất hiện, hình thành thất thải không gian rộng chừng trăm trượng.

Trong không gian thất thải, cánh hoa hồng nhạt phiêu đãng khắp nơi, giống như một thế giới tràn ngập hoa thoạt nhìn vô cùng bình thường.

Cửu Phượng Thần Tướng cùng thanh sắc cự cầm tức khắc bị bao phủ bên trong không gian bảy màu kia.

- Lĩnh vực!

Tỳ Phù Thần Tướng vô cùng hoảng sợ giống như thấy rắn rết, sắc mặt biến đổi vặn vẻo, thân thể nhanh chóng lui lại phía sau như tên bắn.

Vẻ mặt Cửu Phượng Thần Tướng tái mét, liền hét lớn một tiếng, ánh sáng xanh trên người cực thanh, muốn bay ra ngoài, nhưng lại bị một lực lượng cực lớn bao phủ, giống như ngọn núi khổng lồ đè ép lên thân mình, cho dù chỉ đi một bước cũng khó khăn, huống chi là bay.

Yên La nhẹ nhàng bấm pháp quyết, miệng niệm thần chú, vô số cánh hoa trong không gian bay về phía Cửu Phượng Thần Tướng.

Sắc mặt Cửu Phượng Thần Tướng kinh hãi, hai tay liên tục bấm pháp quyết, thanh sắc cự cầm nhanh chóng bay đi, che chắn trước người nàng.

Từng cánh hoa hồng nhạt bay đến, xuyên qua thân thể cự cầm.

Phập phập phập!

Thanh sắc cự cầm giống như tờ giấy mỏng, bị từng đợt từng đợt cánh hoa xuyên thủng, vỡ tan tành.

Thanh sắc cự cầm vỡ tan, những cánh hoa lập tức hiện ra phía sau thân ảnh Cửu Phượng Thần Tướng.

Thời khắc này, Cửu Phượng vô cùng hoảng sợ, thân thể bất động quỷ dị, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện trên mặt, tay đã xuất hiện vết thương cực nhỏ.

Sau một khắc, thân thể Cửu Phượng Thần Tướng cũng đồng dạng giống với thanh sắc cự cầm kia, nhanh chóng vỡ vụn, để làm một đống thịt nát cùng sương máu.

Tỳ Phù Thần Tướng thấy những gì xảy ra trước mắt, sắc mặt kinh khủng, hắn đã triệt để ý thức được chênh lênh thực lực cực lớn giữa hắn và Yên La, quả nhiên sai biệt về tu vi nàng có thể bù đắp được hoàn toàn.

Ngay lập tức, hắn hét lớn, thân thể hóa thành lôi điện màu vàng bỏ chạy.

Lông mày Yên La hơi cau lại, tay ngọc vung lên, thi triển Đại Na Di Thuật, thân ảnh quỷ mị xuất hiện trước mặt Tỳ Phù Thần Tướng.

Miệng nàng lẩm bẩm thần chú, thi triển thất thải lĩnh vực lần nữa, bao trùm cả người Tỳ Phù Thần Tướng.

Vô số cánh hoa hồng nhạt bay vụt qua, cuốn tới Tỳ Phù Thần Tướng.

Sắc mặt Tỳ Phù tái nhợt, nhưng miệng hắn vẫn rống to, kim quang trên người phát ra mãnh liệt, ngưng tụ thành một gương mặt màu vàng khổng lồ vô cùng dữ tợn.

Kim sắc cự kiểm ngửa lên trời phát ra tiếng thét dài, sau đó há miệng thật lớn, phun ra lôi hỏa màu vàng cực kỳ khổng lồ, mơ hồ tạo thành lĩnh vực lôi hỏa, nhưng chỉ là hình thức ban đầu.

Vô số cánh hoa đánh vào lĩnh vực lôi hỏa, cả lôi hỏa lĩnh vực rung động kịch liệt, nhưng vẫn có thể chống cự lại được công kích từ những cánh hoa kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.