Ta Chính Là Thần

Chương 29




“.”

Thật sự coi anh là ng hầu mà dùng à!

Trác Tùy Hàng cực kỳ phiền muộn, rốt cuộc vẫn k phát tiết, lùi ra 1 tí nhịn xuống nói, “Phòng sớm đã được xếp xong rồi, bên phải trái phòng cô đều có ng r, còn về tôi để tiện chăm sóc mọi ng nên tôi ngủ lầu dưới, có gì gọi điện thoại nội bộ là đc.”

“K đc!” Khương Viên từ chối, “Đã nói chỉ có 2 lựa chọn, đâu ra cái thứ 3?”

“Khương tổng xin đừng làm khó tôi đc k?” Trác Tùy Hàng bất lực.

Biểu cảm của mấy ng trc mắt như đang coi trò vui, anh thật muốn ném ng phụ nữ tùy hứng này xuống biển.

Khương Viên k vui bĩu môi, mắt liếc qua vừa hay nhìn đến Quý Tu.

Anh đang bị Tiêu Nhân ôm lấy, như nhận đc ánh mắt liền quay qa nhìn cô.

Mắt đối mắt.

Dọa cô nhảy dựng, k có hứng thú tiếp tục nói với Trác Tùy Hàng, “Đc r, nể mặt cậu đáng thương như v tôi k làm khó nữa, nhưng lúc tôi kêu cậu cần phải có mặt trong vòng 1ph, hiểu k?”

1ph?

Cô tưởng anh là có chân để bay à?

Trác Tùy Hàng an ủi lại tâm trạng muốn ói máu, miễn cưỡng đáp, “Tôi tận lực!”

“Là cần phải!” Khương Viên vỗ trán anh một cái r đi vào trong.

Đại sảnh được trang trí sang trọng, mọi ng đang đi trên cầu thang bên tay trái và phải.

Hạ Băng Khuynh sau khi vào nhà thì cố tình đi chậm để kéo xa khoảng cách với Mộ Nguyệt Sâm, đi cùng Tiêu Nhân và thầy Quý.

Đến trên lầu.

Bắt đầu chia phòng, vấn đề đến r, chỉ có 5 phòng họ có 7 ng, nếu tính luôn Trác Tùy Hàng thì là 8.

“Aiya, ở đây chỉ có 5 phòng, phải làm s đây?” Cố Quân Thụy giả bộ lo lắng.

Anh nhìn kế bên 1 cái, Quản Dung Khiêm lập tức nhận đc ý tiếp lời, “5 phòng vừa hay!”

“S lại vừa hay?” Ôn Nhã Liên rất phối hợp biểu thị sự tò mò.

Quản Dung Khiêm lập tức nói, “Tiêu tiểu thư và thầy Quý 1 phòng, em gái Băng Khuynh và Nguyệt Sâm của tôi, Khương mỹ nữ 1 phòng, 3 đại gia chúng ta mỗi ng 1 phòng.”

Tim Hạ Băng Khuynh haha 2 tiếng, cái này chắc sớm tính trước r đúng k.

Mỉm cười 1 cái, Hạ Băng Khuynh ôn hòa nói, “Tôi và Tiêu Nhân là đc, thầy Quý và Mộ Nguyệt Sâm ngủ chung, như v tốt hơn!”

“K tốt k tốt---” Tiêu Nhân ôm tay Quý Tu cự tuyệt Hạ Băng Khuynh, “Tớ mới k muốn ngủ với cậu!”

“Tiêu Nhân!” Hạ Băng Khuynh thật cạn lời với nha đầu này, k lẽ cô k thấy đám ng này đang hợp sức trêu cô s?

Vấn đề trên ng Quý Tu, Tiêu Nhân trc giờ đều v, cô vừa nghe cùng Quý Tu 1 phòng liền hưng phấn đến trí tuệ cũng xuống âm.

Dù Hạ Băng Khuynh tức muốn điên cô cũng k quản.

“Dù s cũng định r, tớ và Tu Tu vào phòng trc, các ng từ từ chia!” Tiêu Nhân vui vẻ kéo tay Quý Tu sang phòng bên trái.

Hạ Băng Khuynh lần đầu muốn tuyệt giao với ng phụ nữ này, liền kêu Quý Tu để đưa tín hiệu cầu cứu, “Thầy ơi”

Quý Tu dừng bước nhàn nhạt nhìn mọi ng, sau đó quay đầu k nói 1 lời tiếp tục đi về trc.

“Thầy” Hạ Băng Khuynh k thể tin nổi anh lại k quan tâm cô.

Trác Tùy Hàng thấy họ đi về bên trái liền lên trc chặn, “Ngại quá, phòng của 2 ng là căn thứ 2 bên phải.”

Tiêu Nhân nhanh chóng đổi hướng kéo sang phải, như sợ Hạ Băng Khuynh đuổi lên v.

- -------- ----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.