Tà Đế Cuồng Thê Phế Vật Cửu Tiểu Thư

Chương 22: 22: Súng Bắn Tỉa




Lý Hàn mặc dù gây ra tiếng vang ở đấu trường nhưng vẫn chưa tới mức khiến nhiều người phải để ý hắn nhưng tin tức hắn quay trở lại đã kinh động đến một số người, đặc biệt nhất chính là Nguyễn Bảo Ánh. Vì Trú Nhan Đan và Tú Nghiên Đan mà lúc trước Lý Hàn đưa đã bán hết sạch từ ba ngày trước, mặc dù Lý Hàn để lại hàng trăm viên nhưng cung vẫn không đủ cầu, rất nhanh đã hết hàng nên khi nghe tin Lý Hàn trở lại thì nàng lập tức xuất phát đến học viện để kêu Lý Hàn luyện thêm đan dược.

Người thứ hai chính là Tiêu Mị, lúc nàng nghe tin Lý Hàn trở lại là lúc nàng đang nằm đọc sách. Vì ở trong phòng nên nàng ăn mặc vô cùng thoải mái, nàng chỉ khoác một cái áo lam chỉ đủ dài để che khuất cặp mông ngạo nghễ của nàng, càng chết người hơn là nàng không mặc đồ lót bên trong, chẳng những cánh tay đùi trắng như tuyết hoàn toàn bại lộ trong không khí, hai đốm đỏ hồng trước ngực càng thêm rõ ràng, còn ở phía dưới thì là một mảnh màu đen mê người.

Nếu ai chứng khiến khung cảnh mê người thì đừng nói là nam nhân, cho dù là thái giám cũng phải cứng lên, mà ngay cả tì nữ của nàng khi chứng khiến khung cảnh thì tim cũng đập thình thịch. Tiêu Mị nghe tì nữ báo vậy thì tâm trí nàng liền hiện lên thân ảnh của Lý Hàn, từ xưa đến nay thì mắt nhìn người của nàng rất chuẩn nên từ lần đầu tiên nhìn thấy Lý Hàn thì nàng biết hắn là người không an phận nên nàng rất mong chờ vào tương lai, không biết Lý Hàn sẽ gây ra những chuyện kinh thiên động địa nào.

Còn những người khác thì đều là những kẻ không có thiện cảm với Lý Hàn.

Lý Hàn vào lúc này không biết rằng việc hắn quay trở lại Thiên Long Thành đã kinh động đến nhiều người ở đây. Lúc này hắn đang đi đến Đan viện nghe giảng do chính Viện trưởng đan viện Phong Tử Ca giảng dạy. Còn các nàng thì người tu luyện, người đi nghe giảng về cách sử dụng linh lực. Mặc dù không có thẻ bài học viện thì không thể nhận nhiệm vụ hay bất cứ dịch vụ lợi ích nào của học viện nhưng việc nghe giảng thì không sao vì ở đó không cần phải có thẻ bài mới được vào.

Mặc dù hắn và Phong Tử Ca đều là Linh Dược sư tam cấp nhưng dựa trên kinh nghiệm phân loại linh dược, chuẩn bị linh dược và kinh nghiệm luyện đan thì Phong Tử Ca hoàn toàn có tư cách làm sư phụ Lý Hàn vì đó chính là 1200 năm kinh nghiệm mà lão tích lũy được trên con đường đan đạo. Lúc Lý Hàn đến thì chỗ này khá là ít người, còn chưa tới bốn mươi người nữa. Điều này khá hợp lý vì không phải ai cũng có thể thành Linh Dược sư, ngoài trừ ngộ tính và thiên bẩm thì phải có nguồn tài lực dồi dào vì Linh Dược sư là một chức nghiệp đốt tiền vô cùng.

Lý Hàn tìm một chỗ khuất mà ngồi xuống, thấy chưa tới thời gian nên hắn liền quan sát những người trong phòng. Tất cả mọi người trong phòng đều là Tụ Linh Cảnh từ tiểu thừa đến trung thừa cảnh, ngoài ra hắn còn phát hiện ra rằng tỉ lệ nam nữ trong phòng vô cùng khác biệt khi có đến ba mươi người là nữ. Điều đó chứng mình rằng nữ nhân thích hợp làm Linh Dược Sư hơn nam nhân, nói như vậy không có nghĩa là nam nhân kém hơn nữ nhân nhưng vì nam nhân thích tranh đấu hơn nên chức nghiệp phải trong phòng suốt ngày như Linh Dược Sư thì nhiều nam nhân không làm được.

Sau khi quan sát một vòng quan phòng xong thì Lý Hàn thu hồi tầm mắt, nhắm mắt để minh tưởng đến thức thứ năm của Diệt Nhân kiếm pháp. Qua một thời gian, Phong Tử Ca liền đi đến. Ngay khi lão đi đến thì tất cả mọi người trong phòng đều đứng dậy, dùng ánh mắt sùng bái nhìn vào Phong Tử Ca vì Linh Dược Sư tam cấp chính là mục tiêu mà họ hướng đến. Lý Hàn cũng đứng dậy và nhân cơ hội đó thì hắn liền quan sát vị đan chủ này.

