Ta Cùng Nữ Chủ Đều Thật Thơm

Chương 142




Tôi biết anh ta muốn làm cái gì, nhìn chằm chằm anh ta: "Nhanh đi tắm, nếu không, cái gì cũng đừng làm!"

"Ừ, làm xong rồi tắm..."

Cuối cùng, tôi cũng không thể nào chống cự anh ta, sau khi hoan ái xong, anh ta đi tắm, tôi nghe thấy phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy "ào ào", lúc này mới mở mắt, nằm một hồi lâu, tôi mới chống đỡ thân thể mệt mỏi dậy, mở ngăn kéo tủ đầu giường ra, từ trong đó lấy ra một lọ thuốc, lấy một viên để trong lòng bàn tay, đang định nuốt vào...

"Em định uống cái gì vậy?"

Đột nhiên xuất hiện một giọng nói truyền đến từ sau lưng, dọa tôi sợ run tay, viên thuốc rớt xuống đất, lăn xuống gầm giường.

Không đợi tôi quay đầu lại, lọ thuốc trong tay đã bị đoạt đi.

"Anh muốn hù chết người hay sao!" Tôi trợn mắt nhìn anh ta.

"Em uống thuốc tránh thai?" Gương mặt âm trầm của anh ta có chút không vui, cơ thể mới vừa tắm xong tản ra hương thơm nhàn nhạt, tóc ướt vẫn còn nhỏ nước, nắm thật chặt lọ thuốc trong tay.

"Trả lại cho tôi." Tôi muốn đưa tay đoạt lại, anh ta không cho, cầm thuốc của tôi, đi vào nhà tắm.

"Này, anh làm gì vậy!" Tôi chạy theo vào nhà tắm, trơ mắt nhìn anh ta đổ thuốc vào bồn cầu, nhấn nút xả nước, ném cái lọ vào thùng rác.

"Anh làm gì vậy!" Tôi khiếp sợ nhìn anh ta.

"Sau này không cho uống thuốc này nữa!" Anh ta lạnh lùng nhìn tôi.

"Tại sao?" Tôi giận đến thở dốc: "Anh không chịu đeo bao, cũng không cho tôi uống thuốc tránh thai, chẳng lẽ anh muốn tôi mang thai sao!"

"Đúng vậy!"

"..." Tôi lại bị khiếp sợ.

"Em nên sớm mang thai." Anh ta lại nói thêm một câu.

"Tại sao?" Tôi không nghĩ ra, khó trách trước đây anh ta không chịu mang bao, là vì muốn tôi mang thai sao? Vừa mới kết hôn đã ép mang thai? Anh ta rất gấp muốn có con sao?

Sao tôi lại không nghĩ ra anh ta lại thích có con như vậy chứ? Hay là nhanh như vậy mà anh ta đã muốn có người thừa kế rồi?

"Em lấy đâu ra nhiều câu hỏi vậy chứ? Sinh con không phải nghĩa vụ của phụ nữ sao?"

"Nếu anh muốn có con như vậy, thì đi tìm người phụ khác mà sinh cho anh."

Anh ta nghe xong, tức giận, nhìn chằm chằm tôi: "Sinh con là nghĩa vụ của người vợ! Nếu không, anh cưới em làm cái gì?"

"Thì ra anh cưới tôi chỉ vì muốn tôi sinh con cho anh thôi sao?"

"Tùy em muốn nghĩ như thế nào thì nghĩ, tóm lại, không cho uống loại thuốc này nữa!" Anh ta không muốn nói chuyện với tôi nữa, đẩy tôi ra, đi ra khỏi nhà tắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.