Ta, Biết Đoán Mệnh, Không Dễ Chọc

Chương 9: Đặt một mục tiêu nhỏ trước




Trong phòng ~~

Ngọc nhìn mình trong gương với một tia kinh ngạc. Đây là cô sao? Trông không khác nào một công chúa bóng đêm. Mái tóc đen nhánh bóng mượt gợn lên như dòng sông đang uốn mình, tóc mai chải qua một bên che đi nửa khuôn mặt càng khiến sự bí ẩn thuần khiết trông cô gia tăng. Làn váy tím bồng bềnh ôm trọn cơ thể mảnh mai dài xuống hơn chân, lấp lánh thứ ánh sáng đẹp mắt, trên để lộ gò bông trắng nõn đến mê người.

Cánh cửa mở, phản chiếu trong gương là Cảnh Tuấn, anh quay lại đón cô theo lời ngài.

Khi anh bước vào, phát hiện cô gái trong gương, một chốc anh ngẩn ngơ nhưng nhanh điều chỉnh trở lại tâm trạng bình thường. Anh đi tới cúi đầu, nói:"Chào phu nhân, sắp tới giờ cử hành hôn lễ rồi, chúng ta đi thôi".

Cô thở dài ảo não. Nhanh vậy sao, cô chưa kịp chuẩn bị tâm lí gì cả. Ánh mắt đượm buồn nhìn dưới đất, gật đầu.

Cảnh Tuấn thấy cô không vui, hỏi:"Phu nhân mệt?"

"Không có gì, chỉ là không thích ứng nổi".

Cảnh Tuấn nheo mắt đăm chiêu. Có vẻ cô không thích ngài, thật là một cô gái lạ. Khóe môi Cảnh Tuấn nhếch lên một nụ cười nhẹ

"Tôi xin phép" Cảnh Tuấn tiến tới gần cô, đưa bàn tay ấm kéo tay cô đặt lên vòng tay mình, rồi dắt cô đi tới sảnh hôn lễ. Cô không để ý mấy, cứ để anh dẫn đi

Dừng trước cánh cửa, Cảnh Tuấn buông tay cô, nở nụ cười ngoắt đầu hướng vào trong ý bảo cô đi vào.

Trước cửa, Ngọc đưa tay lên rồi lại buông, đưa lên, buông, đưa lên, buông, cô thật khó chấp nhận chuyện này. Sau cánh cửa này nữa thôi cô sẽ trở thành vợ thần chết, sau cánh cửa này nữa thôi, tương lai cô sau này sẽ ra sao? Cô đã hết đường thoát rồi, bây giờ "muốn bắt được cọp con thì phải vào hang cọp thôi".

Thời khắc tay cô sắp chạm vào cánh cửa nhưng tiếp xúc là khoảng không khí, cánh cửa tự động mở.

Tiếng nhạc bắt đầu vang lên du dương êm dịu. Vầng sáng chiếu lên người cô thu hút ánh mắt mọi người.

Cô hơi sợ nhìn ánh mắt đó. Ở đây mọi người đều không phải người thường, nếu không cẩn thận sợ rằng cô sẽ chết mất. Một sức nóng hơn đang đổ về cô. Phía đối diện là ngài, môi cong lên đậm, tâm tình rất hài lòng.

Ngài vẫy tay.

Cô khôg ngại cất bước. Mỗi bước chân nhẹ nhàng như cọng lông hồng bay trong gió. Làn váy khẽ đung đưa theo chuyển động của cơ thể, hiện lên các màu sắc hòa trộn tạo cho cô thêm phần sắc xảo quý phái.

Cô quá mức thuần khiết đến nỗi thu hút cặp mắt đang đê mê của các vị nam, sự ganh ghét của các vị nữ. Cô tỏa ra thứ lấp lánh rạng ngời. Một đóa hoa bách hợp không vương chút bụi trần.

Ngài cũng không ngoại lệ. Năm xưa là vẻ hồn nhiên tinh nghịch làm lòng ngài xua đi tháng ngày tăm tối. Nay lại là một người thiếu nữ chưa trưởng thành hẳn những lại đem đến cho đàn ông hết thảy cảm giác mê luyến.

Hận, cô quá xinh đẹp để bọn đàn ông phải dòm ngó. Hận, ngay bây giờ không thể lập tức ôm cô vào lòng, cưng chiều thương yêu. Mong muốn chiếm hữu trong ngài dâng lên.

Cuối đường, cô đứng nhìn ngài trên cao, ngũ quan đỏ tà mị mà đáp trả. Cơ thể cô bỗng nhấc bay lơ lửng trên không, một chút không quen, cô lảo đảo tưởng chừng như sắp té, thì đã rơi vào lòng ngực rắn chắc, đôi tay lạnh men theo cơ thể đặt ở eo, đỡ cô.

Ngài nhìn cô, cơ mặt giãn ra dịu dàng:"Từ từ rồi sẽ quen".

Nói xong ngàu quay mặt đi hướng khác: "Rất cảm ơn đã tới dự hôn lễ của ta. Ta nói thẳng, đây là Trần Như Ngọc, cô ấy là... con người và cũng là người sắp được gả cho ta!"

Nói đến con người các vị thần liền trưng ra bộ mặt khó hiểu, ngòai thì không dám nói ra, nhưng trong họ thắc mắc vô cùng. Cái quái gì chứ?! Thần Chết bị sao mà đi kết hôn với con người. Chắc ông ta tuổi cao quá lại đâm ra muốn mấy bé nhỏ tuổi?

Con người và thần yêu nhau không phải chuyện gì lớn lao nhưng hiếm các cặp đôi nào được yên ổn lâu dài đến khi cưới nhau. Thứ nhất là vì tuổi tác, thần thì khôg bao giờ già yếu, còn con người thì ngược lại. Thứ hai, ma lực của thần không hợp với sức khỏe của con người, tiếp xúc ít thì không sao, nếu nhiều con người chỉ có bỏ mạng. Hay nói cách khác, ma lực của thần sẽ ăn mòn đi sinh lực của họ. Thần Chết cư nhiên sao lại không biết điều này chứ?

----

Kem: 16/2 ra tiếp ạ

Hình như các độc giả bên santruyen của ta bay hết qua sstruyen rồi nhỉ TT.TT

Mà mấy bạn ơi, mk còn đi học nên ra chương không đáp ứng được yêu cầu các bạn, xin lỗi nhiều lắm. TT.TT mk hoc mà nói thật không thấy ánh mặt trời lun (phóng đại ^^) thông cảm giúp mk nha ? iu mấy bạn ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.