Phong Tử Ca có bề ngoài là một lão già lục tuần râu tóc đã bạc trắng, khuôn mặt mang theo vẻ hiền từ nhưng Lý Hàn vẫn nhận ra được trên mặt người này ít nhiều có sự cao ngạo nhưng cũng không thể trách lão được, vì cao ngạo là đặc điểm chung của Linh Dược Sư rồi. Phong Tử Ca bắt đầu giảng dạy, Lý Hàn liền tập trung tin thần để nghe giảng.

Phong Tử Ca giảng dạy hơn một canh giờ mới rời đi, khi lão đi thì mọi người trong cũng lục đục ra khỏi phòng. Còn Lý Hàn thì đắm chìm vào những lời giảng của Phong Tử Ca rồi từ đó hắn rút ra những điều hắn mà bản thân còn thiếu, đến khi hắn lấy lại tình thần thì cả phòng chỉ còn mình hắn. Lý Hàn đứng dậy ra về, bữa đi nghe giảng lần này rất có ích đối với hắn vì từ những lời giảng của Phong Tử Ca, Lý Hàn đã tiến thêm một bước lớn trên con đường đan đạo.

Lý Hàn trở lai đan viện thì phát hiện trong phòng hắn có người, người đó chính là cô nàng ngực to Nguyễn Bảo Ánh. Nguyễn Bảo Ánh thấy Lý Hàn trở về liền đứng lên, nói:

- Tiểu bạch kiểm Lý Hàn, cuối cùng ngươi cũng đã trở về, ta có chuyện tìm ngươi đây.

Lý Hàn bó tay với cô nàng này, nói:

- Đã nói là đừng gọi ta là tiểu bạch kiểm rồi mà.

Lý Hàn nhắc cũng nhắc vậy thôi vì hắn biết Nguyễn Bảo Ánh cũng sẽ không thay đổi cách gọi đối với hắn. Hắn thở ra một tiếng rồi, nói:

- Được rồi, cô nói gì, co tìm ta có chuyện gì?

Nguyễn Bảo Ánh cười hì hì rồi nói:

- Ngươi mau luyện thêm Tú Nguyên Đan và Trú Nhan Đan, bên ta đã bán hết rồi.

Lý Hàn nghe vậy liền kinh ngạc, nói:

- Cái gì, đã bán hết. Không phải lúc trước ta đã đưa cho cô hơn ba trăm viên sao, mới có nửa tháng mà đã bán hết rồi.

Nguyễn Bảo Ánh gật đầu chắc chắn. Lý Hàn thấy vậy thì phải khâm phục mong muốn làm đẹp của chị em phụ nữ, hơn ba trăm viên mà chỉ cần nửa tháng đã bán sạch mà Nguyễn Bảo Ánh phải đến đây đòi hàng ngay khi hắn vừa về thì có thể hiểu được hai loại đan dược này được yêu thích như thế nào.

- Ta biết rồi, lát nữa ta sẽ đi mua linh thảo, sáng ngày mai ta chuyển đan dược qua cho cô. Ngoài chuyện này ra thì cô còn chuyện gì nữa không?

Lý Hàn nói.

Nghe Lý Hàn nói vậy thì Nguyễn Bảo Ánh liền lấy ra một tạp thẻ từ nhẫn trữ vật rồi nàng đặt trên bàn, nói:

- Trong đây là số tiền bán đan dược được và đấu giá hai thanh Linh khí kia, ta giao lại cho ngươi. Ngày mai, nhớ đưa hàng đến sớm, ta đi đây.

Nói rồi thì nàng đứng dậy đi về, hai hộ vệ Linh Địa Cảnh liền cất bước theo sau.

Lý Hàn cầm lấy tạp thẻ, nhìn cũng không nhìn mà cất vào nhẫn trữ vật. Rồi hắn liền ra khỏi học viện mà đi đến Linh Dược Đường để mua linh dược. Nhân cơ hội này thì hắn muốn thử coi xem trình tự luyện đan của hắn có tăng lên bao nhiêu sau khi nghe những lời giảng của Phong Tử Ca.

Sau khi báo những dược liệu với số lượng mà hắn cần cho người Linh Dược đường đi lấy thì Lý Hàn đứng đợi. Lúc này, có hai người trẻ tuổi đang kề vai từ trên lầu đi xuống, nhìn dáng dấp thì có thể thấy hai người có quan hệ vô cùng tốt.

- Ồ, là ngươi!

Một người trong đó nhìn thấy Lăng Hàn, sắc mặt không khỏi phát lạnh, đưa tay chỉ qua nói.

- Không ngờ lại gặp ngươi ở đây, tiểu tử, ngươi chết chắc rồi!

Người này chính là Ninh Diệu Long, lúc trước hắn đã vô cùng có ác cảm đối Lý Hàn vì Lý Hàn lại không nghe theo sắp xếp của hắn, tiếp theo thì chính Lý Hàn đã khiến cho hắn mất mặt ở bữa tiệc hoàng cung lần trước, mặc dù người khiến hắn mất mặt là Nguyễn Bảo Ánh nhưng hậu trường của nàng quá mạnh mẽ, mạnh đến nỗi làm cho hắn căn bản sinh không nổi ý nghĩ trả thù nên hắn liền chuyển hết phẫn nộ lên người Lý Hàn.

Lý Hàn nhìn ngón tay trước mặt mình thì hừ lạnh, lạnh nhạt nói:

- Dời ngón tay của ngươi đi, bằng không ta không ngại chặt nó! Còn nữa, những kẻ mở miệng uy hiếp ta, đến giờ đều không có kết quả tốt!

- Khẩu khí thật lớn!

Người lên tiếng không phải Ninh Thiên Long mà là người trẻ tuổi bên cạnh hắn, trên mặt đều là vẻ ngạo mạn, so với Ninh Thiên Long còn hơn mấy phần, lỗ mũi hận không thể hướng lên trời.

- Ta ở Đế Đô cũng đã gặp không ít người hung hăng, nhưng loại người như ngươi, chà chà, vẫn là lần đầu.

- Khà khà, Lý Hàn, ngươi biết vị này là ai không?

Ninh Thiên Long đắc ý nói.

- Vị này chính là Nhạc Tiểu Vi, là một Linh Dược sư nhị cấp và là đệ tử của viện trưởng đan viện Phong Tử Ca.

Trong cửa hàng còn có những khách nhân khác, nghe hắn nói như thế, đều “Ồ” một tiếng, lộ ra vẻ kính sợ. Ngươi có thể không biết gia chủ hiện tại của tứ đại thế gia nhưng nếu ngươi không biết ba vị đan sư tam cấp trong Thiên Long Thành thì sẽ bị người khác cười chê. Nên danh tính của Phong Tử Ca lớn vô cùng, không ai không biết, không ai không rõ. Mà người này lại là đệ tử của Phong Tử Ca thì có thể thấy được hậu trường của người này lớn cỡ nào, thậm chí còn lớn hơn cả tứ đại thế gia.

Cái này không phải nói điêu. Linh Dược Sư tam cấp a, cho dù là gia chủ hiện tại của tứ gia nếu thấy Phong Tử Ca thì cũng phải cung kính, gọi một tiếng đại sư. Với lại, nếu không tính đến hậu trường thì thực lực của Nhạc Tiểu Vi cũng không thể bỏ qua vì lúc này hắn là một Linh Dược sư nhị cấp hàng thật giá thật, nếu đến bất cứ gia tộc nào thì cũng được xem là thượng khách. Nên bảo sao hắn lại cao ngạo như vậy, là vì hắn có đủ tiền vốn để cao ngạo.

- Ha ha ha ha!

Nhạc Tiểu Vi cười to, vừa nãy hắn vẫn không nói gì, chính là muốn cho bọn họ hiểu rõ gốc gác của mình, như vậy hắn mới có thể trang bức. Hắn khinh bỉ nhìn Lý Hàn, nói:

- Ta không quan tâm ngươi có ân oán gì với Thiên Long, nhưng nếu ngày hôm nay ta thấy, liền điều giải thay ngươi.

Hắn dừng một chút, điềm nhiên nói với Lý Hàn:

- Quỳ xuống, liếm sạch giày cho Thiên Long!

Ninh Thiên Long đang vô cùng đắc ý, bản thân hắn không đắc tội nổi với Lý Hàn vì Lý Hàn cũng là Linh Dược Sư nhị cấp cộng thêm có Linh Thiên Các ở phía sau nên hắn đắc tội thì chưa chắc Ninh gia có thể bảo vệ được hắn. Nhưng ngày hôm nay có Nhạc Tiểu Vi thay hắn ra mặt, nếu như Lý Hàn không cúi đầu, chính là chống đối Nhạc Tiểu Vi. Nhạc Tiểu Vi là ai? Linh Dược Sư nhị cấp, là đệ tử của Phong Tử Ca, tiền đồ vô hạn.

Chỉ cần người có đầu óc, tuyệt đối sẽ không chống đối Nhạc Tiểu Vi. Cho dù Linh Thiên Các chắc cũng sẽ không vì một Lý Hàn mà đi hưng sư vấn tối đối với Nhạc Tiểu Vi, nếu làm như vậy thì sẽ đắc tội với Phong Tử Ca, đến lúc đó thì Linh Thiên Các sẽ bị thiệt hơn là lợi nên hắn tin chắc Linh Thiên Các sẽ đưa ra quyết định đúng đắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.